Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tà Nữ Và Yêu Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 38
V
ĩnh Dương vận hắc bào đen rộng theo gió thổi tung về sau. Hắn siết chặt vòng ôm Huyết Tử như sợ bị cướp mất mặc dù đã cho nàng dùng qua loại dược hạn chế sức lực, khiến nàng không thể khinh công hay dùng kiếm, ngay cả ngồi cũng không vững.
Trước mặt hắn là tòa thành cao cùng một hàng thủ vệ dày đặc đã giương cung sẵn sàng chiến đấu.
- Vĩnh Dương, mau giao người, buông vũ khí!
Phía trên, Trịnh Phi Vũ lớn giọng hướng xuống, ánh mắt vẫn chưa hề rời khỏi bạch y nữ tử.
- Giao người? Hừ, hôm nay ta sống nàng sống, ta chết nàng sẽ theo! Ngươi có giỏi cứ đến cướp!
Vĩnh Dương tinh thần không hề thua kém mạnh mẽ thách thức. Cả đoàn quân phía trong thành và hơn vạn quân ngoài thành đã hừng hực khí thế, chỉ đợi chủ tướng của mình phát động một tiếng liền sẽ xông lên quyết chiến. Thế nhưng Trịnh Phi Vũ chỉ hất tay ra hiệu gì đó, hai tên thuộc hạ phía sau đã mang ngay một bao lớn đặt lên thành cao. Bao vải vừa được cởi bỏ, Vĩnh Dương lập tức cứng người. Ngồi trong lòng hắn, Huyết Tử rõ ràng cảm nhận được điều đó.
- Thập Nhất hoàng muội!
Vĩnh Dương vô thức phát thành lời.
- Tam hoàng huynh, cứu muội, cứu muội! Muội sợ lắm... Á...
Thập Nhất công chúa bị trói tay chân đứng trên thành cao run rẩy một mình, chỉ một chút sơ sẩy liền rơi xuống dập đầu mà chết.
- Thế nào? Chúng ta làm một cuộc trao đổi?
Trịnh Phi Vũ một bộ thản nhiên nhìn Vĩnh Dương hỏi nhưng trong lòng ruột gan đang rộn rạo không yên.
Vĩnh Dương và Thập Nhất là huynh muội thân ruột do Hoàng thái hậu sinh ra. Hắn tuy nham hiểm và thủ đoạn với bao nhiêu người nhưng đối với người em gái này lại rất mực yêu chiều. Thập Nhất dù có gây ra chuyện kinh thiên động địa thế nào đi nữa thì hắn cũng sẽ nhẹ nhàng giải quyết êm xuôi. Có lần vì giận lẫy nên vị công chúa ngang ngược kia đã ngộ sát một công tử nhà quan Thượng thư bộ Hình có tình ý với mình trong lần yến tiệc ở phủ Thượng thư.
Thượng Thư bộ Hình khác với bộ Lễ và các bộ khác, gia tộc ông ta mạnh và quyền thế hơn gấp nhiều lần. Vậy mà Vĩnh Dương trong một đêm đã ngụy tạo thành một vụ diệt môn do đạo tặc hoành hành. Một gia tộc Thương thư lớn mạnh đã bị hắn làm cho sụp đổ chỉ để che giấu tội giết người cho hoàng muội thân ruột của mình.
Nắm được điểm này nên Trịnh Phi Vũ trước đó đã lấy cớ Thập Nhất bị truyền nhiễm mà giam tại phủ, đợi đến hôm nay mới mang ra làm vật trao đổi.
Bên dưới, Vĩnh Dương thất thần nhìn lên em gái sắc mặt đã trắng bệch không chút máu khẩn thiết cầu xin hắn, hai bàn tay cuộn chặt thành nắm đấm hằn lên những đường gân.
- Ta có đáng để ngươi hi sinh em gái mình không?
Trong lòng Vĩnh Dương, Huyết Tử nhẹ lên tiếng. Những ngày qua bị giữ lại tại phủ của hắn, nàng đã biết hắn vì vị công chúa kia mà lo lắng không yên, thường cho người xem xét tình hình của nàng ta.
Vĩnh Dương im lặng, ánh mắt mơ hồ không rõ đang có dự định gì.
- Ta không có lòng kiên nhẫn chờ ngươi đâu, mau quyết định đi!
Trịnh Phi Vũ nôn nao dùng kiếm chạm nhẹ vào lưng Thập Nhất công chúa khiến nàng ta hét toáng đến khản cả giọng:
- Á, Tam hoàng huynh, muội sợ lắm! Huynh nhanh đến cứu muội đi mà, Tam hoàng huynh!
Đôi mày của Vĩnh Dương cuối cùng cũng giãn đôi chút, hắn mỉm cười ôn hòa nhìn Thập Nhất trên cao, tay trái giơ ra. Thuộc hạ hiểu ý dâng lên một bộ cung tên. Hắn nắm lấy cung rồi mỉm cười gượng gạo, không còn dùng lực để phát ra âm thanh to cho người phía trên có thể nghe thấy:
- Thập Nhất, hoàng huynh có lỗi với muội!
Nói rồi hơi ngã người kéo căng cánh cung trong tay, dứt khoát hướng lên trên.
Thấy Vĩnh Dương nhắm mũi tên về phía này, Bùi Lực và Bá Cường liền rút kiếm chuẩn bị sẵn sàng chém gãy nếu tên phản tặc kia dám bắn Trịnh Phi Vũ.
“Vút!”
Nhưng không ngờ, mũi tên vừa rời khỏi cung liền lao vút đi, mạnh mẽ, xuyên qua tim của Thập Nhất công chúa đang kinh ngạc tột độ kia.
Thời khắc mũi tên xuyên qua tim em gái, dường như vầng mắt của Vĩnh Dương có ngấn lệ, nhưng rất mơ hồ, đến cả Huyết Tử ngay sát cũng không biết rằng hắn có hay không đã đau lòng.
- Á!
Thập Nhất công chúa trúng tên, máu bắn ra nhuộm đỏ cả bộ y phục diễm lệ. Nàng ta chỉ kịp thét lên một tiếng kinh hãi rồi rơi xuống như cánh diều dứt dây.
Một đạo thân ảnh từ sau bất ngờ vút qua ngựa của Huyết Tử, khinh công bay đến đón chuẩn xác thân hình Thập Nhất sắp chạm đất rồi mang đến bên ngựa của nàng. Nàng nhận ra người này, hắn chính là thuộc hạ thân tín bị câm của Vĩnh Dương.
Nhưng Vĩnh Dương một lần cũng không nhìn đến, chỉ lãnh đạm buông một câu:
- Mang về an táng cẩn thận!
Sau đó quàng tay siết chặt hông Huyết Tử, hít lấy hương thơm trên tóc nàng.
- Nàng nói xem, ta nên trút mối hận này lên ai đây? Nàng? Hay hắn?
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng ngữ điệu chứa đầy oán hận.
- Ngươi nhẫn tâm hơn ta tưởng!
Huyết Tử không lạnh không nhạt trả lời hắn.
- Vì đại nghĩa diệt thân có gì không đúng? Ta không thể giao nàng cho hắn cũng không thể vì muội ấy mà vứt bỏ cơ đồ sắp đạt được! Tất cả mọi việc đều phải có chọn lựa và con người sẽ phải trả một cái giá tương ứng cho sự lựa chọn của mình.
Nói rồi hắn ngẩng mặt, ánh mắt thách thức nhìn lên cao dõng dạc tuyên bố:
- Người là của ta, giang sơn cũng là của ta, hôm nay ta sẽ giành lấy tất cả từ ngươi, Trịnh Phi Vũ!
Thời gian để âm thanh truyền từ nơi Vĩnh Dương đến Trịnh Phi Vũ chỉ trong nháy mắt nhưng Huyết Tử cảm thấy nó lại trôi qua thật chậm chạp, chậm chạp. Nàng chăm chú nhìn đến khuôn miêng ngạo mạn đã có ý muốn nhếch lên thành nụ cười của người trên kia.
Hắn mấp máy môi nói với nàng điều gì, nàng đọc được khẩu hình miệng đó, chỉ mỉm cười.
- Phóng tiễn!
Lời vừa dứt, một màn mưa tên liền ào ạt được phóng xuống. Đám lính của Vĩnh Dương liền xông lên dùng khiêng sắt che thành một hàng rào chắc chắn.
Cổng thành mở ra, quân triều đình ồ ạt tràn đến, tiếng “Xông lên!” không phân biệt được là của quân bên nào hòa lẫn vào nhau vang dội cả đất trời.
Vĩnh Dương cưỡi ngựa cùng Huyết Tử, hết giết bên này lại chém bên kia, máu bắn tung tóe. Tuy nhiên, trên áo của nàng không hề dính lấy một vết máu bởi hắn đã dùng chính tấm áo bào đen của mình chắn hết tất cả.
- Nếu tiếp tục giữ ta thế này, ngươi sớm muộn cũng thua!
- Nếu thả nàng đi, ta mới thật sự thảm bại!
Vĩnh Dương thản nhiên nói.
Vừa lúc đó, Trịnh Phi Vũ từ trên thành cao nhún chân khinh công nhảy xuống, tay phải rút gươm, vừa gặp phải kẻ địch liền một kiếm giết chết.
“Keng!”
Rất nhanh, Trịnh Phi Vũ đã cưỡi lên một con ngựa rồi phi như bay đến chỗ Vĩnh Dương, vận lực vung kiếm.
Nhận phải một kiếm quá mạnh này lại phải đỡ lấy Huyết Tử bên mình nên Vĩnh Dương mất thăng bằng trên lưng ngựa, bèn ôm lấy nàng nhảy xuống. Trịnh Phi Vũ cũng khinh công nhảy theo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tà Nữ Và Yêu Vương
Tà Nhi
Tà Nữ Và Yêu Vương - Tà Nhi
https://isach.info/story.php?story=ta_nu_va_yeu_vuong__ta_nhi