C
Ổ CỦA RANGER ĐAU RÁT, BỊ CỌ XÁT ĐẾN CHẢY Máu khi nó kéo căng sợi dây xích, và họng nó thì nhức nhối. Cuối cùng, nó lăn vào trong cái bóng tối ẩm thấp bên dưới hàng hiên. Nó được nuôi dạy để đánh hơi. Những mùi của sóc, của cáo, hươu, possum, của gấu trúc, chim cút, của vịt và ngỗng. Thế nhưng tất cả những gì mà nó có thể ngửi thấy được vào lúc này là những dấu vết mỏng manh còn rơi rớt lại của người bạn thân thiết nhất của nó, con mèo tam thể và đứa con trai của cô ta, cũng là con mèo con của nó. Tất cả những gì mà nó còn nghe được là tiếng vọng của những tiếng sủa điên cuồng của chính nó mà giờ đã tắt lịm, hơi thở kiệt quệ của nó. Nó gần như đã quên hẳn Sabine cho đến khi con mèo con cuộn tròn người lại, bé nhỏ và cô đơn, nằm co quắp giữa những cẳng chân đau đớn của nó.
Với một kẻ đã ném con mèo mẹ cùng với đứa con của nó vào dòng nước của một con sông thì bạn sẽ gọi hắn là gì? Kẻ đã cướp lấy chúng từ con chó săn rất yêu thương chúng, con chó săn xoắn bện lấy sợi dây xích mà khóc than cho chúng, kẻ chẳng bao giờ thèm ngoái đầu nhìn lại.
Bạn sẽ gọi những kẻ như thế là gì? Đám cây đã tìm được một từ: con quỷ.
Khi Gar Face quay về ngôi nhà bị nghiêng, hắn giật mạnh sợi dây xích, kéo Ranger ra khỏi Gầm sàn. Hắn kéo con chó khỏi con mèo con đang nằm cuộn tròn bên cạnh, bỏ con mèo nằm đó, lặng câm, run rẩy, kéo nó đến cái lán hôi hám rồi đá rất mạnh vào con chó. “Đồ chó ngu xuẩn!” hắn hét lên. “Loại chó mà không xua đuổi nổi một con mèo ra khỏi sân thì còn dùng được vào việc gì nữa chứ?” Ranger cảm thấy cái mũi da cứng đanh của chiếc ủng nghiến vào bên sườn nó. Nó ho lên. Cổ họng của nó đau buốt đến nỗi nó bắt đầu cảm thấy ngạt thở. Nó không thốt lên được tiếng nào.
Bình thường thì khi một con chó săn bị đá bởi một chiếc ủng mũi cứng sẽ kêu lên ăng ẳng vì bị phạt, gào thét lên vì đau đớn. Nhưng Ranger thì đã kiệt sức vì kêu gào trước đó. Chẳng còn lấy một tiếng kêu nhỏ trong người nó. Cổ họng nó quá đau đớn, hơi nó đã cạn, nó không thể ngẩng đầu lên để sủa một tiếng dù nhỏ nhất. Nó lê mình quay ngược vào dưới hàng hiên. Nó không thể khóc thành tiếng. Nhưng nước mắt đã bắn lên đôi tai êm như lụa của nó. Sabine, con mèo bé nhỏ nhất trong đám, cảm nhận được vị mặn của muối khi nó liếm lên đôi tai đó.