Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nghe Nói Chú Yêu Loli
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 38
M
ộc Mộc nhắn tin phản bác.
“Nếu tôi có thể làm anh xuất huyết, thì sao lại không thể bỏ anh ở bệnh viện đi chơi chứ?”
Trầm Ngang nhắn tin phản bác lại tin nhắn này.
“Em nói dối, em không nỡ.”
“Trầm tiên sinh, anh nghĩ tôi quá tốt rồi.”
Sau khi gửi xong tin nhắn này, Mộc Mộc ngồi yên trên ghế, nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, đợi một lúc lâu, bên kia rốt cuộc cũng có hồi âm.
“Không phải nghĩ, mà anh thấy được.”
Hồi âm không phải bằng tin nhắn, mà là giọng nói của anh.
Mộc Mộc quay lại theo hướng phát ra âm thanh, phát hiện cửa phòng đã bị mở ra, Trầm Ngang cầm chai truyền dịch đứng ở cửa, sắc mặt tuy tái nhợt nhưng cặp mắt nhìn cô tựa như có ngọn lửa nhỏ bùng cháy.
“Anh đi ra ngoài làm cái gì?” Mộc Mộc chống lại tình ý của anh, đồng thời cũng không muốn bị ngọn lửa của anh đốt cháy.
“Anh muốn nhìn em.” Khóe miệng Trầm Ngang từ từ mở ra, ánh lửa trong đôi mắt phát ra chiếu sáng cả khuôn mặt.
“Tôi thì có gì đẹp mặt, anh tự đi vào đi.” Mộc Mộc đưa mắt nhìn nơi khác.
Ngọn lửa đáng ghét, khuôn mặt tuấn tú đáng ghét.
“Trừ khi em vào cùng anh, nếu không anh cứ đứng ở đây.” Trầm Ngang sau khi sinh bệnh thì sự trưởng thành chững chạc giảm bớt, ngược lại tính khí trẻ con lại tăng lên.
“Trầm Ngang, anh dùng khổ nhục kế*!” Mộc Mộc nhíu mày: “Anh biết rõ dạ dày mình không tốt, nhưng không nói cho tôi biết, còn tùy ý để tôi càn quấy đến mức xảy ra tình trạng này để tôi mủi lòng, anh đừng tưởng tôi không biết!”
Khổ nhục kế: cố ý làm thương hại đến bản thân, đánh lừa lòng tin của kẻ địch, lợi dụng cơ hội đó để thực hiện mưu kế của mình
Ngoài dự đoán, Trầm Ngang lại hào phóng thừa nhận: “Anh đúng là sử dụng khổ nhục kế, anh không tính che giấu, chỉ muốn em mềm lòng, muốn em nguôi giận.”
Mộc Mộc chỉ vào anh, đầu ngón tay run rẩy: “Anh quá nham hiểm......nham hiểm......”
Đầu óc sôi sục nhất thời không nghĩ ra từ gì thích hợp, Mộc Mộc đảo mắt liên tục, cuối cùng cũng nói ra một từ không được ăn khớp cho lắm --
“Động vật thân mềm!”
Trầm Ngang mím môi cười, cười đến ái muội: “Em hẳn biết anh không mềm.”
Câu nói này khiến Mộc Mộc nhớ lại hình ảnh thiếu nhi không nên thấy, khuôn mặt nhất thời đỏ bừng: “Có tinh thần nói đùa chứng tỏ thân thể anh rất khỏe, tôi ở đây chỉ tổ lãng phí tài nguyên, tôi đi đây.”
Mộc Mộc nói xong liền xoay người bước đi, Trầm Ngang đương nhiên muốn vươn tay chặn lại, nhưng đột nhiên anh lại ôm bụng, từng giọt mồ hôi to đùng từ trán lăn xuống.
Tuy nói Trầm Ngang là ông hoàng diễn kịch nhưng cũng thông thể tự do khống chế phản ứng cơ thể, đúng không.
Mộc Mộc sợ xảy ra tai nạn chết người, chỉ có chịu thiệt cùng Trầm Ngang vào phòng, dìu anh nằm trên giường, thu xếp gọn gàng xong mới tuyên bố: “Trước tiên tôi phải nói rõ, anh đừng mong dùng chuyện này có thể uy hiếp tôi, tôi chỉ ở bệnh viện chăm sóc anh ba ngày, sau đó chúng ta tiếp tục đường ai nấy đi.”
Trầm Ngang không nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý, chỉ nằm nhìn Mộc Mộc, ánh mắt kia phải nói là cực kỳ thâm tình.
Mộc Mộc đành cúi đầu lôi điện thoại lên mạng chơi.
Trải qua một cuộc huyên náo vừa rồi, trong phòng bệnh đột nhiên yên tĩnh hẳn, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng nước truyền dịch tí tách rơi xuống.
Bỗng lúc này Mộc Mộc nghe thấy Trầm Ngang hỏi: “Mộc Mộc, để anh theo đuổi em một lần nữa được không?”
Mộc Mộc suýt nữa đánh rơi cả di động, khó khăn ổn định tinh thần, lập tức mạo hiểm nói dối: “Không được, tôi đã...... hợp lại với Lục Ngộ.”
“Vậy anh sẽ đuổi theo em tới lúc kết hôn.” Ánh mắt Trầm Ngang dịu dàng, nhưng giọng điệu lại rất kiên quyết.
Mộc Mộc nghe xong, nhất thời cảm thấy tương lai tươi sáng.
Nhưng vui sướng còn chưa nổi lên trong đầu, cũng chưa hiện ra ngoài mặt thì đã bị Trầm Ngang bổ sung: “Sau đó ngay lúc hai người bước vào cục dân chính đăng ký kết hôn, anh sẽ cướp em đi.”
Quả đúng là...... Thủ lĩnh thổ phỉ.
Mộc Mộc khinh bỉ.
“Mộc Mộc, rót cho anh cốc nước đi.” Trầm Ngang yêu cầu.
Mộc Mộc vốn không muốn để ý đến anh, nhưng bộ quần áo dính máu anh thay ra đặt trên ghế lại đâm vào mắt cô.
Hóa ra anh mới là ngôi sao chổi của cô.
Mộc Mộc thở dài, đứng dậy rót nước cho anh.
Trầm Ngang nhìn bóng dáng cô, thỏa mãn thở dài: “Tan tầm mệt mỏi về nhà được em rót cho cốc nước, đây là lý tưởng hạnh phúc của anh.”
“Đầu óc anh bị ớt thiêu hỏng rồi à.” Mộc Mộc đưa cốc nước cho anh.
Trầm Ngang giơ tay ra nhận, hai người vừa cãi nhau, độ ăn ý suy giảm nghiêm trọng, cốc nước va chạm giữa hai nguồn lực, bị đổ một lượng lớn làm áo bệnh nhân của Trầm Ngang ướt nhẹp.
Mộc Mộc sợ anh bị cảm, vội vàng lấy khăn mặt, tháo vài cúc áo cởi áo anh ra, lau vùng ngực bị nước thấm ướt.
Đang lau lau chà chà bỗng phát hiện ngực trần Trầm Ngang có chút...... mê người.
Cơ ngực này hơi mập một chút, thiếu một chút gầy, hình dạng hoàn mỹ, làn da mịn màng, hấp dẫn tựa như ức gà cô thích ăn nhất.
Đang nhìn đến cao hứng, Mộc Mộc tinh mắt phát hiện độ phập phồng của ngực Trầm Ngang dần có xu hướng tăng lên.
Sẽ không phải......
Mộc Mộc ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy ngọn lửa nhỏ trong mắt Trầm Ngang giờ đã bùng cháy dữ dội.
Bầu không khí trở nên bất thường, Mộc Mộc vội vàng thu tay nhưng tay phải Trầm Ngang đã đặt trên eo cô, trực tiếp dùng sức kéo Mộc Mộc nằm trên người mình. Cơ thể hai người bỗng chốc kề sát, không có lấy một tia khe hở.
“Buông ra!” Mộc Mộc cố gắng cựa quậy.
Bị đè nặng như vậy, bánh bao tròn cũng bị đàn áp thành sân bay Ấn Độ rồi.
“Mỗi lần đều nói cùng một câu, em không thấy đơn điệu sao?” Lửa nóng trong mắt Trầm Ngang toàn toàn thiêu đốt gương mặt Mộc Mộc.
“Mỗi lần đều làm động tác không bằng cầm thú, anh không thấy thẹn sao?” Mộc Mộc phản kích.
“Như em mong muốn, anh đổi động tác là được.”
Trầm Ngang nói xong, trực tiếp đưa tay đặt trên bộ mông Mộc Mộc.
Từ sau khi chính thức đi làm, mỗi ngày Mộc Mộc đều mặc trang phục công sở, không ngờ lại làm nổi bật dáng người bị ẩn giấu dưới trang phục đơn giản nhiều năm -- ngực bộ cao ngất, eo thon tinh tế, đôi chân thon dài, đặc biệt là bộ mông, căng tròn rắn chắc, lúc đi theo quán tính lắc lư, chỉ cần nhìn qua sẽ thấy trong lòng tựa như bị lông chim khuấy đảo.
Ngứa ngáy đến tận xương tủy.
Trầm Ngang không phải là cậu bé mới lớn, nhưng mỗi lần thấy Mộc Mộc mặc trang phục công sở vẫn có xúc động muốn xông tới ôm cô ****.
Cũng may anh kiềm chế tốt, nên mới có thể nhẫn đến hôm nay.
Bàn tay to của Trầm Ngang bao trùm cái mông to tròn của Mộc Mộc, nhẹ nhàng xoa nắn, cảm giác co giãn đàn hồi này khiến dạ dày đang đau của anh biến mất tăm.
Tình dục luôn là viên thuốc vạn năng của đàn ông.
Anh ôm viên thuốc cực lớn Mộc Mộc, vui vẻ thoải mái.
“Trầm Ngang thối, anh không biết xấu hổ!” Mộc Mộc hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng bởi vì khí lực anh quá lớn khiến cô không thể động đậy.
“Lòng của anh đều đặt trên người em, vì em anh tình nguyện không cần.” Trầm Ngang trả lời, động tác trên tay vẫn không ngừng nghỉ.
Mộc Mộc cảm thấy giờ phút này cô như mèo con bị thiêu đuôi, còn là con mèo bị đè chặt.
“Anh còn như vậy cả đời này tôi sẽ không để ý đến anh nữa!” Mộc Mộc uy hiếp.
Nhưng uy hiếp không có tác dụng, bộ mông đáng thương của cô chỉ có thể tùy ý bị anh bắt nạt. Mà càng tồi tệ hơn là, Trầm Ngang lại không bằng lòng vuốt ve cách vật liệu may, tay anh lần mò theo váy ngắn tiến vào, trực tiếp tiến hành...... Thịt cùng thịt tiếp xúc.
Quả thực đúng là thịt thịt lan tràn.
Mộc Mộc cảm giác mình giống như nữ y tá trong phim AV Nhật Bản, ban đêm đi tuần tra bị kẻ xấu bắt lại.
Rất đáng xấu hổ.
Càng đáng xấu hổ hơn là, tay Trầm Ngang đang làm chuyện hạ lưu bậy bạ, nhưng ánh mắt, giọng nói, vẻ mặt đều cực kỳ chân thành, đặc biệt nhập tâm.
“Không sao cả, cả đời anh quấn quít lấy em là được.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nghe Nói Chú Yêu Loli
Tát Không Không
Nghe Nói Chú Yêu Loli - Tát Không Không
https://isach.info/story.php?story=nghe_noi_chu_yeu_loli__tat_khong_khong