Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mình Thử Yêu Nhé, Cleo?
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 36
O
ái.
Chà, chuyện này không buồn cười tẹo nào. Làm như anh chưa đủ lo lắng để nghĩ đến ấy.
Oái, ái, mẹ kiếp oái.
Rồi, cứ thở thật chậm. Được rồi, vào rồi ra, mình làm được mà…
OÁIIII!
Ash thoáng nhìn thấy mình trong gương liền tóm lấy cửa phòng tắm cho khỏi ngã. Trông anh giống thằng gù Quasimodo. Một thằng gù Quasimodo béo ị, xanh xao và đáng thương. Thực ra còn tệ hơn thế vì trong tất cả các bức tranh vẽ thằng gù Quasimodo anh đã nhìn thấy, ít nhất anh ta còn mặc quần áo.
Cẩn thận, từng li một, Ash nhẹ nhàng ra khỏi phòng tắm kính trong tư thế khom khom giống người cổ Nêandectan. Người ta có thể thấy các loại cảnh báo sức khỏe của chính phủ trên vỏ bao thuốc lá hay những mẩu quảng cáo đồ uống có cồn trên ti vi, nhưng chưa bao giờ chính phủ quái gở này nghĩ đến việc dán bẹt cái cảnh báo đó lên chai dầu gội đầu đúng không?
Cảnh báo: Nếu chai dầu gội đầu rơi xuống sàn phòng tắm, cúi xuống nhặt chai lên có thể gây nguy hiểm nghiêm trọng tới sức khỏe.
Chưa nói đến khả năng cúi gập người của bạn nữa.
Mà nó lại xảy ra đúng ngày hôm nay nữa chứ, chỉ chưa đầy bốn tiếng trước khi bắt đầu cuộc hẹn quan trọng của đời anh. Vào lúc bảy rưỡi anh sẽ phải đến đón Fia ở Hollybush, chở cô tới Bristol và ngồi cạnh cô suốt buổi diễn Madame Butterfly kéo dài hai tiếng. Anh đã đếm ngược từng phút một, vui mừng tới mức cả ngày hôm nay không ăn nổi cái gì.
Ừ thì, ai đó cũng phải cảm thấy vui mừng vì chuyện này. Tối qua ở quán rượu, Tom rủ mọi người đi xem bộ phim James Bond mới ở rạp Vue chiều nay. Fia đang dọn bát đĩa trên bàn đã nói hồ hởi, “Ôi, em thích James Bond lắm, cho em đi với được không?”
Hoảng hồn, Ash buộc phải thốt lên, “Nhưng tối mai chúng ta sẽ tới rạp hát Pargeter mà, nhớ không?”
Fia, rõ ràng là chẳng nhớ gì chuyện này, cố gượng cười thốt lên, “À đúng rồi, phải rồi, chúng ta sẽ tới đó mà.”
Và rồi chuyện này nữa. Thế này mới chết, anh đã làm trật cái lưng chết tiệt của mình. Đúng là anh mà. Thận trọng khoác lên người cái áo choàng tắm, anh đi chậm như sên xuống cầu thang. Mỗi bước chân là một cơn đau đớn. Được rồi, cứ đi rồi có lẽ sẽ đỡ hơn, cơ sẽ bớt co thắt hoặc dãn ra phần nào đó.
Sau hai mươi phút, cơn đau còn tệ hơn nữa. Giống như bị Người khổng lồ Xanh dùng cái kìm khổng lồ kẹp chặt xương sống lại vậy.
Mà nói đến kẻ ác…
Hoàn toàn đoán trước được kết cục của cuộc nói chuyện sắp diễn ra, nhưng vì quá tuyệt vọng anh vẫn thử làm một lần.
“Tôi xin lỗi,” cô lễ tân dài giọng trả lời điện thoại, “nếu anh muốn gặp bác sĩ, anh phải gọi số này trong khoảng từ tám rưỡi đến tám giờ năm mươi phút sáng.”
Cô ta không hề tỏ ra thông cảm. Giọng cô ta nghe như không có gì khiến cô ta hài lòng hơn việc làm cho những người đàn ông trưởng thành phải khóc.
“Nhưng lưng tôi bị trật thì phải.” Chết thật, đến nói cũng làm mình đau. “Lúc tám rưỡi sáng nay tôi vẫn bình thường.”
“Trong trường hợp đó thì anh hãy cố gắng gọi chúng tôi sáng mai rồi tôi xem có xếp lịch hẹn cho anh được không.”
Cố gắng là từ khóa trong câu nói vừa rồi vì số máy này thường bận liên tục bởi những người ốm đau tuyệt vọng cố gọi hết lần này đến lần khác.
“Nhưng hôm nay tôi cần gặp bác sĩ. Chuyện gấp lắm.” Ash nói qua kẽ răng. “Thế nếu tôi đến đợi tới khi mọi người được khám xong thì sao?”
“Đừng có nực cười; anh không làm thế được! Bác sĩ bận lắm.” Cô lễ tân bực bội nói. “Danh sách bệnh nhân đã đủ người rồi. Chúng tôi không tiếp những người đến mà không hẹn trước.”
“Nhưng tôi cần được khám!”
“Anh có đi được chút nào không? Hay anh bị liệt hoàn toàn rồi?”
“Tôi có nhúc nhắc được một tí. Nhưng đau lắm.” Và tôi còn một cái hẹn tối nay nữa, mụ già ghê gớm ạ. Lần hẹn hò cuối cùng của cô là từ bao giờ chứ?
“Nếu anh vẫn nhúc nhắc được thì anh có thể đợi tới sáng mai. Còn nếu anh thực sự muốn quấy rầy tôi thì đi mà gọi Cấp cứu ấy. Chúng tôi không giúp gì được anh đâu.”
Điều này khiến ta tự hỏi thế sao ngay từ đầu cô ta còn nhấc máy làm gì. Giờ cô ta lại còn cúp máy, thậm chí không cho anh được đắc chí dập máy trước. Thở qua kẽ răng, Ash nhích từng phân một ra chỗ tủ bếp còn có chức năng khác là tủ thuốc. Anh tìm trong đống thuốc dạ dày, băng dán vết thương Elastoplast, bình xịt giảm đau mỏi cơ Deep Heat và bình xịt khử trùng, các loại ống hít Sinex, và mấy gói thuốc cảm Lem-sip. Thuốc giảm đau, mấy viên thuốc giảm đau đâu rồi? Đừng nói là anh đã uống hết rồi mà không biết nhé – được rồi, hai viên thuốc kháng viêm ibuprofen, thế là được rồi. Ít nhất có còn hơn không; chúng sẽ giúp giảm đau phần nào.
Ba mươi phút sau, cơn đau vẫn dữ dội như vậy. Người khổng lồ Xanh vẫn không hề muốn giảm áp lực. Đã bốn rưỡi rồi và với thể trạng thế này thì lái xe là việc hoàn toàn không thể. Ash suy nghĩ thật kỹ tình huống của mình. Nếu gọi taxi đến đón anh tới phòng cấp cứu thì không ai biết được anh sẽ phải chờ bao lâu rồi mới được khám. Nên phương án đó không thể được, bởi vì dù có chết anh cũng không muốn bỏ lỡ cuộc hẹn lớn này.
Mà cứ đà này thì anh chết mất. OK, không phải theo nghĩa đen. Nhưng chắc chắn anh phải dựa vào cái gì đó mới vượt qua được chuyện này. Quay lại ngăn thuốc, Ash lại tìm thêm một chút. Vài hộp kẹo không đường Tunes. Băng y tế. Kẹo ngậm Strepsils. Viên dầu cá to như quả nho, nếu mắc vào cổ họng sẽ khiến ta thở khò khè như cá. Thuốc viên chống dị ứng phấn hoa. Thuốc cảm Night Nurse. Kem chống nắng dùng ít nhất ba năm rồi… chờ đã, Night Nurse à? Thuốc này có thành phần giảm đau phải không? Anh nhìn lướt qua mặt bên lọ thuốc. Có paracetamol trong đó. Tuyệt vời, chắc chắn ta có thể uống ibuprofen với paracetamol.
Mở cái nắp hộp với cơ chế an toàn cho trẻ em làm cậu mất thêm chút công sức và khiến lưng anh co thắt thêm, nhưng anh hít thở được qua cơn đau – trời đất, cái này chắc chắn đau hơn cả sinh con – rồi nốc mấy ngụm liền.
Tới năm rưỡi, anh gọi taxi chở hai người tới rạp hát, uống thêm vài ngụm nhỏ Night Nurse, rồi mất mười lăm phút mặc quần đùi vào theo cách của trò chơi ném vòng với cái móc treo quần áo bằng dây thép. Lần tuyệt vọng cuối cùng mò mẫm ngăn thuốc, anh tìm thấy một viên màu cam duy nhất còn lại từ lần tới thăm trước của mẹ anh khi bà nghỉ hồi phục sau cuộc phẫu thuật nâng cổ, giảm bọng mắt, và hút mỡ toàn thân. Mẹ anh, đã chuyển đến Cape Town từ sáu năm trước, là tín đồ phẫu thuật thẩm mỹ. Với bà, một năm không phẫu thuật thẩm mỹ thì đúng là phí hoài. Bà dùng rất nhiều thuốc giảm đau. Ash liếc viên thuốc, cần được giúp đỡ đến phát điên.
Nhưng anh cũng không ngu ngốc đến thế, anh gọi mẹ mình trước.
“Mẹ à? Mấy viên màu cam mẹ uống hồi ở đây năm ngoái ấy, chúng có tác dụng gì?”
“Chào con yêu! Trời đất, để mẹ xem xem, màu cam, màu cam… hình ô van hay hình tròn?”
“Ô van.”
“Trơn hay sần sùi?”
“Ừm, trơn.”
“À, mẹ biết rồi, thuốc gì đó bắt đầu với chữ B… Trời, nghe này, trí nhớ giống như cái gì đó có lỗ thủng ấy! Con yêu, tại sao con lại cần biết vậy?”
“Ở đây còn một viên. Mà con vừa bị đau lưng rồi,” Ash nói. “Con đang cần lắm.”
“Ồ thế thì cứ uống đi. Mấy thứ đó giúp mẹ vượt qua được thời kỳ hậu phẫu đấy. Thế con dạo này thế nào rồi? Đã giảm được cân nào chưa?”
“Chưa.” Anh nuốt viên thuốc.
“Đã nghĩ đến việc hút mỡ chưa?”
“Thật buồn cười là chưa.”
“Thôi nào con yêu, đừng có dằn dỗi thế, con nên thử một lần xem! Họ đã hút hàng lít mỡ ra khỏi người mẹ đấy!”
“Con chào mẹ.” Ash cúp máy trước khi mẹ anh bắt đầu tra hỏi về bạn gái. Một số người là tín đồ tôn giáo, nhưng dạo này bà mẹ khó có thể nhận ra nữa của anh lại rao giảng cho anh về thánh kinh phẫu thuật thẩm mỹ. Mẹ anh còn tin rằng nếu anh theo gương bà thì cuộc sống tình cảm của anh sẽ không ngớt thăng hoa.
Mà ai biết được? Có thể mẹ anh đúng.
Trời đất, thảo nào anh thảm hại thế này.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mình Thử Yêu Nhé, Cleo?
Jill Mansell
Mình Thử Yêu Nhé, Cleo? - Jill Mansell
https://isach.info/story.php?story=minh_thu_yeu_nhe_cleo__jill_mansell