Mây Khói Ngang Mi epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 38: Ngòi Nổ Chiến Tranh
rong khi Cổ Túc Dao đầy phẫn hận nhìn về phía Cổ Tư Hoàn và Lữ Hàn, thì lần lượt các phi tần đều lên biễu diễn, mà Chu Hạo Đế đối với ai biễu diễn xong cũng chỉ đều nói “Thưởng “ rồi cho lui xuống. Nhìn những gương mặt khi lên thì háo hức, khi xuống lại mang đầy thất vọng của các nàng, Tịnh Huyên nhìn sự biến hóa trên mặt các nàng thật rất muốn cười …
Nàng liếc nhìn Chu Hạo Đế, vừa đúng lúc thấy hắn cũng đang liếc nhìn nàng, Chu Hạo Đế giống như ăn trộm bị bắt, mắt hơi lúng túng, bĩu môi “ hừ “ một tiếng rồi đưa mắt nhìn thẳng phía trước. Tịnh Huyên nâng tách trà lên uống, để che đi vết cười trên môi nàng “ bạn phu quân này, giận cũng thật dai quá đi “
Khi nàng buông tách trà xuống thì cũng đúng lúc thấy một bóng dáng áo đó tiến vào giữa sân băng. Kỳ Giai Nguyên Thuần mặc một bộ áo mùa đông màu đỏ, eo chiết chặt nhằm tôn lên vòng eo con kiến của nàng ta. Thân mình uốn éo, giọng nói nũng nịu
-“Mặc dù kỹ năng trượt băng không thể sánh bằng các vị nương nương, nhưng Nguyên Thuần vẫn muốn góp chút tài mọn, mong hoàng thượng ân chuẩn “
Chu Hạo Đế thấy vậy, trên môi kéo ra một nụ cười có thể nói là giết người không đền mạng
-“Chuẩn “
Thấy Chu Hạo Đế cười với mình, Kỳ Giai Nguyên Thuần gương mặt trở nên đỏ ao, mang chút ngượng ngùng của thiếu nữ, nhưng rất nhanh nàng định thần và bắt đầu uyển chuyển những điệu múa đầu tiên. Mà phía bên kia, Tử Mộc Thanh Ninh thấy vậy, một cổ tức giận xộc lên đầu óc nàng, móng tay bấm thật chặt vào da thịt. Nụ cười yếu ớt vẫn trên gương mặt nàng, nhưng nếu để ý kỹ sẽ nhận ra có chút gì đó âm hiểm.
Giữa sàn băng, Kỳ Giai Nguyên Thuần bung dải lụa đỏ lên không trung, dải lụa như những con rắn quấn quýt lấy nhau rồi xoay quanh nàng ta. Nàng cố thể hiện những bước trượt điêu luyện mà mình học được cộng với tài nghệ múa từ nhỏ …thật là một bức tranh sinh động thu hút ánh nhìn người xem. Khi Kỳ Giai Nguyên Thuần kết thúc động tác cuối cùng, nàng ngẩng đầu chờ sự khen ngợi của Chu Hạo Đế, mà vị đế vương trên cao quả nhiên cũng không phụ sự chờ mong của nàng
-“Qủa thật rất đẹp … hoàng hậu, nàng nói phải không? “ _Chu Hạo Đế nhếch mi nhìn Mạc Tịnh Huyên
-“Công chúa Minh Quốc quả thật múa rất đẹp, thiếp thật thấy thật ngưỡng mộ “ _ Mạc Tịnh Huyên cũng cười giã lã đáp lại hắn
-“Vậy hoàng hậu nghĩ trẫm nên ban thưởng cho công chúa cái gì ha? _ Chu Hạo Đế mất kiên nhẫn hỏi Mạc Tịnh Huyên
-“Hay là ….”
Chưa đợi Mạc Tịnh Huyên nói hết lời, thì “Phốc “ phía dưới, Kỳ Giai Nguyên Thuần khụy xuống, bàn tay nắm chặt trên ngực, gương mặt tái xanh vì khó thở mà vặn vẹo, cuối cùng nàng ngã xuống, hai mắt to, không động đậy
Tất cả những người có mặt trong điện hoảng hốt, phía trên đài cao, Huệ Từ Vân bị dọa gần như muốn ngất xỉu, Chu Hạo Đế thấy vậy liền sai người đưa bà về Vĩnh Thọ Cung. Lại ra lệnh cho Mạc Huy thống lĩnh cấm vệ quân phong tỏa toàn bộ hoàng cung. Lữ Hàn nhìn nữ nhân đang nằm trong vũng máu, song lại nhìn thẳng một nữ nhân nào đó trong đám phi tần, mà kẻ kia khi thấy ánh mắt của hắn nhìn mình thì không khỏi rét run.
-“Mạc Viễn, khanh kiểm tra xem “ _ Chu Hạo Đế ra lệnh
Khi Mạc Viễn vừa định đụng vào thi thể Kỳ Giai Nguyên Thuần thì nghe một tiếng quát cảnh cáo
-“Không được đụng vào “
Chu Hạo Đế, Mạc Viễn cũng như những người trong điện đều nhìn về phía Mạc Tịnh Huyên. Lúc này nàng mới đi xuống phía Mạc Viễn giải thích
-“Toàn thân nàng ta đều trúng kịch độc, nếu dùng tay không đụng vào, nhị ca …huynh cũng sẽ giống như vậy “
Thấy Mạc Viễn nhìn nàng, Mạc Tịnh Huyên khẽ thở dài. Nàng quay lại quan sát Kỳ Giai Nguyên Thuần, nhìn như vậy, ai lại nghĩ nàng ta trúng độc chứ? Tịnh Huyên từ ống tay áo rút ra một cây ngân châm, đâm vào xác Kỳ Giai Nguyên Thuần. Khi nàng rút kim ra, cây kim đã chuyên sang màu đen. Nàng đưa cây kim cho Mạc Viễn xem
-“Qủa thật là trúng độc “ _Mạc Viễn nói
Vị quan theo hầu Kỳ Giai Nguyên Thuần cũng là sứ thần trong đoàn không ngừng vừa khóc vừa oán
-“Minh Quốc chúng ta có ý tốt muốn cùng Tuệ Quốc kết đồng minh. Các ngươi không đồng ý thì thôi, còn độc chết công chúa. Minh Quốc sẽ không bỏ qua chuyện này “
-“Mong ngài bình tĩnh, Tuệ Quốc nhất định sẽ điều tra rõ và có câu trả lời cho Minh Quốc “ _ Tử Mộc Vạn Quân nói rõ
-“Hừ, tốt nhất nên như vậy. Tuy Minh Quốc không mạnh bằng Tuệ Quốc, nhưng chúng ta sẵn sàng thay công chúa đòi lại công đạo “ _ Sứ giả nói
Chu Hạo Đế bắt đầu phái người kiểm tra đồ ăn, thức uống trong điện, cũng như kiểm tra các phi tần, công chúa,hoàng thân có tham gia buổi lễ ngày hôm nay. Tử Mộc Thanh Ninh lúc này đứng chung với đám công chúa phi tần, chợt nói một câu
-“Ta nhìn cứ tưởng nàng ấy bị bệnh tim hay trúng gió, thật không ngờ lại là trúng độc “
Cổ Túc Dao nghe xong, hai mắt chợt sáng rực lên, nói nhỏ gì đó với tì nữ cận thân bên mình, nàng ta gật đầu rồi chạy ra ngoài. Lúc này Cổ Túc Dao mới bước ra giữa điện cao giọng nói
-“Hoàng huynh, muội nghĩ huynh nên kiểm tra hoàng hậu và Cảnh Dương cung đi “
Chu Hạo Đế nghe Cổ Túc Dao nói xong thì ánh mắt chợt lạnh xuống, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười. Mạc Huy cùng Mạc Viễn đanh mặt trừng mắt nhìn kẻ mới lên tiếng kia. Lữ Hàn cũng vì lời nói này mà đăm chiêu nhìn nàng ta
-“Vì sao lục công chúa lại nói vậy “ _ Tử Mộc Vạn Quân thắc mắc, hỏi lại. Hắn thật sự không tin hoàng hậu có liên quan đến chuyện này
Cổ Túc Dao xoay người lại, trên mặt là nụ cười đắc ý, giọng nói lại cao hơn vài phần
-“Nhìn triệu chứng của Minh Quốc công chúa, người thường nhìn vào đều cho là nàng bị bệnh tim hay trúng gió, đến ngay cả Mạc thái y hành y bao năm còn không nhận ra được. Nhưng hoàng hậu chỉ liếc một cái là biết nàng ta trúng độc … Xin hỏi vì sao vậy? “
Tử Mộc Vạn Quân nghe nàng nói, cũng nhìn về phía Mạc Tịnh Huyên đang ngồi kế bên Chu Hạo Đế, thấy nàng vẫn bình tĩnh, liếc mắt sang hắn thấy ánh mắt Chu Hạo Đế càng lúc càng lạnh, còn mang chút sát ý. Tử Mộc Vạn Quân bừng tỉnh, ngẩng ra. Mọi người trong điện bắt đầu xôn xao, Cổ Túc Dao thừa thế lại cao giọng nói tiếp
-“Chỉ có một lý do, đó là Minh Quốc công chúa là do hoàng hậu hạ độc thủ. Khi nàng ta thấy nhị huynh của nàng sắp chạm vào thi thể công chúa, vì sợ người thân của mình trúng độc, hoàng hậu mới nhắc nhở “
Sứ giả nghe vậy, ánh mắt càng ngoan độc, hai tay chắp thành quyền, dữ tợn nói
-“Hoàng đế Tuệ Quốc, công chúa chúng tôi là thật lòng hâm mộ tài hoa của bệ hạ, mới một lòng muốn vào hậu cung của người. Nay hoàng hậu của người lại vì ghen tuông mà độc chết công chúa của chúng tôi, đây là không xem Minh Quốc chúng tôi ra gì. Hoàng thượng, người nên trị tội hoàng hậu, cho Minh Quốc một cái công bằng “
Lúc này, cung nữ cận thân của Cổ Túc Dao đi vào, dâng cho nàng một túi gấm, nàng mở ra xem, càng đắc ý hơn
-“Hoàng huynh, huynh có thể nhờ Mạc thái y kiểm tra xem đây là gì? “
-“Không cần “ _Chu Hạo Đế trả lời như chém đinh chặt sắt
Cổ Túc Dao trừng mắt tức giận, nàng rút cây trâm bạc trên đầu rồi châm vào gói bột, khi rút ra, đầu trâm đã hóa đen. Nàng đưa cây trâm chỉ về phía Chu Hạo Đế và Mạc Tịnh Huyên
-“Hoàng huynh, huynh xem đi. Bây giờ chứng cứ rành rành, huynh còn muốn bênh vực nàng ta. “
-“Hoàng thượng, tam muội chắc chắc không hành động như vậy, mong hoàng thượng minh xét “ _ Mạc Huy quỳ xuống, chấp tay khẩn cấp tâu
-“Hoàng thượng, xin hãy cho vi thần tra xét kỹ “_ Mạc Viễn cũng vội quỳ xuống nói
-“Hoàng thượng, hoàng hậu không phải là người như vậy, xin hoàng thượng minh xét. “ Cổ Tư Hoàn vốn đang ngồi dựa vào ghế cũng xanh mặt quỳ xuống cầu xin ( nàng ấy bị thương ở lưng mà )
-“Mặc dù muội mới tiếp xúc với hoàng hậu không lâu, nhưng muội tin hoàng hậu không phải là người như vậy, chắc có hiểu lầm gì đó, xin hoàng thượng cho tra xét kỹ “ _ Tử Mộc Thanh Ninh bộ dãng yếu ớt, cũng quỳ xuống, rưng rưng nước mắt cầu xin
-“Hừ, bây giờ chứng cứ rành rành. Hoàng hậu vì đố kỵ, không muốn để Minh Quốc công chúa hòa thân vào hậu cung của hoàng huynh nên độc chết nàng ta. Đường đường là quốc mẫu mà lại độc ác, không biết suy nghĩ cho hoàng thất. Hoàng huynh, xin đặt quốc gia lên trên, xử tội hoàng hậu để trả lại công bằng cho Minh Quốc “ _ Cổ Túc Dao càng quả quyết
-“Gán cho bổn cung nhiều tội như vậy … bổn cung gánh không nổi đâu “
Mây Khói Ngang Mi Mây Khói Ngang Mi - Try Họa