Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ảo Mộng Tru Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 37
T
iêu Vô Cấu không kìm chế được, hai giọt nước mắt tràn mi:
- Giờ chúng ta vào thành, đi tìm Lưu Tiên lấy thuốc giải, muội chắc chắn sẽ không sao.
Thẩm Hi Vi ôm chặt lấy hắn:
- Huynh ngốc ạ, sao Bộ Lưu Tiên đơn giản giao ra thuốc giải chứ? Huynh vào thành khó tránh khỏi một trận ác đấu. Thà ứng phó với họ, không bằng cứ dừng ở đây.
Tiêu Vô Cấu lặng lẽ lau nước mắt:
- Không! Ta tuyệt đối không để muội có chuyện, hiện tại cách độc dược phát tác còn mấy canh giờ, chúng ta lập tức vào thành, nếu Lưu Tiên hắn dứt khoát không tỉnh ngộ, ta dù liều mạng cũng phải lấy được thuốc giải.
Nói xong, bất chợt có tiếng ồn ào, hộ vệ bên ngoài bị kinh động, có người hét lớn:
- Ai? Sao dám xông vào Hoa uyển Hoàng gia?
Tiêu Vô Cấu ôm lấy Thẩm Hi Vi rời khỏi lán hoa, huýt sáo, hai con ngựa nhanh chóng chạy trước hai người, hai người phi thân lên ngựa phóng tới Toàn Hoa Thành.
Chưa đến cửa thành, đã mơ hồ nghe tiếng vó ngựa như sấm vang đất rung, thấy từ cửa thành phóng ra bốn gã thủ binh, ngay sau đó một chiếc xe ngựa đen nhanh như lưu tinh lao ra khỏi cửa thành, người đánh xe ngựa bắn ra một đường sáng bạc trúng bốn gã thủ vệ.
Hai người kinh hãi, chưa kịp hoàn hồn, lại thấy hai đội kỵ binh nghìn người giơ cao cây đuốc lao ra khỏi thành, trong tiếng la hét rung trời đuổi theo chiếc xe ngựa kia, thủ lĩnh chính là Vũ Lâm thị vệ Ân Tư.
Thẩm Hi Vi kinh ngạc hỏi:
- Đây là chuyện gì vậy?
Tiêu Vô Cấu có thái độ khác thường,nói:
- Không cần xen vào, chúng ta đi tìm Lưu Tiên lấy thuốc giải trước.
Hai người phóng ngựa tiến lên, vừa tới cửa thành, lại gặp Phong Thác Hi suất lĩnh một đội kỵ binh khác như gió xoáy lao ra khỏi thành.
Thẩm Hi Vi kêu lên:
- Thác Hi đại ca?
Phong Thác Hi phóng ngựa như gió không nghe tiếng gọi, một binh sĩ bên chàng đột nhiên quay đầu lại, thúc ngựa chạy tới hướng hai người:
- Tiểu Dung, sao muội lại ở đây?
Thẩm Hi Vi nghe giọng nói biết là Thẩm Đa Tình, giục ngựa nghênh đón, hỏi:
- Ca ca, các huynh làm gì vậy?
- Bộ Lưu Tiên ép Tiễn Vân công chúa đi Kim Việt Sơn rồi.
- Vì sao?
Tiêu Vô Cấu và Thẩm Hi Vi thất kinh.
- Hôm nay Tang chủ giờ Dậu tại Thanh Bình Môn xử chém công chúa, Bộ Lưu Tiên bỗng nhiên xuất hiện, cướp người đi rồi.
Thẩm Đa Tình quan sát trang phục của Tiêu Vô Cấu:
- Đây là...?
- Tại hạ là Tiêu Vô Cấu. Thẩm huynh, việc này nói đến rất dài, chúng ta đi đuổi theo Lưu Tiên trước.
Nói xong, quất một roi lên mông ngựa, lao nhanh như chớp.
Thẩm Hi Vi định đuổi theo, Thẩm Đa Tình vội chặn ngựa ngăn nàng lại, nét mặt nghiêm nghị:
- Tiểu Dung, Kim Việt Sơn vô cùng hung hiểm, muội ở lại trong thành chờ ta.
Thẩm Hi Vi giật mình:
- Vậy còn yêu thú kia? Bộ Khinh Trần đã làm nó thức tỉnh rồi ư?
Thẩm Đa Tỉnh nghiêm trang lắc đầu:
- Còn không biết, nhưng mấy ngày nay trên Kim Việt Sơn mây tụ quỷ dị, yêu khí nặng nề, chắc chắn sự việc không ổn.
Thẩm Hi Vi ngây người, bỗng nhiên chăm chú nhìn chàng, nói chắc như đinh đóng cột:
- Nếu đã như vậy, muội càng không thể ở trong thành chờ đợi, ca ca, muội phải ở cùng huynh ấy.
Thẩm Đa Tỉnh sửng sốt:
- Muội nói là Tiêu Vô Cấu? Muội ở biên quan có gặp Dật Quân không?
- Ca ca, kiếp này muội chỉ yêu Tiêu Vô Cấu.
Nàng giật dây cương, đuổi theo bóng đen đang phi nhanh ở phía trước.
Thẩm Đa Tình bất đắc dĩ, thở dài, ngẩng lên thấy bầu trời trong vắt vô cùng, một vầng trăng sáng tròn vạnh, xung quanh vầng trăng sáng trắng bạch kia mơ hồ có màu đỏ tươi quỷ dị khó hiểu. Kim Việt Sơn xa xa đen như mực, năm ngọn núi dựng đứng, dưới vòm trời đột ngột mở rộng dữ tợn, như muốn cướp đoạt gì đó trong thiên địa mênh mông.
Chàng ngẩng lên nhìn, bóng hai người Tiêu Thẩm cùng hơn ba nghìn kỵ binh từ lâu đã không còn nhìn rõ hình bóng, liền vội vàng đuổi theo Phong Thác Hi, lớn tiếng hỏi:
- Thác Hi, thấy Tiểu Dung không?
Phong Thác Hi kinh ngạc:
- Quận chúa? Chẳng phải đang ở biên quan sao?
- Muội ấy đã về rồi. Thác Hi, ta đi trước.
Lập tức hai chân kẹp chặt, đánh ngựa điên cuồng đuổi theo nhanh như chớp vượt qua hai đội kỵ binh.
Vũ Lâm thị vệ Ân Tư thấy bên mình có tiếng "Vút' một cái, một người phóng ngựa lao đi hơn mấy trượng, gã hỏi người đi bên cạnh:
- Binh sĩ kia là người của ai?
- Nhìn trang phục hình như là người của Nhiếp Tộ Xã.
- Thủ hạ của Phong Thác Hi từ lúc nào có một cao thủ như vậy?
Gã lẩm bẩm tự nói một câu, lời nói lập tức bị gió lớn thổi tan đi trong đêm.
Người bên cạnh nghe không rõ, lớn tiến hỏi lại:
- Ngài nói gì?
- Không có gì. Mọi người nhanh một chút, bệ hạ có chỉ, bắt được công chúa và phản tặc Bộ Lưu Tiên, xử quyết ngay tại chỗ!
Xe ngựa nhanh chóng chạy lên chân núi.
Bên trong xe, Tiễn Vân công chúa mở to đôi mắt mỹ lệ, nhìn gương mặt Bộ Lưu Tiên phẳng lặng, vừa khóc vừa cười nói:
- Lưu Tiên, không ngờ ngươi lại liều mình cứu ta? Nhưng chúng ta trốn không thoát đâu, quay về đi, ta sẽ cầu xin mẫu thân đặc xá cho ngươi.
Bộ Lưu Tiên biếng nhác duỗi hai chân thon dài ra, lạnh lẽo nói:
- Bà ta ngay cả ngươi cũng giết, còn có thể đặc xá ta sao?
Tiễn Vân cứng họng, ngây người chốc lát, bống nét mặt dịu dàng ôn hòa, khẽ khàng nói:
- Vậy cũng tốt, dù gì chỉ cần được ở bên ngươi, đi đâu cũng được. Lưu Tiên, chúng ta đi đâu đây?
- Một lát nữa ngươi sẽ biết.
Bộ Lưu Tiên nhắm mắt, không để ý tới nàng.
Bốn bề yên tĩnh, trong rừng ngay cả một tiếng chim hót cũng không nghe thấy, tấm ngăn thùng xe đột nhiên có tiếng động khẽ, Tiễn Vân lại càng hoảng sợ.
Bộ lưu Tiên chợt mở mắt, khẽ khàng kéo dây thừng bên tay trái, một tấm ván gỗ nặng nề vang lên, dưới tấm ngăn thùng xe lộ ra một dung nhan tái nhợt xinh đẹp.
Tiễn Vân kinh sợ, lùi ra tận góc, run giọng nói:
- Lãnh...Lãnh hộ vệ...không phải ngươi đã chết rồi sao?
Lãnh Quan Ngữ không đáp, đôi đồng tử như nước nhìn chằm chằm Bộ Lưu Tiên:
- Bộ lưu Tiên, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Ánh mắt lạnh băng của Bộ Lưu Tiên trở nên ôn hòa dịu dàng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, dùng giọng nói mềm nhẹ như thôi miên nói:
- Sẽ kết thúc nhanh thôi, muội ngủ một giấc đi, lúc tỉnh dậy sẽ không còn chuyện gì nữa.
Tiễn Vân chợt hiểu, phẫn nộ:
- Ngươi là nữ? Ngươi và hắn...Hai người các ngươi...Bộ Lưu Tiên, sao ngươi có thể...
- Ngươi nói quá nhiều rồi!
Bộ Lưu Tiên bỗng đưa tay điểm huyệt ngủ của nàng.
Lãnh Quan Ngữ không còn sức lực để phẫn nộ, giọng điệu chán nản thất vọng:
- Ngươi định đi đâu? Nhưng binh mã phía sau kia...là xảy ra chuyện gì?
Bộ Lưu Tiên cười, trên mặt có vẻ mị lực tà ác:
- Thật không hổ là Lãnh hộ vệ đứng đầu Vũ Lâm thị vệ, dù võ công đã hoàn toàn mất hết nhưng vẫn nghe ra được có truy binh đuổi theo sau. Đáng tiếc, bọn họ đuổi theo, cũng chỉ có thể chịu chết. Nếu ai có thể may mắn thoát chết, trải qua đêm nay nhất định sẽ để lại cho họ một ký ức khó quên.
- Ngươi có thể nói rõ ràng hơn được không?
Bộ Lưu Tiên làm như không nghe thấy bỗng than nhẹ một tiếng:
- Nếu ta không phải Bộ Lưu Tiên, muội không phải Lãnh Quan Ngữ, vậy thì tốt biết bao.
Trong ánh mắt như hàn đàm của hắn chợt dâng lên một sự thê lương đau đớn, sau đó từ từ biến thành một sự tuyệt vọng, cuối cùng lại biến thành nụ cười trào phúng.
Nhiều lời vô ích, Lãnh Quan Ngữ nhắm hai mắt lại, không hề nhìn hắn.
Bộ Lưu Tiên kéo dây đặt tấm ván gỗ xuống, bất chợt búng tay bắn một tiếng khẽ lên thùng xe, xe ngựa dừng lại.
Hắn xuống xe, đưa Tiễn Vân công chúa từ trong thùng xe ra, trầm giọng nói:
- Đưa xe ngựa ra sau núi, bất luận kẻ nào tới gần, giết không tha.
Người đánh xe ngựa đáp lời đi về phía sau núi.
Hắn nhắm mắt đứng yên trong chốc lát, rồi mới ngẩng đầu nhìn chùa cổ xanh đen trên đỉnh núi, tại nơi nào đó có hồi ức mà hắn cố quên nhưng không thể nào quên được. Sinh mệnh của hắn từng sống lại ở nơi đó, nhưng đi kèm theo đó là vô số ác mộng cùng với sự dày vò vĩnh viễn, những ngày tháng người chết đói đầy đường, có thể ăn no nhưng không đói bụng là đã được ông trời ban thưởng ân trạch rồi.
Hắn cười châm biếm, ôm lấy Tiễn Vân công chúa phi thân lao đi như gió.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ảo Mộng Tru Yêu
Thẩm Thương My
Ảo Mộng Tru Yêu - Thẩm Thương My
https://isach.info/story.php?story=ao_mong_tru_yeu__tham_thuong_my