Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Cổ Chí Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 37 : Phù Sinh Ấn (2)
Ầ
m!
Một cước dẫm trúng đan điền, quyền lực phá tan, trên bụng Lam Huyền tuôn ra một ánh hào quang, kình lực phá thể mà ra, từ trên lưng đánh ra, quần áo trên lưng trong nháy mắt xé ra tảng lớn!
Phốc!
Một ngụm tâm huyết từ trong miệng Lam Huyền phun ra, cả người nhất thời uể oải xuống, tinh khí thần trong nháy mắt biến mất, giống như bóng cao su khô quắt, triệt để hôn mê.
– A?
Toàn trường triệt để kinh ngạc đến ngây người, phế bỏ, dĩ nhiên đánh vỡ đan điền của Lam Huyền, triệt để phế bỏ!
Đan điền của Võ giả bị phá, trừ khi có thánh dược cấp bảy trở lên trong truyền thuyết, bằng không cả đời liền phế!
Chung Ly Sơn cũng hoàn toàn bối rối, lấy tốc độ của hắn cũng cứu không kịp, cả người rơi vào địa phương cách hai người mười mấy mét, ngơ ngác nhìn tới. Qua nhiều năm như vậy, lần thứ nhất có cảm giác không biết làm sao.
Lạc Vân Thường hít vào một ngụm khí lạnh, cũng lập tức chạy tới, nhìn Lý Vân Tiêu từng bước một hướng về Lam Huyền đi đến, kinh hô:
– Ngươi muốn làm gì?
Tất cả mọi người đều sững sờ, Lam Huyền đã phế bỏ, hắn còn muốn làm gì?
Đùng!
Đột nhiên Lý Vân Tiêu giơ chân lên, trong nháy mắt giẫm xuống! Nửa bàn chân trực tiếp xen vào trong miệng Lam Huyền, miệng đầy răng vỡ vụn, miệng trực tiếp bị kéo xé ra, mặt đầy máu tươi. Thần thức của Lam Huyền đã sớm hôn mê, nhưng bản năng thần kinh co giật lên.
Tất cả mọi người ngơ ngác, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, cả người rét run.
– Tiểu tử, ngươi quá độc ác!
Chung Ly Sơn giận dữ không thôi, bóng người lóe lên, bay tới.
– Hừ, ta nói rồi, muốn đánh đến ngươi liếm hài của ta. Ca đã ba ngày không rửa chân, lần này thoải mái đi!
Hai mắt của Lý Vân Tiêu híp lại, năm ngón tay lâm không một trảo, đem ngọc bội bên hông Lam Huyền thu vào trong tay. Đây chính là đồ vật hắn nhất định phải lấy được. Sau đó đá ra một cước, như đá rác rưởi đá Lam Huyền bay qua Chung Ly Sơn.
Ầm!
Chung Ly Sơn cũng không thèm nhìn tới, một chưởng trực tiếp đánh bay Lam Huyền đã triệt để bị phế bỏ. Cả người rơi vào trước mặt Lý Vân Tiêu, lửa giận trên người trong nháy mắt bộc phát ra, như một con hùng sư nổi giận, trên không trung hình thành uy thế vô cùng bá đạo, mạnh mẽ hướng về trên người Lý Vân Tiêu lâm không ép xuống!
– Hắn đã bị phế bỏ, vì sao còn ác độc như thế?
– Hừ, nơi này sinh tử quyết đấu, sinh tử do ta, quản ngươi đánh rắm!
Quản ngươi đánh rắm, quản ngươi đánh rắm, quản ngươi đánh rắm...
Tiếng nói của Lý Vân Tiêu vang vọng trên Diễn Võ Trường, tất cả mọi người đều triệt để dại ra. Ngay cả bệ hạ của Thiên Thủy quốc, hội trưởng Thuật Luyện Sư Công Hội, Trấn quốc Thần vệ Đại thống lĩnh, hết thảy người có quyền thế nhất trong vương quốc, cũng không dám cùng viện trưởng Già Lam học viện nói chuyện như thế a!
Chung Ly Sơn sững sờ, giận quá mà cười.
– Ha ha, liên quan gì đến ta! Tiểu tử, ngươi có biết ta là ai không?
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Viện trưởng Già Lam học viện, Vũ Vương Chung Ly Sơn. Hơn trăm tuổi, mới trộn lẫn tới Vũ Vương, còn không thấy ngại hiện ra? Nếu ta là ngươi, sớm đã đập đầu chết!
Chi!
Tất cả mọi người đều triệt để hít vào ngụm khí lạnh, tiểu tử này điên rồi, đúng là điên rồi!
Ngũ Hành cảnh giới, được xưng Vũ Vương!
Cường giả số một Thiên Thủy quốc, lại bị mắng tu vi thấp!
Chung Ly Sơn giận tím mặt, quát lên:
– Chết!
Uy thế trên người hắn dĩ nhiên như thực chất, ở trong hư không mơ hồ hiện hành, như sơn nhạc trực tiếp ép xuống. Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, cả người ở dưới luồng áp lực này như lá cây phiêu diêu trong mưa gió, bất cứ lúc nào cũng có thể lật úp. Thân thể như muốn bị nghiền thành thịt nát, cả người liên tục run rẩy, hắn trợn tròn đôi mắt, gào thét nói:
– Lão thất phu, hơn trăm tuổi ức hiếp ta mười lăm tuổi, Vũ Vương cảnh ức hiếp Võ Sĩ cảnh! Nếu hôm nay Lý Vân Tiêu ta bất tử, ngày sau nhất định phải trả lại cho ngươi gấp trăm lần!
Vẻ mặt Chung Ly Sơn đại biến, nội tâm ngơ ngác không ngớt. Ở dưới uy thế Vũ Vương cảnh của hắn, nhất tinh Võ sĩ nho nhỏ lại vẫn có thể ngẩng đầu không quỳ! Càng để hắn hoảng sợ chính là, đối mặt Vũ Vương như hắn, trên người Lý Vân Tiêu thả ra chiến ý mà ngay cả hắn cũng không dám coi thường!
Đây là chiến ý kiên cường như thế nào a!
Trong thân thể gầy yếu của tiểu tử này, đến cùng là một linh hồn bất khuất thế nào a!
Xa xa Lạc Vân Thường cũng từ sốt sắng biến thành kinh hãi, ánh mắt của Lý Vân Tiêu giãy dụa bất khuất, sâu sắc chấn động tâm linh của nàng.
– Cái cảm giác này là xảy ra chuyện gì? Tại sao thần thái quật cường này của hắn, lại cho ta cảm giác quen thuộc như vậy?
Hai con mắt của Lạc Vân Thường trở nên hơi mê ly lên, giữa lông mày lộ ra tâm ý nghi hoặc sâu sắc.
Trong giây lát, nàng ngơ ngác lướt qua một tia tinh quang, vội vàng xoay người, cách Diễn Võ Trường trăm mét, Vũ Đế Thánh tượng đứng trên không trung, ở dưới Xích Dương soi sáng, đại nhật như luân!
– Cổ Phi Dương! Vẻ mặt cùng phong thái của hắn, dĩ nhiên cùng Cổ Phi Dương đại nhân giống như đúc!
Lạc Vân Thường ngơ ngác nhìn tới Lý Vân Tiêu, ở dưới uy thế của Vũ Vương, vẫn như cũ hai mắt như sao, khóe miệng mỉm cười, loại khí thế bễ nghễ muôn dân, quân lâm thiên hạ kia, để nội tâm của nàng run rẩy lên, chỉ cảm thấy trước mắt có chút hoảng hốt, dường như thiếu niên mười lăm tuổi này, cùng tuyệt đại Vũ Đế thiên mã hành không, chỉ điểm thiên hạ kia trùng điệp lại với nhau.
Phốc!
Lý Vân Tiêu rốt cục không chịu nổi, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt như lửa.
– Lão thất phu, đừng tưởng rằng ngươi là Vũ Vương ta liền không làm gì được ngươi, coi như chết, cũng phải trọng thương ngươi!
Hắn lấy ra viên Bạo Nguyên Đan dự bị, nuốt vào trong miệng, trong nháy mắt lực lượng cả người dạt dào mà ra, khí thế bắt đầu liên tục tăng lên!
Chung Ly Sơn cũng kinh hãi không thôi, uy thế của hắn đã vận chuyển tới đỉnh cao, đừng nói một Võ sĩ, coi như là Võ sư, thậm chí Đại Võ sư, cũng đã sớm thần phục mới đúng. Lẽ nào thật sự muốn mình lấy lớn ép nhỏ, dùng thực lực Võ Vương đi bắt nạt một Võ sĩ? Coi như thật sự thu phục đối phương, vậy cũng mất đi một đời anh danh.
Ngay thời điểm tinh thần hắn bất định, đột nhiên cảm giác được một luồng khí thế vô tận từ trên người Lý Vân Tiêu tản mát ra. Trong đôi mắt Lý Vân Tiêu đã không còn bất kỳ tình cảm, hơn nữa là không hề lay động, nhàn nhạt ngóng nhìn.
– Đây là?
Trong lòng hắn đột nhiên cả kinh, chỉ cảm thấy một loại cảm giác khó nói nên lời xông lên đầu.
Lạc Vân Thường cũng chú ý tới khí thế trên người Lý Vân Tiêu biến hóa, trong giây lát chỉ cảm thấy một trận gió nhẹ thổi qua, nguyên bản trên bầu trời vạn dặm không mây dường như có phù vân ngưng tụ. Mà lúc này, Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nâng tay lên, trong đôi mắt nàng bắn mạnh ra tinh mang, thất thanh kêu lên:
– Gió lên, Vân Phi Dương! Làm sao có khả năng?
Chung Ly Sơn bị tiếng kêu của Lạc Vân Thường làm tâm thần chấn động, trong đôi mắt cực kỳ ngơ ngác.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Cổ Chí Tôn
Thái Nhất Sinh Thủy
Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy
https://isach.info/story.php?story=van_co_chi_ton__thai_nhat_sinh_thuy