Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 11
N
ơi cắm trại cách vùng cát lún không xa. Sáng hôm sau, Loan Loan huýt một tiếng sáo gọi đại Hồng không biết đang tránh gió gặm cỏ ở nơi nào. Lâu Dự cũng phát ra tín hiệu cho đám người Lưu Chinh.
Chẳng bao lâu sau, đại Hồng dẫn đàn ngựa hết sức phấn khởi vội vã chạy tới, Lưu Chinh cũng dẫn đội chạy tới, hai bên hợp lại. Sau khi hai bên trao đổi sơ qua về tình hình của mình, Lâu Dự liền hạ lệnh dùng tốc độ cao nhất chạy tới núi Tuyết Phong.
Cuộc chiến ở vùng cát lún, Hắc Vân kị toàn diệt đội kị binh trọng giáp của quân địch, bên mình không có ai chết trận, giành toàn thắng, sĩ khí phấn chấn. Cho nên lúc này mặc dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ nhưng trên gương mặt các binh sĩ Hắc Vân kị ít nhiều cũng mang vẻ hân hoan phấn khởi.
Đêm qua Loan Loan ngủ rất ngon, lại được một chiếc nỏ rất hài lòng, tâm tình vui sướng như có thể bay lên, lúc này phấn chấn chạy đầu tiên, lúc hứng lên còn vẫy tay lớn tiếng hét lên, lại cao giọng hát một bài quân ca lạc điệu.
Trên đại mạc mênh mông, giọng hát trong trẻo non nớt du dương trầm bổng trong gió, mặc dù giai điệu không hề đúng nhưng lại có một ý vị khác lạ.
Cùng với tiếng hát, nét cười trên gương mặt các tướng sĩ càng ngày càng rõ. Có những quân sĩ lớn mật cũng cất tiếng hát theo. Đều là đàn ông thiết huyết sa trường, giọng hát phóng khoáng không có bất cứ sự chải chuốt nào, đơn giản trực tiếp từ trong lồng ngực tràn ra, tiếng quân ca hào khí ngút trời.
Đêm qua Lâu Dự gần như không ngủ vì sợ đánh thức Loan Loan, đến lúc trời sắp sáng mới chợp mắt được một lúc. Lúc này cầm cương đi trong tiếng hát, nhìn bóng lưng vui vẻ phấn chấn của Loan Loan trong nắng mai, nụ cười như trăng thanh sao sáng.
Không ngủ không nghỉ vội vã hành quân giết địch như vậy vốn là chuyện thường đối với chàng, lúc buồn ngủ quá, ngồi trên ngựa cũng có thể ngủ được, vì vậy một đêm không ngủ hoàn toàn không đáng kể chút nào, chỉ là dưới mắt xuất hiện hai quầng thâm đáng ngờ.
Lưu Chinh nhìn Loan Loan, lại nhìn hai quầng mắt thâm của thế tử nhà mình, âm thầm than thở. Dựa vào vai thế tử ngủ, đây là ước mơ của bao nhiêu khuê tú danh môn, thục nữ thế gia trong kinh thành, tiểu quỷ, ngươi có biết ngươi được lợi lớn thế nào không?
Đội ngũ phi nhanh, dãy núi Tuyết Phong sừng sững kéo dài liên miên càng ngày càng rõ ràng. Nhìn thấy núi mà chạy chết ngựa, mặc dù dãy núi xem như ở ngay trước mắt, nhưng phải chạy khoảng nửa ngày nữa mới có thể tới nơi.
Thấy đã tới gần dãy núi Tuyết Phong, Lâu Dự rải toàn bộ thám báo trong đội ngũ ra ngoài. Đám tinh nhuệ của thám báo doanh do Triệu Vô Cực dẫn đầu tách ra từng tổ hai người, lấy đội kị binh làm trung tâm, phân tán ra bốn phương tám hướng, nhanh chóng tiến lên dò đường.
Loan Loan nhìn mà không hiểu ra sao, quay lại thắc mắc: "Vì sao phải dò đường? Núi Tuyết Phong ở ngay trước mắt, chẳng phải cứ chạy thẳng tới là được sao?"
Lâu Dự nhìn phía trước không chớp mắt, nói: "Đối phương cũng không phải ngu ngốc, bốn phương tám hướng không biết bố trí bao nhiêu lính gác. Chúng ta cứ tiến lên như vậy, bảo đảm chưa tới năm dặm trước chân núi đã bị chặn đánh rồi.
Loan Loan vỡ lẽ, lần này không phải đuổi thỏ mà là thả chim ưng bắt chuột cát.
Quả nhiên không ngoài sở liệu của Lâu Dự, đội ngũ chạy tiếp được vài dặm đã thấy sau cồn cát ven đường có vết máu chảy ra, một người đàn ông mặc quần áo dân thường bị lưỡi đao chém ngang đầu, mặt bị chém thành hai nửa, đã chết không có gì phải nghi ngờ, xem tình hình là bị tấn công bất ngờ không phòng bị kịp, vẻ kinh ngạc và phẫn nộ còn lưu trong đáy mắt.
Đám người Lâu Dự đều mặt không đổi sắc, ngựa không dừng vó chạy thẳng qua, thậm chí còn không buồn liếc mắt nhìn lấy một lần.
Chỉ có Loan Loan trợn mắt, thấy đối phương bị chết tương đối khó coi, cô bé khó chịu nôn khan một chút.
Đám Triệu Vô Cực đều đã được huấn luyện chuyên môn, lúc này quét ra ngoài theo hình quạt, nhanh chóng phán đoán nơi đối phương ẩn thân qua sự thay đổi của môi trường xung quanh rồi giết chết.
Sau cồn cát, một người đàn ông áp tai xuống đất nghe ngóng, đột nhiên sắc mặt đại biến, đang chuẩn bị nhảy lên ngựa. Triệu Vô Cực nheo mắt lại, từ xa xa đã nhìn thấy bóng dáng đối phương, đặt tên giương cung, mũi tên như sao băng, tiếng dây cung bật vừa vang lên, mũi tên đã đến phía sau đối phương, bắn xuyên vào đầu, máu tươi tung tóe.
Mũi tên báo hiệu của đối phương còn cầm trong tay, chưa kịp buông ra đã chán nản ngã xuống...
Cùng lúc đó, tại các vị trí trên hình rẻ quạt lấy đội kị binh làm trục tâm thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu đau đớn, ánh đao lóe lên, máu tươi tung tóe.
Giờ khắc này là thám báo đấu với thám báo, cuộc chiến giữa những kẻ cùng nghề tỏ ra rất chuyên nghiệp và máu lạnh, so bì tốc độ của ai nhanh hơn, mắt ai tinh tường hơn.
Trong lúc các thám báo tinh nhuệ lạnh lùng giết chóc mở đường, tốc độ của đội kị binh Hắc Vân kị không giảm, chạy một mạch tới gần chân núi Tuyết Phong với tốc độ cực nhanh.
Từ xa xa có thể nhìn thấy lều bạt dưới chân núi, còn có khói trắng lượn lờ bay lên giữa những mái lều. Lâu Dự ánh mắt sắc bén, ra hiệu cho thuộc hạ thúc chiến mã tăng tốc lao tới.
Truy Phong bốn vó tung bay, nhanh như sao băng, dẫn theo đội ngũ Hắc Vân kị như kiếm sắc ra khỏi vỏ, xông tới với xu thế không thể ngăn cản.
Vũ khí mạnh mẽ nhất của đội kị binh không phải đao tên, không phải sức mạnh, mà là tốc độ. Mà tốc độ của chiến mã cần một khoảng cách nhất định mới có thể phát huy tối đa. Khoảng cách dài như vậy đủ để tốc độ của chiến mã được nâng lên cực hạn.
Lâu Dự lớn tiếng hạ lệnh: "Xung phong với tốc độ cao nhất!"
Đội kị binh lập tức tăng tốc, tiếng vó ngựa như sấm cuốn theo cát bụi đầy trời. Bị khí thế này kích động, không kiềm chế nổi sự sục sôi trong lòng, đám lính mới như Hoàng Hỏa Bằng ngồi trên lưng ngựa, không nhịn được gào thét ầm ĩ.
Đội Hắc Vân kị lấy Lâu Dự làm mũi nhọn, như một mũi tên rời cung bắn thẳng tới doanh trại của kẻ thù dưới chân núi. Cùng lúc đó các thám báo rải ra ngoài từ các phương hướng tới tấp phi nhanh về, tạo thành hai mũi thọc sườn hoàn mỹ vào doanh trại kẻ thù.
Các quân sĩ nước Sóc đóng giả thổ phỉ trong doanh trại đang chuẩn bị đặt nồi nấu cơm, còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì đã nhìn thấy một đội kị binh màu đen chỉnh tề hò hét xông tới, mang theo hơi thở lạnh lùng chết chóc.
"Giết!" Bội đao của Lâu Dự ra khỏi vỏ, mang theo ánh sáng chói mắt, dẫn đầu vọt vào doanh trại kẻ thù, vung tay chém gục một người.
Đám Lưu Chinh phía sau theo sát xông vào, giơ cao chiến đao chặt chém như bẻ cành khô.
Tốc độ của chiến mã và sức mạnh cánh tay chiến sĩ tạo thành lực xung kích không gì cản nổi. Quân địch không kịp phản ứng, căn bản không nghĩ tới đội kị binh màu đen này lại có thể từ trên trời giáng xuống lặng yên không một tiếng động ở chỗ sâu trong đại mạc này, đánh thẳng vào doanh trại của bọn chúng quá mức chính xác, quá mức tàn nhẫn.
Đám lính gác được tung ra trước đó làm ăn kiểu gì mà không có bất cứ tin tức nào truyền về?
Không có thời gian oán giận đồng đội không làm tròn chức trách, cũng không có thời gian suy nghĩ đội kị binh màu đen này rốt cuộc đến từ đâu, thậm chí ngay cả thời gian cầm đao phản kích cũng không có, đám "thổ phỉ" trong doanh trại lũ lượt bị lưỡi đao sáng như tuyết chém gục, bị chiến mã lao tới mạnh mẽ đánh bay.
Lưỡi đao của Lâu Dự sắc bén không gì cản nổi, nhưng bất kể đâm chém thế nào chàng vẫn luôn bảo vệ Loan Loan phía sau.
Đi theo sau lưng một người mạnh mẽ như vậy, Loan Loan hoàn toàn không có cơ hội ra tay, trên chiến trường khẩn trương quyết liệt lại không hề có việc gì để làm, đành phải nhìn đông nhìn tây, có đủ thời gian để thích ứng với điều kiện trên chiến trường.
Là một lính mới, đây là sự đãi ngộ hiếm thấy và cao cấp đến mức nào?
Hoàng Hỏa Bằng trên mặt đầy máu, ra sức chém chết một người, chợt nhìn thấy Loan Loan dáo dác nhìn quanh với vẻ mặt tẻ ngắt, lập tức suýt nữa hộc máu.
Cùng là lính mới, mình thì đang đánh nhau sống chết, mà anh bạn nhỏ này lại đi theo ăn bám phía sau tướng quân, đúng là.. đúng là... đúng là quá không có thiên lí.
Hình ảnh yếu đuối, kinh hoàng, ngây ngốc của Loan Loan trên ốc đảo lại hiện lên trước mắt, Hoàng Hỏa Bằng thở dài một tiếng, nghĩ bụng tên cộc nhà cháy này dù võ nghệ cao cường nhưng lại ngớ ngẩn, lúc hắn khóc, ngay cả chính mình cũng thấy mà xót xa. Nếu như Lâu tướng quân không bảo vệ hắn, sợ là chính mình cũng sẽ không nhịn được che chở hắn chút ít.
Thế là hắn lại nuốt vào ngụm máu đang định hộc ra, cam chịu số phận quay lại vung đao chém giết.
Doanh trại này mặc dù lớn nhưng lại không nhiều người, chỉ có khoảng trăm người, hoàn toàn không có cơ hội trả đòn khi bị Hắc Vân kị bất ngờ ập tới tấn công, vừa mới đối mặt đã chết quá nửa.
Đám tàn binh cố gắng cướp đường bỏ chạy, lại bị các thám báo tinh nhuệ thọc sườn ngăn chặn.
Đây là một trận giết chóc có chuẩn bị, có kế hoạch, không hề lo lắng chuyện thắng bại. Tốc chiến tốc thắng như gió thu quét lá rụng, cuộc chiến nhanh chóng đến hồi kết thúc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây
Nha Nha A Đại
Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây - Nha Nha A Đại
https://isach.info/story.php?story=trang_sang_chieu_lau_tay__nha_nha_a_dai