Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiểu Thư Nổi Loạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 37: Don'T Cry!!!!!!! ( Đừng Khóc )
T
uyên Vỹ xách túi hoa quả nhảy chân sáo vào bệnh viện. Ta ơn trời cô bé đã tỉnh...
Đằng sau hắn, Lão Tam của Bạch Gia đang trợn mắt đầy kinh hãi.
Nói đến Tuyên Vỹ, những người trong giới giang hồ ai còn lạ gì tính cách của hắn.
- Gian xảo!!! thủ đoạn!!!
Từ trước đến nay chỉ có người ta bỏ tiền ra mua quà cho hắn chứ có thấy hắn bỏ tiền ra mua tặng ai cái gì đâu!!
Trần Kiên lắc đầu.
Đúng là tình yêu!!! Thật không hiểu nổi!!! Dám bỏ ra hơn 1000 $ mua cặp nhẫn đính kim cương... Vậy mà lần trước mình hỏi vay có 100.000 đ nó cũng không cho!!! Bó tay!!!
( tg: ^ ^ )
Vừa đến cửa phòng cả 2 đã nghe thấy tiếng hét của của bệnh nhân:
- Tớ có phải trẻ con đâu!!! Cả ngày ăn toàn cháo trắng thế này làm sao tớ sống nổi?????
Giọng Hướng Dương ngọt lịm:
Tớ biết!!! Nhưng cậu hôn mê mấy ngày rồi! Cơ thể suy nhược!! Bác sỹ bảo chỉ được phép ăn thứ gì dễ tiêu hóa thôi!!! Ngoan nào...
- @ # %! $$ & * # @ $ 1# % %
Tuyên Vỹ ló đầu vào.
- Hai!!! Nhóc khỏe chưa??
Hắn liền nhận được cái nhìn sắc lẻm của bệnh nhân:
- Khỏe sao được??? Bữa sáng cháo!! Bữa trưa cháo!!! Bữa chiều cũng cháo nốt!! Riết rồi người tôi ra cái giống gì????
Hắn lúng túng gãi đầu:
-Vậy... tôi đi mua phở cho nhóc nhé???
Kiều Liên làm bộ chau mày suy nghĩ.
- Phở à??? Tôi ghét ăn phở nhất!!! Nhưng thôi!!! Còn đỡ hơn phải ăn cháo....
Chỉ nghe đến đó... Hắn - Bạch Tuyên Vỹ - Người thừa kế đời thứ 5 của Bạch gia và là người đứng đầu Cửu Long Đế trong tương lai lập tức phóng ngược trở lại. Tốc độ không hề thua kém các vận động viên điền kinh thế giới!!!
Lão Tam - Trần Kiên ngó theo lẩm bẩm:
- Ôi!!! Tình yêu!!!!
Đang lẩm bẩm chợt anh bắt gặp ánh mắt của Hướng Dương. Lạnh lùng nhưng có chút gì đó ai oán, liền lập tức im lặng....
Trần Nguyễn Hướng Dương.... 17 tuổi!!!
Đã từng là 1 cô gái hết sức ngây thơ!!!
Tuổi 15 với bao mộng mơ về chàng hoàng tử định mệnh, cô đã gặp Trần Kiên - 1 chàng trai nam tính, phong độ. Không đẹp trai nhưng lại có 1 khí chất hơn người.. khiến cho anh ta dù đứng ở đâu cũng không bị lẫn với người khác...
Trái tim thiếu nữ chưa 1 lần biết yêu nay đập loạn nhịp....
Còn Trần Kiên, anh cũng bị mê hoặc bởi cô gái xinh đẹp, ngây thơ..
Cả 2 nhanh chóng yêu nhau.
" Mối tình đầu tưởng không gì chia cắt.
vậy mà tan trong sương gió mong manh "
( trích Hoa Sữa )
Đang say đắm trong tình yêu thì Hướng Dương phát hiện:
- Trần Kiên đã có vợ!!!
Choáng váng!!!
Đau khổ!!!
Hận thù!!!
Hướng Dương lột xác. Cô trở thành Trần Nguyễn Hướng Dương như ngày nay!!
Đùa giỡn với tình yêu và căm hận con trai...
Tuyên Vỹ xách chiếc cặp lồng phở lao vào phòng. Hắn đặt chiếc cặp lồng lên bàn rồi xẻ ra bát con. Bưng bát phở đến tận giường cho Kiều Liên, hắn nhẹ nhàng:
- Ăn đi nhóc!!! Còn nóng nguyên đó!!!
Chỉ chờ có thế, Trần Kiên, Hướng Dương ngay lập tức tông cửa chạy ra. Trần Kiên lao ra ban công cố gắng hớp chút không khí để bình tĩnh lại.
Còn Hướng Dương... cô lao thẳng vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Nôn xong cô vừa rửa mặt, vừa lắc đầu:
- Trời ơi... ghê tởm quá!!!
Còn đương sự của chúng ta - Hạ Kiều Liên đang ngó chằm chằm vào bát phở. Hết ngó bát phở cô lại ngước lên nhìn người đang bưng nó.
- Anh... bị làm sao vậy???
- Hả????
- Trong bát phở có thuốc độc không đấy???
- Nhóc nói gì thế??? Tôi không hiểu!!!
- Đừng vờ vịt!!! Sao tự dưng... anh lại tốt với tôi thế???
Tuyên Vỹ ngớ ra 1 lúc rồi lúng túng gãi đầu.
Biết nói thế nào cho cô bé hiểu bây giờ?? Chẳng nhẽ lại bảo rằng hắn muốn bù đắp cho việc trước đây đối xử tệ với cô bé??? Hay nói rằng hắn lỡ cảm cô bé rồi??? Nói thế thì mất mặt chết...
- Ờ.. thì... thì....
- Thôi!!! Anh đã có lòng thì tôi có dạ! Đưa bát phở đây!!
Nhìn Kiều Liên ăn một cách ngon lành, Tuyên Vỹ mừng húm. Hắn sờ vào túi quần. Trong đó có đôi nhẫn đính hôn hắn mới mua. Làm sao để đưa cho cô bé nhỉ???
( tg: Ê tên kia!!! tỏ tình đã chứ??? )
Trong khung cảnh lãng xẹt đó! Ý lộn!!! Lãng mạn.... Có 2 con người đang thập thò ngoài cửa mà không dám vào. Họ sợ mình sẽ phá vỡ mất khung cảnh đẹp đẽ này...
( tg: đi thăm bệnh mà lãng mạn nỗi gì??? )
....................................................
Ánh Lục nhếch môi nhìn người đối diện.
- Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng! Chỉ còn chờ " người " nữa thôi!!!
Tinh Điền Đức bật cười.
- Cuối cùng thì ta cũng chờ được đến ngày hôm nay! Châu lại về Hợp Phố thôi! " thứ đó " vốn dĩ thuộc về " người "! Nay chúng ta phải thay " người " đòi lại...
Ánh Lục gật đầu.
- Đúng thế!!!Tính cả chúng ta là 7 phiếu thuận trên 9 phiếu. Kế hoạch này... nhất định phải thành công!!!
- Nhưng phải cẩn thận đó!!! Không thể xem thường mụ Bảo Hy được đâu! Còn tên Lão Tam nữa chứ! Chúng mới là những cái đầu chủ chốt của Bạch gia...
Tinh Điền Đức hắng giọng.
Con trai ông gật đầu:
- Cha đừng lo!!! Kế hoạch tuyệt đối bí mật! Ngoài người của chúng ta ra... không một người nào biết được!!! Ngừng một chút anh ta tiếp, giọng lạnh băng:
- Không may mà có kẻ khác biết được!!! thì.....
Ánh Lục dơ tay cứa ngang cổ. Tia nhìn đầy khủng bố.
.................................................
Tuyên Vỹ gạt chân chống bước xuống.
- Tại sao chúng ta lại đến đây??? Nơi này là nghĩa trang thành phố mà???
Không đáp lời của hắn, Kiều Liên đi thẳng vào trong. Tuyên Vỹ hối hả chạy theo:
- Từ từ đã!!! Chờ tôi với nào........
Kiều Liên đi thẳng đến góc cuối cùng của nghĩa trang. Nơi có 2 ngôi mộ nhỏ nằm lặng lẽ. Trên bia mộ là ảnh của 2 đứa trẻ, 1 trai, 1 gái...
- Quang Huy! Duy Linh... chị xin lỗi!!!
Kiều Liên cúi đầu. Nỗi day dứt này có lẽ cả đời cô cũng không thể xóa bỏ....
Nhưng rốt cuộc là lỗi của ai???
Là lỗi của cô???
Là lỗi của... Màu Trắng???
Sai lầm của cha???
Hay... trò đùa của số phận....
Tuyên Vỹ im lặng. Hắn muốn để cô bé được yên tĩnh. Mọi người ai cũng có khoảng trời riêng của mình. Đột nhiên cô bé lên tiếng:
- Đây... là mộ của em trai tôi và bạn nó! Năm nào cha tôi và chú Hai cũng đưa tôi tới đây... nhưng không hề nói cho tôi biết người nằm dưới mộ là ai.
- Mỗi khi tôi hỏi! Ông chỉ khóc mà không nói gì cả. Lúc ấy tôi ngạc nhiên lắm... tôi chưa từng thấy ông khóc bao giờ...
- Tại sao cha không nói tôi biết chứ???
- Là tại tôi!!! Nếu tôi không gặp... Màu Trắng... em trai tôi đã không chết!! là lỗi của tôi......
Tuyên Vỹ thở dài. Hắn kéo cô bé vào lòng khẽ thì thầm:
- Đừng khóc!!! Em trai cô không thích nhìn thấy cô bé khóc đâu....
Lau vội nước mắt.
- Tôi đâu có khóc!!!
- Lại còn chối....
" Quang Huy! Duy Linh! Chị xin lỗi vì đã quên..... "
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiểu Thư Nổi Loạn
Vohinhnhubongtoi
Tiểu Thư Nổi Loạn - Vohinhnhubongtoi
https://isach.info/story.php?story=tieu_thu_noi_loan__vohinhnhubongtoi