Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mộng Đẹp Tuyền Cơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 37: Hai Lần Giáo Dục Đối Với Thư Sinh
“V
ậy còn không bằng muội ở lại Trầm gia ăn ngon mặc đẹp nha? Hay là phu nhân Trầm Kiếm bắt nạt muội?”
“Hình như hắn không có phu nhân…” Tuyền Cơ nhớ đã nghe nói là Vương phi của Triệu Kiến Thận đã qua đời rất nhiều năm trước, cho đến nay vẫn không có lập người khác, theo như tin tức bên lề của Khả Nhi thì tên Trầm Kiếm này, hẳn cũng là nhân sĩ độc thân.
“Hình như?! Tiểu muội à, nghe nói ngươi là ái thiếp của Trầm Kiếm…” Dịch Thanh Vân cảm thấy Tuyền Cơ cũng hồ đồ quá đáng rồi.
“Hừ, muội cũng chưa từng đến nhà hắn, đừng lại nói đến người này nữa có được không, đại ca huynh lẽ nào không biết quy tắc trong nhà những người có tiền phiền phức bao nhiêu sao, trói chân trói tay, không bằng một mình muội tự do tự tại, thích gì làm nấy.”
Dịch Thanh Vân nghĩ nghĩ một lúc, quả thật Tuyền Cơ không thích hợp ở trong nhà cao cửa rộng của gia đình giàu sang dựa vào sự sủng ái của nam nhân mà sống qua ngày, liền không hề nói thêm gì nữa.
Nhất thời ăn cơm đến tận lúc trăng treo giữa trời, Dịch Thanh Vân muốn tiễn Tuyền Cơ trở về, bị Tuyền Cơ quả quyết từ chối: “Muội đã nói với Văn đại nương là cha mẹ đều mất, bị anh trai và chị dâu đuổi đi, bỗng nhiên có thêm một ca ca ngươi như vậy, bảo muội giải thích thế nào a. Yên tâm đi, dáng vẻ này của muội rất an toàn, đi khắp thiên hạ không cần lo lắng có người có chủ ý hại muội đâu.” Ngụ ý mình tương đối hài lòng gương mặt xấu xí này.
Dịch Thanh Vân lắc đầu cười khổ, kiên trì đưa Tuyền Cơ đến gần sân mới xoay người rời đi.
Vừa bước qua cửa viện, gặp phải Văn Quân Thông vẻ mặt tức giận đi ra từ phòng mẫu thân, Tuyền Cơ đoán nhất định là hắn vừa mới ầm ĩ một trận với Văn đại nương. Văn Quân Thông đối với việc Văn đại nương làm thuê cho Tuyền Cơ, làm việc kiếm tiền giúp nàng vẫn thập phần bất mãn, cho rằng mẫu thân hầu hạ một nữ tử không rõ lai lịch như vậy là thấp kém, mất thân phận. Văn đại nương muốn nhanh chóng tích cóp đủ tiền cho con lên kinh dự thi, mặc kệ con khuyên ngăn thế nào, vẫn kiên trì làm việc cho Tuyền Cơ, vì thế gần đây hai mẫu tử thường xuyên xung đột.
Văn Quân Thông thấy Tuyền Cơ lúc này mới từ bên ngoài trở về, trong mắt rõ ràng toát ra vẻ không chấp nhận.
Tuyền Cơ không muốn nhiều chuyện, làm như không trông thấy, trực tiếp đi về phía phòng mình.
“Tạ cô nương, xin dừng bước!” Văn Quân Thông bỗng nhiên nói.
Tuyền Cơ quay đầu nghi hoặc nhìn hắn một cái.
Ánh mắt Văn Quân Thông chạm ánh mắt nàng, tim không nhịn được nảy lên mãnh liệt, sóng mắt lay động dưới ánh trăng lung linh mờ ảo, vậy mà làm cho hắn thiếu chút nữa sa vào trong đó, quên mất lời nói.
Mây tan trăng hiện, trong viện sáng rực lên, Văn Quân Thông nhìn rõ khuôn mặt bánh bao vàng bủng kia của Tuyền Cơ, trong lòng không khỏi thầm mắng mình, thật sự là phát điên, vậy mà vừa rồi cảm thấy nữ nhân xấu xí này xinh đẹp.
Vội sắp xếp lại suy nghĩ, mở miệng nói: “Tiểu sinh có những lời không biết có nên nói hay không.”
“Vậy thì đừng nói.” Tuyền Cơ ngắt lời, biết lời hắn muốn nói nhất định không phải lời tốt đẹp.
Văn Quân Thông sắc mặt cứng đờ, lờ thẳng lời Tuyền Cơ, tiếp tục nói: “Gia mẫu tuổi tác đã cao, không chịu nổi công việc, sau này nếu Tạ cô nương có việc nhà cần người giúp đỡ, không ngại mời người tài khác.”
Tuyền Cơ cười hỏi: “Văn công tử định xuất môn làm công phụng dưỡng Văn đại nương sao? Như thế rất tốt.”
Văn Quân Thông sắc mặt ửng đỏ, nói: “Tiểu sinh cần ở nhà đọc sách chuẩn bị vào kinh dự thi, nếu như đậu cao…”
“Nếu như không đậu thì làm sao?” Tuyền Cơ không khách khí ngắt lời, nàng cũng nhìn không vừa mắt thư sinh yếu đuối này đã lâu rồi.
“Ngươi…” Văn Quân Thông không nghĩ tới Tuyền Cơ sẽ thẳng thừng làm hắn lúng túng như vậy.
“Để tay lên ngực tự hỏi, ngươi không muốn để mẫu thân ngươi làm việc là vì hiếu thảo hay là vì thỏa mãn hư vinh bản thân? Mẫu thân ngươi không làm việc, có thể nuôi ngươi lớn như vậy sao? Có thể để cho ngươi đọc sách biết chữ lên kinh dự thi sao? Bà không làm việc thì ngươi có thể kiếm tiền sao? Hay là ôm lấy thể diện của ngươi kéo mẹ già cùng ngươi đói chết với nhau? Không quen nhìn ta thuê mẫu thân ngươi làm việc cho ta, vậy kiếm tiền xem nào! Hiện giờ mẫu thân ngươi một tháng không cần tối ngày thêu hoa cũng có thể kiếm được hai lượng bạc, ngươi thì sao? Vô dụng nhất chính là thư sinh!” Tuyền Cơ không chút khách khí mà chất vấn một tràng liên thanh.
Văn Quân Thông sắc mặt trắng xanh, không lời biện bạch, nửa ngày mới nói: “Có hai lượng tiền dơ bẩn thì có gì hơn người, thứ nữ tử vô tri vô thức như ngươi, dựa vào cái gì chỉ trích ta?”
Tuyền Cơ cười lạnh: “Có hai lượng tiền dơ bẩn dù sao cũng tốt hơn phế vật không nghề nghiệp lớn đầu còn sống dựa vào mẫu thân, ngươi có tri thức, có thể làm cơm ăn không? Thật sự muốn hiếu thuận với mẫu thân, trước hết học làm sao gánh vác kế sinh nhai cho gia đình, tự lực cánh sinh.”
Văn Quân Thông bị nói đến không còn sức lực đáp trả, sững người tại chỗ.
Văn đại nương nghe thấy bên ngoài có người nói chuyện, từ gian trong đi ra sân, thấy con mình thất hồn lạc phách cúi đầu đứng ở trong viện. Tuyền Cơ gật đầu làm lễ với bà, sau đó xoay người đi vào phòng mình.
Giữa trưa ngày thứ hai, Tuyền Cơ đang ngủ ngửi thấy một mùi cháy khét nồng nặc, vừa trợn mắt nhìn, thấy xung quanh cũng không có khói lửa, biết không phải hỏa hoạn, tâm trạng hồi phục, rời giường thấy trước cửa phòng đặt một thùng nước sạch sẽ, đoán là Văn đại nương đưa đến để nàng rửa mặt chải đầu, lại nghĩ Văn Quân Thông không thể thuyết phục Văn đại nương không làm việc ình.
Đi vào trong sảnh, thấy hai mẫu tử Văn gia ngơ ngác nhìn cháo và cải xanh khét lẹt trên mặt bàn, mùi cháy khét lúc nãy ngửi thấy chính là từ trong mấy thứ trên bàn này truyền ra.
Tuyền Cơ tò mò hỏi: “Sao vậy? Hôm nay phòng bếp cháy à?”
Văn đại nương ngượng ngùng nói: “À, hôm nay Thông Nhi nói nấu cơm giúp ta…”
Nói còn chưa xong, Văn Quân Thông lại hấp tấp ngắt lời: “Nương, những món này không thể ăn, con đi làm cái khác.” Nói xong cũng không thèm liếc nhìn tới Tuyền Cơ một cái, bưng những chén dĩa trên bàn đi về phía phòng bếp.
Tuyền Cơ nghi hoặc nhìn về phía Văn đại nương, chuyện gì xảy ra vậy? Đại thiếu gia vậy mà đến phòng bếp nấu cơm?
Văn đại nương nói: “Đêm qua cô nương nói gì đó với Thông Nhi, buổi sáng hôm nay Thông Nhi nói với ta, về sau việc trong nhà giao cả cho nó, không cần ta vất vả nữa, hôm nay múc nước nấu cơm đều cướp làm.”
Tuyền Cơ toát mồ hôi lạnh một chút, không thể nào, tên kia là muốn thêm phiền phức hay là thế nào đây?
Văn đại nương vừa mừng vừa lo nói: “Hắn có lòng hiếu thảo như vậy, ta mà giảm thọ mười năm cũng đáng, chỉ là ta sợ như vậy làm lỡ việc đọc sách của hắn.”
Ta sợ đồ ăn hắn làm độc chết người ấy chứ, Tuyền Cơ thầm nghĩ, cười khổ một chút: “Ta đi nói chuyện với hắn.”
Văn Quân Thông đang thái rau trong phòng bếp bị hắn hun đến tối đen hết phân nửa, Tuyền Cơ đứng ngoài cửa sổ nhìn thấy, vì sợ hắn trượt tay cắt vào ngón tay, đợi cho đến khi hắn bỏ dao xuống, mới lên tiếng bắt chuyện.
Văn Quân Thông nhìn nàng một cái, khàn giọng nói: “Tạ cô nương, về sau ngươi có chuyện gì, cứ giao phó cho ta làm là được rồi, ta sẽ kiếm tiền lo cho gia đình!”
“Không phải ta ghét bỏ gì ngươi, việc nhà ngươi làm so ra kém xa với Văn đại nương…” Tuyền Cơ nói thực tế.
Văn Quân Thông gân xanh trên trán nổi lên, thiếu chút nữa bị xấu nữ này chọc tức chết, từ khẽ răng bật ra mấy chữ: “Rốt cuộc ngươi muốn sao?”
Tuyền Cơ nói: “Mỗi người có sở trường sở đoản khác nhau, nên phải phát huy ưu điểm khắc phục nhược điểm, mỗi người mỗi việc. Sở trường của ngươi là ở việc đọc sách, chỉ cần không phải đọc sách đến chết, cho dù không thể đậu cao, làm văn thư phụ tá cho phòng thu chi chẳng hạn cũng có thể mưu sinh, cần gì tranh việc nhà với nương ngươi? Lại nói, mẫu tử các ngươi vì việc vào kinh dự thi, tốn nhiều thời gian sức lực như vậy, hiện giờ còn cách một bước cuối cùng, ở giờ phút này tự nhiên đâm ngang sẽ ảnh hưởng việc đọc sách ôn tập, thì thật lãng phí.”
Văn Quân Thông biết là bản thân đi vào ngõ cụt, nhìn phòng bếp loạn xà ngầu, thất bại nói: “Tạ cô nương nói có lý, ta quả thật vô dụng…”
Tuyền Cơ an ủi nói: “Ngươi chỉ là chưa tìm được công việc sở trường mà thôi, cũng không cần nhất thời nóng lòng.”
Văn Quân Thông cười khổ một tiếng, cúi đầu không nói gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mộng Đẹp Tuyền Cơ
Nga Mi
Mộng Đẹp Tuyền Cơ - Nga Mi
https://isach.info/story.php?story=mong_dep_tuyen_co__nga_mi