Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Em Rồi Đấy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 36: Quyền Lực
"B
ốp"
Tiếng gậy va vào người tạo nên một âm thanh khiếp đãm. Sau hồi lâu nhắm tịt mắt nín thở mà vẫn không thấy gì xảy ra ngoài âm thanh rợn người kia Trúc Chi thở nhẹ hé mắt ra nhìn. Một cánh tay ai đó vươn ra chặn đứng thanh gậy trên đầu cô.
Mùi hương bạc hà thanh mát len vào cánh mũi.
- Thật là chướng mắt.
Giọng nói sắc lạnh vang lên, ánh mắt ngang tàn vụt tối hằn lên tia nhìn lạnh lẽo đến rợn người như đôi mắt quỷ dữ. Chỉ trong một cái chớp mắt Thiên Vương đã trở tay giật lấy thanh gậy phang thẳng vào đầu tên tóc vàng.
Hắn ngã vật ra đường đầu óc choáng váng quay cuồng, máu rỉ ra từ một bên mái đầu. Bọn còn lại thấy vậy liền hầm hổ xông đến liên tục ra đòn nhưng chẳng thể nào đánh trúng anh. Thiên Vương nhanh đến nỗi cứ như là có phép thần thông, anh vụt biến rồi đột ngột xuất hiện trả đòn.
Tay đấm chân đá anh khiến bọn chúng không kịp và cũng không thể trở tay. Trúc Chi tròn mắt khi chỉ trong phút chốc cả bọn nằm la liệt dưới chân. Tên cầm đầu vẫn không chịu thua hắn rút dao lao đến điên cuồng đâm chém nhưng đường dao thứ nhất vẫn chưa dứt thì cổ tay hắn bị Thiên Vương siết chặt. Hắn đau đớn buông tay để rơi con dao, miệng không ngừng xin tha.
Ánh mắt lạnh nhìn hắn đầy chết chóc.
- Là bàn tay bẩn thỉu này.
Thiên Vương lạnh lùng buông câu nói rồi bẻ mạnh cánh tay hắn về sau. "Rắc" tiếng xương gãy hòa lẫn cùng tiếng hét thảm thiết.
Cách đấy không xa trong một chiếc Mercedes đen sang trọng chàng thanh niên có gương mặt đẹp và ánh mắt lạnh giận dữ vò nát bức ảnh trong tay - đó là bức ảnh của cô gái nhỏ có mái tóc xoăn dài gương mặt đẹp và đôi mắt to. "Vô dụng".
Xong xuôi mọi chuyện Thiên Vương bình thản kéo Trúc Chi đến rạp chiếu phim, mua nước ngọt và đủ thứ đồ ăn rồi quăng hết cho cô.
- Anh làm gì vậy?
- Đi xem phim.
- Muốn xem thì anh xem một mình đi tôi còn phải đi tìm An An.
Vừa dứt lời chuông điện thoại của Trúc chi reo lên, An An gọi báo rằng Đăng Khoa đã đưa cô về nhà an toàn.
- Đi thôi chẳng phải em có hai vé hay sao. Đừng phí!
Trúc Chi như con rối bị anh điều khiển, chưa kịp định thần thì cô đã yên vị trong rạp chiếu phim. Bộ phim bắt đầu mọi ánh đèn đều bị tắt ngấm có muốn trở ra thì cũng không thấy đường mà đi. Dù gì cũng đã vào đến chỗ nên Trúc Chi đành ngoan ngoãn ngồi cạnh anh.
- Này, anh lại ngủ à? Phim hay thế mà lại ngủ sao?
- Không hứng.
Trúc Chi nhăn nhó, không có hứng xem mà nhất quyết một hai lôi cô vào đây. Nể tình anh vừa cứu mình nên Trúc Chi im lặng cho qua. Dưới ánh sáng mờ mờ của màn hình Trúc Chi thoáng thấy vết bằm trên tay anh, là vết bằm do cú đánh lúc nãy.
Chợt nhớ ra mình có mang theo thuốc chuyên dùng để xoa lên các vết sưng bầm tím. Ngày trước Thanh Phong luyện võ hay bị thương kiểu này nên lúc nào cô cũng mang thuốc theo riết rồi thành thói quen.
- Em làm gì thế? - Thiên Vương nhíu mày khi cô chạm vào vết thương.
- Ngồi yên, thoa thuốc cho tan máu bầm, mau hết sưng.
Thiên Vương lại nhắm mắt ngủ trong khi cả rạp căng mắt lên xem phim và cười ồ lên vì tình tiết hài hước nào đó.
- Một chút thôi.
Thiên Vương thì thầm trên vai Trúc Chi khi cô có ý định đẩy anh ra. Mùi bạc hà thanh mát dịu nhẹ quấn lấy Trúc Chi, không hiểu sao cô lại mềm lòng yên lặng cho con ma ngủ này tựa vào. Cảm xúc khác thường kia lại dấy lên mơn man ấm áp đến lạ thường.
***
Từ khi Trúc Chi và Đông Quân làm lành với nhau thì ngoài giờ học ra An An luôn có một mình, không Trúc Chi bên cạnh vừa buồn vừa tủi khi bị mấy cô nữ sinh khác lợi dụng thời cơ để ức hiếp.
- Này, không có mắt à? - Ái Vy hét lớn khi An An vô tình va vào người cô.
- Xin lỗi. Tớ không cố ý.
- Thật là khó ưa mà hèn chi cô bạn thân nhất cũng chẳng thèm quan tâm đến.
- Phải rồi, có đi theo người ta thì cũng chỉ tổ cản mũi thôi. Hình như cậu "hơi" bị dư thừa thì phải. - Cô bạn thân của Ái Vy cũng chen vào.
- Các cậu đừng quá đáng như vậy chứ!
- Ôi trời, hôm nay dám cãi lại nữa này? - Ái Vy cười gằn.
Tránh xảy ra chuyện không hay nên An An im lặng bỏ đi trước nào ngờ mấy cô tiểu thư kiêu kì này vẫn không chịu buông tha. Một cô bạn túm tóc An An kéo lại. Vừa lúc đó một bàn tay ai đó vươn ra chặn lại.
- Làm thế không hay đâu đấy!
Mấy cô tiểu thư lập tức thay đổi nét mặt, trở về cái vỏ bọc dịu dàng dễ thương. Đăng Khoa mỉm cười khoác tay lên vai An An, anh nhẹ giọng.
- Tôi nhờ các cậu chuyện này nhé!
Ái Vy và mấy cô bạn cười tươi gật đầu đồng ý ngay lập tức.
- Từ đây về sau đừng bao giờ làm phiền An An nữa. Nếu không........
Đăng Khoa chợt nghiêm mặt lại, chất giọng lạnh đầy đe dọa.
- Các cậu sẽ phải trả giá đó!
Nụ cười tươi tắ của mấy cô nàng liền tắt ngấm, gương mặt hiên lên sự sợ hãi. Họ vâng nhẹ một tiếng rồi nhanh chóng rút lui. Lúc bấy giờ An An vẫn không khỏi ngạc nhiên trước hành động này của Đăng Khoa.
- Thôi được rồi, em đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó nữa. Không dễ chịu chút nào.
- Sao anh lại làm vậy?
- Thì để giúp em. - Đăng Khoa nhún vai. - Và cũng để cho em thấy cái gì gọi là quyền lực. Quyền lực không hẳn là xấu nhưng nó có thể giúp em bảo vệ được những người em yêu thương.
- Em không hiểu.
Đăng Khoa cười bí ẩn.
- Đi ăn chút gì đã. Anh đói rồi.
- Nhưng....
An An còn chưa kịp phản ứng thì Đăng Khoa đã kéo cô đi.
- Anh sẽ cho em thấy lợi thế của quyền lực.
Trong lúc đó ở khu vườn trường.
Gió thả mình trên tán lá xanh xào xạt cuốn đi cái oi bức bức ban trưa. Tiếng đàn violin réo rắc thả vào không gian tỉnh lặng giai điệu sâu lắng của bản nhạc Song from secret garden. Trúc Chi hướng ánh mắt dịu nhẹ về phía anh chốc chốc lại mỉm cười hạnh phúc. Thanh Phong đẹp nhất khi anh chơi đàn.
Bất chợt một nốt nhạc lọt vào tai dấy lên bao bối rối lo âu. Bản nhạc này Thanh Phong chơi rất tuyệt, dưới bàn tay anh mỗi nốt nhạc đều rất dịu nhẹ vừa đủ âm sắc, anh chưa bao giờ phạm lỗi vậy mà khi nãy nốt nhạc đó nặng hơn bình thường dù nó vẫn đúng âm.
Cảm giác bồn chồn nghi ngại cứ chiếm lấy đầu óc cô đến nỗi bản nhạc đã hết, anh đã ngồi cạnh mà cô vẫn không nhận ra.
- Em sao thế? Không khỏe ở đâu à?
- À.... em không sao.
- Vết thương của em thế nào rồi? Lành hẳn chưa?
- Nó lành rồi anh đừng lo.
- Nếu em là con trai thì anh đã vạch áo em lên mà kiểm tra rồi.
Trúc Chi cười méo mó khi nhớ lại cảnh Thiên Vương xé vai áo cô ra nhìn nhìn ngắm ngắm rồi bôi thuốc lên. Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng đó là cô lại đỏ mặt lên. Thấy vậy Thanh Phong tưởng Trúc Chi ngại vì câu nói của mình anh vội đính chính.
- Anh đùa thôi em đừng để bụng. Mà này, vết thương lành rồi em nhớ bôi thuốc mà anh đưa đấy. Nó sẽ giúp em không bị sẹo.
- À...em biết rồi. Cảm ơn anh.
Trúc Chi ái ngại hướng mắt ra xa tránh ánh nhìn của anh. Làm sao cô dám cho anh biết toàn bộ số thuốc đó đã bị Thiên Vương quăng hết, anh vứt hết rồi mua thứ khác về cho cô.
Sắp hết giờ nghỉ trưa nên cả hai trở về lớp. Trúc Chi vừa đi khỏi thì Thanh Phong gặp ngay Thiên Vương, nói đúng hơn là Thiên Vương bất thình lình xuất hiện sau lưng anh lạnh lùng buông câu nói đầy nguy hiểm và thách thức.
- Cẩn thận kẻo tôi lột mặt nạ cậu đấy Iceboy Đông Quân.
Sau khi bỏ lại nụ cười nhếch môi Thiên Vương rảo bước đi trong ánh mắt đen sạm lạnh băng của người còn lại. Lời cảnh báo của một kẻ dường như yếu thế và chẳng nắm trong tay nước cờ nào nhưng lại khiến kẻ đầy quyền năng còn lại thấy lung lay không biết mình sẽ bị lật khi nào? Và sẽ bị lật như thế nào?.
Thiên thần thì luôn quang minh chính đại nhưng trong con người kia còn tồn tại một thứ khác được gọi là ác quỷ. Đấu với quỷ là đấu với sự nham hiểm, bất ngờ và tàn bạo. Muốn thắng quỷ thì phải ác hơn cả quỷ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Em Rồi Đấy
QuyJ
Yêu Em Rồi Đấy - QuyJ
https://isach.info/story.php?story=yeu_em_roi_day__quyj