Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Cậu Bạn Thân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 36
Á
nh nắng nhạt, mang theo hơi của mùa đông buốt…
Thật là…không có lửa mà vẫn có khói mà…!
Cô nhóc nhỏ bé cúi thấp đầu, sau những chiếc xe, nhìn nhìn ngó ngó…
-Cúi xuống! Cúi xuống!
Quỳnh Lam gắt nhỏ, ra điều lấy tay hất hất xuống:
-Nhóc, nhóc đừng có đứng lên như thế được không? Nhật Minh biết được thì sao? Có biết là chị đã tốn bao nhiêu công sức mới trốn được ra đây không?
Quang phủi quần, liếc mắt nhìn cái thứ người “dở hơi” kia rồi thở đai cho sự ngây thơ như vậy…
-Này! Nhóc định trốn Minh à? Nếu trốn được, anh đây cũng chẳng phải ở cái chỗ quái quỷ này!
Rồi lại nhìn xuống chỗ cần nhìn, Quang chép miệng nói:
…Theo đuôi một đứa trẻ con, đến…vòng 1 còn chưa tới 90…
Cái gì? Đồ trắng trợn! Bảo ai trẻ con? Cái thứ đó to hay nhỏ thì kệ người ta chứ? Chẳng lẽ cứ là số đại thì mới đẹp à? Như Quỳnh Lam mới gọi là thuần khiết nhé. Mà…còn để ý cái đó của con gái?? Thật là…không thèm chấp cái đồ trẻ con đó nữa!
Quỳnh Lam lấy tay che đi:
-Này, nói ít thôi! Thấp xuống!
Quỳnh Lam kéo cổ áo Quang xuống, kéo vào cái toà nhà lớn đằng kia, với những vệt sáng đủ màu chiếu lên cả bầu trời…!
—
Bộ quần áo sexy, chiếc váy ngắn cũn cỡn, chiếc cổ trắng phơi ra dưới ánh điện mập mờ. Áo khoác da Đinh nhọn đã được vứt vào ô tô. Đôi mắt màu nâu sữa hằng ngày được kẻ sâu, đen đậm nổi lên khuôn mặt trắng hồng. Mái tóc cố định trên đầu theo nét bụi bụi.
Cô gái này, nhìn có phần hư hỏng…!
Trước khi vào cửa, cô gái hư hỏng lạnh mặt quét cái thẻ vào phía phần sáng nhỏ, nhanh chóng quét ánh mắt sang người to lớn đứng trước cửa rồi ngẩng ặt đi vào…
——
Tiếng nhạc inh tai với những mùi rượu nồng nặc, những dáng người uốn ** trên sàn cao với toàn bộ đồ…khiêu gợi.
Thật sự, quá đau đầu!
Nhưng đây là lần đầu tiên…cô gái hư hỏng được vào nơi thế này. Thật sự…nhưng lần trước, chỉ là hộp đêm trò chơi, thật không có gì khác. Nên…đến nơi này thật thấy hồi hộp quá…!
Trước tiên, chọn một cái ghế gần quầy rượu, nhìn cách người ta pha coktai. Nhìn anh ấy…thật giống với anh đẹp trai nha! Nhưng mà tối quá, Quỳnh Lam không nhìn rõ mặt. Thôi! Bỏ đi! Cái đó không quan trọng! Chơi hết mình nào…
Cô gái hư hỏng muốn gọi một…cốc coca còn ga!
Haiz…thật sự! Ở nơi này thì lấy đâu ra cái thứ đó! Mà, nếu nói ra, không phải sẽ rất xấu hổ sao?
Vớ lấy cái cốc xanh hồng trên bàn, Quỳnh Lam nhìn vào đó một lúc, cười cười, rồi uống một hơi hết…!
Quét nhẹ lưỡi qua chiếc môi hồng, Quỳnh Lam cảm nhận được cả vị ngọt ngọt, chua chua, cùng thứ gì đó cay cay như nước có ga vậy. Thật vô cùng ngon.
Quỳnh Lam vỗ vỗ vào vai anh pha rượu:
-Này! Một cốc vậy nữa nhé!
-Cô gái, tôi không thể làm một cốc với mùi vị hoàn toàn như vậy được!
Khuôn mặt đột nhiên ửng hồng, với lấy cái cái cốc nước bên cạnh, lại một hơi hết…
Quỳnh Lam quay mặt lại, nhìn vào anh pha rượu chỉ chỉ:
-Đừng có nói thế! Làm cho tôi đi!
Chỉ thấy anh pha rượu lắc nhẹ đầu, cười cười nhìn Quỳnh Lam rồi lại cầm cốc rượu nhỏ.
…
Cô gái hư hỏng quay sang người con trai, chu môi, làm mất đi cái hình tượng lạnh lùng vừa rồi:
-Này! Nhóc! Sợ cái gì chứ? Nhật Minh có vào đây thì sẽ nhận ra chị sao?
Không thấy gì…chỉ thấy Quang trợn tròn mắt! Nhìn về đằng sau Quỳnh Lam…
Thằng nhóc này. Cái gì mà trợn mắt lên như thế chứ? Gặp cướp à? Hứ! Quỳnh Lam sẽ giải quyết hết!
Lờ đờ quay mặt về phía sau mình, Quỳnh Lam trợn mắt, rồi lại lả lướt vỗ vỗ vào mặt chàng trai:
-Nhật Minh! Cậu đi ngoại tình sao?
Dưới những ánh đèn đủ màu sắc cùng tiếng nhạc DJ nhức óc, mùi rượu và mùi người trộn lẫn thật kinh khủng.
Đôi chân dài bước nhanh ra phía cửa, trên tay bế gọn một cô nhóc nhỏ bé.
-Quỳnh Lam! Cậu dám sao? Nói không cưới, rồi lại đi tới cái chỗ này sao?
Nhật Minh nghiến chặt răng. Đi khỏi cái nơi này. Làm sao cô nhóc này có thể chịu nổi khi bước vào đây chứ? Mà, đã uống rượu mạnh còn khen ngon chứ? Quỳnh Lam! Lần này cậu chết chắc rồi!
Cô gái hư hỏng lại khác. Nhìn người đang bế mình cười cười rồi kéo cổ áo Nhật Minh xuống, hôn thật sâu!
-Nhật Minh! Cho tớ chơi mươi năm phút! Rồi mai sẽ cưới cậu ngay lập tức.
Khuôn mặt đỏ ửng, cô nhóc vòng tay qua cổ Nhật Minh, thì thầm nói:
-Tớ hứa đấy!
Đôi môi mỏng nhếch lên nhẹ, trong ánh mắt hiện lên tia cười rõ ràng dưới ánh sáng tối:
-Tốt!
Dáng người cao lại đi vào nơi ầm ĩ, có nhiều hạng người nhất trong xã hội…
Liếc mắt nhìn tên bảo vệ cao lớn, Nhật Minh nói gì đó, Quỳnh Lam nghe không có rõ, nhưng chẳng cần quan tâm, chỉ cần biết, nếu cậu ấy mà không cho cô ở lại đây. Vậy thì đừng mơ mà cưới được Quỳnh Lam!
Thấy Nhật Minh bắt đầu bước vào, khuôn mặt Quỳnh Lam ửng đỏ…do tác dụng của rượu mạnh cười cười véo vào má Nhật Minh:
-Nhật Minh! Cậu cứ ngoan thế có phải tốt không?
Nhật Minh chỉ nhếch môi cười, cúi xuống dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói vào tai Quỳnh Lam:
-Cậu! Hư lên rồi đấy!
—
Vừa khi Nhật Minh bước vào, cũng là lúc tất cả mọi chiếc đèn được bật lên với gam màu sáng. Những tiếng ầm ĩ vừa rồi cũng không còn. Cả khoảng không rộng lớn rơi vào im lặng!
Ánh mắt Nhật Minh trở lên lạnh lùng trong chốc lát, quét qua cả gian phòng…
-Cho mỗi người ba giây!
Rồi! Tất nhiên, tất cả bắt đầu xô đẩy nhau chạy ra ngoài kể cả những người trông…đô con nhất!
Bàn ghế đổ ập, đến một tiếng nhạc của DJ còn sót lại cũng không có.
Cô gái hư hỏng giẫy dụa, đòi đứng xuống thì khổng được, bị bàn tay rắn chắc giữ chặt.
Tức giận, Quỳnh Lam nhướn người cắn vào má Nhật Minh một cái:
-Nghĩ là cưới tớ à? Cậu còn lâu! Đồ hư hỏng!
Quỳnh Lam! Cậu thật là to gan mà. Nhật mình cúi xuống, hôn Quỳnh Lam sâu, lâu…tới lúc cô gần ngạt thở…
-Này! Nếu cậu không giữ đúng lời hứa! Nhật Minh tớ cũng không tiếc thân để cho cậu trở thành người quấy rối, quan hệ với người dưới vị thành niên ngay đêm nay đấy!
Quỳnh Lam lừ lừ, cười cười rồi vuốt nhẹ lên má Nhật Minh
-Ê! Tên kia, sao không thể là ngay bây giờ?
Ặc! Quỳnh Lam rõ ràng lúc say trở thành con sói thực sự! Không ngờ đấy!
Nhật Minh liếc mắt nhìn Quỳnh Lam rồi vờ lờ đi, áp đặt cái thứ vớ vẩn đang có trong người…
-Quỳnh Lam! Nói trước, đừng thử sức chịu đựng của tớ!
Nghe được vậy, trên môi cô nàng hư hỏng lại càng nở nụ cười, sâu…vô cùng gian tà…cắn nhẹ vào môi Nhật Minh…
-Nhật Minh, không phải dù sao cũng cưới? Nếu muốn cưới nhanh thì làm trước cũng không sao. Mà, chúng ta cũng đâu phải mới quen?…
Đột nhiên thấy dáng người cao lớn quay ra khỏi cửa, đá tới sầm một phát thật mạnh vào cánh cửa, bế theo cô gái hư hỏng.
—
Ném người kia vào ghế cạnh ghế lái trên ô tô, búng nhẹ vào chiếc trán nhỏ.
-Quỳnh Lam! Coi như lầm đầu thua cậu đi!
Cô gái nhỏ mắt nhắm hờ, mỉm cười cắn nhẹ vào bờ môi kia, miệng không ngừng nói:
-Cậu còn đi ngoại tình ở đây à? Đây là lần cuối cùng tớ tha thứ đấy!
Đúng! Ngoại lệ lần đầu tiên đã xảy ra, dưới cái cách được cho là vô cùng vớ vẩn đấy, cô gái hư hỏng đã hoàn toàn thắng “sói thỏ”.
Nhưng làm là một chuyện, thắng là một chuyện và nhớ lại là chuyện hoàn toàn khác…
Cô nhóc đứng khép nép ở góc tường, tay nắm chặt mép váy, lí nhí nói:
-Nhật Minh, tha lỗi cho tớ nhé!
Dáng người cao ngạo vắt hai chân lên nhau, đôi mắt nhắm hờ, ngả người về phía sau, thoải mái dựa vào sopha, khoé miệng không quên mà khẽ nhếch lên:
-Câj biết mình có lỗi gì?
Quỳnh Lam cúi mặt, nói nhỏ trong miệng:
-Ừ thì mẹ Ly cho cậu quản lý, nhưng cũng đâu phải tới mức này?
Câu hỏi của Nhật Minh được nhắc lại, giọng điệu vô cùng bình tĩnh.
Quỳnh Lam như con mèo nhỏ biết lỗi, cứ nắm lấy mép váy trắng:
-Đã đi tới cái nơi cậu không cho đến!
Nhật Minh đứng lên, đi tới chỗ Quỳnh Lam, nói nhẹ vào tai cô:
-Có vậy thôi sao?
Quỳnh Lam vẫn giữ trạng thái cũ vì biết lần này mình sai:
-Còn có nữa!
Nhật Minh nhẹ giọng:
-Có gì?
-Còn tự uống “chất gây say”!
-Có vậy thôi sao?
Lần này, Quỳnh Lam tròn mắt nhìn lên Nhật Minh:
-Cậu nói thế là sao? Còn nữa ư?
Ánh mắt Nhật Minh rõ ràng hiện lên thứ cười nhìn ra, đưa tay búng trán cô nhóc, ghé sát vào tai Quỳnh Lam, giọng cậu trở lên cực kì mờ ám…
-Muốn sinh em bé trước lúc cưới mà? Bây giờ không phải rất đúng lúc sao? Tớ…cũng muốn thử một lần xem sao!
“…”
Ặc! Thử một lần xem sao? Có mấy lần mà bảo thử một lần xem sao? Nhật Minh, cậu ấy nói thế có nghĩa là…sẽ lấy nhiều vợ? Đùa à? Vậy mà đòi cưới Quỳnh Lam sao?
-Quỳnh Lam tức giận, đá mạnh vào chân Nhật Minh, ngẩng mặt lên hét lớn:
-Này! Cậu còn ít tuổi hơn tớ đấy, sao có thể vào đó dễ đang? Còn tớ thì không? Lớn hơn một tháng thì không là lớn hơn sao? Đồ dê sói!
Ánh mắt Nhật Minh lại hiện lên sự…cười cợ:
-Quỳnh Lam, không phải muốn làm người lớn sao? Có cần lọ nước Hoa không?
Cô nhóc đỏ mặt, đứng trân trân ra nhìn người đang vô cùng thoải mái kia mà không nói lên lời. Không phải chưa? Nhật Minh, mặt cậu ấy sắp dày hơn…cái thớt cỡ lớn rồi sao?
—
Haha! Vậy là cô nhóc chẳng nhớ mình thắng vẻ vang như thế nào! Mà giờ chỉ biết cúi gằm đầu xuống xấu hổ, hối hận vì lại đi trêu chọc cái người không ra động vật cao cấp kia…!
—-
Trong căn phòng lớn, ánh sánh điện màu vàng chạy nhảy khắp gian phòng lớn, dáng người con trai tựa thoải mái trên ghế nhìn ra phía cửa kính từ trên tầng cao, khuôn miệng không mỏi mà cứ nhẹ nhếch lên:
-Quang! Cậu nghĩ xử lý mình thế nào?
Quang ngồi trên ghế, tay không ngừng lên chiếc điện thoại:
-Tuỳ anh! Rồi cho em về Đức đi! Chịu hết nổi cái thứ đó rồi:
Nhật Minh xoay chiếc ghế lại, nhìn vào cái người thứ hai trên thế giới có cái kiểu thái độ đó với mình:
-Là cậu nói đấy!
Quen với cách cô nhóc kia nói như vậy rồi, nhưng đối với Quang, chắc chắn phải dạy lại!
Trong phòng kho rộng lớn, cô gái nhỏ quét nhẹ ngón tay lên tường, khoé miệng khẽ cong lên:
-Thật là đáng tiếc, cả nhà mấy người mà vì cháu mà phải đến đây sao? Buồn nhỉ!
Ở góc nhà, người phụ nữ nhìn Quỳnh Lam bằng nửa con mắt, hất mặt lên:
-Con ranh! Xem mày dám làm gì?
Nhẹ lắc đầu, bị như vậy rồi mà còn nói như vậy?
-Bác, bác thật sự không sợ chứ?
-Tao mà phải sợ con ranh con như mày à? Có giỏi xem mày làm gì được tao?
Người phụ nữ đầu tóc rối bù, định tiến tới chỗ Quỳnh Lam dơ tay lên, nhưng một giọng nói lạnh lẽo từ ngoài truyền vào:
-Bà thật chê cuộc sống quá hạnh phúc rồi!
Dáng người cao lớn bước vào, trên khuôn mặt, một chút cảm xúc cũng không hiện qua. Ánh mắt xẹt qua mấy người kia, lạnh lùng nói:
-Ăn chơi đủ rồi đúng không?
Trước những ánh mắt ngạc nhiên của mấy người ngồi trong góc phòng, miệng người đàn ông to lớn không ngừng lắp bắp:
-JK…JK…
…
Quỳnh Lam vừa thấy Nhật Minh vào, chu chiếc miệng nhỏ nhỏ, kiễng chân cắn nhẹ vào đôi môi mỏng:
-Lâu vậy? Có biết tớ chờ lâu lắm không?
Nhật Minh cười cười, búng nhẹ vào trán Quỳnh Lam:
-Quỳnh Lam, ai cho cậu nghĩ ra trò này?
-Từ cậu mà ra!
Quỳnh Lam cười khúc khích, lại tiếp tục kiễng chân thì thầm vào tai Nhật Minh!
“…”
Trước cảnh tượng vô cùng, vô cùng khó nói này, ba người đứng trong góc chỉ biết trợn lớn mắt, không nói lên lời…
Vương Huyền đứng dậy, hét lớn:
-Con ranh! Dám động vào JK của tao à?
Định tiến lại gần chỗ Quỳnh Lam đang đứng, thì giọng nói lạnh lùnglại vang lên:
-Thử đi!
Rồi giọng nói mang theo nét cười vang lên:
-A! Fan cuồng…!
Quỳnh Lam ghé sát vào khuôn mặt Nhật Minh nói tiếp:
-JK! Cậu thật sự nổi tiếng tới mức nào?
Nhật Minh cúi xuống cắn vào môi Quỳnh Lam:
-Không chỉ ở trái đất!
——
Quỳnh Lam cười lớn, ngồi trên ô tô, đập tay nhìn vào chiếc màn hình nhỏ:
-Này, nếu muốn giảm kg thì vận động thế này tốt nhỉ!
Hàng loạt tiếng hét vang lên, cái thứ màu đen chạy khắp cả phòng kho…
-Tắt ngay đi!
Nhật Minh nhăn mặt lái xe nhìn quay ra cửa sổ, để không phải nhìn…hàng chục cái thứ đen đen, lít nhít kinh khủng đó chạy trong màn hình…
Chuột, con vật đáng sợ nhất vũ trụ đang cả đàn lớn chạy qua chạy lại trước mắt…
…
-Nhật Minh, nói thật thì tớ cũng sợ, nhưng chưa tới nỗi như cậu!
Đứng vuốt lưng cho dáng người cao gầy cúi xuống, Quỳnh Lam lắc đầu:
-Cậu đâu cần phải vậy, phải ăn vào để lấy thứ mà nôn chứ…
Nhật Minh quay lên lườm Quỳnh Lam một cái, với lấy chai nước lớn để rửa sạch miệng!
Đáng ghét! Trong cái đầu nhỏ bé kia, sao có thể ra một sự trả thù kinh khủng vậy chứ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Cậu Bạn Thân
Anhnguyen
Yêu Cậu Bạn Thân - Anhnguyen
https://isach.info/story.php?story=yeu_cau_ban_than__anhnguyen