Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phù Dung Vương Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 36: Hai Đóa Phù Dung
T
rong Quang vinh vương phủ, hoa mai tỏa hương bay xa ngàn dặm, gió thu mơn man thổi qua, làm cho dao trì lăn tăn gợn sóng, nhưng giờ nầy phù dung trong dao trì đã sớm héo tàn, không còn đưa hương theo gió, một mảnh yên lặng không tiếng động, lâu lâu có một vài tiếng chim hót lẻ loi nghe rất bi thương ảm đạm.
Một nữ tử tuyệt sắc đang ngồi trang điểm trước gương, đáy mắt đầy vẻ u buồn không tan, oán cùng hận như đan vào nhau hiện rõ trong mắt nàng, nàng nhìn đăm đăm vào dung nhan tái nhợt của mình trong gương, lặng lẽ rơi hai hàng lệ.
Oán hận của Vân uyển phù như kéo dài không dứt, như nước sông Trường giang, Hoàng hà chảy theo dòng, nàng lẽ ra có được hạnh phúc, nàng vốn nên là Sở vương phi, nhưng tất cả hạnh phúc của nàng đều bị sự việc ngoài ý muốn kia làm hỏng hết…
Nàng muốn không nghĩ tới thân phận, vọt tới Sở vương phủ để gặp Sở cảnh mộc một lần nói cho hắn biết là nàng vô tội, nhưng mà Quang vinh vương phủ giống như lao tù, nàng không thể thóat ra ngoài.
Quang vinh vương bề ngoài giống như đối xử nàng thật tốt, nhưng thất ra rất là bá đạo giam cấm nàng, ngay cả Vân vương phủ cũng không thể quay về, không lẽ cả đời nầy nàng phải sống như vậy sao?
Lần đầu tiên nhìn thấy Sở cảnh mộc, liền toàn tâm toàn ý giao trái tim cho hắn, dùng hết tâm tư mới được hắn chú ý đến, nàng rõ ràng sẽ trở thành tân nương của hắn, vĩnh viển làm bạn bên cạnh của hắn, hạnh phúc như đã trong tầm tay, vì sao lại có thể trong một phút tan thành mây khói.
Nàng hận tất cả, hận Quang vinh vương nhận người sai lầm, hận nữ tử kia đang ở bên người hắn, ….thật đau đớn thay khi nàng kia cũng là một nữ tử cùng nổi danh như nàng, cùng được tôn xưng một đoá phù dung.
Nghe Quang vinh vương bảo lại, Sở cảnh mộc đi Hà nam nơi có ôn dịch lan tran, nàng ngày đêm ăn ngủ không ngon, vì hắn mà lo lắng, vì hắn mà cầu nguyện bình an, vì hắn mà u sầu…
Rồi lại nghe nói, Tô lục phù cũng đi Hà nam, ở thành An dương trấn an dân chạy nạn, trợ giúp hắn thành công thống trị ôn dịch, ở dân gian được xưng tụng là Phù dung vương phi, được vạn dân kính trọng.
Nàng không phục, người đó phải là nàng, tất cả vốn nên là của nàng…
Những ngày gần đây lại nghe nói, Sở vương cưng yêu thê tử, cả kinh thành đều biết, ….Nàng không tin…không tin hắn đã quên cảm tình ba năm của bọn họ, tình cảm ba năm nồng đượm lẽ nào không bằng mấy tháng ở chung với nàng kia sao? Nàng không tin…..
Quang vinh vương đối xử với nàng như là một người trượng phu rất sắn sóc thê tử, nhưng lại âm thầm ngoan lệ, ngày ngày cố tình nói Sở vương phi như thế nào….Sở vương lại như thế nào…Nàng không rõ vì sao người hắn âu yếm đang ở bên người khác, nhưng hắn lại thờ ơ không hề tỏ ra đau lòng hay để lộ ra nét buồn trên mặt, ngược lại tại sao nàng lại đau thấu tâm can, chẳng lẽ đây là điểm khác nhau giữa nữ nhân và nam nhân…?
Cho nên Quang vinh vương mới bình tĩnh như thế, và Sở cảnh mộc mới vong tình như thế…
Nữ nhân kia trong lòng của nàng rất chướng tai gai mắt..
Ngay cả phụ thân cũng khuyên nàng buông tha, khuyên nàng toàn tâm toàn ý phù trợ Quang vinh vương, cùng hắn nội ứng ngọai hợp, nàng cũng không nghe lọt vào tai…
Đêm nay là cơ hội tốt của nàng, Sở cảnh mộc sẽ tiến cung,mà nữ thương nhân kia có thể nào quen được những sự kiện lớn như thế nầy, nhất định sẽ sợ đến xanh mặt…Nàng cười lạnh…
“Vương phi, người xem nên mặc xiêm y gì, màu tím có được không? Xuân đào, tỳ nữ bên người của nàng nơm nớp lo sợ hỏi, từ sau đại hôn, quận chúa đã không giống như trước kia, tính tình hay thay đổi, tâm tư bất định làm cho nàng thấy sợ hãi, dù hầu hạ ở bên người nhưng phải luôn luôn lo lắng đề phòng.
Vân uyển phù liếc mắt nhìn xiêm y màu tím, nở nụ cười, vẫn là Xuân đào hiểu biết ý người, biết Sở cảnh mộc thích màu tím nên giúp nàng chọn ra.
Thấy nàng nở nụ cười, Xuân đào nhẹ nhàng thở ra, giúp nàng thay đổi, lại giắt lên đầu nàng Vân phượng trâm cát tường, khéo léo tô son vẽ phấn rất là tinh xảo, lại giúp nàng lựa chọn những châu ngọc mà nàng yêu nhất, tất cả tạo cho nàng vẻ quý khí bức người, kiều diễm vô song.
“Ta xinh đẹp không?” Vân uyển phù nhìn chính mình trong gương, vui mừng hỏi.
Xuân đào cười tán thưởng “ Ta còn chưa thấy qua nữ tử nào xinh đẹp hơn quận chúa”
Quang vinh vương đang đứng ngòai cửa sắc mặt âm trầm, nửa năm qua nhìn nàng rất ít tươi cười, lòng không khỏi ghen tị, nàng chưng diện như thế là vì gặp lại Sở cảnh mộc sao? Cách ăn mặc tỉ mỉ như thế, xinh đẹp sắc xảo động lòng người như thế.
“Vương gia vạn phúc” Xuân đào thấy hắn tiến vào, khom người thỉnh an rồi tránh qua một bên, vẻ tươi cười trên mặt Uyển phù biến mất, nhìn xuống như muôn che dấu vẻ vui mừng mới vừa rồi.
“Hôm nay vương phi hình như rất vui vẻ cao hứng, trang điểm mỹ lệ như thế làm cho bổn vương động tâm” hắn nắm vai nàng, vô cùng thân thiết hôn nhẹ lên trán, khuôn mặt anh tuấn trong gương đồng hiện ra vẻ lo lắng cùng ghen tị điên cuồng.
“Ngươi buông ra” Vân uyển phù đứng dậy đẩy tay hắn ra, mặt không chút thay đổi, cho tới hôm nay bọn họ cũng chỉ gần nhau trong đêm động phòng hoa chúc, vì phải mượn sức của các vị đại nhân trong triều, trong phủ Quang vinh vương cũng có hai sườn phi, hắn nhìn như giống thật lòng với nàng, nhưng lại làm cho nàng cảm thấy muốn buồn nôn.
Quang vinh vương hung hăng cười lạnh, nửa năm qua xem như hắn đã dùng hết tâm tư, dùng mọi cách cưng chiều, nhưng vẫn như cũ không làm nàng cảm động dù chỉ một chút, nhớ lại điều nầy lòng hắn đau như cắt.
“Hoàng cung chính là nơi trang nghiêm, ngươi nên có chừng mực, đừng quên ngươi là Quang vinh vương phi”
Vân uyển phù lạnh lùng nhìn hắn, cũng không nói chuyện….đem lệ trong mắt nuốt trở về, gắt gao mân mê đôi môi tái nhợt, càng thêm vẻ điềm đạm đáng yêu.
Ở Sở vương phủ, Băng nguyệt nói, trong hoàng cung, các vị phu nhân nhất định đua nhau trang điểm tú lệ, để phô bày phong tư của mình, cho nên nàng lựa chọn một vân trâm rất đặc biệt, xinh đẹp lộng lẫy và giắt lên rất nhiều châu sai. Trên đầu rất nặng, thật sự không thỏai mái, Lục phù tư tay mình thả ra hai lọn tóc dài ôm lấy khuôn mặt, phiêu dật bay bay, xinh đẹp động lòng người.
Nhìn xem Bôn nguyệt không vừa ý la lên…Lục phù cười khẽ, nàng chỉ muốn thỏai mái mà thôi, Sở cảnh mộc tặng nàng rất nhiều đồ trang sức, châu sai, vòng ngọc, trân châu…Thứ gì cần cũng đều có, nàng tòan bộ không cần đến, trước kia ở nhà nàng không dùng những trang sức lèo loẹt như thế, người khác thấy chúng xinh đẹp nhưng nàng chỉ cảm thấy chúng rất tầm thường,
Quần màu thủy mâu, áo màu ngọc bích, càng tôn lên thân hình yểu điệu thước tha, nhan sắc tú lệ khuynh thành, gió lạnh lùa vào trong áo, rất lạnh làm cho thân mình nàng run lên. Người trong viện, thị nữ cấm vệ, Tiếu nhạc Lâm long, mọi người nhìn không chớp mắt, có cảm giác như Lục phù là tiên nữ đi ra từ trong tranh, thướt tha yểu điệu.
Sở cảnh mộc không hờn giận nhíu mày, nữ nhân nầy rõ ràng sợ lạnh muốn chết, còn ăn mặc mỏng manh như thế…
“Băng nguyệt, trở về đem áo choàng da điêu mang đến, và cả bao tay nữa, mặc ít như vậy có thể cản gió sao?’
Mọi người đều sửng sốt, Băng nguyệt cũng ngẩn người ra, mặc như vậy là tốt lắm rồi a. Sở cảnh mộc trừng mắt, nàng mới vội trở về Tây sương mang áo choàng cùng bao tay tới.
Xe ngựa của vương phủ đậu ở ngoài cửa cung, Băng nguyệt Bôn nguyệt sửng sốt, thấy cách đó không xa, xe ngựa của Quang vinh vương phủ cũng vừa dừng lại, Vân uyển phù xuống theo, vẻ hoa lệ quý khí bức người, phong tư như trăng non đáng yêu làm cho người ta thương mến, Quang vinh vương đang ở một bên, khuôn mặt tuấn tú cứng ngắc, cùng nhìn về phía bọn họ…
Tiếu nhạc, Lâm long cũng nhìn thấy, đều cảm thấy nao nao… Oan gia ngõ hẹp cũng không trùng hợp như vậy…
Mà trong xe ngựa, Lục phù đang ngủ say, Sở cảnh mộc ôm nàng, không rõ vì sao nàng thích ngủ như vậy, chỉ cần có thể nằm xuống bất cứ nơi nào nàng sẽ không bõ qua, hiện tại ngay cả hắn ôm ấp cũng sắp trở thành công cụ làm ấm giường của nàng…Cưng yêu ôm nàng, nghe được tiếng thở nhè nhẹ đều đều, hai gò má xinh đẹp đỏ bừng thật đáng yêu…
Yêu chiều dường như đã trở thành thói quen…
“Vương gia, vương phi tới rồi…” Bôn nguyệt mở cửa ra, nhấc màn che lên, thấy Lục phù còn đang ngủ say, bất đắc dĩ cười khổ, từ vương phủ tới hoàng cung, không phải là khỏang cách xa xôi, sao lại ngủ ngon như vậy….
Sở cảnh mộc cười cười, nhẹ nhàng đánh thức nàng, Lục phù xoa xoa thắt lưng, thấp giọng hỏi “Tới rồi sao?”
“Buổi tối đi làm kẻ trộm hay sao?” Sở cảnh mộc buồn cười tới bên xe ngựa, vươn tay mềm nhẹ ôm nàng xuống xe, gió lạnh thổi vào cổ làm nàng tỉnh ngủ vài phần…
Sở cảnh mộc kéo áo choàng bọc nàng lại, hôm nay trời càng ngày càng lạnh…
Vân uyển phù dường như chịu rất nhiều đả kích, thân hình không tránh khỏi một trận run rẩy, sắc mặt tái nhợt …như không còn chút máu…
Sở cảnh mộc cười đến ôn nhu như thế, giống như đã từng cười với nàng, lại đối xử với một nữ nhân như trân bảo hiếm có…Lệ tràn ra trong mắt nàng, khuôn mặt quen thuộc tuấn dật kia làm mắt nàng đau đớn…
Mà Quang vinh vương cũng thấy kinh diễm, nguyên lai bộ dáng thường ngày của nàng là như vậy…..Nữ tử ở Phong ba đình cùng hắn mưu đồ bí mật, cùng hắn diễn trò, ngày thường là bộ dáng như thế…Mỹ miều như hoa, lại tà mị như yêu tinh, câu đoạt hồn người…Mặt xinh đẹp như vậy, cười ấm áp như vậy, nhưng cũng có một tâm địa lạnh lùng…
Mà Sở cảnh mộc cùng Lục phù dĩ nhiên cũng nhìn thấy họ….Đây là sau lúc sai kiệu hoa, bốn người bọn họ lần đầu tiên chạm mặt gần như vậy…
Trong mắt Uyển phù đầy vẻ bi thương cùng thống khổ…Lòng Sở cảnh mộc dừng lại một chút, tay đang ôm lưng Lục phù trở nên cứng ngắc. Tại sao trong mắt của nữ tử kia nhiều bi thương như vậy, nàng không hạnh phúc sao…?
Mà ánh mắt của Quang vinh vương đang đăm đăm nhình Lục phù cũng không tránh khỏi ánh mắt của hắn, Sở cảnh mộc nhíu mi, mười phần không thích ánh mắt đó…
Phì cười một tiếng, đánh vỡ cục diện bế tắc, khi Sở cảnh mộc quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt đang cười duyên của Lục phù…Hắn có chút kinh ngạc, nhìn thấy Quang vinh vương nàng không để ý sao?”
Nàng càng cười tươi như hoa, xinh đẹp lóa mắt “ Vương gia, thấy người cũ không lên tiếng gọi sao?”
Nữ nhân đối phó với nữ nhân thủ đoạn còn ác hơn nam nhân nhiều, đáy lòng Lục phù cười lạnh, thấy Vân uyển phù sắc mặc sầu thương,nàng càng phát ra tiếng cười kiều diễm…
Hai đóa phù dung của kinh thành, lần đầu tiên có cơ hội thấy rõ đối phương…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phù Dung Vương Phi
Thai Nha Nhi
Phù Dung Vương Phi - Thai Nha Nhi
https://isach.info/story.php?story=phu_dung_vuong_phi__thai_nha_nhi