Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34: Mặt Nạ Rơi
Q
uán trà ở Petit Trianon gợi cho Corradino nhớ rất nhiều về Cantina Do Mori và khi chàng bước vào quán trà để đến cuộc hẹn bí mật, chàng thấy nhớ Venice như bị một cú thoi vào bụng. Trong khi tìm khu vực riêng ở phòng sau như đã được dặn trong thư của Duparcmieur, chàng đi ngang qua cái đám khách đã vay mượn thời trang Đông phương mới nhất trong y trang của mình – phong cách Byzantine đang là thời trang thịnh hành nhất, và nhung lụa bóng bẩy khiến đám dân Paris trưởng giả này giống với người xứ Venice. Khu vực đằng sau được bao kín và dành riêng của quán được bài trí đẹp đẽ bằng bích họa và gương.
Xem ra người Pháp đánh cắp mọi ý tưởng từ Venice. Ngay cả mình họ cũng ăn cắp.
Khi chàng ngồi xuống chờ, chàng lại bắt đầu băn khoăn tại sao Duparcmieur lại chọn gặp nơi đây, lặp lại hình ảnh cuộc hẹn đầu tiên của họ. Duparcmieur đã có thói quen đến nhà Corradino, hay nói chuyện với chàng ngay trong Cung điện. Đối với đồng bạn của chàng, chuyện Duparcmieur là người bảo trợ của chàng không bí mật gì, và rằng qua hắn, Corradino có một ông chủ còn quyền quý hơn; chính là đức Vua.
Có lẽ có một số thương thảo tế nhị cần tiến hành đòi hỏi một bầu không khí chè chén. Suy cho cùng thì đã gần một năm rồi từ khi Corradino tới đất Pháp, và họ đang tới gần cái thời hạn giao ước là để Leonora đến với chàng. Corradino nghiến răng. Chàng sẽ không nhượng bộ trong chuyện Leonora. Mỗi ngày chàng nghĩ đến con bé và rằng sẽ ra sao khi cuối cùng cha con cũng được bên nhau – ôm khuôn mặt dễ thương của nó trong hai tay mình, chơi đùa trong những khu vườn của cung điện trong khi chàng làm việc, hay chạm ngón tay với nhau theo cách đặc biệt của họ - lần này không còn tấm lưới sắt của Pietà chắn giữa. Một cách vô thức, Corradino xòe bàn tay ra như một vì sao nhớ mong – chàng gần như đã có thể cảm thấy gan ngón tay bé bỏng của nó ép vào những đầu nhón tay chai cứng, không vân tay của mình.
Mình hy vọng con bé không bị bỏ quên. Mình nóng lòng quá.
Chàng cảm thấy một tấm lưng dựa vào lưng mình – những đốt xương sống sau lớp tuyết nhung mịn.
Duparcmieur.
"Tại sao lại ở đây?" Corradino hỏi.
"Tại sao lại không?"
Giọng nói không phải giọng Pháp. Không phải Duparcmieur. Mà là thổ ngữ Veneto quý tộc, chuẩn xác. Như chàng đã làm một năm trước tại Cantina Do Mori, Corradino liếc vào tấm gương bên cạnh. Ruột gan xoắn lại trong chàng.
"Tôi xin lỗi vì cuộc gặp gỡ trái lệ này," Đại sứ Baldasar Guilini nói êm ả. "Tuy nhiên, bởi lẽ trước đây chúng ta đã gặp nhau rồi. Tôi nghĩ khung cảnh chè chén như thế này sẽ không làm ông phật ý. Ông có nhớ cuộc gặp gỡ của chúng ta không?"
Corradino nuốt khan. Những ý nghĩ của chàng vỗ phành phạch như con thiêu thân trong lọ. Chàng không được để lộ mình.
"Tại Cung điện sao, thưa Ngài?"
"Phải, lúc ấy. Nhưng trước đó, rất lâu trước đó rồi. Tại Arsenale. Ông đã đến cùng cha của ông – ông ấy đang chuẩn y một hiệp ước thương mại với Dardanelles. Nghệ tây, phải thế không? Hay Muối? Xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã quên các tình tiết của sự việc. Nhưng tôi lại nhớ cha của ông – một gã quyền quý, Corrado Manin. Ông giống cha về thể chất, là một may mắn cho ông." Đại sứ dịch người. "Cái rủi của ông, dĩ nhiên, là ông giống cha ở cả thiên hướng phản bội lại nước Cộng hòa."
Trái tim lạnh giá của Corradino se lại. Chàng biết thế là hết.
Mình đã bị lật mặt. Mình chết rồi. Mình có nên bỏ chạy không?
Corradino ném nhanh những cái liếc mắt qua trái qua phải về đám khách khứa đang cười đùa. Bất cứ ai trong số họ cũng có thể là kẻ ám sát, mật vụ của Hội đồng. Chuyện này thật không hay rồi.
Như thể vọng lại sự cam chịu của chàng, Đại sứ tiếp. "Quá trễ cho ông rồi, dĩ nhiên. Nhưng nếu ông có một số hành động chuộc lỗi, ông có thể cứu con gái ông."
Nỗi sợ túm lấy họng Corradino như siết cổ.
Làm sao họ biết được? Chúa lòng lành, xin hãy cứu giúp, xin đừng là Leonora.
"Ý ngài có thể là gì?" chàng nghẹn một lời, trong một lẩn tránh tuyệt vọng cuối cùng. "Con gái nào?"
"Quý ông Manin, xin làm ơn. Dĩ nhiên là đứa con gái ở Pietà rồi. Leonora. Câu chuyện tình ngắn ngủi của ông với mẹ nó là Angelina dei Vescovi. Chúng tôi biết câu chuyện, dĩ nhiên. Nhưng không biết đứa trẻ. Tôi hy vọng là lão Hoàng tử Nunzio đã xấu hổ vì vụ việc, lão cũng nên thế. Không, chúng tôi biết ơn thầy Giacomo del Piero của ông về thông tin này. Cũng đã quá trễ cho cả ông ấy, dĩ nhiên rồi." Baldasar Guilini khịt khịt khó chịu, cứ như thể ngửi thấy mùi xác chết thối rữa.
Corradino cảm thấy máu mình biến thành nước. Giacomo đã chết! Và đã biến thành kẻ phản lại chàng, lặp lại chính tội lỗi của chàng! Chàng thoáng thấy cái địa ngục kinh hoàng hẳn đã đẩy Giacomo đến nông nỗi này, và cố chế ngự nỗi kinh hoàng của mình. Chàng phải cứu Leonora, bằng mọi giá. "Tôi phải làm gì?" Đó là một tiếng nói khẽ
"Chỉ có mỗi một chuyện ông có thể làm để bảo đảm sự an toàn của con bé. Nếu ông làm điều này, con bé sẽ bình an vô sự và có thể sống hết những ngày còn lại yên ổn ở Pietà hay trong hôn nhân."
"Cái gì? Lạy Chúa, cái gì, bất cứ gì."
"Chúng tôi biết, dĩ nhiên, là ông đã truyền lại phần nào kiến thức chuyên môn của mình cho người học việc. Hắn ta, dĩ nhiên, sẽ được lo liệu."
Chúa ơi, xin đừng cả Jacques nữa. Chàng ta còn trẻ; ít ra Giacomo đã già rồi. Hai người đàn ông đáng thương, ở hai đầu hành trình sống, những người đã chia sẻ một cái tên, một cách thức với thủy tinh, và một tình bạn dành cho mình – kẻ đã giết cả hai người họ.
"Tôi phải làm gì?" Giờ, gần như là một tiếng thét. Corradino nhìn hoang dại vào gương, đã chán trò đố chữ.
Đại sứ chắp mấy đầu ngón tay trước mặt mình và nháy cặp mắt dưới hàng mi dày khép hờ. "Ông phải trở về."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano
Marina Fiorato
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano - Marina Fiorato
https://isach.info/story.php?story=nguoi_thoi_thuy_tinh_xu_murano__marina_fiorato