Chương 35
ậy em thực sự đã thôi việc?"
Jason đưa cô thêm một chiếc bánh doughnut, cái nhiều sô-cô-la với vụn kẹo đủ màu cô đã yêu cầu. Lúc sớm, cô đã phát hiện một hạn chế của việc ngủ với Người Đàn Ông Hấp Dẫn Nhất Còn Sống: buổi sáng, cô phải là người đi mua đồ ăn sáng. Trừ khi, như Jason đã nói, cô muốn món ăn phụ với nước cam và bánh muffin là các tay săn ảnh.
"Đúng, em bỏ luôn rồi," cô bảo anh, cắn một miếng vào cái bánh sô-cô-la tuyệt vời cô đã tha về từ tiệm bánh dưới đường.
"Nhưng em có vẻ quá bình thản về chuyện này?"
Taylor nhún vai thản nhiên. "Rồi cái khác sẽ đến."
Khi cô không nói thêm gì, Jason nhìn cô.
"Coi nè, nó là một quyết định đơn giản: anh hay họ. Em chọn anh," cô nói.
"Ôiii, cưng à... em thật là đáng yêu." Anh chồm tới và hôn cô một cái. Rồi anh lùi lại nhìn cô vẻ hiểu biết. "Em đã có lời mời làm việc mới rồi phải không?"
Taylor cười tự hào. "thật ra là 3 cái tất cả."
"Hmmm... lúc nào vậy?"
Cô nhún vai. "Em gọi vai chỗ lúc đi mua doughnut." Cô thấy ánh mắt anh. "Coi nào, em đâu thể ngồi không thất nghiệp suốt được."
"Mới có 12 tiếng thôi," Jason nói với một nụ cười. Rồi anh bẻ một miếng doughnut phủ đường và đưa cô phần còn lại vì đã thấy cái trừng mắt của cô khi anh lấy cái đó khỏi hộp.
"Thôi nào, kể anh nghe về 3 lời mời làm việc đó đi," anh nói.
"À, họ đều là công ty lớn, như chỗ làm cũ của em. Và vì Gray and Dallas đã đề nghị em làm luật sư hội viên trước khi em nghỉ nên họ đều đồng ý làm như vậy."
"Không tệ," Jason nói với vẻ ấn tượng. "Em có thể bắt đầu lại từ chỗ em đã ngưng."
Taylor gật. "Mmm-hmmm."
Anh nghe được giọng điệu của cô. "Sao đây? Bây giờ em lại tính gì nữa rồi?"
Taylor mỉm cười. "À, em đang nghĩ chuyện này nhiều lắm..."
"Em đã bận rộn suốt 12 giờ qua ha..."
"... và em thấy như em đã lên đến đỉnh khi làm cho một công ty luật. Sau cùng thì cũng chỉ có từng đó thứ để mình có thể học..."
"... Anh chắc câu này nằm trong một bài hát..."
"... nên em nghĩ có lẽ em nên bắt đầu một công ty luật của riêng em."
Với câu tuyên bố đó, cả hai cùng rơi vào im lặng. Sau một lúc, Jason lên tiếng trước.
"Anh nghĩ đó là một ý kiến rất tốt."
Taylor nhảy khỏi sa-lông đầy phấn khích. "Em biết mà! Em có thể hình dung nó ngay bây giờ: Taylor Donovan và các đồng sự. Nghe hay anh nhỉ?"
Jason nhìn cô với ánh mắt lạ lùng. "Ý em là Taylor Andrews và các đồng sự phải không?"
Taylor cười như đó là điều tức cười nhất cô từng nghe.
Cô đột ngột dừng lại khi thấy vẻ nghiêm túc của Jason. "Ồ ồ... em thấy cuộc gây lộn đầu tiên của tụi mình khi mới là vợ chồng sẽ lớn lắm đây."
Jason rời khỏi ghế sa-lông và bước đến chỗ cô. Anh hôn cô âu yếm.
"Anh sẽ chuẩn bị từ bây giờ."
Ngay lúc đó, họ bị một tiếng gõ cửa lớn ngắt ngang.
Taylor nhìn ra. "Chết rồi, em quên gọi họ để hủy vụ chuyển đồ. Ôi, họ sẽ giận lắm đây." Cô ngọt ngào cười với anh. "Có lẽ anh nên ra gặp họ đi cưng? Đi... ký tên cho họ hay gì gì đó."
Jason càu nhàu suốt đoạn đường ngắn ra cửa trước.
Đây là chuyện dành cho trợ lý mà. Và người quản lý hay đại diện hay các kiểu giúp việc khác nhau. Taylor cần nhanh chóng làm quen với cuộc sống mới của cô, trước khi cô bắt đầu sai anh đi mua sữa hay băng vệ sinh hay gì gì đó.
Và Jason Andrews không mua sữa hay băng vệ sinh.
Tuy nhiên,... anh thầm mỉm cười, ai đó sẽ phải đi nhà thuốc để mua bao cao su, vì với tốc độ họ đang...
Với ý nghĩ đó, Jason mở cửa trong tinh thần hứng khởi. "Chào các anh, tôi e là đã có một thay đổi trong kế hoạch."
Anh nhanh chóng giải thích tình huống, trả tiền cho thời gian họ đã mất công đến, chi một số hoa hồng khá lớn để yêu cầu họ giữ bí mật địa chỉ nhà Taylor và đúng vậy, anh cũng phải ký hai ba chữ ký nữa. Khi những người dọn nhà rời đi, một người trong số họ chúc mừng anh đã đính hôn.
Jason toét miệng cười. Trong những thứ anh đã đạt được trong đời, lời chúc mừng này là lời chúc mừng anh thích nhất khi nhận được.
Anh đóng cửa và đi vào trong, vô đến bếp anh thấy Taylor đang dọn dẹp. Cô đang rửa mấy cái li ở bồn rửa chén và liếc anh khi anh bước vô.
"Mấy người dọn nhà sao rồi anh? Ổn hết chứ?"
Nhìn cô, Jason mỉm cười.
"Mọi việc đều ổn."
Anh bước tới và nhấc bổng cô lên.
"Thôi đừng có giả vờ như em biết làm gì ở cái bồn rửa chén đó," anh trêu cô. Rồi anh bế cô vô phòng ngủ.
Họ không rời khỏi nhà cả ngày hôm đó.
Cuối cùng, khuya thật khuya hôm đó, nằm trong giường, Taylor gối lên vai Jason, nhìn anh.
"Em yêu anh," cô dịu dàng nói.
Vòng tay Jason siết chặt lấy cô. Anh mỉm cười ngái ngủ. "Anh biết."
Taylor mơ màng trôi vào giấc ngủ hạnh phúc. Cho đến khi, trong đêm tối, cô nghe một tiếng thì thầm thật nhẹ.
"Bà Taylor Andrews..."
Cô không buồn mở mắt.
"Không bao giờ xảy ra."
Nhưng rồi cô nằm đó, thao thức. Cô mở mắt và gần suốt đêm đó, ngắm Jason ngủ êm đềm bên cạnh cô.
Chỉ vì cô luôn muốn đảm bảo cô có thể là người nói lời cuối thôi.
Chắc chắn rồi.
Hết
Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại - Julie James Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại