Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Minh Tinh Hào Môn Ái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 144
C
hương 144: Em ghen à?
Quý Vân Húc ngồi ở mép giường, dán mắt nhìn Thư Diệp đang nằm trên giường, ánh mắt hắn chứa đầy sự tức giận. Cô rốt cục đang làm cái quái gì? Khắp người đều bị thương cả! Chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới Hạc bang? Hắn nhạy bén lập tức nghĩ đến quan hệ thực sự giữa cô và Hạc bang, nghi ngờ việc cô sống trong Hạc bang.
Bàn tay yêu thương vuốt ve đôi môi tím tái vẫn lạnh buốt của Thư Diệp, “Em bắt anh phải làm gì em bây giờ hả?” Hận cũng không được, yêu lại không thể dũng cảm yêu, sợ lại một lần nữa bị cô tổn thương, giống như hiện tại vậy, cô khiến hắn phải bán thân bất toại, sống trong tủi nhục cười chê.
Có lẽ cả đời này cô cũng không thể quên được những thương tổn mà hắn đã gây ra cho cô, vì thế trong thâm tâm Thư Diệp đã hận hắn thấu xương, Quý Vân Húc thầm nghĩ.
Thư Diệp từ từ mở hai mắt thì đã nhìn thấy Quý Vân Húc ngồi ngay bên cạnh, hắn không như Mộc Vũ luôn nhìn cô đầy trìu mến, có lẽ vì bản tính hắn từ đó đến giờ đều lạnh lùng như thế, nhưng cô cũng đã quen nhìn vẻ mặt lạnh như băng của hắn rồi.
“Em rốt cục là đang làm cái gì? Sao khắp người đâu đâu cũng là vết thương?” Quý Vân Húc cáu gắt trừng mắt nhìn Thư Diệp, hy vọng có thể thấy được đáp án trong mắt cô.
“Em không sao, em phải về.” Tránh đi ánh mắt như nhìn thấu tim gan của Quý Vân Húc, Thư Diệp không dám nhìn thẳng mặt hắn, gượng dậy xuống giường.
“Em đã yếu như thế mà còn muốn đi đâu hả? Nằm xuống đó cho anh.” Lạnh giọng ra lệnh cho Thư Diệp, đồng thời hai tay hắn kéo ghì người cô lại, không cho phép cô đứng dậy.
Thư Diệp bực dọc nhìn chằm chằm Quý Vân Húc, gắt gỏng la lên, “Em đi đâu cũng đều sẽ mạnh khoẻ hơn ở đây cả trăm, cả nghìn lần.” Cô rất ghét cái giọng ra lệnh của Quý Vân Húc, cứ cho mình là vua chúa thời xưa vậy, không ai dám cãi ý chỉ của hắn. Từ điển của hắn tuyệt đối không có chữ “không”, và cũng không cho phép bất cứ ai cãi lời hắn.
Từ lúc quen nhau đến giờ, hắn vẫn tính khí ngang ngược không nói lý lẽ, bất cứ chuyện gì phải được hắn cho phép thì mới có thể làm.
“Với lại, sau này anh đừng có ra lệnh cho em nữa. Em không còn là Thư Diệp trước kia —- là người hầu của anh nữa.” Thư Diệp cố ý nhấn mạnh hai chữ “người hầu”, cô chợt nhớ đến quãng thời gian ở nhà Quý gia bị hết người trên kẻ dưới ức hiếp xem thường, cô đã chịu đủ rồi!
Quý Vân Húc mặt vốn đanh lại, bỗng dưng cười đầy bí hiểm, “Em ngược lại đã nhắc nhở anh, chúng ta còn một khế ước chung thân đang nằm trong tay anh.”
“Anh cho rằng em còn ngu xuẩn như năm đó sao?” Môi Thư Diệp run run vì tức giận, giương mắt nhìn Quý Vân Húc vẻ đầy khinh thường.
“Được, vậy thì hiện tại dẹp chuyện đó sang một bên, chúng ta nói tiếp chuyện Tiểu Mặc đi.” Chỉ cần nhắc đến Tiểu Mặc, thế nào cũng sẽ mềm lòng mà thôi.
Thư Diệp gật đầu, tỏ vẻ ngầm đồng ý. Có lẽ vì lúc nãy tức giận động đến vết thương, Thư Diệp khó chịu nhăn mặt lại, lấy tay che vết thương trên bụng mình.
Quý Vân Húc nhạy bén nhìn thấy sự khác thường trên mặt Thư Diệp, dằn lại không tranh cãi với cô nữa, “Đau lắm sao?” Xốc mền lên, tay hắn lần mò đến chỗ vết thương của Thư Diệp, lúc nãy hắn đã kêu bác sĩ chuyên dụng của gia đình đến đổi băng gạc nhuốm đầy máu.
“Được rồi, chuyện của Tiểu Mặc chúng ta sẽ nói sau, em giờ nghỉ ngơi cho khoẻ đi đã.” Ân cần đắp kín mền cho cô, hắn khom người đỡ đầu cô lên, cẩn thận vén tóc cô ra sau lưng, hơn nữa còn nhẹ nhàng sờ trán Thư Diệp xem cô có bị sốt không.
Thư Diệp trong phút chốc ngạc nhiên vì những cử chỉ thân mật này của Quý Vân Húc, lòng chợt bồi hồi nao nao xúc động, cô cũng tham lam muốn tận hưởng thứ cảm giác được hắn yêu chiều thế này.
Mỗi lần thần kinh căng thẳng, tinh thần suy sụp, Thư Diệp ao ước có một bờ vai để cô có thể tin tưởng dựa vào, và những năm gần đây Mộc Vũ chính là người đã mang đến cho cô cảm giác bình yên trong cuộc sống xô bồ này, tuy Mộc Vũ luôn làm tốt vai trò của mình, luôn ân cần chăm sóc cô, làm tất cả mọi việc vì cô, chuyện gì cũng gánh hết vào bản thân mình, nhưng dù cho là thế thì chính bản thân cô cũng hiểu được Mộc Vũ vẫn chỉ là một “vai phụ” mà thôi.
“Hãy để Tiểu Mặc cho em nuôi, anh đừng giành nó với em được không?” Thư Diệp rốt cục cũng hạ giọng nhẹ nhàng nói chuyện Tiểu Mặc với hắn. Lúc đầu là do cô quá xúc động cho nên mới buột miệng nói giao Tiểu Mặc cho Quý Vân Húc, cho dù cô thật sự chết đi, thì Tiểu Mặc cũng có thể trưởng thành được, hơn nữa mọi người ở Hạc bang cũng sẽ chăm sóc tốt cho nó.
Quý Vân Húc nghe cô cầu xin mình, hắn rất ngạc nhiên, cô rất ít khi ăn nói khép nép cầu xin hắn như thế, từ trước tới nay cô luôn tỏ ra cứng rắn, chưa bao giờ tỏ ra nhu nhược mềm yếu trước mặt hắn cả.
“Anh có thể không giành Tiểu Mặc với em, nhưng em phải đồng ý điều kiện của anh.” Đôi mắt Quý Vân Húc sâu như đầm nước, người ngoài không thể nào nhìn thấu được tâm can lẫn suy nghĩ của hắn.
“Nếu như điều kiện của anh hợp lý, em sẽ đồng ý.” Cô đã từng chịu hậu quả cho sự bồng bột của mình rồi, cho nên từ đó về sau cô luôn thận trọng với lời nói và việc làm của mình. Lúc ấy cũng vì buột miệng đồng ý với điều kiện của Bang chủ, hôm nay cô buộc phải trở thành sát thủ. Đương nhiên bản thân cô cũng hối hận nhiều lắm, nhưng dù sao nếu không có Bang chủ thì cô không sống được đến ngày hôm nay.
“Em phải ở bên cạnh chăm sóc anh cho tới khi hai chân anh bình phục mới thôi, việc này chính là bổn phận của em.” Hắn không tính toán chuyện cô hại hắn, nếu như chỉ có yêu cầu cỏn con này mà cô cũng không thể hứa với hắn được, thì hắn đành phải sử dụng thủ đoạn ép buộc.
Thư Diệp trợn mắt nhìn chằm chằm Quý Vân Húc, “Anh có nghĩ cũng đừng nghĩ, em sẽ không chăm sóc anh. Anh đã có Âu Dương Thái Thái ngày đêm kề cạnh chăm sóc không rời, còn cần em làm gì?” Yêu cầu thế này mà hắn cũng nghĩ ra được, cô thừa biết hắn không có tốt bụng như vậy mà.
Quý Vân Húc kề sát mặt Thư Diệp, mừng rỡ nhìn hai mắt tràn đầy tức giận của cô, “Em đang ghen à?”
“Ai mà ghen chứ? Anh bớt tự đề cao bản thân mình đi!” Thư Diệp vừa liên tục lấy tay vuốt tóc mình vừa nói.
Tay giữ mặt cô nhìn thẳng mình, hắn nói, “Nét mặt và lời nói chanh chua của em đủ nói cho anh biết là em đang ghen rồi.” Quý Vân Húc kề sát Thư Diệp, nắm lấy khuôn mặt cô, nói, “Nhìn anh.”
Trước mặt người con gái này, cho dù cô đã phản bội hắn, thậm chí đến nỗi làm hắn sống dở chết dở, hắn vẫn không cách nào giận cô quá lâu, càng giận bao nhiêu càng mong nhớ cô bấy nhiêu, ngóng trông cô quay lại bên cạnh mình. Hắn là loại người có thù tất báo, không bao giờ tha thứ cho ai phản bội hắn, Đào Tĩnh Dao chính là ví dụ tốt nhất. Còn đối với Thư Diệp, mặc kệ bao lần hắn tự nhủ đừng sa lầy vào những mưu mô toan tính của cô, nhưng hắn lại không tự chủ được mà ngày càng dấn sâu hơn, và còn vui vẻ cam chịu nữa là đằng khác.
Quý Vân Húc ôm xiết Thư Diệp vào lòng, đặt một nụ hôn lên môi cô, cắn mút, liếm láp từng tư vị ngọt ngào trong miệng Thư Diệp, trút hết những oán hận, những nhớ thương, những khát khao nồng nàn cháy bỏng dồn nén bấy lâu nay lên đôi môi hồng thắm đầy mê hoặc này.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Minh Tinh Hào Môn Ái
Tích Hiểu Nguyệt
Minh Tinh Hào Môn Ái - Tích Hiểu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=minh_tinh_hao_mon_ai__tich_hieu_nguyet