Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kẻ Trộm Giấc Mơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
M
ới có chuyện này kỳ quái lắm.”
Sáng hôm sau, khi Noda Tatsuo gọi điện thoại tới, Atsuko thông báo ngay trước khi ông kịp nói lý do gọi điện.
Cô đã mang một vật từ trong mơ về hiện thực, một chuyện phi lý, nghe huyễn hoặc là thế, vậy mà Noda cũng tin ngay. Ông ngẫm nghĩ ít lâu và hỏi lại Atsuko. “Paprika này, đấy không phải chiếc DC Mini cô đã có sẵn đấy chứ?”
“Cái của tôi vẫn gài trên đầu mà. Thế nên thêm cái tôi đang cầm ở tay nữa là hai cái.”
“Chuyện này nguy hiểm đấy”, Noda nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn.
“Paprika, cô có cách nào để xác nhận từ chính Osanai Morio không? Để chúng ta có thể biết đích xác cô đã lấy DC Mini từ hắn?”
“Tôi cũng nghĩ phải làm thế”, Atsuko đồng tình. “Tôi định hôm nay đến Viện gặp Osanai.”
Kiểu gì cô cũng phải đến Viện, luận văn chưa gửi và các bài viết dang dở vẫn để trong văn phòng, chưa kể vật dụng cá nhân nữa.
“Viện Nghiên cứu á? Kẻ địch vây quanh tứ phía đấy”, Noda lo lắng hạ giọng, e ngại cho sự liều lĩnh của Atsuko. “Nhỡ cô có mệnh hệ gì…”
“Tôi có phải trẻ con đâu”, Atsuko cười. “Mới cả người nắm ưu thế bây giờ là phe mình chứ, tôi mới lấy cắp DC Mini từ Osanai kia mà. Giờ chúng mới cần phải cảnh giác.”
“Cô cẩn thận nhé.”
“Không sao đâu, cảm ơn anh nhiều. Mới cả anh gọi có chuyện gì thế?”
“Tôi nói chuyện với ba người trong Hội đồng quản trị rồi, tất nhiên không tính cô, anh Tokita và Inui. Tôi biết anh Ishinaka, nên đã nhờ anh ấy gặp cô và nghe cô nói chuyện. Tôi nghĩ cô nên giải thích mọi thứ với các vị ấy. Konakawa cũng cùng quan điểm. Ishinaka có hơi ngập ngừng nhưng về sau vẫn đồng ý. Tôi cũng nhờ anh ấy chuyển lời lại với Owada và Hotta rồi.”
“Owada ở phe ta mà.”
“Ừ, anh Owada cũng ưng thuận.”
“Còn Hotta?”
“Từ chối. Anh ta nói nếu có tranh chấp gì thì phải nghe đồng thời cả hai phía. Thực ra nghe cũng có lý.”
“Có lý cái gì chứ?”, Atsuko nghĩ lại buổi họp hai tuần trước, giận điên người. “Gã là đồng đảng phe kia mà!”
“Trước hết cô cứ gặp hai người kia đi đã. Chiều nay thế nào? Tôi và Konakawa sẽ đi cùng cô.”
Nếu Konakawa cũng đến, chắc chắn Owada và Ishinaka sẽ nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
“Vậy 4 giờ chiều nay nhé. Chúng ta gặp ở nhà tôi trước.”
“Shima và Tokita thế nào rồi?”
“Viện trưởng đỡ nhiều rồi, Tokita phải tối nay mới bắt đầu điều trị.”
“Cô nên để Shima về nhà ông ấy đi. Konakawa cũng liên lạc và sắp xếp vệ sĩ rồi. Ông ấy cứ ở đó mãi cũng phiền cho cô lắm phải không?”
“Vâng, cảm phiền hai anh.”
“Cứ để Konakawa bố trí người trông chừng anh Tokita nữa. Cô đợi vệ sĩ đến rồi hẵng đến Viện.”
“Vâng.”
Một tiếng sau, Konakawa xuất hiện, đi cùng Chánh thanh tra cấp cao Morita, Chánh thanh tra Yamaji và hai người nữa ở Cục Điều tra. Konakawa giới thiệu Atsuko với bốn người. Một trong hai người từ Cục Điều tra là Saka, một tay thanh tra trung niên nhà nghề, nước da ngăm đen, tướng tá nhìn na ná Saigo Takamori. So với Saka, thanh tra Ube trẻ hơn đáng kể, nhìn ra dáng một cậu thanh niên sở hữu trí thông minh thuộc hàng ưu tú. “Với bốn người này”, Konakawa chỉ vào cấp dưới của mình, “cô cứ yên tâm nói gì cũng được, đều là chỗ đồng nghiệp tôi tin tưởng hết lòng cả.”
Họ cùng uống cà phê và trò chuyện một lúc. Yamaji và Saka sẽ trông nom căn hộ của Shima, Morita và Ube phụ trách bên nhà Atsuko, nhưng Yamaji và Morita thỉnh thoảng phải về Sở Cảnh sát để lo liệu công việc như bình thường nên họ sẽ phải luân phiên thay nhau canh gác cho hai bệnh nhân.
Sau khi Shima trở về phòng mình rồi, Atsuko được Konakawa và Morita hộ tống tới Viện bằng xe cảnh sát. Atsuko lo lắng mọi người ở Viện nhìn thấy sẽ nhao nhao lên, nhưng may thay xe này không phải xe tuần.
Ngoại trừ xe của nhân viên, không phương tiện nào được phép qua cổng trước của Viện, nên Atsuko đành xuống xe và đi qua phòng đợi phía trước quầy tiếp tân. Bác sĩ và y tá xung quanh nhìn thấy Atsuko ai nấy cũng đứng chôn chân tại chỗ, tròn mắt sững sờ. Cô chào hỏi và vẫy tay với họ thân thiện vui vẻ, cứ vậy thản nhiên bước tới phòng nghiên cứu của mình.
Hashimoto đang ngồi đó.
“Hashimoto, anh vào phòng làm việc của người khác làm gì thế hả?”, Atsuko trừng mắt nhìn gã đồng nghiệp, ngang nhiên rút hồ sơ của cô từ trong ngăn kéo, chồng chúng lên bàn và thậm thụt đọc trộm vài phần trong đó.
Thế nhưng Hashimoto, có vẻ như được lệnh phải làm Atsuko sôi máu hết mức có thể, điềm nhiên nhếch mép cười.
“Từ hôm nay chỗ này là phòng làm việc của tôi.”
“Chuyện đó tôi chưa nghe qua”, cô giật tập luận văn của mình từ tay Hashimoto. “Đây là hành vi phạm pháp!”
“Do cô nghỉ việc không phép đấy chứ. Thích phàn nàn thì lên phòng Viện phó mà nói”, hắn đặt vật dụng cá nhân của Atsuko lên bàn và bắt đầu gom chúng lại. “Cô mang mấy thứ này về đi.” Hắn đã mang đồ của mình sang và đặt trên ghế.
“Anh dừng lại ngay!”
“Cô không còn vị trí trong cái Viện này nữa đâu. Tình thế thay đổi rồi”, giọng điệu Hashimoto dương dương tự đắc.
“Thế à? để tôi gọi cảnh sát vậy”, Atsuko nhấc ống nghe lên.
Hashimoto ngay lập tức quay trở lại với bản chất nhát cáy, trả lời Atsuko bằng giọng mũi.
“Rồi, biết rồi, tôi rút, tôi rút được chưa”, hắn cười và uốn éo thân hình ẻo lả. “Khiếp, gì mà ghê gớm thế.”
“Ô kìa, ra là từ nãy đến giờ anh đùa à? Xin lỗi nhé.”
Atsuko dồn hết sức lực đem đống tài liệu nặng trịch mà Hashimoto mang sang phòng làm việc của cô quẳng ra ngoài hành lang.
Nửa tiếng sau, khi Atsuko vẫn lúi húi sắp xếp luận văn, Osanai bước vào phòng cô, chắc vừa nghe Hashimoto báo Atsuko mới đi làm.
“Cô Chiba.”
“Anh Osanai đấy à, đêm qua xin lỗi nhé.”
Atsuko đã chuẩn bị sẵn câu nói đó để đáp vào mặt Osanai khi hai người gặp mặt. Con ngươi trong mắt hắn bối rối đảo liên hồi trước đòn tấn công đột ngột của đối phương. Atsuko giờ đã có thể khẳng định đích xác mình đã lấy cắp DC Mini từ tay hắn.
“Cô biết trước DC Mini có chức năng nguy hiểm như thế rồi ư?”, Osanai đứng thẳng dậy và lườm Atsuko. Để giữ thế tấn công, cô vờ như mình biết.
“Cái gì cơ? Chức năng nguy hiểm thì có nhiều lắm, ý anh là chuyện DC Mini có thể bị di chuyển giữa hai địa điểm thực qua giấc mơ ư?”
“Không phải hiện thực. Là mơ. Từ giấc mơ đấy, thưa cô!”, Osanai đột nhiên gắt lên như kẻ mất trí.
“Lúc đó anh dậy rồi mà?”
“Không đúng, chính cô nói tôi chỉ nghĩ mình đã tỉnh giấc rồi thôi. Sau vụ đó tôi mới dậy thật”, Osanai bất giác sờ lên đầu, tựa như tìm kiếm chỗ tóc đã bị Atsuko giựt ra. “Chính cô đã ăn cắp DC Mini.”
Chứng tỏ cô không mang DC Mini về hiện thực qua giấc mơ của bản thân. Cô đã lấy nó từ thế giới thực qua giấc mơ của cả hai người. Atsuko cũng bắt đầu để ý đến lời Osanai vừa nói ban nãy, không biết hắn đang lo lắng điều gì nhỉ.
“Còn chức năng nào mà chúng tôi chưa biết không? Nếu có thì cô mau nói nhanh đi. Một thứ nguy hiểm như vậy cần phải bị cách ly và kiểm soát cẩn trọng. Cô hãy giao cả hai chiếc DC Mini ra đây.”
“Từ nãy đến giờ hết chúng tôi thế này rồi chúng tôi thế nọ, chúng tôi ở đây là ai thế? Anh và người tình của anh à?”, Atsuko cười. “Không biết hôm nay người đó có đi làm không, tôi có chuyện cần nói với ông ấy đây.”
Osanai hơi đỏ mặt, nhưng bởi đã liệu trước chuyện mối quan hệ giữa Inui và hắn rồi cũng có ngày bị phơi bày, hắn bình tĩnh trả lời.
“Thấy chưa? Cô có DC Mini cũng chỉ để tọc mạch đời sống riêng tư của người khác. Viện phó hôm nay không đến đâu, nhưng cô cứ đưa DC Mini cho tôi cái đã. Cô không biết được thứ đó nguy hiểm đến thế nào đâu. Nếu không chỉ DC Mini mà các vật thể khác cũng có thể bị lấy từ trong mơ ra ngoài đời thực thì cô tính sao? Chuyện này không đùa được đâu.”
Chẳng lẽ nào lại thế, Atsuko thầm nghĩ. Thế thì đến cả những thứ chỉ tồn tại trong mơ cũng có thể đem về hiện thực được ư? Nhưng cô không nói gì cả. Có khả năng hai kẻ đó đã phát hiện ra tính năng gì đó của DC Mini trong quá trình thử nghiệm thiết bị, giờ chúng chỉ đang kiểm tra xem cô có biết hay không thôi.
“Anh có nhầm lẫn gì không đấy? Tôi mới là người muốn được trả DC Mini đây”, Atsuko lạnh lùng nói. “Thứ đó không phải đồ chơi cho cặp tình nhân mấy người đâu. Thôi nào. Nếu anh không định trả thì đi ra ngoài giùm tôi. Giờ tôi nhiều việc để làm lắm, không rảnh đâu.”
Nhưng Osanai không rút lui dễ dàng thế. Hắn quay lại đi về phía cửa, cười ranh mãnh.
“Phương châm của Viện giờ thay đổi rồi, ở đây không còn chỗ cho cô đâu. Sớm muộn gì cô cũng nhận được thông báo thôi.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kẻ Trộm Giấc Mơ
Yasutaka Tsutsui
Kẻ Trộm Giấc Mơ - Yasutaka Tsutsui
https://isach.info/story.php?story=ke_trom_giac_mo__yasutaka_tsutsui