Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Diễm Phu Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 36: Phượng Hoàng Rơi Xuống Nước Không Bằng Gà
H
ỏng rồi hỏng rồi, dịch dung xuống nước sẽ chảy hết!
Lâm Triêu Hi ở trong nước ra sức đạp, may mà bóng đêm bao trùm, dưới nước tuy có ánh trăng chiếu rọi nhưng không thể thấy rõ dung nhan đối phương. Lâm Triêu Hi giãy dụa không ngừng, ra sức đẩy tay Lâm Đường Hoa ra, đáng tiếc đôi ngọc thủ giờ phút này thực sự giống như “ngọc”, đẩy thế nào cũng không lay chuyển.
Thở ra hai cái bong bóng nước, uống một ngụm nước, Lâm Triêu Hi thở không thông liền bắt đầu ho khan, ho khan một cái liền khiến nước hồ tràn vào phế quản.
Trời đất mù mịt, hồ nước ánh sáng mênh mông dập dờn, thủy tảo trong hồ nước dường như cũng chào đón nàng, mí mắt nàng đau xót, tay Lâm Đường Hoa cũng dần thả lỏng, chẳng lẽ hắn bất thình lình chết đuối?
Hai cánh hoa mềm mại dán lên môi, sau đó mùi u lan thoang thoảng truyền vào miệng, đó là dưỡng khí, là bảo bối thư tâm lưu thông máu. Nàng không tự chủ bám lấy cổ người nọ, đối với “bình dưỡng khí” cứu mạng tham lam đòi lấy.
Hơi mát từ hồ nước phất qua, bốn cánh môi ấm áp trằn trọc quấn giao, đầu tiên là truyền khí u lan, sau đó là cuộc chiến của hai lưỡi, lưỡi linh hoạt đảo, hắn ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của nàng, càng ngày càng gấp, nàng bấu víu cổ hắn, hai tay vuốt nhẹ, tóc đen ẩm ướt cũng sầu triền miên phiêu diêu trong nước, hai thân hình kề sát, nghe thấy tiếng tim đập thình thịch, dường như hô hấp cũng trì hoãn, lửa mạnh thiêu đốt là khi hai chân nàng quấn lên eo hắn, giống như hai con cá yểu điệu ở trong nước, trình diễn một màn giúp nhau lúc hoạn nạn, tay áo lay động, ở trong nước tạo thành nhiều độ cung. Không nghe thấy phiền muộn thế gian, không nghe thấy tiếng ve kêu, hai người hoàn toàn đắm chìm trong ánh nước mỹ diệu, ướt át ngọt ngào.
Lâm Đường Hoa cười giảo hoạt, đây là lần thứ mấy nàng chủ động ngã vào lòng mình rồi? Nữ tử này tựa hồ không biết dè dặt là gì. Rõ ràng thông khí cho nàng, lại trở thành triền miên trong nước. Nếu không phải đêm khuya nước lạnh đè nén dục hỏa, bản thân chỉ sợ sẽ thật sự bị nữ nhân này khiêu khích một phen, cuối cùng chính là bị chiếm tiện nghi rồi còn tự mình chán nản.
Bất quá, mang ngươi xuống nước cũng là việc đã định trước. Hôm nay, chính là thời khắc cởi bỏ mạng che mặt của ngươi, thời buổi rối loạn, không bằng làm chút chuyện lý thú!
Thân tôn Lâm gia thế hệ nào kỹ năng bơi cũng rất tốt, cái gọi là “Bích Thủy hồ hạ Bích Thủy lao”, gia nghiệp to lớn của Lâm gia không chỉ một khu nhà cấp cao đã có thể nói hết, khắp võ lâm, đi tới nơi nào cũng có thể thấy được dòng của Lâm gia, mà khắp võ lâm, trừ bỏ thân nhân Lâm gia có ai biết dưới hồ Bích Thủy còn có một thiên lao thần bí!
Không ngừng lặng xuống dưới, ước chừng khoảng hai ba mươi thước, chợt thấy một ánh sáng vàng ấm áp, đằng sau sóng nước phía trước tựa hồ có một cửa cống từ từ mở ra.
Lâm Thành Trác dẫn đầu bơi vào, Lâm Đường Hoa di chuyển, cũng đưa Lâm Triêu Hi vào theo. Bọn họ rơi về phía trước, một tiếng ầm vang, miệng cống đóng, nhưng vẫn có nước hồ tràn vào. Lâm Thành Trác bước đi hối hả, Lâm Đường Hoa khinh công trác tuyệt, ôm Lâm Triêu Hi chạy như bay về phía trước, phía cống phía sau ầm ầm rơi xuống đất, Lâm Triêu Hi kinh ngạc nhìn về sau, có hơn mười cửa cống ngăn trở dòng nước! Mà tốc độ của bọn họ thì giống như cung rời khỏi tên!
“Ôi nương của ta a!” Lâm Triêu Hi đặt mông ngồi xuống đất, Lâm Đường Hoa vậy mà không biết thương hoa tiếc ngọc quẳng nàng xuống đất!
“Ngươi!” Lâm Triêu Hi giơ tay muốn lên án, lại thấy lớp da trên bàn tay đã bị lột mất! Đôi tay già nua đầy nếp nhăn lại trở nên mềm mại! Trời ạ! Mặt nạ da người đâu? Rơi xuống nước rồi sao?!
Lâm Triêu Hi hoảng hốt, không cần nhìn cũng biết mặt nạ da người đã bị lột ra rồi!
Ngao ô!
Tiếng quỷ ngao tru lên, thanh âm càng thêm đinh tai nhức óc, Lâm Triêu Hi bịt lỗ tai cả người run lên.
Lâm Thành Trác châm nến, khung cảnh sáng lên nhiều. Bạch y của Lâm Đường Hoa mặc dù dính nước, nhưng vẫn không nhiễm bụi bặm, nếu trước kia là thần mặt trăng, thì bây giờ chính là thủy thần! Hạt nước dính trên mặt, khiến cho lông mày càng đậm, khiến mắt phượng càng mông lung, hắn cúi người, nắm lấy bàn tay trắng nõn của nàng trầm ngâm cười nói, “Da như băng, trắng mịn như sữa, nhẵn như son, hồng hào tinh tế.”
Lâm Triêu Hi nghẹn lời trố mắt nhìn hắn, vì sao hai nhi tử này nửa điểm kinh ngạc cũng không có?
Lâm Đường Hoa ngẩng đầu, một đôi mắt ánh nước mùa thu khiến nàng á khẩu không trả lời được, nhưng lúc này lòng Lâm Đường Hoa cũng dao động, nữ tử ngâm nước, bỏ đi mặt nạ rườm rà, dưới ánh nến vàng, lại động lòng người đến như vậy.
Giống như đóa sen thanh tú hé nở trên mặt nước, không trang điểm mà nhan sắc như ánh bình minh ánh tuyết, tóc mai tán loạn, nước hồ chảy quét qua mày ngài, mắt sáng như vẽ, răng trắng đều, áo yếm đỏ, tóc đen bóng, khi ngượng ngùng tạo nên một loại kiều mị động lòng, ẩn bên trong đó lại là quật cường kiêu ngạo, hơi cắn môi, đôi môi hồng phấn, như một quả anh đào phúng phính khiến người mơ màng.
Lâm Triêu Hi ôm chí hướng không sợ đánh không sợ chết, ngẩng đầu tức giận nói, “Các ngươi đều thấy rồi! Ta là hàng giả! Các ngươi định thế nào, giao ta đến quan phủ tra xét hay giải quyết riêng?”
Lâm Đường Hoa cảm thấy buồn cười, nữ nhân này lời ra khỏi miệng luôn khác với người bình thường.
“Ngươi chẳng lẽ không biết, người trong võ lâm từ trước đến nay không quan hệ với quan phủ?”
Lâm Triêu Hi khẩn trương nuốt nuốt nước miếng nói, “Vậy ý tứ của ngươi là giải quyết riêng? Ta nói cho ngươi, tự tiện dùng hình là thương thiên hại lý! Khi dễ người nhỏ yếu người người muốn chém! Nữ nhân yếu đuối như ta trói gà không chặt, nếu ta hương tiêu ngọc vẫn thì chính là tổn hại của nhân dân cả nước!!!”
“Nga? Ta còn không biết Tiểu Tịch cô nương thần thông quảng đại như vậy, tựa hồ tất cả mọi người thánh quốc đều đối với ngươi ba phần cung kính, xin hỏi, cô nương là thần thánh phương nào? Là hoàng thân quốc thích hay dòng dõi quý tộc?”
“Ta... Ta là thần nữ! Thần nữ biết không?! Chính là đến để giúp Lâm gia các ngươi thống nhất giang hồ!” Lâm Triêu Hi ăn nói bừa bãi khuếch đại thổi phồng, ta dương đông kích tây 72 phép biến hình xem trích tiên ngươi đối phó thế nào!
Lâm Đường Hoa khẽ nhíu mày, tựa hồ đang tự hỏi, sau đó hắn than nhẹ, “Lâm mỗ hơn 20 tuổi, còn chưa bao giờ giết qua loại nào ngoài người, đại ca, ngươi đã giết thần thánh hay chưa?”
Lâm Thành Trác tựa vào một bên mím môi, lắc đầu.
Lâm Triêu Hi lui về sau một bước, nhìn trái nhìn phải, căn bản không có đường ra!
“Giết thần sẽ giảm thọ a! Đúng! Sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh bất đắc kỳ tử tại chỗ! Lâm đại công tử, Lâm nhị công tử, các ngươi hiên ngang phong hoa tuyệt đại, chính là cực phẩm hiếm có của nhân gian a, vì hưng vong của Lâm gia các ngươi nhất định phải làm việc thiện tích đức!”
Lâm Đường Hoa đứng lên, vung tay áo đi tới cạnh Lâm Thành Trác hỏi, “Đại ca, tại sao không đi vào?”
Lâm Thành Trác cau mày, nói, “Ma Diễn hình như không thích nàng.”
Lâm Đường Hoa cười nói, “Ngoài đại ca ra, Ma Diễn ai cũng không thích, tính tình vô cùng ngay thẳng.”
Lâm Triêu Hi vội vàng xua tay, tiện thể đứng lên nói, “Ta không đi vào ta không đi vào, nó chán ghét ta, ta cũng sợ nó, tốt nhất là đối phương nhượng bộ, cả đời không qua lại!”
“Thì ra lá gan của Tiểu Tịch cô nương lại nhỏ như vậy, yên tâm, Tiểu Tịch cô nương cùng ta cả đời đã định, ta sẽ bảo vệ ngươi chu toàn, chiếc nhẫn kia...” (bản cv là chiếc nhẫn, nhưng ta nhớ trước đây là ngọc bội gì gì đấy thì phải)
Lâm Triêu Hi liền á khẩu không trả lời được, đây là uy hiếp trắng trợn a!
“Ngươi nói đi, đến tột cùng muốn làm gì ta, muốn chém giết muốn róc thịt tùy ngươi!”
Lâm Đường Hoa lắc đầu, “Ngươi phải sống tốt, ngươi phải giả mạo cho đến khi tìm được mẫu thân thì thôi.”
Lâm Thành Trác cũng sâu sắc nhìn nàng một cái, không nói, đi đến một chỗ lõm sâu, hắn cầm nến, Lâm Đường Hoa theo sát sau, Lâm Triêu Hi cắn chặt răng, bất đắc dĩ đi theo. Đi xuống thang lầu uốn lượn, ẩm ướt chật hẹp, càng vào sâu tiếng gào thét càng lớn, Lâm Triêu Hi run rẩy, một chậu da gà rơi đầy đất, nàng nắm chặt tay áo Lâm Đường Hoa, một khắc cũng không buông, còn vén áo hắn lên rồi chui vào.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Diễm Phu Nhân
Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
Diễm Phu Nhân - Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
https://isach.info/story.php?story=diem_phu_nhan__thien_ai_mach_sinh_nhan