Trang chủ
Đăng nhập
Nhật kỳ....
Trợ giúp
Truyện
Truyện Tranh
Sách Nói
Thơ
Lời Nhạc
Sưu Tầm
Chat
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Đảo Kinh Hoàng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34
"L
ại đá nữa, sếp ơi," Chuck nói. "Mẹ kiếp."
Họ đứng trên một mũi đất hẹp nhô ra biển, bên phải là vực đá thẳng đứng, bên trái là một đồng có lúp xúp cây bụi, gió bắt đầu nổi lên khi nền trời chuyển màu đỏ ối và không khí mặn chát vị biển.
Những đống đá được xếp riêng rẽ trên đồng cỏ. Chín đống, chia thành ba hàng, được bảo vệ từ mọi hướng bởi những con dốc ôm lấy cánh đồng như một lòng chảo.
Teddy nói, "Thì sao, bỏ qua à?"
Chuck giơ một tay lên trời. "Mặt trời sẽ lặn trong vài tiếng nữa. Chúng ta vẫn chưa tới được ngọn hải đăng, xin nhắc thế trong trường hợp sếp không để ý. Chúng ta cũng chưa tới được khu nghĩa địa. Chúng ta thậm chí còn không chắc liệu có tìm ra được đường tới đó. Mà sếp lại còn muốn trèo xuống tuốt dưới đó chỉ để xem đá."
"Này, nếu như đó là mật mã…"
"Thì có nghĩa lý gì? Chúng ta đã có bằng chứng về việc Laeddis đang ở đây. Sếp đã nhìn thấy Noyce. Tất cả những gì chúng ta phải làm là trở về nhà với những thông tin đó, bằng chứng đó. Thế là hoàn tất nhiệm vụ."
Cậu ta nói đúng. Teddy biết thế.
Đúng, tuy nhiên với điều kiện hai người vẫn cùng một chiến tuyến. Còn nếu không phải vậy và đây là một mật mã mà Chuck không muốn anh nhìn thấy thì…
"Chỉ mất mười phút đi xuống và mười phút leo lên," Teddy nói.
Chuck ngồi phịc xuống một tảng đá sẫm màu và rút ra một điếu thuốc. "Được thôi, nhưng lần này tôi sẽ ngồi chờ ở đây."
"Tùy cậu."
Chuck khum tay để châm thuốc rồi nói, "Thỏa thuận xong."
Teddy nhìn khói thuốc bay qua những ngón tay cong cong của Chuck và trôi dạt ra phía biển.
"Gặp lại sau nhé," Teddy nói.
"Cố đừng có ngã gẫy cổ đấy!" Chuck nói, vẫn ngồi xoay lưng về phía anh.
Teddy đi xuống mất bảy phút, nhanh hơn suy đoán của anh ba phút vì sườn dốc trơn và đầy cát nên anh trượt xuống nhiều lần. Anh ước gì sáng nay đã uống nhiều cà phê hơn bởi bụng anh bắt đầu ọc ạch vì trống rỗng, và việc hạ đường huyết cộng với thiếu ngủ khiến đầu anh lùng nhùng với ngh đốm đen tản mát, bồng bềnh trước mắt.
Anh đếm số viên đá ở mỗi đống và ghi chúng vào sổ tay với chú giải là chữ cái bên cạnh.
13(M)-21(U)-18(R)-1(A)-5(E)-8(H)-15(O)-9(I)
Anh gập quyển sổ lại, bỏ vào túi trước rồi bắt đầu trèo lên con dốc đầy cát, bám chặt vào mặt đất khi bò qua những chỗ trơn nhất, rứt theo từng búi cỏ biển những lúc bị trượt chân tụt xuống dưới. Anh mất gần hai mươi lăm phút để trèo lên, bầu trời lúc này đã chuyển sang màu đồng hun. Chuck nói đúng, dù cậu ta đứng về phía nào thì hoàng hôn cũng đã xuống rất nhanh và đây đúng là một sự lãng phí thời gian cho dù mật mã đó có nói lên điều gì đi nữa.
Chắc giờ thì họ không thể nào tới được ngọn hải đăng nữa nhưng nếu họ đến được đó thì sao chứ? Nếu Chuck làm việc cho bọn họ thì việc Teddy đi với cậu ta tới ngọn hải đăng đó có khác nào mỡ đưa miệng mèo.
Teddy nhìn thấy đỉnh đồi và chỗ nhô ra của mũi đất, trên cùng là vòm trời màu đồng hun và nghĩ, có lẽ mọi chuyện nên như thế, Dolores. Có lẽ đó là tất cả những gì anh có thể làm được lúc này. Laeddis sẽ tiếp tục sống. Ashceliffe sẽ tiếp tục tồn tại. Nhưng chúng ta có thể hài lòng với chính mình khi biết rằng chúng ta đã khởi đầu một tiến trình, một tiến trình mà cuối cùng có thể dẫn đến sự kết thúc của tất cả những thứ này.
Anh tìm thấy một vết nứt trên đỉnh đồi, một khe hở tiếp giáp với mũi đất, nơi có đủ độ xói mòn để Teddy có thể tì vào đó, hai tay bám lấy phiến đá phía trên, và đu người lên cho tới khi ngực anh sắp xuống mũi đất, rồi xoay người đưa nốt hai chân lên.
Anh nằm nghiêng nhìn ra biển. Biển mới xanh làm sao trong cái thời điểm nhợt nhạt này của một ngày, mới sống động làm sao khi hoàng hôn đang chết dần xung quanh nó. Anh nằm đó, cảm thấy gió mơn man trên mặt đất và biển cả trải dài vô tận dưới bầu trời đang tối dần và thấy mình mới nhỏ bé làm sao, mới con người làm sao. Nhưng đó không phải là cảm giấc yếu hèn. Mà là một cảm giác tự hào rất đỗi lạ thường. Được là một phần của khung cảnh này. Một đốm nhỏ thôi, đúng vậy. Nhưng vẫn là một phần trong vạn vật. Và đang thở.
Anh tì một bên má lên phiến đá phẳng, màu sẫm, nhìn sang ngang, và chợt nhận ra rằng Chuck không còn ở đó với anh.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đảo Kinh Hoàng
Dennis Lehane
Đảo Kinh Hoàng - Dennis Lehane
https://isach.info/story.php?story=dao_kinh_hoang__dennis_lehane