Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Nịnh Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 1 - Chương 36
D
ạ Vị Ương còn nhớ rõ cảnh tượng chạng vạng ngày đó Lưu Bá Hề mang theo hắn cưỡi Ô Vân thúc ngựa chạy trên đường lớn trong thiên kinh. Từ đằng xa, tàn dương màu kim quất chiếu nghiêng trên nóc hoàng cung nguy nga tráng lệ, móng ngựa Ô Vân giơ lên từng trận đạp bụi đất mà đi, một cánh tay vắt ngang eo hắn hữu lực mà kiên nghị.
Được rồi, Dạ Vị Ương vốn nghĩ là hắn ôm Lưu Bá Hề chứ không phải bị Đại tướng quân này cấp ôm, bất quá lúc ấy trong lòng hắn quả thực rất cao hứng, vui sướng, thỏa mãn.
“Vị Ương, Dạ Vị Ương!” Một tiếng quát khẽ lập tức cắt ngang hồi ức tốt đẹp của Dạ Vị Ương, hắn hơi hạ tầm mắt vội trả lời: “Dạ, hoàng thượng!”
Quản gia Lý Vinh nói lần trước để sư phụ tốt nhất trong cung chế tạo quang minh khải giáp, hôm nay vốn tính toán đi tìm Lưu Bá Hề, kết quả sáng sớm đã bị gọi tiến cung, tất cả kế hoạch từ sáng đến tối của hắn đều bị bỏ dỡ.
“Trẫm vừa mới nói với ngươi cái gì, ngươi lặp lại một lần xem.” Trong thanh âm mang theo một tia hờn giận, Tịch Thiên Thương lạnh lùng quan sát nam tử từ Ngọc Hành sơn trở về bắt đầu ngẩn người xuất thần, nếu như trước kia thời điểm Dạ Vị Ương còn chưa mất trí nhớ, mỗi lần gọi Dạ Vị Ương tiến cung Dạ Vị Ương liền giống như ma tước (chim sẻ) ghé vào lỗ tai hắn líu ríu không ngừng.
Chứ đừng nói là ngẩn người xuất thần, cặp mắt kia sẽ không ly khai người hắn quá nửa khắc, làm sao giống hiện tại, bộ dáng không tập trung như vậy.
Này chẳng lẽ Tịch Thiên Thương bắt đầu để ý Dạ Vị Ương? Tịch Thiên Thương không có nghĩ như vậy, cho dù hắn không để ý Dạ Vị Ương, cũng không đại biểu hắn thích Dạ Vị Ương “Di tình biệt luyến” không đem lực chú ý đặt trên người hắn, đại đa số mọi người đều có ý tưởng ích kỷ như vậy, huống chi là hoàng đế trên vạn người bị sủng phôi (cưng chìu đến hư hỏng).
“Hoàng thượng nói Chu Quế đã bị đuổi ra khỏi kinh thành đến phía Nam, đám quan viên tiền triều bè đảng Chu Quế cũng vì thế mà thu liễm một ít, còn nói khoản tiền trước kia thu thập từ bách quan quý tộc cùng phú thương đã được phân phát đến các vùng bị thiên tai, mùa đông này cuối cùng có thể trải qua an bình.” Giảng lại một lần chuyện đã nghe qua không có khả năng làm khó Dạ Vị Ương, nhớ khi hắn còn học trung học cũng nhờ bản lĩnh quá mục bất vong (xem qua là nhớ) mà thoải mái vượt qua cửa ải môn ngữ văn khoa học xã hội.
Dạ Vị Ương ngẩng đầu quan sát ánh mắt Tịch Thiên Thương, nhìn thần sắc trong mắt đối phương rõ ràng có chút bất ngờ, trong lòng một trận sảng khoái.
“Nghe nói chân ngươi hiện tại đã có cảm giác?” Không tiếp tục đề tài vừa rồi, Tịch Thiên Thương tùy ý hỏi.
“Nhờ hồng phúc của hoàng thượng, hai chân vi thần chẳng những có cảm giác, hơn nữa còn có thể hơi nhúc nhích.” Về chuyện này, Dạ Vị Ương vẫn rất cảm tạ Tịch Thiên Thương, nếu Tịch Thiên Thương không hạ lệnh, hắn sẽ không đi lên Ngọc Hành sơn kia, càng không có đoạn thời gian cùng Lưu Bá Hề cùng một chỗ.
“Như thế rất tốt, vậy ngươi đứng lên đi hai bước cho trẫm nhìn xem.”
Dạ Vị Ương trái phải nhìn quanh, không có bồn hoa cho hắn dựa vào cũng không có tay vịn để hắn mượn lực, tuy nói bây giờ có thể hơi nhúc nhích, nhưng trên đùi vẫn chưa có khí lực.
Dạ Vị Ương đang muốn giải thích tình huống của mình, nhưng khi Tịch Thiên Thương nhìn thấy, người nọ liền đi tới trước mặt hắn, hai tay duỗi ra, cười đến hiền lành, hiền lành đến nổi khiến người mao cốt tủng nhiên: “Đừng sợ, trẫm sẽ đỡ ngươi.”
“Hoàng thượng, thần sợ đụng phải ngài.” Xú hoàng đế này quả nhiên hảo tâm bất chính, ý đồ muốn nhìn hắn lúng túng.
“Chẳng lẽ trẫm sợ ngươi đụng sao?” Không cho phép Dạ Vị Ương cự tuyệt, Tịch Thiên Thương trực tiếp bắt lấy y phục Dạ Vị Ương từ trên luân y kéo lên.
Không có võ công chính là như vậy, Dạ Vị Ương quả thực cảm thấy bản thân không phải là một nam nhân trưởng thành mà chính là con tiểu kê yếu đuối, lập tức bị Tịch Thiên Thương xách dậy.
Đi thì đi, Dạ Vị Ương không thích bị người xách như thế, hắn cúi đầu đưa tay nắm lấy cổ tay Tịch Thiên Thương nhìn về phía trước đi từng bước, mượn lực đạo từ tay Tịch Thiên Thương hắn có thể kiên cường chịu đựng đi lên phía trước hai bước.
Đột nhiên trong lúc đó Tịch Thiên Thương tựa hồ muốn ly khai hắn lui về phía sau, hai tay còn cầm lấy tay đối phương, thân thể Dạ Vị Ương nhất thời chao đảo sắp ngã, thời điểm này Tịch Thiên Thương không một phen đỡ hắn thì thôi, cư nhiên còn bỏ tay ra khiến cho Dạ Vị Ương triệt để mất đi chỗ dựa, chặt chẽ ngã về phía trước đầu rạp xuống đất.
“Ai nha, ái khanh sao bất cẩn như vậy, không có việc gì đi?” Lúc này người nào đó giả mù sa mưa đi tới, lúc đang chuẩn bị nâng Dạ Vị Ương miệng đầy tro bụi dậy, chợt nghe một thanh âm lanh lảnh xinh đẹp trong trẻo cười nói: “Ai nha, đây không phải Dạ đại nhân sao, như thế nào không hảo hảo ngồi mà lại quỳ dưới đất như chó gặm bùn thế kia.”
Hết chương thứ ba mươi sáu
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Nịnh Thần
Vạn Diệt Chi Thương
Đại Nịnh Thần - Vạn Diệt Chi Thương
https://isach.info/story.php?story=dai_ninh_than__van_diet_chi_thuong