Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Số 31 Đường Giấc Mơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33
R
uby có thể nghe thấy họ trò chuyện qua khe hở của ván lót sàn. Cô không thể nghe rõ từng lời, chỉ là một bản hòa tấu những âm thấp rì rầm, những âm trung ríu rít và thỉnh thoảng òa lên những tiếng cười. Theo như cô thấy cho tới giờ phút này chưa có khoảnh khắc im lặng vụng về nào cả và “bạn” của Con đã ở đó hai giờ đồng hồ rồi.
Cô đi xuống dưới nhà, lần thứ ba giả vờ viếng thăm nhà bếp trong buổi tối hôm đó. Cô chỉ thoáng nhìn thấy cô gái khi Con đưa cô qua cửa vào nhà và đi thẳng vào phòng khách.Cô ấy rất bé nhỏ, gầy hơn Ruby, với mái tóc vàng rực mong manh làm Ruby liên tưởng tới mái tóc vàng của những cô gái đồng quê. Cô ngửi thấy một mùi hương hoa thơm của nước hoa, và nhìn chút lấp lánh của đôi giày bệt kiểu ba lê màu bạc cùng chiếc khăn choàng móc của cô gái.
Cô rót cho mình một cốc nước trong bếp và lấy một miếng bánh mì phết pa tê còn thừa. Con và cô gái đang nói chuyện về ai đó tên là Nigel và cười rất nhiều. Ruby muốn châm một điếu thuốc và nhả khói qua lỗ khóa, thẳng vào phía sau đầu cô gái. Cô muốn đến ngồi bên bàn của họ và nói “Nào, cô gái bé nhỏ, hãy kể tôi nghe về cuộc sống ngắn ngủi đến khó tin của cô đi. Nói với tôi về năm phút đã trôi qua kể từ khi cô là một đứa trẻ. Kể tôi nghe về tí tẹo những điều mà cô đã đạt được hoặc trải qua đi.” Và rồi cô sẽ kể cho cô ta nghe mọi thứ về cuộc đời của cô, về những người đàn ông và những nỗi đau và những đêm không bao giờ nên xảy ra. Cô sẽ cho cô ta xem những vết xăm và những vết sẹo và kể lại cho cô ta nghe từng chi tiết cái đêm cô đã ngủ với Con. Bởi vì dù Ruby hơn Con mười một tuổi, cô có nhiều điểm chung với cậu ấy hơn bất kỳ cô gái nào có khuôn mặt học trò nhỏ nhắn xinh tươi cùng lứa với cậu ấy. Cậu ấy đã sống, dù chỉ là chút ít. Cậu ấy biết việc không có ai và chẳng có gì như thế nào, biết phải tự lực ra sao.
Tiếng ghế dịch trên sàn gỗ ở phòng bên cạnh làm gián đoạn dòng suy nghĩ của cô.
“Không, cứ để đấy.” Cô nghe thấy tiếng Con nói.
“Không, không, không,” cô gái kia đáp. “Cứ để em. Anh đã làm tất cả mọi việc rồi.”
Trước khi Ruby kịp nghĩ xem liệu có nên ở lại đó, hay đi ra thì cô gái kia đã đứng trước mặt cô, tay bưng một chồng đĩa bẩn.
“Ồ,” cô gái nói. “Chào chị.”
“Chào cô.” Ruby dành một giây để tự đánh giá vẻ ngoài của chính mình. Cô mặc quần jeans và một chiếc áo phông màu xám, tóc khá sạch sẽ, mặt trang điểm vừa phải, đang uống một cốc nước lọc và đang lo việc của mình. Chẳng có lý do gì để cô gái kia phải nghĩ ngợi về Ruby hay việc cô đang có mặt trong bếp. Cô đứng thẳng người lên và mỉm cười. “Chị là Ruby,” cô nói.
“Ồ, chào chị. Vâng. Con có nhắc tới chị.” Cô gái đặt chồng đĩa xuống và chìa tay ra với Ruby. “Em tên là Daisy.”
Daisy.
Đúng rồi, Daisy hợp với cô ta.
Cô ta xinh xắn, theo một kiểu chẳng định nghĩa được, cũng như các cô gái cùng loại với cô ta. Nhỏ nhắn, mũi thẳng, lông mày thanh mảnh, cằm nhỏ nhắn. Hai má cô ta hơi hóp phía dưới xương gò má, giúp cô ta bớt tẻ. Cũng khá xinh gái, Ruby nghĩ, nhưng không đẹp bằng cô. Và cô ta trẻ đau, trẻ đớn, có lẽ trẻ hơn cả chính Con.
“Rất vui được gặp cô,” Ruby nói, thu vào mắt nốt những hình ảnh còn lại của cô gái. Chiếc áo sơ mi vừa vặn màu kem, quần sóc ngắn đến dưới gối, giày bệt, áo khoác chiết eo màu đen ngắn, một chiếc dây chuyền đeo cổ kì lạ, lủng lẳng mấy miếng da.
“Vậy ra,” Ruby nói, “em làm việc ở chỗ Con à?”
“Vâng. Em làm ở Vogue.”
“À,” Ruby gật đầu. Dĩ nhiên. Một cô gái thời trang. Có lý lắm. “Và theo chị biết thì Con đã nấu bữa tối cho em. Có ngon không?”
“Ngon lắm.” Daisy mỉm cười. Cô ta có hàm răng hơi khấp khểnh, nhưng nó lại hợp với cô ta.
“Thật à?” Ruby nhăn nhó. “Em chắc không đấy?”
“Thật mà! Em thề. Em quá ấn tượng về anh ấy. Nếu biết rằng khi em gặp anh ấy lần đầu, anh ấy chẳng ăn gì ngoài McDonald’s.
“Ồ, phải. Món McMeal yêu quý của cậu ấy.”
“Em biết! Anh ấy là một dự án của em đấy. Em quyết tâm làm cho anh ấy ăn uống lành mạnh hơn.”
“Này, nghe có vẻ như em đã làm khá tốt công việc của mình đấy.”
“Con kể với em rằng chị là ca sĩ phải không?”
“Ừ. Đúng vậy.”
“Chị là ca sĩ hát nhạc gì?”
“Ồ, em biết không, một chút rock, chút blue, chút soul. Tùy theo tâm trạng của chị, thực đấy.”
“Ôi, thế thì tuyệt lắm nhỉ. Bước lên sân khấu và hát trước bao nhiêu người. Thế nào mà chị làm được?”
“Vodka,” Ruby nói, bỗng dưng cảm thấy cần phải tô điểm thêm cho danh tiếng về rock chick của mình. “Nhiều lắm. Chị không bao giờ lên sân khấu khi tỉnh cả.”
“Chúa ơi, em chẳng trách chị được.”
Daisy cúi xuống để vét thức ăn thừa ở các đĩa vào trong sọt rác. Ruby có thể nhìn thấy xương bả vai của cô gái qua làn áo sơ mi, sắc và góc cạnh như một lưỡi hái. “Này, Daisy, em bao nhiêu tuổi?”
“Em mười chín,” cô gái đáp, “ờ, gần tròn. Sinh nhật em vào tháng Hai.”
“Trẻ thế.” Ruby nói.
“Vâng.”
“Chúa ơi. Chị không thể tưởng tượng ra chị đã có lúc trẻ đến thế.”
“Chắc chắn là chị cũng chẳng hơn tuổi em mấy đâu?”
“Chị ba mươi mốt rồi,” cô nói, sẵn sàng để đón nhận vẻ ngạc nhiên khó tin quen thuộc.
“Không thể nào!” Y như rằng, Daisy nói. “Chúa ơi, Em cứ nghĩ chị trẻ hơn thế nhiều.
“Ồ, ừ. Thế em nghĩ chị bao nhiêu tuổi nào?”
“Chúa ơi, em không biết nữa, chắc chỉ khoảng hai mươi ba tuổi thôi.”
Ruby mỉm cười, “Ừ, em không phải là người đầu tiên nghĩ vậy đâu.”
Cửa mở ra và Con xuất hiện. Cậu nhìn Daisy rồi lại nhìn Ruby. Vẻ lạnh lùng thoáng qua trên mặt cậu. “Ồ,” cậu nói. “Tôi không nghĩ là chị ở dưới này.”
“Chỉ đi xuống lấy cốc nước mà thôi.” Cô vẫy vẫy nó trước mặt cậu.
“Phải rồi.”
“Tôi và Daisy có chuyện trò một chút.”
“Phải rồi.”
“Tôi nghe nói là kỹ năng nấu nướng của cậu khá ấn tượng?”
Cậu nhún vai. “À, phải. Anh Toby đã giúp. Nhưng cũng khá ổn.”
“Ôi chao. Lúc nào cậu phải nấu cái gì đó cho tôi thử mới được. Để xem tôi có đánh giá cao tài bếp núc của cậu như Daisy không.”
“Vâng. Phải rồi. Chúng tôi quay lại phòng ăn đây.” Cậu đặt một bàn tay dịu dàng quanh eo của Daisy để dẫn cô theo. Ruby cảm thấy chút đắng cay và chua xót dâng lên trong cổ họng.
“Rất vui được làm quen với chị,” Daisy nói.
“Ừ,” Ruby đáp, “chị cũng vậy.”
Cửa mở ra rồi đóng lại sau lưng họ. “Vui vẻ nhé,” cô nói với theo. Nhưng họ không nghe thấy nữa. Ruby đứng bên cửa lắng nghe một lúc, để xem họ có nói gì về cô không. Nhưng cuộc đối thoại trở lại không vấp váp về chuyện giữa hai bọn họ, cứ như thể cuộc chạm trán với Ruby chưa hề xảy ra. Cô thấy bàn tay của Con đặt trên lưng Daisy như khắc vào võng mạc mình bởi một chớp sáng. Cô nghe tiếng họ cười vang với nhau - tràng cười trầm trầm của Con và tiếng cười trong vắt như chuông Chelsea của Daisy. Cô nhìn thấy bóng mình trên lớp kính đen trên cửa sổ bếp và dừng lại một lát. Cô là ai? Cái gì đã xảy ra với cô thế? Trong vòng nửa tháng qua cô đã hai lần bị từ chối, cả hai lần vì những mẫu người hoàn toàn khác biệt với cô. Chẳng phải là cô mong muốn một cam kết gì; chẳng phải là cô đòi hỏi gì nhiều hơn một chút dục tình và cười vui. Đàn ông bây giờ làm sao thế nhỉ? Họ muốn gì ở một cô gái bệnh hen ngực phẳng lì và một người phụ nữ bốn hai tuổi đã một lần ly dị, bụng đầy những vết rạn da?
Ruby tự rót cho mình một cốc lớn rượu vodka của Toby và mang về phòng, trên đường “chẳng may” làm đổ một chút vào chiếc khăn móc bằng len của Daisy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Số 31 Đường Giấc Mơ
Lisa Jewell
Số 31 Đường Giấc Mơ - Lisa Jewell
https://isach.info/story.php?story=so_31_duong_giac_mo__lisa_jewell