Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ôsin May Mắn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35: Một Ngày Xui Xẻo
- E
m không phải định ngồi đây tâm sự với tôi luôn đó chứ? - Thiên Vũ nở một nụ cười trêu chọc, xem ra hôm nay anh ta cười hơi bị nhiều.
Nó đang thất thần nghĩ đến những lời hôm trước của Toàn Phong thì bị câu nói của anh ta làm cho tỉnh táo, nó đưa mắt nhìn ra cửa xe, cuối cùng cũng đến trường rồi, nó mở cửa xe bước ra, đã vào tiết học rồi, thật may cho nó, nếu không lại bị mấy đứa bạn dị nghị.
- Khoan đã. - Thiên Vũ chưa đợi nó bước ra khỏi xe đã nhanh tay nắm váy nó.
- Anh... - Nó xoay lại trợn mắt.
Anh ta cũng bất ngờ buông tay.
- Ơ... thật xin lỗi em, tôi vô ý quá, ha ha...
- Hứ, vô ý? Anh là cố tình thì có, tôi đã trễ học rồi, anh có gì nói nhanh đi. - Nó nhăn nhó.
- Haiz... thật là, em ngay tiếng cảm ơn cũng không có còn ở đó mà khó chịu với tôi. - Thiên Vũ làm ra bộ dạng giận lẫy y như con nít khiến tên Khang chỉ biết bụm miệng cười.
Phải rồi, nó chưa cám ơn anh ta mà bỏ đi như vậy thật không phải, dù sao thì cũng nhờ có anh ta nên nó mới đến được trường, tuy nó thì chẳng ưa anh ta tẹo nào, gừ...
Nó cúi đầu nhỏ giọng. - Cám ơn, vậy tôi đi nha.
- Được rồi đi đi, ra về tôi đợi em.
Nó khựng lại. - Ơ... không cần, tôi có thể tự về.
- Em không được phép lựa chọn. - Nói rồi mỉm cười kéo cửa xe. - Khang mau chạy.
Chưa nói được lời nào chiếc xe đã lao đi.
- Nè... cái tên bá đạo này. - Nó đứng dặm chân tức giận.
Anh ta làm như nó là nô lệ của anh ta không bằng, bắt nó làm theo mệnh lệnh của anh ta, thật quá đáng, bất quá chỉ là mang ơn và làm hư cái mắt kính thôi mà, có cần ép người quá đáng vậy không? Nó lửa giận phừng phừng đi lên lớp.
- Khi chúng ta đến tuổi kết hôn thì cả hai bên gia đình thường tìm hiểu kĩ càng mới tiến hành cưới gả, nhưng các cặp vợ chồng sau khi cưới thường nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn, vậy nên trong hiến Pháp của ta mới có luật hôn nhân gia đình, vậy thì theo các em luật hôn nhân nói về điều gì?
Tiếng oang oang kia chẳng phải là của cái bà mê trai kia sao? chết rồi sao nó lại quên mất bà ta dạy tiết đầu chứ, đầu năm đã bị bà ta làm cho nhục mặt may mà có Long nói đỡ, bây giờ mà bước vào chắc chắn sẽ bị ném cho cú nhục thứ hai, vả lại cái bà đó lại còn không ưa nó, chỉ sợ bà ta không đơn giản chửi nó rồi cho qua đâu, sao giờ?
Thảo Nguyên vốn dĩ muốn vào lớp lại gặp ngay kẻ thù truyền kiếp làm nó muốn lùi không được mà muốn tiến cũng không xong, đành phải núp núp ló ló ngoài cửa lớp. May là hôm nay thầy giám thị phải đưa học sinh 12 đi tham gia tư vấn tuyển sinh nếu không thì nó tiêu rồi.
- Thảo Nguyên.
Nó ngoái đầu lại nhìn. Oh My God!
Thầy... thầy giám thị, không phải thầy đi rồi sao? Nó lập tức đứng im như trời tròng, trên đầu lúc này chỉ toàn vạch đen. Chúa ơi! Không phải số mệnh nó lại đen đủi vậy chứ, chỉ trong vòng một tháng mà bao nhiêu chuyện xảy đến với nó, thật ra đã rơi trúng vận hạn gì, có phải nó bị sao chổi chiếu rồi không? Ngay cả suy nghĩ trong đầu cũng linh nghiệm như vậy, thôi thì nó chỉ mong lát nữa sẽ không bị mắng cho một trận te tua.
- Giờ học mà em đeo ba lô đi đâu vậy? Định cúp tiết phải không? - Thầy nghiêm mặt hỏi làm nó tim đập chân run, toát cả mồ hôi.
- Dạ... không phải đâu ạ, em... em chỉ là đi trễ nên không dám vào lớp.
- Thật không?
- Dạ thật, thật. - Nó gật đầu lia lịa.
- Lại đây thầy xin cho. - Nói rồi thầy đứng ngay cửa lớp gật đầu chào cô giáo một cái. - Dạ cô cho em Thảo Nguyên được vào lớp học, em ấy đi trễ không dám vào đứng trước cửa lớp từ nãy giờ.
Cô giáo ngưng giảng bài bước ra tươi cười.
- Dạ có gì đâu, vào lớp đi Thảo Nguyên. - Cô vẫy tay với nó, đột nhiên nó lạnh cả người, bà này mà thèm đếm xỉa nó thì trời cũng sắp sập.
Nó nuốt khan một cái, run rẫy bước vào lớp, không quên đưa cho thầy giám thị cái nhìn cảm kích, tự nhiên yêu thầy chết đi được, giờ nó mới biết không phải giám thị nào cũng nghiêm khắc và chợt nhận ra trường này không phải chỉ có một giám thị.
- Dạ vậy thôi cô tiếp tục giảng bài, tôi xin phép. - Nói rồi thầy đi mất dạng.
Nó rề rà đi về chỗ, vừa vào chỗ ngồi đã thấy những ánh mắt chết người đang nhìn mình, ác hơn hẳn là cặp mắt hình viên đạn chứa đầy lửa kia, cô... cô không phải giống như lời đồn đó chứ?
Lúc mới vào học ở đây nó quen với rất nhiều thầy cô, cũng nắm không ít thông tin về họ, đặc biệt là cái người trước mặt nó, Phan Ngân Liên, mê trai chúa đảo, ghét những học sinh nổi trội, đặc biệt là nữ, những ai không lấy lòng đều ghét. Thường kiếm những cớ vô lí để ghi tên những ai chống lại mình vào sổ đầu bài, học trong lớp phải im lặng tuyệt đối, ho cũng không được, nếu đã ghét ai thì luôn để ý đến những sai phạm của họ, không ghi được vào sổ thì trừ điểm kiểm tra. Nói chung là vô cùng quái dị. Mà nói đi cũng phải nói lại, hình như ai tên Liên cũng có đôi chút ác hay sao ấy, cũng như cái bà Phan Ngân Liên này, hình như là chị em của Phan Kim Liên thì phải, ác quá hừ.
- Em làm tôi không còn chút hứng thú nào để dạy nữa hết đó Thảo Nguyên, tôi là dạy giáo dục công dân, tôi đã dạy các em là học sinh phải như thế nào? - Vừa nói mụ ta vừa đập vào tấm bảng nội quy. - Đây, là đây. Nội quy học sinh, đi học đúng giờ, nằm ngay điều một nè. - Cái giọng sư tử rống kia khiến cả lớp một phen thất kinh hồn vía.
" Sao lần đó Long đi trễ cô không nói như thế"
Nó ấm ức trong lòng nhưng chỉ dám dùng suy nghĩ để đáp trả.
Cô thật không công bằng, rõ ràng là đang trả thù cá nhân.
Thu Nguyên thấy nó gục mặt cứ sợ nó khóc nên nhỏ đã nắm lấy tay nó, có chút kinh ngạc nhưng nó cảm thấy rất ấm áp liền cười với nhỏ.
- Còn ở đó mà cười nữa hả? - cô giận dữ thét lên.
Nó chỉ là đang cảm kích nhỏ thôi mà, có phải không vậy chứ.
- Tôi là đang nói em đó ngơ ngác cái gì? - Phan Ngân Liên chỉ tay vào mặt nó. - Đi, đi xuống cuối lớp đứng hết hai tiết cho tôi.
Nó không nói gì liền nghe lời đi xuống cuối lớp đứng nghe giảng bài. Lúc này cả lớp không cười ầm lên như trước kia nữa mà có chút thông cảm nhìn nó, cũng an ủi. Ngược lại người lúc đầu luôn thông cảm với nó là Long thì chẳng thèm ngó ngàng nó, đơn giản chỉ nhếch môi với nó. Thái độ đó là sao? Vẫn còn giận nó? Cũng phải thôi, lúc ngoài công viên nó xúc phạm cậu ấy như vậy biểu sao không giận.
Cả lớp dần bị tiếng giảng bài kia vây lấy, không ai để ý đến nó nữa. Nó chỉ còn biết đứng đó mà suy nghĩ lung tung.
Đáng trách nhất vẫn là Thiên Vũ, cứ mỗi lần gặp anh ta là mọi xui xẻo đều dồn dập đến với nó, nếu không phải sáng nay gặp được anh ta, không đứng đó nói chuyện nhảm nhí với anh ta thì nó đã kịp bắt xe đến trường, đã không bị phạt như bây giờ, trăm sai ngàn sai đều do anh ta mà ra, đã vậy còn giả bộ tốt bụng đưa nó đến trường còn bắt nó nói cảm ơn nữa chứ, đúng là hối hận khi nói cám ơn anh ta.
- Thiên Vũ chết tiệt, Thiên Vũ đáng chết, tất cả cũng tại anh, tôi căm thù anh, cầu trời cho anh uống nước cũng bị sặc chết, gừ... - Nó tức mình lẩm bẩm.
* Trong lúc đó, Thiên Vũ đang ung dung ăn sáng, vừa lúc uống nước thì lời nguyền ứng nghiệm ( nhưng chưa chết, chỉ là xém chết
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ôsin May Mắn
Cat.md
Ôsin May Mắn - Cat.md
https://isach.info/story.php?story=osin_may_man__cat_md