Chương 35
iểu Đồng từ trong giấc ngủ dần dần tỉnh lại. Chỉ là thân người vừa khẽ động, còn chưa kịp mở mắt, từng đợt đau nhức trên người đã truyền đến nhắc nhở tất cả những sự việc đã xảy ra đêm qua cho nàng.
Mi mắt chậm rãi mở, trong cả quá trình, nàng vẫn mơ hồ cảm giác được có một cặp mắt vẫn đang chằm chằm nhìn vào nàng.
Trực giác diễn viên nói cho nàng biết, cảnh diễn hôm nay đã bắt đầu rồi…… (pro we!! >0Tư Không Diệp cảm giác được động tĩnh người bên cạnh, vội vàng thu hồi suy nghĩ của chính mình lại mà nhìn về phía người kia.
Chỉ thấy cặp mắt màu đen trong suốt chậm rãi mở ra, ngay khi nhìn thấy chính mình, khuôn mặt trắng nõn không biểu lộ một chút ngượng ngùng nào của nữ nhân thường tình mà nàng nhìn hắn bằng vẽ mặt khờ dại, mê gái.
“Đại ca ca, ngươi thật là xinh đẹp nga, ngươi là ai?”
Tư Không Diệp nghe vậy, đáy lòng có chút kinh ngạc lại có chút tức giận. Ngốc tử đáng chết, cả đêm hôm qua kịch liệt như vậy mà hiện tại cư nhiên tất cả đều chẳng nhớ gì cả.
Trong lúc nhất thời, hắn có chút hối hận vì đã hạ dược kia cho nàng. Hắn đương nhiên trong lòng cứ nghĩ rằng Tiểu Đồng phản ứng như thế hoàn toàn là vì tác dụng của dược vật.
Một khi đã như vậy, trên khuôn mặt lãnh tuấn, khóe môi nhất thời nhấc lên một nụ cười tà, chính mình phải có nghĩa vụ làm cho nàng nhớ kỹ chính mình, không phải sao?
“Yên Nhiên, nhớ kỹ, từ nay về sau không được gọi ta là đại ca ca, ta là Hoàng Thượng, cũng là phu quân của ngươi, cho nên, ngươi về sau phải gọi ta là Hoàng Thượng, không được gọi ta là xinh đẹp ca ca, biết không?”
Không biết vì cái gì, chỉ cần đối mặt với ngốc tử này, Tư Không Diệp trong lòng luôn cảm thấy thực thoải mái, thậm chí thay đổi cách xưng hô từ “trẫm” thành “ta”. Kỳ thật, hắn rất muốn tự xưng trẫm, chính, nhưng là mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt ngốc nghếch, khờ dại này, hắn chẳng thể nói ra được.
“Chính, nhưng là đại ca ca chính là rất xinh đẹp a!” Tiểu Đồng chớp chớp đôi mắt, khuôn mặt vẫn khờ dại như trước, nói.
Tư Không Diệp có chút cười khổ, bị nữ nhân khen là xinh đẹp thì chính mình có thể cao hứng sao? Nếu khuôn mặt mình mà nói là xinh đẹp, vậy khuôn mặt Khương Vấn kia có thể nào là yêu nghiệt không?
“Tóm lại, về sau ngươi phải gọi ta là Hoàng Thượng. Nhớ không?” Khuôn mặt cố ý nghiêm lại, lộ ra bộ dạng sinh khí.
Tiểu Đồng thấy thế, lập tức ngoan ngoãn gật đầu, “Yên Nhiên nhớ kỹ rồi.”
Có đôi khi, diễn quá mức cũng không chẳng phải là chuyện tốt gì. Biết thời thế mà rút lui mới là hợp lí.
“Hoàng Thượng, Yên Nhiên muốn rời giường, ngươi có thể hay không lánh đi một chút được không?” Tuy là nói như vậy, trên mặt Tiểu Đồng cũng không có lấy nửa phần ngượng ngùng, tựa hồ đây là chuyện đương nhiên.
Tư Không Diệp có chút giật mình, ngốc tử mà cũng biết nam nữ phải có khoảng cách?
“Yên Nhiên, vì cái gì muốn ta lánh ra?” Tư Không Diệp phi thường khiêm tốn hướng Vệ Yên Nhiên thỉnh giáo. (hắc hắc …thỉnh giáo ^0^)
“Hoàn nhi tỷ tỷ nói, nam nữ phải giữ khoảng cách. Thân thể Yên Nhiên không được để nam nhân thấy.” Tiểu Đồng vẻ mặt vẫn khờ dại như trước nói, lại không biết bộ dạng này lại càng khơi mào dục vọng cúa nam nhân trước mắt.
” Nga?” Tư Không Diệp cuối cùng cũng sáng tỏ, nguyên lai là cái cung nữ hôm qua kia dạy cho của nàng. Nếu nhớ không lầm, cung nữ kia là cùng Yên Nhiên từ Vệ vương phủ vào. Như vậy có thể hay không……
“Chính,nhưng là ta là phu quân của Yên Nhiên nga, Hoàn nhi tỷ tỷ có hay không nói cho ngươi, phu quân là có thể nhìn thân thể của Yên Nhiên a?”
Đôi mắt sáng ngời nhìn Tư Không Diệp, “Hi hi” một tiếng cười vang lên, “Không có a, Hoàn nhi tỷ tỷ cũng không có nói qua.”
Tư Không Diệp cảm thấy oán hận, vì cái gì lại không dạy cho nàng a? Nhưng mà ngay lập tức tư tưởng liền chuyển biến, nếu không ai dạy cho nàng thì chính ta sẽ dạy cho nàng, không được sao?
Nhìn nhìn bên ngoài trời đã sáng, hắn cảm thấy được ý tưởng của mình không tồi. Dù sao đại hôn hoàng hậu có thể không lên triều ba ngày. Vậy hôm nay hắn có thể buông thả chính mình được rồi. Một đêm hương tiêu hôm qua vẫn như hiện lên trước mắt hắn, hắn lần đầu tiên cảm thấy được cùng cùng một ngốc tử sinh hoạt vợ chồng chẳng có gì là không được. (sắc lang >0Nghĩ vậy, đôi con ngươi lảnh liệt dần xuất hiện một tia ôn nhu, thanh âm trầm thấp nhỏ nhẹ nói, “Yên Nhiên, ngươi đã là người của ta, là thê của ta. Cho nên, ngươi phải nhớ, về sau thân thể của ngươi ta có thể nhìn được.” Tư Không Diệp nói, một tay nhanh chóng xốc tấm chăn mỏng ở trên hai người ra.
“Ngươi xem, đêm qua chúng ta đã thẳng thắn thành thật với nhau như vậy.”
Hành động này của Tư Không Diệp khiến Tiểu Đồng trong lòng bi phẫn không thôi, nhưng đành bất đắc dĩ, nàng hoàn toàn không thể biểu hiện ra mặt được. Hắn làm như thỏa hiệp gật đầu, “Hoàng Thượng, Yên Nhiên biết. Yên Nhiên đói bụng, Yên Nhiên muốn ăn cơm.”
“Chính, nhưng là ta hiện tại muốn ăn ngươi.” Tư Không Diệp vốn đang ở tư thế ngồi liền chuyển snag tư thế nằm. Hắn chỉ biết là, hiện tại hắn muốn nhớ lại cái cảm giác đêm qua.
Chẳng qua lúc này đây, Tư Không Diệp không dám trức tiếp làm như đêm qua, hắn chẳng muốn hứng chịu đau đớn từ ma trảo của nàng nữa đâu.
Chỉ thấy hắn nhanh chóng xoay người lại, nhẹ nhàng đặt nàng dưới thân…..
Lúc này đây, hắn phi thường kiên nhẫn trước tiên đùa giỡn một chút, rồi mới phóng thích dục vọng của chính mình.
Mà Tiểu Đồng lúc này trong lòng đem Tư Không Diệp ra mắng cả vạn lần, tên sắc lang hoàng đế này, quả nhiên giống như trong lời đồn, là một tên hôn quân vô đạo, bị sắc đẹp mê hoặc. Nếu vậy, lời đồn hắn ngày nào cũng trầm mê trong tửu sắc xem ra không phải là giả dối rồi, tất cả đều là thật! Mà chính mình, cư nhiên lại cùng nam nhân này làm việc đó.
Tiểu Đồng chỉ mới nghĩ đến đây đã phải cố nén cơn kích động buồn nôn xuống, nhắm mắt lại, không thèm nhìn nam nhân đang say sưa ngây ngất trên người mình. Nhưng chính là phản ứng của thân thể lại không ngừng khiến nàng phát ra những thanh âm dâm mĩ.
Từng tia sáng mặt trời rực rỡ xuyên qua khe hở, chiếu vào trong phòng. Tuy là mùa hè nhưng trong Thanh Long điện lại không ngừng tỏa ra một mảnh xuân quang…..
Thẳng đến trưa, khi bụng Tiểu Đồng lại bắt đầu phản kháng, Tư Không Diệp mới buông tha cho nàng.
Ngốc Tử Hoàng Hậu Ngốc Tử Hoàng Hậu - Phong Phong