Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngày Em Đến
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35
H
ơn ba giờ chiều, trời lại đổ mưa nhỏ, Trương Tư Ninh giúp thím Tào mang quần áo và chăn mền đang phơi trong sân vào nhà.
Hôm nay, ở Hoa Liên mua rất nhiều thứ, lúc đi ngang qua tiệm thuốc, thím Tào còn ghé vào mua mấy vị thuốc Đông y, nói dạo này Vệ Cẩm Huyên uống rượu nhiều sợ gan bị tổn thương, suy nhược cơ thể, nên mua về nấu lên cho anh bồi dưỡng. Lúc này, Trương Tư Ninh mới biết, hóa ra thím Tào là chân nhân bất lộ tướng, không ngờ có cả giấy chứng nhận chuyên gia dinh dưỡng. Cẩn thận suy ngẫm lại, khoảng thời gian cô sống ở đây, quả thật việc ăn uống được chú trọng rất kỹ lưỡng.
Buổi tối Vệ Cẩm Huyên không về nhà ăn cơm, Trương Tư Ninh uống canh gà thím Tào nấu có cho thêm rất nhiều vị thuốc bắc mà cô không biết tên, hơi đắng, còn có vị chát, hương vị càng chẳng ngon chút nào, nhưng thím Tào nói rất tốt cho sức khỏe, nên cô cũng ngoan ngoãn uống hết.
“Tư Ninh tiểu thư, hình như biệt thự bên cạnh có người vào ở.”
Thím Tào bưng một đĩa xoài từ phòng bếp ra, ánh mắt vẫn đang nhìn phía ngoài cửa sổ.
Trương Tư Ninh cũng nhìn theo, bên ngoài trời đã tối đen, trong ngôi nhà cách đó không xa quả thật có ánh đèn. Lẽ nào nhà đã bán được rồi? Trương Tư Ninh nghĩ, cũng không biết ai coi tiền như rác, nếu Vệ Cẩm Huyên đã nói tốt nhất không nên đụng vào thì căn nhà đó nhất định không thể nào tốt được.
Dĩ nhiên, cũng có thể là chủ nhà trở lại, ai mà biết được! Trương Tư Ninh hoàn toàn không có hứng thú với cô tình nhân bao nuôi Tô Duyệt kia, liếc nhìn một cái cũng không muốn, dù sao khoảng cách xa như vậy, ngoài ánh đèn cũng không nhìn thấy gì.
Đợi Vệ Cẩm Huyên trở về cũng đã hơn mười giờ, trên người anh có mùi rượu nhàn nhạt, không quá nồng, có lẽ uống không nhiều lắm. Hầu như ngày nào thím Tào cũng nấu sẵn một ít canh giải rượu, chỉ cần Vệ Cẩm Huyên uống rượu, việc đầu tiên khi về tới nhà là uống ngay cái này, có thể thấy anh thường xuyên uống rượu đến mức nào.
Vệ Cẩm Huyên thừa dịp thím Tào ở trong phòng bếp nấu thức ăn khuya, liền ôm hôn Trương Tư Ninh, giày vò cho đến khi môi cô đau hết lên mới chịu buông ra.
Trương Tư Ninh tức giận mắng: “Lưu manh.”
Có thể do uống rượu nên Vệ Cẩm Huyên khá điên rồ, anh bật cười cúi người xuống cắn vào chóp mũi cô, sau đó khẽ cười bên tai cô: “Vậy thì cái này gọi là gì?” Giọng nói trầm khàn đầy ái muội.
Trương Tư Ninh tức giận đấm anh: “Anh nổi điên gì vậy, đau chết người luôn!” Vừa nói vừa xoa xoa mũi mình, dù không soi gương, chỉ sờ tay cũng có thể thấy được hai bên cánh mũi có dấu răng lõm vào. Có thể thấy lúc anh cắn cô đã thật sự dùng sức.
Vệ Cẩm Huyên thấy mũi cô đỏ lên, đôi mắt ầng ậc nước, vừa tội nghiệp vừa đáng yêu, anh đưa tay giúp cô xoa nhẹ, rồi đưa miệng hôn lên nơi bị cắn: “Ngoan, là anh không tốt, lần sau nhất định sẽ để ý.”
Còn có lần sau?!
Trương Tư Ninh mở to mắt nhìn, hôm nay không phải anh quá hưng phấn đó chứ, trước kia uống rượu cũng chưa thấy anh như vậy bao giờ!
Vệ Cẩm Huyên cười ôm cô vào lòng, hôm nay quả thật anh rất cao hứng, nghĩ đến Vệ Cẩm Thiệu lúc này nhất định đang bị công kích nặng nề đến sứt đầu mẻ trán, anh liền không nhịn được cao hứng.
Có điều anh không định nói chuyện này cho cô biết, dù sau thủ đoạn cũng có phần đen tối….hoặc có thể nói là nham hiểm…..một cô gái như Tư Ninh, có lẽ sẽ không thích nghe những chuyện này, vẫn là tự bản thân anh vụng trộm vui mừng thôi.
Thấy anh hiếm khi cao hứng, tươi cười rạng rỡ như vậy, Trương Tư Ninh nằm trong ngực anh, yên lặng xoa mũi, quên đi, không thèm so đo với quỷ say rượu này.
Thím Tào đã chuẩn bị xong thức ăn khuya, Vệ Cẩm Huyên kiên quyết kéo Trương Tư Ninh đến phòng ăn với mình. Thím Tào rất có mắt quan sát, thấy vậy nhanh chóng trở về phòng, không có ý định làm bóng đèn cản trở hai người này.
Vệ Cẩm Huyên ngồi ăn, thỉnh thoảng đút cô một miếng, sau đó rất ngẫu nhiên hỏi cô hôm nay làm những gì. Trương Tư Ninh nuốt miếng thịt gà trong miệng xuống, chọn vài chuyện nói anh nghe, ngẫm nghĩ một chút liền kể luôn chuyện của Tiền Thiệu, chuyện này trước đây cô chưa từng nói qua với anh, nên khi Vệ Cẩm Huyên nghe nói Tiền Thiệu này là nhân vật đặc sắc hiếm thấy, thì không còn bình thản nữa.
“Theo đuổi ba năm?”
“Đúng vậy,” Trương Tư Ninh gật đầu mỉa mai: “Khi đó, bởi vì em luôn cự tuyệt anh ta, anh ta lại theo đuổi không tha, mọi người đều nói em giả vờ ra vẻ, nói anh ta thâm tình, anh không biết đâu, lúc đó ở trường đại học em đã trải qua rất nhiều chuyện không như ý, bạn nữ thì xa lánh, bạn nam thì châm chọc, giễu cợt.”
Vệ Cẩm Huyên hơi khó chịu trong lòng, nhưng khuôn mặt vẫn không lộ vẻ gì khác thường, anh cúi xuống uống thêm một hớp canh gà, sau đó nhẹ nhàng hỏi: “Vậy sao em lại chướng mắt cậu ta? Cậu ta rất kém cỏi sao?” Kém cỏi tới mức theo đuổi một người con gái ba năm liền vẫn không có kết quả, đủ thấy chẳng ra sao rồi.
Trương Tư Ninh lắc đầu: “Anh ta đẹp trai, giỏi giang, điều kiện rất tốt, khi đó ở trường đại học có xếp hạng bốn hotboy đẹp trai nhất trường (giống F4 trong BOF ấy), anh ta đứng thứ hai.
Lão Nhị...... à......
Vệ Cẩm Huyên cười lạnh: “Điều kiện tốt như thế, mấy cô bé học sinh như em không phải thích vậy sao?”
Trương Tư Ninh nhún vai: “Lúc đó, em vẫn chưa tới mười tám tuổi, anh biết đó, em đi học sớm, lúc vào năm nhất đại học vẫn chưa được mười bảy tuổi, vì quan hệ của ba mẹ em, nên khi đó em rất ghét nói chuyện tình cảm với người khác.”
“Đợi đã, ba mẹ của em?” Anh vẫn chưa có cơ hội hiểu biết gia đình cô, Vệ Cẩm Huyên nghĩ thật vừa vặn, hôm nay có thể tâm sự đôi chút.
“À, em chưa kể anh nghe sao, ba mẹ em kết hôn được bảy tám năm, sau khi chạy chữa rất nhiều bệnh viện, uống rất nhiều thuốc mới sinh ra em, nên bọn họ rất cưng chiều em, xem em như hòn ngọc quý trên tay. Có điều anh cũng biết, rất nhiều gia đình ở Trung Quốc đều trọng nam khinh nữ, chỉ có con trai mới có thể nối dõi tông đường, nhất là những người ở thế hệ trước càng coi trọng chuyện này hơn, cho nên,” Cô nhún vai: “Sau khi ba em thành công trong sự nghiệp, liền tìm người đàn bà khác sinh con trai, sau đó bị mẹ em phát hiện, làm loạn lên đòi ly hôn, sau đó mẹ em sống chết không đồng ý. Nhà em lúc trước rất hòa thuận, nhưng từ sau năm em mười hai tuổi thì tan nát hết, ba em không về nhà, sống luôn bên ngoài với người đàn bà đó, mỗi ngày mẹ em đều cãi lộn ầm ĩ với ông, còn đi đến công ty náo loạn, ba em có nhiều tiền, nên vô cùng sĩ diện, mấy năm nay mở rất nhiều nhà xưởng, sau đó mẹ em càng náo loạn, ông lại càng muốn ly hôn.”
Thấy anh nghiêm túc lắng nghe, Trương Tư Ninh nói tiếp: “Sau này, em mới khuyên mẹ, nói bà nên ly hôn đi, cứ cãi nhau ầm ĩ như vậy cũng đâu còn ý nghĩa gì. Đáng tiếc, mẹ em không nghe, còn mắng em ‘ăn cây táo, rào cây sung’, khi đó ông bà ngoại em lần lượt qua đời, tính tình mẹ em càng gay gắt hơn, ai khuyên cũng không nghe, năm đó em thi tốt nghiệp trung học, dựa theo thành tích bình thường chắc chắn có thể đậu vào trường đại học tốt nhất, nhưng giai đoạn đó là thời điểm ba mẹ em cãi nhau kinh khủng nhất, mẹ em còn tìm bảy tám người đến nhà người đàn bà kia đập phá, làm cho đứa bé trai kia sợ quá té một cái đập đầu chảy rất nhiều máu, lúc em nhận được tin lập tức chạy qua, cả một mớ hỗn độn, ba em với mẹ em đang đánh nhau, em đương nhiên giúp mẹ, cũng nhào vô đánh lại, sau đó nếu không phải ông nội và chú út của em tới kịp, thì có lẽ ba em sẽ đánh luôn cả em. Hai ngày sau chính là ngày thi tốt nghiệp trung học, sau đó em thi kết quả không tốt, nên đến Vũ Lăng học đại học.”
“Em học đại học bốn năm, trừ lễ mừng năm mới, bình thường cũng không về nhà, sau khi tốt nghiệp đại học cũng không có ý định trở về. Nhưng khi đó sức khỏe bà nội em rất yếu, người trong nhà gọi điện thoại thúc giục trở về gấp, em liền trở về. Sau đó không lâu bà nội em qua đời, mẹ em lại bị phát hiện ra ung thư giai đoạn cuối, khoảng thời gian đó mới là giai đoạn khó khăn nhất, ba em căn bản không hề tới bệnh viện, chỉ biết chi tiền ra, thần kinh của mẹ em không ổn định, náo loạn rất dữ dội, lúc đó em cảm thấy có lẽ mình cũng sắp chết rồi. Mẹ em mãi cho đến khi sắp đi hết đời người mới cẩn thận suy nghĩ, khi đó bà rất gầy, không thể nói chuyện rõ ràng được nữa, chỉ kéo tay em, nói đã để lại cho em bao nhiêu tiền, muốn cho cuộc sống sau này của em được tốt đẹp, sống vui vẻ, đừng đi theo con đường cũ của bà, còn nói sau này em sống ở đâu thì đem bà chôn cất ở đó, bà lo lắng cho em, muốn luôn được nhìn thấy em. Đợi sau khi mẹ em qua đời, ba em liền vội vã kết hôn, cưới người đàn bà kia vào cửa, khi đó em rất tức giận, bởi vì mẹ em vừa qua đời, chưa bao lâu ông đã tái hôn, thật không phải người mà. Em cãi nhau với ông một trận rất lớn, nhưng mà ông nội em, các cô chú em, trước kia rất thương em, tất cả đều rất gần gũi đứng về phía mẹ con em, nhưng lúc đó lại không đứng về phía em nữa, trái lại bọn họ còn khuyên em, nói em nên nghe lời ba, lúc đó em thật sự giận điên lên, trong cơn tức giận liền ôm theo tro cốt của mẹ trở lại Vũ Lăng.”
Mặc dù mọi việc đã trôi theo thời gian, nhưng bây giờ nhớ lại vẫn cảm thấy rất đau lòng, Trương Tư Ninh rưng rưng nước mắt.
Vệ Cẩm Huyên không uống canh gà nữa, anh đưa tay bế cô đặt lên đùi, ôm vai cô rồi hôn lên khóe miệng: “Ngoan, đừng buồn nữa, đã qua hết rồi.”
Thật ra anh đã thấy rất nhiều chuyện như vậy, nếu hỏi anh có cảm giác gì, thực sự không có, bởi vì đã thấy quá nhiều nên đã chết lặng. Nhưng nhìn thấy cô bé con đáng thương, giọng nói nghẹn ngào, anh thật sự rất đau lòng, dáng vẻ yếu ớt như vậy, bình thường lúc nào cũng vui tươi hớn hở, thì ra đã phải trải qua một quá khứ đau lòng đến thế.
Mặc dù rất đau lòng, nhưng về cái tay Tiền Thiệu kia, anh vẫn muốn hỏi cho rõ ràng, dĩ nhiên, giọng nói đã xuống tông dễ nghe hơn rất nhiều, chứ không còn lạnh lùng như vừa rồi nữa.
“Tư Ninh, bởi vì ba mẹ em, nên em mới không chấp nhận Tiền Thiệu sao?” Giọng nói hết sức dịu dàng như đang dỗ dành đứa trẻ.
Trương Tư Ninh hé miệng: “Cũng không phải hoàn toàn như vậy, anh biết đó, lúc đó em còn nhỏ, Tiền Thiệu phương diện nào cũng không tệ, còn đối với em rất tốt, đã sớm vượt qua người con hiếu thảo trong ‘nhị thập tứ hiếu’ rồi, chuyện gì cũng nghĩ cho em trước, lúc đó anh ta khiến em có cảm giác thật sự tin cậy, thời gian dài, chắc chắn cũng sẽ động tâm. Nhưng, năm thứ ba đại học, có một buổi tối em nhận được điện thoại của Tô Thụy, à, Tô Thụy là bạn đại học của em, em và cô ta ở cùng phòng ký túc xá, từ năm nhất cô ta đã bắt đầu theo đuổi Tiền Thiệu rồi, nhưng không được.” Giải thích xong, sau đó tiếp tục nói: “Đêm đó, Tô Thụy nói có việc muốn nói với em, cô ta có thuê phòng ở bên ngoài trường học, lúc đó em cũng không nghĩ nhiều, liền chạy tới, lúc đến nơi, cửa phòng không có đóng, sau đó em nhìn thấy Tiền Thiệu và Tô Thụy ở phòng khách luật động ra vào, khiến em ghê tởm muốn chết.”
Được rồi, tuy rằng nghe thấy Tô Thụy kia tính kế bé con nhà anh, khiến người ta rất khó chịu, nhưng….khụ, kỳ thực trong lòng anh có chút cảm kích người phụ nữ kia, nếu không phải cô ta, có lẽ hiện tại không đến lượt anh có được bé con.
“Vậy sau đó Tiền Thiệu và Tô Thụy qua lại với nhau sao?”
“Không có, hai người bọn họ đều ra vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì, Tiền Thiệu vẫn tiếp tục theo đuổi em, Tô Thụy vẫn căm ghét em như trước, nhưng chuyện đêm đó, Tô Thụy cũng không tìm em đề cập tới nữa, chuyện này em cũng không nói ai biết, sau đó tốt nghiệp đại học, Tiền Thiệu liền xuất ngoại. Nhưng mà, ai ngờ mới ba năm anh ta đã trở lại rồi, sau đó, một thời gian trước đây tình cờ gặp lại, chỉ có điều bây giờ anh ta quả thật qua lại với Tô Thụy.”
“Vừa rồi em nói hôm nay cậu ta dẫn Tô Thụy đến cửa hàng hoa tìm em sao?”
“Dạ, nhưng em đã tránh đi, điện thoại cũng không nghe, phiền chết hai người đó, đúng là có bệnh mà.”
Vệ Cẩm Huyên vỗ vỗ đầu cô, đôi mắt lam đậm hơi nheo lại, tia sáng trong mắt lóe lên, không biết đã nảy ra ý nghĩ xấu xa gì rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngày Em Đến
Tĩnh Phi Tuyết
Ngày Em Đến - Tĩnh Phi Tuyết
https://isach.info/story.php?story=ngay_em_den__tinh_phi_tuyet