Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Minh Tinh Hào Môn Ái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 143
C
hương 143: Hẹn gặp mặt
Quý Vân Húc yêu cầu Thư Diệp một mình đến chỗ hẹn gặp hắn để giải quyết chuyện của Tiểu Mặc.
Thư Diệp mặc cho Mộc Vũ lo lắng vẫn nhất quyết một mình đến đây, mọi sự hiểu lầm và ân oán giữa cô và Quý Vân Húc cũng phải đến lúc kết thúc.
Lái xe đến nơi Quý Vân Húc đã hẹn, Thư Diệp cau chặt lông mày nhìn toà biệt thự lạ lẫm trước mặt mình. Thật không biết hắn lại định giở trò gì nữa đây?
Thư Diệp hoàn toàn không có tâm trạng mà chiêm ngưỡng căn biệt thư xa hoa lộng lẫy này, cô lập tức bước tới cửa và bấm chuông. Sau một lát, một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi mở cửa cho cô vào, rồi dẫn cô vào bên trong.
“Xin mời theo tôi, ngài ấy đang chờ cô ở bên trong.” Người phụ nữ lễ phép nói, giọng điệu cũng chẳng cộc cằn như mẹ Trần lúc ở Quý gia, nghe mà đã thấy ghét rồi.
Thư Diệp nói cảm ơn xong liền đưa tay gõ cửa rồi mới bước vào. Ngạc nhiên thay, nơi này lại là một phòng tập vật lý trị liệu, Quý Vân Húc hai tay chống hai bên khung tập đi, lê từng bước khó khăn về phía trước, thấy Thư Diệp bước vào mà hắn cũng không dừng lại, vẫn tiếp tục tập như trước. Mồ hôi lả chả tuôn ra từ trán hắn nhỏ từng giọt xuống nền nhà lạnh băng, có thể nhìn thấy được hắn đã cố sức tập luyện như thế nào.
“Hôm nay tập đến đây thôi, cứ nghỉ ngơi thật tốt đã, kiên trì tập dần dần rồi sẽ bình phục lại thôi.” Bác sĩ chuyên dụng đứng bên cạnh Quý Vân Húc dặn dò hắn, ông hiểu hắn rất muốn nhanh chóng đi lại bình thường, nhưng dục tốc bất đạt, không phải cứ sốt ruột tập luyện là nhanh chóng bình phục được, hắn mà cứ ngày đêm tập luyện thế này thì chỉ tổ thêm hại cơ thể mà thôi.
Lần này Quý Vân Húc dừng tập, cũng không có khước từ như những lần trước đây, và được bác sĩ đỡ ngồi trở lại xe lăn. Tóc bết đầy mồ hôi vì đã tập luyện quá sức, gương mặt hắn đỏ bừng lên, đôi mắt sắc bén nhìn Thư Diệp đầy sâu xa.
Nhìn Quý Vân Húc chật vật thế này, lòng Thư Diệp không hiểu sao lại đau đáu chạnh lòng, đôi mắt khô ráo bỗng xúc động rưng rưng ngấn lệ.
Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt, hai má hốc hác của Thư Diệp, Quý Vân Húc cũng thoáng xót xa. Nhìn cô tiều tuỵ như thế, trong tíc tắc hắn thầm tự trách bản thình mình.
“Nhìn thấy được kiệt tác do mình tạo ra, chắc trong lòng cô giờ đang hả hê lắm!” Quý Vân Húc vờ ung dung ngẩng đầu nhìn Thư Diệp, chứ thật ra hắn rất hận bộ dạng hiện giờ của mình, cho tới bây giờ chỉ có người khác ngưỡng mộ ganh tị với hắn, hắn luôn ở trên cao mà nhìn xuống họ. Thế mà hôm nay lại ra nông nỗi này, nực cười hơn nữa là hắn đang ngồi trên xe lăn, “Tuy nhiên, cô cũng thấy rồi đó, tôi sẽ rất nhanh đứng dậy đi lại bình thường.” Hắn sẽ không bao giờ đầu hàng trước số phận nghiệt ngã này, càng không để bản thân mình sống thảm thương như thế này cả đời.
“Anh muốn thế nào mới tin không phải em làm?” Thư Diệp không chút do dự nói ra thắc mắc trong lòng mình, đây chính là điều cô đang bận tâm, cô ghét nhất bị người khác hiểu lầm.
“Tin à? Cô nói cô còn đáng để tôi tin sao?” Quý Vân Húc chế giễu. Hắn nhìn lom lom đôi mắt lờ đờ mỏi mệt của Thư Diệp, cô hôm nay không hề tươi tắn sáng chói như mọi ngày, ngược lại dáng vẻ rất gầy gò, ốm yếu. Cô lại muốn giả bộ trước mặt hắn nữa ư?
Thư Diệp gượng mình nén cơn đau ở bụng, cố gắng giữ tỉnh táo đứng vững trên mặt đất, để cả người đang choáng váng xây xẩm mặt mày không bị ngã xuống, “Chúng ta nói chuyện Tiểu Mặc đi!” Cô bây giờ chỉ muốn nhanh chóng giải quyết chuyện của Tiểu Mặc.
Dáng vẻ sốt ruột của Thư Diệp càng làm Quý Vân Húc điên tiết hơn, “Gấp gáp cái gì? Nhân tình của cô đang chờ cô à?” Giọng nói hắn nghe vừa chua xót vừa cay cú. Thấy cô cứ nhùng nhằng dây dưa với Mộc Vũ, lại còn tỏ ra yêu thương gắn bó như keo sơn càng khiến hắn thêm căm tức!
“Mong anh nói chuyện tự trọng một chút! Em không có bổn phận đến đây nghe anh hỏi này hỏi nọ, anh cũng chẳng có tư cách can thiệp vào đời sống riêng tư của em cả. Nếu như anh muốn Tiểu Mặc, em sẽ đem Tiểu Mặc giao cho anh.” Thư Diệp đột nhiên nổi giận gầm lên, hơn nữa cô còn đột nhiên thay đổi suy nghĩ của mình. Với thân phận sát thủ như hiện nay, cô có thể chết bất đắc kì tử. Nếu cô thật sự chết đi, dĩ nhiên chỉ còn mình Tiểu Mặc côi cút trên cõi đời này, sẽ càng làm cuộc sống Tiểu Mặc đau khổ thêm mà thôi, nhưng nếu giao Tiểu Mặc cho Quý Vân Húc, đối với Tiểu Mặc mà nói có khi còn tốt hơn là ở cạnh cô.
Quý Vân Húc thậm chí không dám tin vào tai mình, cô vừa mới nói cái gì? Híp đôi mắt đen láy nhìn chòng chọc vào Thư Diệp, nghe cô nói những lời như vậy lửa giận trong lòng hắn càng hừng hực cháy lên, lan toả khắp cả người.
“Cô đúng thật là một người mẹ rất tốt! Tốt đến nỗi chỉ cần nhân tình mà không cần con?” Từng lời nói mỉa mai châm biếm như nhát búa giáng vào người Thư Diệp.
Hắn rốt cục là muốn gì ở cô? Vậy cũng không được, kia cũng không được. Cô thắt lòng đem con giao cho hắn, giờ hắn còn trách cứ cô. Nén cơn giận trong lòng xuống, cô nhìn quanh bốn phía hòng tìm chỗ nào đó ngồi xuống, vết thương ở bụng đang nhói đau từng cơn, đôi môi vốn đã không chút máu giờ lại càng thêm trắng bệch, trán nhễ nhại mồ hôi.
Đáng lẽ cô phải nghe lời Mộc Vũ, đợi vết thương lành rồi hãy đến đây, “Em thật sự không hiểu rốt cục anh muốn em phải làm thế nào? Nếu đã không thể thoả hiệp, cuộc nói chuyện hôm nay coi như kết thúc ở đây đi, chúng ta hẹn lại hôm khác.” Cô hiện tại phải ráng nhịn đau mà chạy nhanh trở về Hạc bang.
Quý Vân Húc chú ý từng biến hoá trên gương mặt cô, vẻ mặt cô như đang cắn răng chịu đựng gì đó, hắn chau mày nhìn, lăn xe về phía Thư Diệp. Ở khoảng cách gần, khuôn mặt cô khiến người ta sợ chết khiếp, trong đầu đầy ắp nghi vấn nhìn người cô từ trên xuống dưới, bất thình lình hắn vươn tay nắm lấy tay phải Thư Diệp, kéo cô ngã trên đùi mình.
Tay đang bịt vết thương bị Quý Vân Húc kéo xuống, đau đến Thư Diệp rên la thảm thiết. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn hắn vừa yêu vừa hận, Quý Vân Húc không tự chủ được đưa tay xoa cái trán lạnh toát của Thư Diệp, thay cô lau sạch từng giọt mồ hôi lạnh, “Em bị sao vậy?”
“Buông em ra, để em về.” Cô hôm nay đúng thật bệnh quá hoá điên mà, Quý Vân Húc rõ ràng đã tổn thương mình, hằn trong lòng cô một vết thương thật sâu, cô lại cứ như bị ma che mắt lần nữa đến gặp hắn.
Cô càng giẫy giụa Quý Vân Húc càng ôm cô chặt hơn, cả người Thư Diệp đều đang ngồi trên hai chân hắn, tư thế mập mờ ám muội của hai người bất giác làm hai má tái nhợt của cô đỏ ửng lên.
“Thấy em bị tổn thương, trở thành đối tượng để đám phóng viên giới truyền thông phỉ báng, trong lòng anh chắc là vui lắm phải không?” Thư Diệp xúc động mạnh, phần bụng đau đến nỗi hai mắt cô cứ muốn xụp xuống, nhưng vẫn cố gắng hỏi hết những điều làm cô bận tâm suy nghĩ.
Quý Vân Húc ban đầu còn giữ chặt hai tay cô, giờ lại chuyển thành ôm eo, sít sao ghìm chặt người cô để cô không cách nào nhúc nhích giãy giụa được. Đột nhiên cảm thấy có gì đó ươn ướt dính trên áo Thư Diệp, hắn ngay lập tức vạch áo cô lên, bên hông cô quấn một miếng băng gạc màu trắng thật dày nhuộm đầy máu nhìn mà phát hoảng. Thư Diệp lúc này cũng không chống đỡ nổi nữa gục xỉu trên vai của Quý Vân Húc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Minh Tinh Hào Môn Ái
Tích Hiểu Nguyệt
Minh Tinh Hào Môn Ái - Tích Hiểu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=minh_tinh_hao_mon_ai__tich_hieu_nguyet