Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mây Khói Ngang Mi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35: Tâm Tư Của Nữ Nhân
H
uệ Từ Vân sau khi biết Mạc Tịnh Huyên xử phạt các công chúa trong đó có dụng hình với Cổ Túc Dao, rồi lại bị quý thái phi đến khóc lóc một chập làm tâm tình cực kỳ không vui. Nhưng bà cũng chỉ gọi Mạc Tịnh Huyên đến răn đe vài câu. Lại sai ngự y chiếu cố Cổ Túc Dao, với Cổ Tư Hoàn bà cũng chỉ ậm ừ hỏi thăm vài câu rồi thôi. Nhưng vấn đề quan trọng chính là, Huệ thái hậu đã dựa vào việc này để “khuyên “ nàng để Tử Mộc Thanh Ninh ở lại trong cung bầu bạn với mình.
Mạc Tịnh Huyên chỉ đăm chiêu nhìn thái hậu rồi cũng gật đầu chấp nhận. Không phải nàng không biết suy nghĩ của Huệ Thái hậu, nhưng nàng hiện giờ còn phải chiếu cố Cổ Tư Hoàn, đến giờ Tư Hoàn vẫn còn mê mang chưa tỉnh, còn chuyện các nữ nhân khác …tạm thời nàng phải gác lại thôi.
Khi nàng từ Vĩnh Thọ Cung về Cảnh Dương cung, khi đi ngang qua ngự hoa viên thì lại gặp Lữ Hàn. Cũng thật khéo quá đi. Lữ Hàn thấy nàng thì như có như không nâng bước chân có vẻ nhanh hơn tiến về phía nàng
-“Tham kiến hoàng hậu nương nương “
-“Thái tử đa lễ rồi “
Lữ Hàn nhìn nàng thật sâu, dường như nàng đã tiều tụy đi nhiều, đôi mắt tĩnh lặng mọi khi giờ đây lại mang chút mệt mỏi. Nếu nhìn kỹ có thể thấy được quần thâm dưới mắt nàng. Thấy Lữ Hàn cứ nhìn mình như vậy, Tịnh Huyên thật thấy không quen, định cáo từ rồi nhanh chóng về cung trông nom Cổ Tư Hoàn, thì một cái bình sứ đưa ra trước mắt nàng
-“Đây là … “
-“Nương nương đem thuốc này mỗi ngày cho thập thất công chúa uống một viên, sẽ giúp gia tăng dược lực của Thất Hoa cao “ _Lữ Hàn che giấu suy nghĩ trong lòng, nhàn nhạt nói
Định đưa tay nhận bình sứ trắng đó, đột nhiên nàng ngẩng lên, mỉm cười nói với Lữ Hàn
-“Bổn cung thật sự không rành cái này, không bằng mời thái tử đến Cảnh Dương cung, đích thân xem cho công chúa được không? “
Lữ Hàn hơi bất ngờ, cứ nghĩ nàng sẽ nhận thuốc rồi đi, không ngờ nàng lại mở lời như vậy …trong lòng hắn có chút gì đó …vui vui. Hắn gật đầu thì đi theo sau nàng. Lúc đi, ánh mắt vốn đang nhìn Mạc Tịnh Huyên có chút dịu dàng thì trở nên rét lạnh liếc nhìn một bụi cây cách đó không xa …rất nhanh rồi biến mất.
Khi đoàn người Mạc Tịnh Huyên rời khỏi ngự hoa viên, từ phía sau khóm cây đó, một bóng dáng áo trắng bước ra, trên mặt mang một nụ cười khó hiểu rồi quay lưng rời đi. Mà ở trong bóng tối, một vài hắc y nhân cũng nhanh chóng biến mất.
Về đến Cảnh Dương Cung, Mạc Tịnh Huyên dẫn Lữ Hàn đến phòng của Cổ Tư Hoàn. Khi hắn bước vào phòng đã nhíu mày lại vì mùi thuốc thật sự quá nồng nặc đi …xem ra vị công chúa này bị thương rất nặng.
Mạc Tịnh Huyên đến bên giường, Lữ Hàn lúc này chỉ đứng bên ngoài bình phong. Tịnh Huyên thấy vậy bảo hắn đi vào, nếu hắn không nhìn vết thương thì sao biết được liệu thuốc kia có ảnh hưởng gì đến Tư Hoàn hay không …. Còn chuyện phi lễ gì đó, tạm thời dẹp qua một bên hết đi.
Khi Lữ Hàn nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn với hơi thở yếu ớt đang nằm trên giường kia, nhìn xuống phần cao thuốc đen nhánh phủ khắp lưng nàng, hắn không khỏi hít một hơi lạnh. Ra tay thật sự quá nặng đi! Suy nghĩ một chút, hắn lấy bình sứ trắng đổ ra một viên thuốc màu trắng. Lữ Hàn vận công một chút, chốc lát viên thuốc đã biến thành bột. Hắn lấy một nửa trộn vào hộp cao, một nửa trộn vào ly trà rồi đưa cho Tịnh Huyên
Nhìn tách trà, xong lại nhìn hắn … Tư Hoàn đang bất tỉnh, lại nằm úp như vậy, làm sao mà cho uống được? Thấy Tịnh Huyên như vậy, Lữ Hàn phì cười rồi dùng tay chỉ chỉ vào miệng mình.
Một vạch …hai vạch …a…rất nhiều vạch đen xuất hiện trên tráng nàng. Hắn cư nhiên bảo nàng dùng miệng móm cho Tư Hoàn …??? Tịnh Huyên trợn tròn mắt không tin nhìn hắn. Nàng không ngờ, ở cổ đại này lại có được người suy nghĩ phóng khoáng đến như vậy. Tiểu Nhu và Tiểu Hy đứng gần cũng đang trợn mắt nhìn hắn. Thấy nàng đang phân vân khó xử, hắn liền cầm lấy tách trà trên tay nàng, cũng không muốn làm khó nàng nữa
-“Để ta vậy. Nhưng như vậy có vẻ thiệt thòi cho thập thất công chúa, mong nương nương …”
-“Ta biết, Tiểu Nhu và Tiểu Hy là người đáng tin cậy …sẽ không nói cho ai biết “ _Không đợi hắn nói hết, nàng đã vừa đứng lên nhường chỗ cho hắn vừa nói
-“Kể cả thập thất công chúa “ _Hắn tiến lại gần giường nói
-“Được “ _ Trả lời dứt khoác, trong lòng nàng nghĩ, để hắn móm thuốc cho Tư Hoàn có thể sẽ tốt hơn là nàng … có lẽ Tư Hoàn không biết, nhưng nếu hôn gián tiếp như vậy hẳn nàng sẽ cảm nhận được. Mặc dù trong “nụ hôn “ đó không có tình yêu …liệu sau này sẽ có tình yêu giữa 2 người bọn họ được không? Nàng không dám nghĩ.
Lữ Hàn quỳ một chân xuống kế bên giường, nhìn nữ nhân với gương mặt lấm tấm mồ hôi, trên trán còn có vài sợi tóc ướt rơi tán loạn. Hắn ngửa cổ uống vào ly trà có chứa thuốc trong tay, rồi dùng một tay hơi nâng nhẹ cổ Tư Hoàn, đầu mình thì hơi nghiêng một chút, bờ môi tiến sát lại đôi môi trắng bệch không còn tí huyết sắc nào của nàng, hắn bắt đầu đẩy nước thuốc vào miệng nào.
Trong mơ màng, Cổ Tư Hoàn cảm thấy có một dòng chất lỏng chác chác đi vào khoang miệng rồi xuống cổ nàng …chất lỏng đi đến đâu thì càng làm gân cốt nàng vốn đang đau nhức thì cảm thấy thoải mái đến đó. Hàng mi vốn nặng trĩu dần dần cảm thấy nhẹ hơn.
Xong việc, Lữ Hàn đứng lên, để Tịnh Huyên lại bên người Cổ Tư Hoàn. Nhìn thấy hàng mi Cổ Tư Hoàn động đậy, Mạc Tịnh Huyên vui mừng như muốn khóc …
-“Lữ Hàn, hình như muội ấy sắp tỉnh “ _Vì quá vui mừng Mạc Tịnh Huyên gọi thẳng tên hắn thay vì gọi là thái tử như bình thường. Tịnh Huyên lại quay sang giọng run run gọi
-“Tư Hoàn …Tư Hoàn … nghe ta gọi không …Tư Hoàn “
Nghe nàng gọi thẳng tên mình, Lữ Hàn không khỏi run lên, trong lòng không biết đang là cảm giác gì. Vui mừng, hạnh phúc, nhớ nhung, xúc động…mọi cảm xúc lẫn lộn với nhau làm hắn không nói nên lời. Hắn cảm thấy rằng một người trước giờ luôn không có cảm giác hay suy nghĩ đến gì, nếu không muốn nói chỉ là một cái xác sống không có cảm xúc, giờ đây mọi giác quan trong hắn đang dần sống lại.
Cổ Tư Hoàn từ từ mở mắt ra, hình ảnh Tịnh Huyên nhòe nhòe càng ngày càng rõ trước mắt nàng, nàng có cảm giác mình hình như ngủ rất lâu rồi. Nhìn gương mặt vốn băng sơn ngàn năm như một của Mạc Tịnh Huyên giờ có vẻ hơi tiều tụy, hai mắt ửng đỏ lại có chút long lanh dường như sắp khóc. Cổ Tư Hoàn cố nén đau đớn sau lưng để nở nụ cười
-“Huyên …tỷ …”
-“Muội tỉnh rồi …tỉnh rồi …làm ta lo chết đi được …ta cứ tưởng muội cứ ngủ hoài không chịu dậy…gặp ta nữa chứ … “ _giọng Tịnh Huyên vừa vui mừng vừa trách cứ
Cổ Tư Hoàn vừa định lên tiếng an ủi thì một bóng dáng đập vào mắt nàng. “Lữ Hàn “, nàng ngạc nhiên không thể tin được, mắt chữ A mồm chữ O vì ngạc nhiên mà quên cả đau đớn =]]. Như nhận ra gì đó, gương mặt vốn đang trắng bệch không có tí máu nào của nàng dần trở nên đỏ, rồi nàng làm một động tác mà khiếng Mạc Tịnh Huyên cùng Lữ Hàn há hốc miệng. Cổ Tư Hoàn bỗng ụp mắt xuống gối và im lặng!
Lữ Hàn quan sát Cổ Tư Hoàn từ đầu đến cuối, nhìn sự thay đổi phong phú trên gương mặt của nàng, hắn rất muốn cười lớn một trận. Từ trắng rồi xanh rồi đỏ, cuối cùng còn hành động thế kia … thật quá phong phú rồi
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mây Khói Ngang Mi
Try Họa
Mây Khói Ngang Mi - Try Họa
https://isach.info/story.php?story=may_khoi_ngang_mi__try_hoa