Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khuất Phục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35: Đừng Sợ, Anh Ở Đây 2
V
ừa uống hết một ly rượu mạnh.
Ánh mắt ghen tị, không cam lòng của Thi Dạ Triều loé lên trong bóng tối.
Tại sao? Có thể nói cho tôi biết tại sao không? Tiểu Tịch, tại sao cho dù tôi đối xử với em thế nào, trong mắt của em thuỷ chung chỉ có một mình hắn ta!
Gia thế, năng lực, tôi cũng chẳng thua kém hắn ta! Quan trọng hơn cả, tôi yêu em hơn hắn, còn hắn cả yêu cũng chẳng biết là gì!
Nhưng em đối với tôi, tại sao lại tàn nhẫn như vậy?
Tôi rốt cuộc thua ở điểm nào?
….
Người phụ nữ nằm trên giường lật người, tay vồ hụt, khi tỉnh lại, phát hiện vị trí bên cạnh đã lạnh.
“Đừng bật đèn.”
Thi Dạ Triều lên tiếng ngăn cản động tác của A. ( Nguyên văn trong convert @@)
A nhảy xuống giường, đến bên cạnh hắn, ngồi trên sàn, đầu tựa vào đùi hắn.
“Dạ….”
Thi Dạ Triều rũ mắt ngắm nhìn mái tóc của Phủ Thuận A.
Người phụ nữ này giống như sủng vật của hắn. Đi theo hắn, nghe lời hắn, xử lý những chuyện thường ngày của hắn, giúp đỡ công việc của hắn, thậm chí, còn giết người vì hắn.
Hắn thích nụ cười của A.
Bởi vì khi cô cười, có năm phần giống với Trữ Dư Tịch mà hắn lần đầu gặp gỡ.
Hắn thích bộ dáng nhu thuận của A.
Bởi vì cũng giống ba năm trước, Trữ Dư Tịch nằm bên dưới hắn, mặc cho hắn tuỳ ý chiếm đoạt.
Hắn thích A thi thoảng lại ác độc, nóng nảy.
Bởi vì cũng giống như ba năm trước, Trữ Dư Tịch không chút lưu tình đâm hắn một nhát.
Hắn thích A, bởi vì hắn tìm được điểm giống nhau giữa cô và Trữ Dư Tịch.
Hắn kéo cô vào lòng, để cô ngồi trên chân mình. Nhờ ánh trăng, mắt hắn mới nhìn rõ dung nhan của cô.
“Tại sao lại nhìn em như vậy?” A cười, hơi xấu hổ.
Thi Dạ Triều nhếch môi, con mắt sắc lạnh, ảm đạm “ Hôn tôi.”
Là một sủng vật, A rất nghe lời. So với rắn còn ngoan hơn, ít nhất khi nỗi nhớ nhung của hắn khó lòng đè nén, thời điểm dục vọng u tối bùng nổ, khi bị nỗi ghen ghét hành hạ muốn giết người, khi ….
Hắn có thể, đem tất cả những khổ sở ấy trút hết lên người cô ta.
Chỉ là môi lưỡi quân quit đơn thuần, dường như còn chưa đủ!
Hắn giữ chặt lấy ót cô, áp vào mình, ở trong miệng cô điên cuồng. Một cánh tay khác lột áo ngủ của cô, tay xoa nắn nơi yếu ớt giữa đùi cô.
Cô rất nhanh động tình, ít nhất nhanh hơn so với Trữ Dư Tịch.
Hắn nghĩ, hắn đã từng cố gắng, kiên nhẫn như vậy để dụ hoặc nàng, nhưng nàng lại cứng ngắc như tảng đá. Vẻ khô khốc ấy của nàng khiến hắn ảo não.(Ở đây đang nói về Trữ Dư Tịch)
Giờ phút này, A ở trên người hắn, đầu ngón tay hắn đã ướt, lại khiến lòng hắn thêm bi thương.
“Cởi ra giúp tôi.” Hắn thấp giọng ra lệnh.
Tay của A cũng trắng noãn khéo léo như tay nàng, thứ đó nằm trong lòng bàn tay của A, khuấy động lên xuống. ** khó mà nhịn được.
Đôi bàn tay ngọc ngà nhỏ bé này, đã vì hắn giết bao nhiêu người? Hôm nay, mệnh căn của hắn cũng nằm trong bàn tay cô.
Nhưng hắn tình nguyện được chết trong tay của Trữ Dư Tịch, nhưng nàng lại mềm lòng, không đâm hắn một nhát mất mạng.
Trong đầu toàn là Trữ Dư Tịch …. Giọng nói của nàng, vẻ mặt khổ sở của nàng khi bị hắn tiến vào.
Anh Dạ Triều, anh Dạ Triều ….
“Ngồi lên, A.”
Thi Dạ Triều nắm lấy hông cô, liếm láp, hôn lên bộ ngực mềm mại của cô.
Đối với lời hắn nói, A là nói gì nghe nấy. Cô nguyện ý bán mạng vì hắn, thậm chí làm thế thân của người khác. Chỉ cần để cô ở bên cạnh hắn, ít nhất cô không hoàn toàn vô dụng.
Khêu gợi ngọn lửa nóng bỏng của hắn, nhắm ngay cửa khẩu của cô, chậm rãi thúc vào. Thế nhưng hắn lại ngại thiếu, liền đè lấy hông cô, chợt tiến mạnh vào phía trước. Không cho cô thời gian để thích ứng, hắn đã phát điên lên.
“A! Dạ!” A không khỏi kêu lên, nắm lấy áo sơ mi của hắn.
“Thế nào?”
“…..Không có, không có gì.”
Thị Dạ Triều trong lòng hiểu rất rõ, người phủ nử này từ trước đến giờ ở trước mặt hắn luôn như vậy.
Cô đau.
Nhưng đau đớn ấy vẫn chưa đủ.
Nét mặt của cô, có quá nhiều dục vọng, không đủ khổ sở.
Cô hèn mọn, hắn không thích. Hắn nắm rất chặt, để lại dấu vết đỏ hỏn trên người cô. Hắn căn bản cũng không phải là loại người dịu dàng, vẻ dịu dàng của hắn, chỉ có thể biểu lộ với Trữ Dư Tịch.
A hiểu. A hiểu tất cả.
Nhìn hắn đắm chìm, đáy mắt cô chỉ là một mảnh lạnh lẽo.
Cô không nhịn được, những tiếng rên rỉ vụn vặt bật lên. Vang vọng bên tai, **kích thích.
Hắn nắm lấy tóc cô, như muốn thấy rõ mặt cô, rốt cuộc là ai?
Không. Không phải nàng ta, không phải Trữ Dư Tịch.
“Gọi tôi.” Hắn lạnh lùng, vẫn ra lệnh.
“Dạ ….”
“Không phải câu này!” Dường như muốn trừng phạt cô, hắn đâm vào sâu hơn.
“…..Anh Dạ Triều …..”
Giọng nói run rẩy của cô, không biết có phải vì không chịu nổi động tác kịch liệt của hắn, hay do cô kiềm nén những giọt nước mắt bi thương.
Anh Dạ Triều ….
Khoé miệng hắn nhếch cao, dường như hài lòng với biểu hiện của cô.
Hắn không hiểu được trái tim mình. Hắn rõ ràng không thích Trữ Dư Tịch gọi hắn như vậy, bởi vì hắn không muốn nàng xem hắn là anh trai, ấy vậy mà mỗi lần vào khoảnh khắc này, thứ hắn muốn nghe, chỉ có câu này.
Có phải vì ngày trước, khi nàng gọi hắn như vậy, trong mắt nàng không có chán ghét, không có sợ hãi, cũng không có cả hận thù?
“Đừng hận tôi, được không …..”
Hắn bỗng tiếc thương ôm lấy cô, bế cô lên giường. Nhẹ nhàng đặt lên, tiếp tục động tác kịch liệt.
Đầu khẽ chạm vào chóp mũi cô, yêu thương, quý trọng. Trong âm thanh kia, ẩn hiện vẻ cô đơn, lại mang thêm tia cầu khẩn.
“Đừng hận tôi ….”
“Được, em không hận, thật sự không hận.” A ôm lấy đầu hắn, chau mày lại, nói những lời hắn thích nghe.
Lại tự nói với mình, không cần phải vì thế mà khó chịu.
Cô ôm lấy cổ hắn, chủ động hôn môi hắn. Hắn vĩnh viễn lạnh lẽo như vậy. Cho dù cô có nghĩ bao nhiêu cách để sưởi ấm hắn, cũng không được.
“Anh uống say rồi…”
Thi Dạ Triều nheo mắt.
Hắn có uống, nhưng không say.
Hắn nhớ, tửu lượng của Trữ Dư Tịch rất tốt, có mấy gã cũng vì nàng mà liều mạng. Hắn cố ý cùng nàng uống rượu, chuốc say nàng. Thời điểm nàng ngã xuống, hắn cũng đã say tám phần.
Đôi gò má ửng hồng ấy, tiểu nha đầu ấy vẫn còn luôn miệng nói em không say. Tựa đầu vào vai hắn.
Lúc ấy nàng vẫn còn tin tưởng hắn.
Hắn còn nhớ rất rõ, hơi thở nóng của nàng, thổi lất phất vào cổ hắn, giống như một chiếc lông chim trêu ghẹo khả năng tự chủ của hắn.
Hắn cẩn thận chạm vào nàng, bị nàng từ chối, còn nghe thấy trong miệng nàng gọi “Anh thái tử….”
Bỗng dưng, hắn giống như vừa chạm phải thứ gỉ đó nóng hổi, phải rút tay về.
Tiểu Tịch a tiểu Tịch, em quả nhiên yêu hắn ta.
Bên tai là tiếng của A, lửa giận trong lòng của Thi Dạ Triều lại một lần nữa bùng nổ. Hắn không thèm để ý xem A có thể chịu được hay không, đã kéo cao chân cô, nặng nề đâm vào, thống hận.
Cho đến luồn khí phía dưới bụng tuôn trào, hắn lại đâm vào sâu hơn, chạy nước rút, hắn không kiềm chế nữa, liền xuất ra bên ngoài.
Hắn không dừng lại thêm một giây nào, rút lui khỏi cơ thể cô. Hắn vốn có thói quen, dù có mệt mỏi thế nào, sau khi hoan ái, đều muốn tắm rửa, thật ra hắn biết, chỉ là hắn không muốn để lại mùi của người khác trên người mình. Chỉ vì đó không phải là của nàng.
A ngồi phịch trên giường, nhìn cánh cửa nhà tắm đã khép chặt, cả hơi sức để oán trách cũng không có.
Oán giận cái gì, tất cả đều do cô tự tìm.
Yêu người không thương mình, nỗi khổ này, cô hiểu hơn hắn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khuất Phục
Tâm Thường
Khuất Phục - Tâm Thường
https://isach.info/story.php?story=khuat_phuc__tam_thuong