Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Không Thị Tẩm? Chém!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35
B
an đêm, hoàng đế bệ hạ phải về cung, đứng ở cửa lớn nói lời từ biệt với Đồng bá, ta kéo cánh tay Đồng bá phất tay với hắn, “Bệ hạ một đường đi tốt, có rảnh rỗi tới nhà của ta chơi!”
Mắt phượng của hoàng đế bệ hạ híp lại, hiển nhiên có chút vui mừng: “Ngươi không hồi cung với trẫm?”
Ta cười khẽ gật đầu một cái: “Thảo dân được bệ hạ chiếu cố, đặc biệt đưa thảo dân về nhà, thảo dân vô cùng cảm kích!” Đứng ở nơi đó thưởng thức sắc mặt hắn bắt đầu tối lại.
Đồng bá đổ dầu vào lửa: “Đa tạ bệ hạ đưa tiểu lang nhà ta về nhà, lão nô vô cùng cảm kích!”
Hắn vừa sải bước tới đây, ta đang muốn tránh sau lưng Đồng bá, hắn đã lôi túi tiền từ bên hông của ta ra. Ta đưa tay ra muốn đoạt lấy, trong ánh mắt lẫm liệt của hắn rụt trở về, trơ mắt nhìn hắn mở ra túi tiền, từ bên trong lựa chọn nhặt nhặt, tìm cái ước chừng năm lượng bạc đưa tới, “Tiêu hết thì trở về cung đi.”
Ta căm giận nhìn hắn chằm chằm: “Bệ hạ thật là hẹp hòi đến làm lũ triều thần đều muốn cười rụng răng.” Đưa tay ra nhận, lại trống không, tay hắn giật lại, lại đem năm lượng thu về, ở trong túi tiền lựa chọn nhặt nhặt nữa, lại lấy ra một khối bạc nặng hai lượng, làm bộ muốn hướng trong ngực ước lượng: “Xem ra trẫm vẫn đưa cho ngươi quá nhiều.” Nghiêng đầu hỏi Điền Bỉnh Thanh: “Tiểu Điền, đếm một trăm quan tiền cho cô nương, đợi nàng đã xài hết rồi không có tiền ăn cơm dĩ nhiên là sẽ hồi cung.”
Ba năm trước đây cấm vệ quân tiến đến, trong nhà vốn là bị mượn gió bẻ măng đánh cướp không còn, coi như trong hầm có chứa lương thực, sợ rằng ba năm nay đã sớm mốc meo biến chất, không thể ăn. Trước đây trong nhà chỉ dựa vào bổng lộc của cha và bao năm qua tiên đế ban tặng, Đồng bá cụt một tay, cuộc sống bất tiện, nghĩ đến ba năm nay coi chừng ngôi nhà này, cuộc sống thật chẳng dễ dàng.
Ta lấy ánh mắt uy hiếp Điền Bỉnh Thanh: nếu ngươi thật đếm ra một trăm quan tiền cho ta, ta hồi cung bảo đảm khiến cho ngươi không có một ngày tốt lành.
Điền Bỉnh Thanh nhăn mày nhăn mặt lục lọi vạt áo nửa ngày, mới miễn cưỡng cầu xin ta: “Cô nương, ngài nên hồi cung với bệ hạ đi, muốn gặp Đồng bá sau này vẫn có thời gian.”
Trong lòng ta thầm vui vẻ, mở trừng hai mắt với hắn, nhìn chằm chằm hai lượng bạc trong tay Phượng Triêu Văn, hắn tựa hồ có chút bị làm khó, suy nghĩ một chút, vẫn nhét vào trong tay của ta, ngay trước mặt Đồng bá, cư nhiên thuận thế nhéo lòng bàn tay ta... Cầm thú không biết xấu hổ này...
“Ở trong phủ hai ngày, nếu nhớ giò ngọt trong cung thì nhanh chóng trở lại.” Hắn vừa nói vừa cởi xuống một khối ngọc bội tuỳ thân từ bên hông, nhét vào trong lòng bàn tay của ta: “Cầm cái này hồi cung, nhưng không cho cầm đi hiệu cầm đồ đổi bạc!”
Bệ hạ ngài thật hiểu ta! Ta quả thật có tính toán này.
Ta đỏ mặt đứng ở bên cạnh Đồng bá, nắm ngọc bội và hai lượng bạc trong tay, trơ mắt nhìn Phượng Triêu Văn đi lên xe, cầm túi tiền sáng nay Điền Bỉnh Thanh tặng cho ta, đảo mắt liền đổi chủ nhân, trong lòng bi phẫn vạn phần. Đang muốn dìu lấy Đồng bá trở về phủ thương tiếc một hồi, lại thấy màn xe vén lên, Phượng Triêu Văn không chút để ý từ bên trong nhô đầu ra: “Trẫm cũng quên, hôm nay bên cạnh ngươi không mang người hầu hạ, một hồi trở về ta liền bảo tiểu Điền đưa bốn cung nữ thân cận của ngươi và Nga Hoàng tới đây, lại đưa tới mười cung nhân dọn dẹp nhà.”
Ta bịch một tiếng quỳ xuống, thành thật cắt ngang: “Bệ hạ, thảo dân van xin ngài, nhiều người ăn cơm như vậy, chỉ có hai lượng bạc, thảo dân nhà nghèo, không nuôi nổi a!”
Nói giỡn, bốn cung nhân thiếp thân kia đều là cô gái luyện võ, ăn cơm như những nam nhân mạnh mẽ, đây không phải là buộc ta sớm ngày hồi cung sao?
Trong tiếng cười lớn của hắn, xe ngựa lộc cộc dần đi.
Ta đặt mông hướng ngồi trở lại phía sau, nhất thời trăm mối lo: “Đồng bá, vậy phải làm sao bây giờ a?”
Đồng bá cười cười đỡ ta dậy: “Mặc dù chúng ta không có lương thực, trong hầm giấu rượu cũng không ít.”
Ta vỗ vỗ bụi đất trên đầu gối, tinh thần phấn chấn: “Bán rượu bên đường à, chủ ý này tốt!”
Đồng bá lắc đầu một cái: “Sợ rằng bệ hạ sẽ không đáp ứng cậu đi bán rượu.” Lại khẽ mỉm cười: “Không bằng tiểu lang trụ cùng Đồng bá hai ngày, rồi trở về cung đi!”
Ta ủy khuất sắp khóc lên: “Ở trong cung mấy tháng, ta mới vào nhà Đồng bá liền muốn đuổi ta đi...”
Đồng bá lập tức tay chân luống cuống, như vô số lần an ủi ta trong quá khứ, vuốt đầu của ta: “Tốt lắm tốt lắm, tiểu lang muốn ở bao lâu liền ở bấy lâu, chỉ cần bệ hạ không đến thúc giục là tốt rồi.”
Đơn giản là ngàn theo trăm thuận, ta thật lâu không có hưởng thụ qua loại cuộc sống này, nhất thời thỏa mãn vô cùng.
Hai canh giờ sau, sắc trời đen thui, ta cùng với Đồng bá đơn giản lấy chút cơm canh ăn rồi, đang ngồi ở dưới tàng cây trong sân hóng gió, nói chuyện phiếm về những gì trải qua ba năm nay, cửa lớn bị đập vang rung trời, ta mở cửa, ngoài cửa đứng bốn thân thể như tháp sắt, từ sau bốn thân thể tháp sắt kia chui ra một bóng người nhỏ nhắn: “Cô nương cô nương, trong nhà có ăn không? Bệ hạ vừa về cung liền hạ chỉ cấm chúng ta ăn cơm, sắp chết đói!”
Trên xe ngựa xa xa, Điền Bỉnh Thanh nhìn ta cười mờ ám, xa xa chắp tay, thẳng đi.
... Bệ hạ ngài cũng quá hung ác rồi, lại làm thật!
Đồng bá nhìn chằm chằm năm người trên bàn ăn, lượng ăn của bốn lớn một nhỏ, len lén hỏi ta: “Tiểu lang, mọi người trong cung đều ăn cỡ này sao?”
Đầu ta đau nhìn cảnh gió cuốn mây tan trước mặt, bọn cung nữ đã ăn hết hai thùng gỗ cơm, vấn đề kiếm sống thật quá phiền não. Cứ với cách ăn như vậy, hai lượng bạc của ta rất nhanh sẽ chẳng còn.
Ngày thứ hai, Đồng bá cất hai lượng bạc của ta, dậy thật sớm, chuẩn bị đi mua gạo, đứng ở trong sân nhìn chằm chằm ta dậy sớm và năm cung nữ đứng thẳng sau lưng, cực kỳ kỳ quái: “Tiểu lang, sáng sớm không ngủ, dậy sớm như thế làm cái gì?”
... Ta có thể nói là buồn thiếu chút nữa cả đêm không ngủ sao?
Ngẩng đầu nhìn nhìn tia nắng ban mai nơi xa, vừa buồn bực! Ta chỉ vào bốn cung nữ sau lưng: “Các nàng khí lực lớn, hôm nay ta muốn để cho các nàng đi mua gạo mua thức ăn. Đồng bá chỉ cần mang các nàng đi, đi theo giao bạc là được rồi.”
Một nhóm Đồng bá đi xa, Nga Hoàng đứng sau lưng ta hồi lâu, hiển nhiên sắc trời cực tốt, mới cẩn thận nói: “Cô nương, không bằng trở về phòng nghỉ ngơi một chút nữa?”
Ta nghiêng đầu nhìn chằm chằm nàng, ở dưới ánh mắt tránh né của nàng dọa dẫm nói: “Nói đi, tối hôm qua năm người các ngươi cũng cả đêm không ngủ? Chẳng lẽ là ăn quá no?”
Sắc mặt nàng đỏ lên, chột dạ ngẩng đầu nhìn trộm ta một cái, lại vội vàng cúi đầu, cắn chặt môi, rốt cục quỳ xuống, ngay cả mắt cũng đỏ: “Cô nương, bệ hạ nói, năm chúng ta tới trong phủ nhiệm vụ chính là ăn suy sụp người, để cho cô nương không có đồng nào, mau sớm hồi cung!”
Ta...
Bệ hạ chiêu này của ngài quá vô lại rồi, quả thật là mất thể thống uy nghiêm hoàng đế của một nước!
Ba năm trước đây, từ sau hoả hoạn của Cẩm Tú các, dần dần có tin tức truyền ra bên ngoài cung, lão bộc trong nhà dần dần tán, nước mất nhà tan, chỉ có một mình Đồng bá coi chừng nhà lớn như thế khó khăn qua ngày. Tối hôm qua hắn cùng với ta ở trong sân thỏa mãn thở dài: “Không nghĩ tới tiểu lang sẽ còn sống trở lại, ta vẫn chỉ xem bệ hạ dụ dỗ lão già ta ở đây.”
Sau khi Phượng Triêu Văn nhập cung, đặc biệt tới một chuyến, lại phái người tu sửa lại nhà cửa lần nữa, lại tặng tiền tới đây. Đồng bá mặc dù không biết vì sao vị hoàng đế Đại Tề này phải cố ý tu sửa phủ đệ của nhiếp chính vương tiền triều, nhưng ông cũng đau lòng trong nhà bị hủy, liền hớn hở nhận, chẳng qua là tiền thì một văn cũng không nhận lấy.
Chờ nhà cửa sửa xong, Phượng Triêu Văn từng tới một chuyến, hỏi vì sao trả tiền lại, Đồng bá nói lão gia đã qua đời, tiểu lang cũng đã táng thân trong lửa lớn, không về được, hắn còn sống chỉ muốn coi chừng cái nhà này tiếp, có thể mượn tay bệ hạ khôi phục diện mạo cũ của nhà này, tâm nguyện đã xong.
Lúc ấy mặc dù Phượng Triêu Văn chưa từng miễn cưỡng bắt Đồng bá nhận lấy tiền, nhưng lại nói cho ông biết: “Tiểu lang nhà ngươi cuối cùng sẽ trở lại!”
Đồng bá nói ngay lúc đó vẻ mặt bệ hạ rất là chắc chắn, có lúc ngay cả ông cũng khó tránh khỏi lòng sinh ra hy vọng xa vời, mong đợi một ngày kia ta có thể đứng ở trước mặt ông. Nói xong những lời này, Đồng bá ô ô khóc lần nữa, thanh âm già nua khàn khàn truyền đi thật xa trong sân trống, trong lòng ta đau đớn một hồi, ba năm nay lúc Đồng bá cô đơn chiếc bóng, không biết làm sao qua ngày?
Lúc ấy ta nắm tay Đồng bá lệ rơi đầy mặt, ta nói: “Đồng bá, ta sẽ hiếu kính ngài giống như hiếu kính cha ta, sẽ chăm sóc lo ma chay cho ngài, để ngài còn sống có chỗ dựa tốt!”
Hiện tại,thật vì lời nói hùng hồn của mình ngay lúc đó mà xấu hổ. Ta chẳng những không có bản lãnh kiếm tới tiền cơm, còn đưa tới năm người làm như quỷ chết đói... Rốt cục là chuyện gì đây?
Ăn xong bữa sáng, nhìn mặt trời lên cao, ta kêu bốn cung nhân kia xuống hầm, mang vài vò rượu ra ngoài: “An phủ không nuôi người rỗi rãnh ăn cơm không, hôm nay các ngươi phải bán những bình rượu này, đổi chút tiền bạc lương thực trở lại!”
Rượu do cha ta cất vào hầm không ít, hơn nữa tuổi rượu không ngắn, cũng đủ sống qua ngày.
Vẻ mặt bốn cung nhân kia co quắp, ánh mắt tố cáo lần lượt nhìn ta, Nga Hoàng chần chờ tiến lên khuyên bảo: “Cô nương, bốn vị tỷ tỷ này cũng có quan hàm, tại sao có thể bán rượu bên đường?”
Ta hung tợn nhìn chằm chằm nàng: “Tiểu nha đầu, ngày hôm qua ngươi cũng ăn không ít, hôm nay cũng đừng nhàn rỗi, thanh âm ngươi giòn ngọt, rao hàng ngoài đường phố tất nhiên có thể đưa tới không ít khách!”
Năm người bất đắc dĩ, từ trong kho sau viện lấy ra cái xe đẩy, đem cái vò rượu để lên xe, tối mặt đi đến phố xá sầm uất.
Ta đứng ở cửa vui vẻ phất tay: “Không cho bán giảm giá a, những rượu này có tuổi không ít!”
Đồng bá từ phòng bếp xách ra cái rổ, bên trong chứa nhang đèn tiền vàng bạc hoa quả: “Tiểu lang, nếu về nhà, hay là đi mộ lão gia tế bái một lần cho thỏa đáng!”
Ta cũng không nghĩ tới, có thể nhìn thấy Yến Bình ở mộ phần của cha ta.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Không Thị Tẩm? Chém!
Lam Ngả Thảo
Không Thị Tẩm? Chém! - Lam Ngả Thảo
https://isach.info/story.php?story=khong_thi_tam_chem__lam_nga_thao