Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khiêu Vũ Với Quỷ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35
Z
arek ngồi sụm xuống sàn nhà và kéo cô ngồi xuống cùng anh. Anh kiểm tra đồng hồ của mình và nhìn thấy chưa đầy hai tiếng nữa thì mặt trời sẽ lặn.
Chưa đầy hai tiếng để ở bên cạnh người phụ nữ có ý nghĩa rất nhiều với anh.
Nằm xuống, anh nhắm mắt lại trong khi cô đặt đầu mình lên ngực anh và vẽ những vòng tròn trên anh.
“Nói cho anh biết điều gì đó tốt đẹp đi, công chúa. Nói anh nghe em sẽ làm gì khi chuyện này kết thúc đi.”
Astrid ngừng vẽ những vòng tròn bằng tay mình trong khi cô nghĩ về điều đó. Điều cô muốn là ở cùng với Zarek. Nhưng làm cách nào cơ chứ?
Artemis sẽ phải để anh ra đi và cô hiểu người chị họ của mình đủ để biết Artemis sẽ không chia sẻ đồ chơi của chị ta.
“Em sẽ nhớ anh, hoàng tử quyến rũ ạ.”
Cô cảm thấy cơ thể anh căng cứng trước lời nói đó. “Em thực sự sẽ nhớ chứ?”
“Vâng, em sẽ nhớ. Còn anh thì sao?”
“Anh sẽ sống sót. Anh luôn sống sót mà.”
Phải, anh luôn sống sót. Theo những cách khiến cô kinh ngạc.
Astrid lần theo đường nét trên quai hàm của anh. “Anh nên nghỉ ngơi đi.”
“Anh không muốn nghỉ ngơi. Anh chỉ muốn cảm nhận em thêm một chút nữa thôi.”
Cô mỉm cười trước lời nói đó.
“Hai người đang định hôn nhau à?” Simi hỏi. “Có lẽ con nên đi lên tầng trên hay làm cái gì đó.”
Astrid bật cười. “Được rồi, Simi. Bọn ta sẽ không hôn nhau trước mặt con đâu.”
“Cô ta có bao giờ ngủ không?” Zarek hỏi.
“Em không biết. Simi, con có ngủ không?”
“Có chứ. Con còn có một chiếc giường đáng yêu nữa. Nó được khắc hình những con rồng trên đó và trên đỉnh còn treo màn trướng màu ngà cổ điển nữa. Akri đặc biệt làm cho con chiếc giường này lâu lắm rồi và đầu giường treo chiếc chuông gió hình vũ công. Khi con còn là một ác quỷ bé con, akri thường đung đưa chuông gió sau khi mang con vào giường và con thường ngắm nhìn nó cho đến khi con chìm vào giấc ngủ. Đôi khi ngài ấy còn hát ru con ngủ nữa. (muốn chứng kiến cảnh Acheron hát ru wa đi><) Akri là một người cha tốt. Ngài ấy chăm sóc rất tốt cho Simi của ngài ấy.”
“Còn em thì sao, công chúa?” Zarek hỏi. “Mẹ em có ôm em khi em còn bé không?”
“Hằng đêm, nếu bà ấy phải đi phán xét một ai đó thì chị Atty của em sẽ ôm em.”
Astrid không hỏi Zarek ai đã ôm anh. Cô đã biết sẵn câu trả lời.
Không ai cả.
Cô nhích lại gần anh.
Zarek nhìn chằm chằm trần tầng hầm lởm chởm. Buồn cười làm sao khi hơn năm mươi năm trước khi anh đào một phần của cái tầng hầm này chưa bao giờ anh nghĩ một ngày nào đó anh sẽ nằm ở đây bên cạnh người tình của anh.
Astrid.
Anh không có bất kỳ mối liên hệ nào với cô. Không có quyền chạm vào cô.
Cô ở quá gần với thiên đường mà một người đàn ông như anh sẽ không bao giờ với tới được.
Và dù vậy anh vẫn chưa muốn từ bỏ cô. Không phải bây giờ.
Không bao giờ cả.
Cô là người duy nhất trong suốt lịch sử mà anh nguyện chết vì.
Không nghi ngờ gì đêm nay anh sẽ chết vì cô.
-h�#Rt1[1]0x `m n style='mso-bidi-font-size:12.0pt;line-height: 130%;mso-fareast-font-family:"Times New Roman";background:white'>Nỗi lo lắng khiến trán cô nhăn lại. “Cậu ấy ổn chứ?”
Anh ẵm cô lên, và mang cô lại chỗ Jess, rồi kẽ chửi rủa khi anh nhận ra Jess không thể giữ cho cả cô và con sói của cô được an toàn. Sau khi bị trúng một đòn tấn bằng nguồn năng lượng như vậy, người Katagari thường chập chờn thay đổi hình dáng của họ trong một lúc.
Jess vật vả để mang người – sói vào trong chiếc Bronco của anh một cách an toàn. Ngay khi anh hoàn thành nhiệm vụ đó, Jess rời đi.
Zarek mang mũ bảo hộ vào cho Astrid. “Có vẻ như chi còn lại tôi và em thôi, công chúa. Không nghi ngờ gì rằng em sẽ ước tôi để em lại đây với tên Daimon đó.”
Astrid do dự trước sự giận dữ và thù địch mà cô nghe thấy trong giọng điệu của Zarek.
“Em tin anh mà Zarek.”
“Vậy thì em là một kẻ ngu ngốc.”
Anh nắm lấy tay cô và dắt cô đi vì vậy cô không thể nghe thấy chuyện đang diễn ra giữ Spawn và Thanatos.
Một cách thô bạo, anh giúp cô trèo lên chiếc xe trượt tuyết.
Cô mong anh đưa cô rời xa khỏi âm thanh của trận ẩu đả. Thay vào đó, họ hướng thẳng vào nó.
Theo bản năng cô che mặt mình lại khi những âm thanh bình bịch ngày một gần họ hơn.
“Lên xe.” Zarek thét lên. “Nhanh lên.”
Cô cảm nhận chỗ ngồi chũng xuống, rồi họ phóng ra khỏi nơi ồn ào đó. Tim Astrid nện thình thịch trong khi cô chờ đợi chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Sau một khoảng thời đằng đẵng như vài tiếng đồng hồ, nhưng có lẽ chỉ mới vài phút trôi qua, Zarek dừng chiếc xe trượt tuyết lại.
Một lần nữa cô cảm thấy sự chuyển động từ chỗ ngồi khi một ai đó rời khỏi. Vì vòng tay của Zarek vẫn vòng quanh người cô, cô cho rằng người mới vừa đi hẳn phải là Spawn.
“Cám ơn.” Spawn nói. “Tôi chưa bao giờ mong đợi Zarek của xứ Moesia xuất hiện như vị cứu tính của tôi.”
“Tôi cũng vậy Spawn. Kể từ khi nào Daimon lại chiến đấu chống lại đồng loại của mình vậy?”
Giọng nói của Spawn chứa đầy sự cay độc. “Tôi chưa bao giờ là một Daimon cả, người La Mã.”
“Và tôi chưa bao giờ là một tên La Mã chó chết cả.”
Spawn bật cười cay đắng. “Vậy thì huề nhé?”
Cô cảm thấy Zarek dịch chuyển đằng sau cô.
“Huề.” Zarek có vẻ như vừa mới xoay người và nhìn về hướng mà họ vừa mới đi qua. “Anh có biết cái thứ đang truy lùng tôi là cái quái gì không?”
“Coi hắn như Kẻ hủy diệt ấy. Sự khác biệt duy nhất là hắn có sự hỗ trợ từ Artemis.”
“Ý anh là sao?”
“Người của tôi có một huyền thoại về Kẻ - tiêu - diệt - Thợ săn đêm. Truyền thuyết nói rằng Artemis chọn một trong số chúng tôi trở thành cận vệ riêng của cô ta. Được hưởng nhiều đặc ân hơn bất kỳ thủ hạ khác nào của cô ta, Kẻ - tiêu - diệt - Thợ săn đêm không có bất kỳ điểm yếu nào hết. Một khi hắn ta được giải phóng, mục tiêu của hắn là tiêu diệt các Thợ săn đêm.”
“Anh đang nói với tôi hắn ta giống như một ông kẹ sao?”
“Anh nghi ngờ lời tôi à?”
“Không. Không sau những thứ mà tôi đã nhìn thấy.”
Cô nghe Spawn thở dài. “Tôi đã nghe Artemis ra lệnh phát động một cuộc săn lùng anh. Tôi đã cho rằng Acheron mới là người kết liễu anh.”
“Ồ, phải rồi, tin tôi đi, tôi không dễ dàng bị hành hình đâu. Sẽ cần cái gì đó hơn thứ đó mới có thể kết liễu tôi.” Zarek dừng lại. “Chỉ tò mò thôi, anh đang làm cái quái gì mà lặn lội lên tận nơi này vậy? Acheron đang tổ chức một cuộc sum họp mà tôi không được mời hả?”
“Bjorn đến đây bởi vì anh ta đang truy đuổi một nhóm Daimon. Tôi đến đây vì tôi cảm thấy sự Triệu hồi.”
“Sự Triệu hồi?” Astrid hỏi. Thành thật mà nói, cô biết rất ít về Apollite và Daimon. Cái đó là thuộc về lĩnh vực của Apollo và Artemis.
“Nó như lời kêu gọi trở về nhà vậy.” Spawn giải thích. “Và những người nào có dòng máu Apollite trong người khó có thể cưỡng lại nó. Thậm chí ngay bây giờ tôi vẫn có thể cảm nhận Thanatos đang kêu gọi tôi. Tôi nghĩ lý do duy nhất tôi có thể kháng cự nó là bởi vì tôi là một Thợ săn đêm. Nếu tôi không phải... Chỉ có thể nói anh sẽ có một khoảng thời gian đang sợ đó.”
Zarek khịt mũi. “Tôi nghi ngờ chuyện đó đấy. Vậy làm sao tôi có thể giết hắn ta đây?”
“Anh không thể. Artemis đã tạo nên hắn ta để hắn có thể truy lùng và giết chúng ta. Hắn ta không biết đến với bất kỳ điểm yếu nào cả. Thậm chí ngay cả anh sáng ban ngày cũng không. Tồi tệ hơn, hắn sẽ tiêu diệt bất kỳ ai cố chứa chấp anh.”
Chứa chấp anh...
Một lần nữa, tâm trí của Zarek lóe lên hình ảnh ngôi làng của anh.
Hình ảnh người phụ nữ già chết trong vòng tay anh...
Não bộ của anh đang cố nói với anh điều gì đây?
“Trước đây Thanatos đã từng săn đuổi tôi lần nào chưa?” Anh hỏi Spawn.
Spawn chế giễu. “Anh vẫn còn sống sờ sờ ra đó thì dĩ nhiên câu trả lời là không rồi.”
Dù vậy...
Zarek bước xuống chiếc xe trượt tuyết. “Đây, mang Astrid và…”
“Anh không nghe tôi nói sao Zarek? Tôi không thể mang cô ấy đi. Thanatos sẽ giết cô ấy vì đã chứa chấp anh. Cô ấy sẽ chết nếu anh rời khỏi cô ấy.”
“Cô ấy sẽ chết nếu cô ấy ở cùng tôi.”
“Chúng ta đều có những rắc rối của riêng mình và cô ấy tình cờ là rắc rối của anh. Không phải của tôi.”
Astird có một cảm giác rõ rệt là Zarek đang giơ ngón trỏ lên với Spawn.
“Không phải là một ngày may mắn của cô, người Hy Lạp.” Spawn nói, xác nhận sự nghi ngờ của cô.
Zarek ngồi lại vào trong chiếc xe trượt tuyết.
“Này, Zarek?” Spawn hỏi. “Anh có mang điện thoại di động trong người không?”
“Không, nó cháy rụi cùng ngôi nhà của cô ấy rồi.”
Cô nghe tiếng bước chân của Spawn sột soạt trên nền tuyết khi anh bước lại chỗ họ. “Giữ cái này đi và gọi cho Acheron khi anh đã an toàn. Có lẽ anh ấy có thể giúp anh về chuyện của người phụ nữ này.”
“Cám ơn.” Câu nói này phản phất sự hiếu chiến hơn là lòng biết ơn. “Nhưng anh sẽ làm gì khi không có cả xe trượt tuyết và điện thoại di động?”
“Đông cứng cái mông của tôi thôi.” Có một khoảng ngập ngừng ngắn. “Đừng lo cho tôi. Tôi đoan chắc với anh, tôi sẽ ổn thôi mà.”
Vòng tay của Zarek vòng quanh cô một lần nữa. Cô nghe tiếng anh quay đầu xe trượt tuyết lại.
“Chúng ta sẽ đi đâu đây?” Cô hỏi anh.
“Tiến thoái lưỡng nan.”[24]
[24]. ‘Up Shit Creek sans the paddles’ lấy trong câu ‘up the creek without a paddle’ hay ‘up a/ shit creek’ có nghĩa là đang ở trong một tình huống khó khăn.”
0px�:&�H0x `m �m, nếu bà ấy phải đi phán xét một ai đó thì chị Atty của em sẽ ôm em.”
Astrid không hỏi Zarek ai đã ôm anh. Cô đã biết sẵn câu trả lời.
Không ai cả.
Cô nhích lại gần anh.
Zarek nhìn chằm chằm trần tầng hầm lởm chởm. Buồn cười làm sao khi hơn năm mươi năm trước khi anh đào một phần của cái tầng hầm này chưa bao giờ anh nghĩ một ngày nào đó anh sẽ nằm ở đây bên cạnh người tình của anh.
Astrid.
Anh không có bất kỳ mối liên hệ nào với cô. Không có quyền chạm vào cô.
Cô ở quá gần với thiên đường mà một người đàn ông như anh sẽ không bao giờ với tới được.
Và dù vậy anh vẫn chưa muốn từ bỏ cô. Không phải bây giờ.
Không bao giờ cả.
Cô là người duy nhất trong suốt lịch sử mà anh nguyện chết vì.
Không nghi ngờ gì đêm nay anh sẽ chết vì cô.
-h�#Rt10x `m n style='mso-bidi-font-size:12.0pt;line-height: 130%;mso-fareast-font-family:"Times New Roman";background:white'>Nỗi lo lắng khiến trán cô nhăn lại. “Cậu ấy ổn chứ?”
Anh ẵm cô lên, và mang cô lại chỗ Jess, rồi kẽ chửi rủa khi anh nhận ra Jess không thể giữ cho cả cô và con sói của cô được an toàn. Sau khi bị trúng một đòn tấn bằng nguồn năng lượng như vậy, người Katagari thường chập chờn thay đổi hình dáng của họ trong một lúc.
Jess vật vả để mang người – sói vào trong chiếc Bronco của anh một cách an toàn. Ngay khi anh hoàn thành nhiệm vụ đó, Jess rời đi.
Zarek mang mũ bảo hộ vào cho Astrid. “Có vẻ như chi còn lại tôi và em thôi, công chúa. Không nghi ngờ gì rằng em sẽ ước tôi để em lại đây với tên Daimon đó.”
Astrid do dự trước sự giận dữ và thù địch mà cô nghe thấy trong giọng điệu của Zarek.
“Em tin anh mà Zarek.”
“Vậy thì em là một kẻ ngu ngốc.”
Anh nắm lấy tay cô và dắt cô đi vì vậy cô không thể nghe thấy chuyện đang diễn ra giữ Spawn và Thanatos.
Một cách thô bạo, anh giúp cô trèo lên chiếc xe trượt tuyết.
Cô mong anh đưa cô rời xa khỏi âm thanh của trận ẩu đả. Thay vào đó, họ hướng thẳng vào nó.
Theo bản năng cô che mặt mình lại khi những âm thanh bình bịch ngày một gần họ hơn.
“Lên xe.” Zarek thét lên. “Nhanh lên.”
Cô cảm nhận chỗ ngồi chũng xuống, rồi họ phóng ra khỏi nơi ồn ào đó. Tim Astrid nện thình thịch trong khi cô chờ đợi chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Sau một khoảng thời đằng đẵng như vài tiếng đồng hồ, nhưng có lẽ chỉ mới vài phút trôi qua, Zarek dừng chiếc xe trượt tuyết lại.
Một lần nữa cô cảm thấy sự chuyển động từ chỗ ngồi khi một ai đó rời khỏi. Vì vòng tay của Zarek vẫn vòng quanh người cô, cô cho rằng người mới vừa đi hẳn phải là Spawn.
“Cám ơn.” Spawn nói. “Tôi chưa bao giờ mong đợi Zarek của xứ Moesia xuất hiện như vị cứu tính của tôi.”
“Tôi cũng vậy Spawn. Kể từ khi nào Daimon lại chiến đấu chống lại đồng loại của mình vậy?”
Giọng nói của Spawn chứa đầy sự cay độc. “Tôi chưa bao giờ là một Daimon cả, người La Mã.”
“Và tôi chưa bao giờ là một tên La Mã chó chết cả.”
Spawn bật cười cay đắng. “Vậy thì huề nhé?”
Cô cảm thấy Zarek dịch chuyển đằng sau cô.
“Huề.” Zarek có vẻ như vừa mới xoay người và nhìn về hướng mà họ vừa mới đi qua. “Anh có biết cái thứ đang truy lùng tôi là cái quái gì không?”
“Coi hắn như Kẻ hủy diệt ấy. Sự khác biệt duy nhất là hắn có sự hỗ trợ từ Artemis.”
“Ý anh là sao?”
“Người của tôi có một huyền thoại về Kẻ - tiêu - diệt - Thợ săn đêm. Truyền thuyết nói rằng Artemis chọn một trong số chúng tôi trở thành cận vệ riêng của cô ta. Được hưởng nhiều đặc ân hơn bất kỳ thủ hạ khác nào của cô ta, Kẻ - tiêu - diệt - Thợ săn đêm không có bất kỳ điểm yếu nào hết. Một khi hắn ta được giải phóng, mục tiêu của hắn là tiêu diệt các Thợ săn đêm.”
“Anh đang nói với tôi hắn ta giống như một ông kẹ sao?”
“Anh nghi ngờ lời tôi à?”
“Không. Không sau những thứ mà tôi đã nhìn thấy.”
Cô nghe Spawn thở dài. “Tôi đã nghe Artemis ra lệnh phát động một cuộc săn lùng anh. Tôi đã cho rằng Acheron mới là người kết liễu anh.”
“Ồ, phải rồi, tin tôi đi, tôi không dễ dàng bị hành hình đâu. Sẽ cần cái gì đó hơn thứ đó mới có thể kết liễu tôi.” Zarek dừng lại. “Chỉ tò mò thôi, anh đang làm cái quái gì mà lặn lội lên tận nơi này vậy? Acheron đang tổ chức một cuộc sum họp mà tôi không được mời hả?”
“Bjorn đến đây bởi vì anh ta đang truy đuổi một nhóm Daimon. Tôi đến đây vì tôi cảm thấy sự Triệu hồi.”
“Sự Triệu hồi?” Astrid hỏi. Thành thật mà nói, cô biết rất ít về Apollite và Daimon. Cái đó là thuộc về lĩnh vực của Apollo và Artemis.
“Nó như lời kêu gọi trở về nhà vậy.” Spawn giải thích. “Và những người nào có dòng máu Apollite trong người khó có thể cưỡng lại nó. Thậm chí ngay bây giờ tôi vẫn có thể cảm nhận Thanatos đang kêu gọi tôi. Tôi nghĩ lý do duy nhất tôi có thể kháng cự nó là bởi vì tôi là một Thợ săn đêm. Nếu tôi không phải... Chỉ có thể nói anh sẽ có một khoảng thời gian đang sợ đó.”
Zarek khịt mũi. “Tôi nghi ngờ chuyện đó đấy. Vậy làm sao tôi có thể giết hắn ta đây?”
“Anh không thể. Artemis đã tạo nên hắn ta để hắn có thể truy lùng và giết chúng ta. Hắn ta không biết đến với bất kỳ điểm yếu nào cả. Thậm chí ngay cả anh sáng ban ngày cũng không. Tồi tệ hơn, hắn sẽ tiêu diệt bất kỳ ai cố chứa chấp anh.”
Chứa chấp anh...
Một lần nữa, tâm trí của Zarek lóe lên hình ảnh ngôi làng của anh.
Hình ảnh người phụ nữ già chết trong vòng tay anh...
Não bộ của anh đang cố nói với anh điều gì đây?
“Trước đây Thanatos đã từng săn đuổi tôi lần nào chưa?” Anh hỏi Spawn.
Spawn chế giễu. “Anh vẫn còn sống sờ sờ ra đó thì dĩ nhiên câu trả lời là không rồi.”
Dù vậy...
Zarek bước xuống chiếc xe trượt tuyết. “Đây, mang Astrid và…”
“Anh không nghe tôi nói sao Zarek? Tôi không thể mang cô ấy đi. Thanatos sẽ giết cô ấy vì đã chứa chấp anh. Cô ấy sẽ chết nếu anh rời khỏi cô ấy.”
“Cô ấy sẽ chết nếu cô ấy ở cùng tôi.”
“Chúng ta đều có những rắc rối của riêng mình và cô ấy tình cờ là rắc rối của anh. Không phải của tôi.”
Astird có một cảm giác rõ rệt là Zarek đang giơ ngón trỏ lên với Spawn.
“Không phải là một ngày may mắn của cô, người Hy Lạp.” Spawn nói, xác nhận sự nghi ngờ của cô.
Zarek ngồi lại vào trong chiếc xe trượt tuyết.
“Này, Zarek?” Spawn hỏi. “Anh có mang điện thoại di động trong người không?”
“Không, nó cháy rụi cùng ngôi nhà của cô ấy rồi.”
Cô nghe tiếng bước chân của Spawn sột soạt trên nền tuyết khi anh bước lại chỗ họ. “Giữ cái này đi và gọi cho Acheron khi anh đã an toàn. Có lẽ anh ấy có thể giúp anh về chuyện của người phụ nữ này.”
“Cám ơn.” Câu nói này phản phất sự hiếu chiến hơn là lòng biết ơn. “Nhưng anh sẽ làm gì khi không có cả xe trượt tuyết và điện thoại di động?”
“Đông cứng cái mông của tôi thôi.” Có một khoảng ngập ngừng ngắn. “Đừng lo cho tôi. Tôi đoan chắc với anh, tôi sẽ ổn thôi mà.”
Vòng tay của Zarek vòng quanh cô một lần nữa. Cô nghe tiếng anh quay đầu xe trượt tuyết lại.
“Chúng ta sẽ đi đâu đây?” Cô hỏi anh.
“Tiến thoái lưỡng nan.”[24]
[24]. ‘Up Shit Creek sans the paddles’ lấy trong câu ‘up the creek without a paddle’ hay ‘up a/ shit creek’ có nghĩa là đang ở trong một tình huống khó khăn.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khiêu Vũ Với Quỷ
Sherrilyn Kenyon
Khiêu Vũ Với Quỷ - Sherrilyn Kenyon
https://isach.info/story.php?story=khieu_vu_voi_quy__sherrilyn_kenyon