Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàn Hảo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34
Z
ack lồm cồm đứng dậy, tay anh tranh thủ phủi hết lớp tuyết trên tóc, áo choàng, và hai chân, nhưng anh không bị miễn nhiễm với niềm vui đột ngột ngoài sân vườn, bên dưới bầu trời trong xanh và hàng cây thông ngập tuyết mùa đông cùng người phụ nữ đột nhiên chuyển sang ham vui.
Khi phủi hết tuyết trên người, anh cười tóe miệng, bước về phía cô chầm chậm nhưng có mục đích.
"Thật là trẻ con" anh mắng mỏ.
Cô vừa quan sát anh vừa bước lùi lại từng bước một. "Đừng qua đây" cô nói, giọng nghẹt đi vì cười "Em cảnh cáo anh - ".
Zack lao tới, cô vặn người ngay lập tức, tung chân vào đầu gối anh, giật thẳng và mạnh, điều tiếp theo mà anh biết chính là mình đang ngã ra sau trong một pha quay chậm, đập đập hai tay như con ngỗng bị thương, và cố gắng giữ thăng bằng. Anh ngã uỵch ra đất khi tràng cười của cô nghe như tiếng chuông réo rắt giữa những cành thông.
"Thấy chưa" cô thông báo, giọng cô đầy thích thú "đó là lời đáp trả cho vụ ném tuyết vào em ở trạm nghỉ." Cô đứng bên trên, đợi anh ngồi dậy, nhưng anh tiếp tục nằm đó, mặt anh như đang suy nghĩ miên man, còn ánh mắt thì găm chặt lên trời "Anh không ngồi lên hả?" sau một phút cô cười nắc nẻ.
Anh xoay mặt về phía Julie "có chuyện rồi".
"Anh bị đau phải không?" cô cận trọng hỏi.
"Lòng tự trọng của anh bị tan nát rồi Julie".
Những bộ phim cơ bắp của anh lướt qua đầu cô khiến cô nhận ra lý do anh xấu hổ. Cô có thề nói anh không giả vờ bởi cách anh nằm đó và giọng nói thì lộ rõ căng thẳng. Tất nhiên là có vài người đóng mấy cảnh đó giúp anh, cô nhận ra mình đã nhỏ nhen khi muốn trả đũa.
"Tại lỗi của em. Thôi anh đứng lên đi".
Anh nghiêng người dưới ánh mặt trời và lặng lẽ nói.
"Em sẽ không hạ nốc ao anh lần nữa đấy chứ?"
"Không đâu, em hứa là em sẽ không làm. Anh nói đúng, em thật là trẻ con".
Cô đưa tay đỡ anh, thầm hy vọng rằng đây chỉ là trò đùa và anh sẽ kéo cô ngã lăn, như anh đã chân thành nhận sự giúp đỡ của cô.
"Anh quá già để chơi trò này" anh than phiền, phủi tuyết dính trên gối.
"Nhìn đây này" Julie nói, nôn nóng giúp anh quên cảm giác xấu hổ, cô chỉ vào người tuyết cô đã xây hôm qua. "Gió đã làm những cái hố quanh đây, và tuyết thì không sâu lắm. Anh có muốn giúp em nặn lại người tuyết không?"
"Được thôi" với vẻ mặt hơi ngạc nhiên của cô, anh chạm vào tay cô và nắm lại - hai người yêu nhau đi giữa trời tuyết, tay trong tay. "Mà em đã sử dụng chiêu thức nào vậy?" anh ngưỡng mộ hỏi "Nó có phải là một tư thế trong môn karate hay Judo không? Anh hay bị lẫn lộn hai môn đó".
"Judo" cô bứt rứt nói.
"Tại sao em không dùng nó ở trạm nghỉ mà lại chạy trốn?"
Cô xấu hổ nhìn anh "Anh trai Ted của em dạy mấy lớp võ tự vệ. Nhưng em thấy ý tưởng đó rất là tầm phào ở một nơi như Keaton nên đã từ chối theo học. Nên anh ấy chỉ dạy cho em vài thế cơ bản, mà cũng đã rất lâu rồi. Hôm đó khi anh đuổi theo em, em quá hoảng sợ và đã bỏ chạy. Em thậm chí còn không nhớ thực hiện cú đó làm sao nữa. Hôm nay, em đã có tính toán trong đầu rồi nên mới dễ dàng - " cô ngừng giữa chừng, cố gắng tuyệt vọng và chậm trễ để cứu lòng tự tôn của anh.
Khi họ đến cạnh người tuyết thì anh thả tay cô ra, nhìn cô mỉm cười ngưỡng mộ.
"Em còn biết chiêu thức tuyệt vời nào khác nữa không?"
Julie còn biết rất nhiều "Không, thật đấy, em không biết".
Vẫn cười với cô, anh nói thêm dịu dàng và êm ái "Vậy hãy cho phép anh dạy em một đòn nhé - ".
Anh di chuyển quá nhanh đến nỗi Julie chỉ kịp kêu lên thất thanh trước khi bị nhấc bổng khỏi mặt đất và đẩy lùi về phía sau đống tuyết vào đúng thời điểm ngã lưng xuống đất trong tư thế ngồi, hai chân duỗi ra, không chút đau đớn.
Cô chằm chằm nhìn anh, cười sặc sụa vì trò ném người vào tuyết xấu xa rồi đứng lên.
"Anh thật sự rất tệ" cô la mắng, giả vờ phủi tuyết trong lúc nghĩ cách gỡ hòa. Cô quay mặt đi trong một giây, rồi quay lại nhìn anh, miệng nở nụ cười ngây thơ khi bước lại gần.
"Đủ chưa?" anh hỏi ngược, cười toe toét, hai tay buông thỏng hai bên sườn.
"Ok, anh thắng. Em chịu thua".
Tuy nhiên lần này Zack đã thấy tia sáng lấp lánh trong mắt cô "Dóc" anh cười khi cô bắt đầu đi vòng quanh anh, tìm chỗ để đâm người vào. Anh đi theo cô từng bước, cả hai đều cười - Zack quyết định sẽ không cho cô bắt đầu, nhưng Julie biết chính xác cô phải làm gì.
"Tạm dừng" cô cười, ngừng lại và chơi trò lừa bịp với cái khóa kéo cô đã kéo xuống trước đó một phút. "không ngạc nhiên là em đang rét run. Cái khóa kéo này bị tuột xuống".
"Đây này" giọng anh chuyển sang lịch sự đúng như cách Julie hy vọng "Để anh thử xem" Anh tháo găng tay phải ra và nhìn vào dây kéo. Khoảnh khắc tay anh chạm vào nó, Julie vặn người thật nhanh, đẩy mạnh vai vào ngực anh bằng hết sức lực của một trung vệ (bóng bầu dục). Anh lách sang bên, vai Julie húc vào không khí và đầu cô hướng thẳng xuống đất. Bị mất đà, cô đâm thằng vào đống tuyết sau lưng anh, cả phần đầu ngập lụt trong tuyết.
Cố thở phì phò và cào tuyết khỏi mặt, cô rút khỏi đống tuyết, quay người trở lại và nghiêng nghiêng trong khi anh cất tiếng.
"Anh chưa từng thấy ai dùng đầu làm máy khoan tuyết cả. Trình diễn rất thú vị. Em có định bán ý tưởng này cho mấy nhà sản xuất không?"
Rít lên tiếng cười, Julie ngã người dưới chân anh, cơ thể cô cười đến rung bần bật. Điều hòa lại hơi thở, cô nhỉn lên gương mặt toe toét của anh. Anh đổ bóng bên trên cô, hai tay chống hông, ra vẻ quyền uy tối thượng "Khi nào thì em sẵn sàng đắp người tuyết một cách nghiêm túc vậy?" Anh tự mãn thông báo với cái cằm chìa ra. "Em - ".
Julie đứng chôn chân. Anh tóm lấy cô, lăn người chắn ngang như cái cây bị ngã. Cô nhảy phốc khỏi tầm với của anh. "lòng tự tôn vì cú ngã" cô nhắc anh nhớ, miệng cô cười khúc khích và tránh xa anh thêm.
Anh cũng cười, nhưng vẻ nguy hiểm toát lên trong mắt anh từng bước thấm vào cô.
"Đúng rồi đó" anh nói êm ái "Đúng rồi".
"Đừng làm gì khiến anh hối hận đó" cô cười nắc nẻ tuyệt vọng, vừa giữ tay sát người vừa bước lùi nhanh hơn. Anh gia tăng bước đi nhanh chóng. "Nào, Zack" cô cười dữ dội "anh mà dám" cô hướng mặt vào rừng khi anh đổ người tới. Anh tóm được thắt lưng cô trước khi cô đi bước đầu tiên, người cô nằm trong tuyết, bên dưới anh, giữ cô cố định, đè chân lên eo cô. Cười toe toét trước mấy đòn chống đỡ vô ích của cô, anh đẩy hai tay cô lên trên đầu.
"Chuột nhắt" giọng anh nhẹ nhàng phấn khởi trong khi Julie cố thoát ra để thở "Chịu thua chưa?"
"Thua, thua, thua" giọng cô đứt quãng.
"Gọi 'chú' đi".
"Chú" cô cười nắc nẻ "Chú".
"Bây giờ nhắm mắt lại và hôn anh đi".
Hai vai cô rung lên đùa cợt, cô nhắm mắt với khuôn mặt nhăn nhó trẻ con. Một khuôn mặt khác đầy tuyết lạnh và ẩm cúi xuống hôn cô. Anh cạ tuyết vào hai má cô. Trong lúc cô cười lớn và thở phì phì thì anh đã đứng lên.
"Bây giờ" Hoàn toàn hài lòng khi đưa tay giúp cô "Em có chắc như thế là đủ với em không?"
"Đủ rồi" Julie cười khi muộn màng nhận ra niềm vui sướng như trẻ con của anh sau khi đùa giỡn trong tuyết. Dấu vết căng thẳng cuối cùng đã không còn trên mặt anh, một cảm giác trộn lẫn giữa âu yếm và ngạc nhiên hiện ra trong Julie khi biết những thứ rất bình thường như ném tuyết cũng có thể mang lại niềm vui cho anh. Anh đã đúng về một chuyện khác: chỉ nên tập trung tận hưởng món quà của hiện tại và ghi hồi ức đẹp cho tương lai. Đó là những gì anh cần.
Zack bước vào chỗ hõm để giúp cô. Tâm trí của anh đặt vào kế hoạch trước mắt.
"Anh nghĩ chúng ta nên chuyên tâm đắp người tuyết" anh thông báo khi đứng cạnh một khối tuyết không có hình thù nhất định đã từng là người tuyết của cô. Anh chống hai tay nghiên cứu nó và tựa lưng vào cô. "Bây giờ thì em đã hiểu chọc tức một người lớn hơn, mạnh hơn và thông minh hơn em là ý tưởng điên rồ chưa. Vì anh lấy lại tự tin của mình, anh có vài ý tưởng dành cho kế hoa - ".
Một quả cầu tuyết khổng lồ đập vào lưng anh không thương tiếc.
o O o
Ở một nơi hẻo lánh trên đỉnh núi Colorado, những tràng cười rộn rã cả một buổi chiều mùa đông. Những con sóc ngạc nhiên quan sát từ trong hốc cây, hai con người đang phá vỡ sự thanh bình, nhảy nhót như những đứa trẻ, đuổi bắt nhau qua những gốc cây, ném chặn những quả banh tuyết, và rồi cùng nhau đắp xong người tuyết còn dang dở. Khi họ làm xong, có cảm giác trong lịch sử chưa từng có một người tuyết nào khác.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàn Hảo
Judith Mcnaught
Hoàn Hảo - Judith Mcnaught
https://isach.info/story.php?story=hoan_hao__judith_mcnaught