Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11: Đại Hội Cưỡi Ngựa
S
au khi ba tên bại hoại rời khỏi, chúng nữ nhanh chóng đóng cửa phòng lại. Gương mặt ai cũng hồng hồng. Chỉ tại 3 cái tên đó mà chưa có tối nào thật sự thoải mái cả.
"Các lão bà, hôm nay các lão bà thật mệt nhọc." Hi Bình hiểu được ham muốn của chúng nữ, bất giác bật cười trêu chọc.
Tiếng ong ong bướm bướm vang lên, Hi Bình bị vây bởi chúng nữ, tâm trạng vô cùng hưng phấn.
"Hôm nay các nàng có mệt mỏi không?" Hi Bình không đợi câu trả lời, nói tiếp. "Ta hôm nay rất mệt mỏi, nên ta sẽ nằm đây, mặc các nàng xử trí." Nói đoạn hắn nằm ngửa lên tràng kỷ, mắt nhắm vẻ rất thoải mái. Trong đầu Hi Bình xuất ra một ý nghĩ đen tối.
Chúng nữ như ăn phải dấm, ai cũng khó chịu cáu kỉnh.
"Chàng mà dám đối xử với ta như vậy, ta cho chàng sống không bằng chết." Âu Dương Đình Đình nói, ngọc thủ không ngừng cấu véo Hi Bình.
"Dâm tặc ngươi, chàng có ý gì thế." Mộng Hương dò hỏi. Nàng tuyệt không tin có ngày Hi Bình lại chê bai nữ nhân.
"Ngươi thật sự muốn gì. Ta không tin cái giống sắc lang như ngươi lại có ngày ăn chay." Lương Lệ Quỳnh nói.
"Hay chàng không cần Hạnh Tử nữa." Mỹ Hạnh Tử ủy khuất nói.
Chúng nữ bật cười. Hi Bình kéo Hạnh Tử vào lòng, hôn lên môi nàng rồi nói:" Đừng có nghĩ bậy."
"Tiểu tình lang, ta từ Dã Mã Tộc theo ngươi đến đây, ngươi cũng nên đối xử tốt với chúng ta một chút." Nguyên Na nói, giọng vẻ không vui.
Hi Bình vẫn nằm đó, mỉm cười hắc hắc.
Cuối cùng, Bạch Tư lên tiếng:
"Chàng thật xấu xa. Ta biết chàng muốn gì rồi, nhưng chàng cứ nằm như thế thì sao cởi bỏ được y phục của chàng. Đứng dậy đi, ta sẽ giúp chàng."
Hi Bình hắc hắc ngồi dậy nói:" Bạch Tư thật thông minh. Nàng làm người đầu tiên nhé."
"Ừ..." Bạch Tư đỏ mặt nói.
Y phục hai người nhanh chóng được gỡ bỏ. Chúng nữ cũng đã quá quen với thân thể hai người và cũng đã quen với việc có người khác nhìn mình nên không ai thấy xấu hổ cả.
Hi Bình lại nằm lăn ra tràng kỷ, tiểu huynh đệ hùng dũng vươn lên.
"À... chàng muốn nhường chúng ta làm chủ hả?" A Lệ Tư Khắc cười nói.
"Với tất cả, trừ mình nàng." Hi Bình lạnh nhạt nói.
A Lệ Tư Khắc như ăn phải hũ dấm, khóe mắt rưng rưng. "Chàng... ta ghét ngươi." Dứt lời nàng bỏ đi sang phòng khác nằm, rưng rưng khóc."
"Sao chàng lại làm như vậy?" Chúng nữ hỏi.
"Kệ nàng ấy, tí ta sẽ giải quyết sau. Bắt đầu thôi." Hi Bình cười cười nói. Sau vụ A Lệ Tư Khắc cưỡng gian hắn, tâm hắn có chút gì đó không thoải mái. Vì vậy, cứ có cơ hội là hắn lại trêu chọc nàng.
Lúc này, Bạch Tư đã dùng bờ môi xinh xắn mềm mại ngậm lấy tiểu huynh đệ của Hi Bình. Chiếc lưỡi không ngừng đánh qua đánh lại. Hi Bình khẽ rên rỉ sung sướng.
"Mau, mau giúp Bạch Tư. Ta muốn nàng ấy sẵn sàng." Hi Bình vừa thở vừa nói.
Thủy Khiết Thu nhanh nhẹn dùng ngọc thủ vuốt ve một bên nhũ hoa của Bạch Tư. Mộng Hương cũng nhẹ nhàng xoa nắn bên còn lại. Lạc Lộ thì dùng ngọc thủ vuốt ve dọc lưng nàng, Lạc Diệp lại trêu ghẹo nhụy hoa của nàng.
Những cảm giác mang đến khiến người Bạch Tư khẽ run rẩy. Nàng cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Được một khắc, Bạch Tư không thể chịu nổi nữa. Nàng vội vàng ngồi dậy, nhẹ nhàng nói:" Hi Bình, Bạch Tư không chịu nổi nữa rồi. Thiếp đến đây."
Nàng dùng ngọc thủ cầm lấy trường thương của Hi Bình, điều chỉnh phương hướng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.
Một cảm giác thống khoái dễ chịu xâm lấn tâm can nàng.
"Ư..." Nàng khẽ rên rỉ.
Tâm linh hai người đã tương thông.
"Sao chàng muốn thiếp là người đầu tiên?" Bạch Tư thầm nghĩ.
"Nàng không muốn ngửi thấy mùi nữ nhân khác trên người nam nhân sao?" Hi Bình đáp trả.
Tâm hồn Bạch Tư xao động. Nam nhân này luôn hỉ hỉ hả hả, nữ nhân lại nhiều vô kể, không ngờ hắn quan tâm đến từng chi tiết nhỏ nhặt này.
"Hi Bình, Bạch Tư không còn thế nữa. Bạch Tư đã quen rồi."
"À... nhưng ta vẫn muốn nàng làm người đầu tiên."
Bạch Tư sung sướng, toàn thân khẽ chuyển động nhè nhẹ. Con ngựa đang đi nước kiệu, tuy chậm chạp nhưng cũng rất kích thích. Miệng nàng không ngừng rên rỉ.
"Hi Bình, chàng có biết điều gì khiến nữ nhân hạnh phúc nhất không?" Bạch Tư hỏi.
"Được thỏa mãn?" Hi Bình tự hỏi.
"Không, điều khiến nữ nhân hạnh phúc nhất là khi thức dậy thấy nam nhân của mình nằm bên mình. Nếu được thế, thì dù có chia sẻ vòng tay nam nhân với người khác, thiếp cũng nguyện cam lòng."
"A..." Tâm sự với Bạch Tư, Hi Bình hiểu được nhiều chuyện. Tâm tính hắn từ đó thay đổi ít nhiều.
Kỵ sĩ bắt đầu thúc ngựa phi các nước đại. Song thủ Hy Bình ôm lấy chân nàng, không ngừng thúc đẩy.
Song nhũ của Bạch Tư không ngừng rung rẩy, cảnh tượng thật kích tình.
Chúng nữ xung quanh đều đã không thể chịu nổi, đều đang tự dùng ngọc thủ thỏa mãn mình. Y phục cũng đều đã được cởi bỏ.
Trong phòng khác, A Lệ Tư Khắc vẫn dấm dứt khóc.
Bạch Tư la hét ngày càng to. Cảm giác này, thật sự rất tuyệt.
Hi Bình tuy nằm dưới nhưng cũng không ngừng hưởng ứng nàng. Những cú thúc lên đẩy Bạch Tư vào sự thống khoái tột cùng. Chẳng mấy chốc, Bạch Tư thở hắt ra, nàng nằm phủ phục xuống Hi Bình, tay tìm tay, môi tìm môi. Một nụ hôn thỏa mãn trao cho nhau.
Hi Bình khẽ đẩy thêm mấy nhịp. Bạch Tư rùng mình mấy cái rồi ngủ gục đi.
Nguyên Na nhanh nhẹn đỡ Bạch Tư ra rồi tiến tới, làm kỵ sĩ tiếp theo. Cách Nguyên Na cưỡi ngựa thật phong cuồng. Ngựa bị thúc ép phi nước đại liên túc. Hi Bình cũng không hề vận sức mấy, hoàn toàn để Nguyên Na chủ động.
Chúng nữ nhìn Nguyên Na mà thầm khâm phục sức khỏe vô bì của nàng.
Được nửa canh giờ, kỵ sĩ đuối sức mà cũng ngủ gục sang một bên.
Lần lượt Lạc Lộ, Lạc Diệp, Lạc U Nhi, Vưu Túy, Vạn Diệu, Độc Cô Tuyết, Lương Lệ Quỳnh, Nguyên Nghiêm, Mỹ Hạnh Tử, Thủy Khiết Thu bị con ngựa chứng này khuất phục. Các nàng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu. Gương mặt vô cùng thỏa mãn.
"Đến thiếp." Âu Dương Đình Đình nói. Cách cưỡi ngựa của nàng cũng rất mạnh bạo. Không chỉ thế, nàng la hét cũng rất to. Tiếng la hét của Đình Đình khiến A Lệ Tư Khắc càng khóc thảm thiết. Mộng Hương ngồi bên cạnh chứng kiến nãy giờ, không biết đã phải tự thỏa mãn bao nhiêu lần.
Sau khi Âu Dương Đình Đình gục đi, Mộng Hương liền tiến lại.
"Hi Bình, thiếp không quen cưỡi ngựa, chàng phải giúp thiếp." Mộng Hương dịu dàng nói.
"Ta sẽ hướng dẫn nàng." Hi Bình nhìn Mộng Hương trìu mến.
Tiểu huynh đệ đã tiến vào mật động. Mộng Hương khẽ rên rỉ.
Hai tay Hi Bình nắm lấy hai tay nàng.
"Nhẹ nhàng di chuyển thôi." Hi Bình nói.
Kiều đồn của Mộng Hương khẽ lắc nhẹ. Cảm giác thống khoái xâm chiếm nàng. Hi Bình cũng khẽ xuýt xoa.
"Cứ tiếp tục như thế, cho đến khi quen hẳn." Hi Bình nói.
Đi nước kiệu được một lúc, Mộng Hương bỗng nảy ra một chủ ý. Nàng nắm chặt lấy hai tay Hi Bình, người nàng khẽ ngửa ra về đằng sau.
Cảm giác này thật sự tuyệt vời. Trường thương của Hi Bình ép sát vào nhụy hoa của nàng. Mỗi lần kiều đồn di chuyển là nhụy hoa lại bị chà sát. Vô cùng kích thích, vô cùng sung sướng.
Mộng Hương cũng không chịu được lâu. Nàng cảm thấy cứ duy trì như vậy thì toàn thân sẽ vô lực.
Như hiểu được điều đó, Hi Bình nói:" Nào, bắt đầu phi nước đại thôi."
Mộng Hương khẽ "ừm" một tiếng, bắt đầu mạnh bạo thúc ngựa. Nàng đã chứng kiến nãy giờ, nên cũng nắm được phần nào nguyên tắc.
Những cú nảy mạnh bạo diễn ra. Hi Bình phải ôm lấy eo nàng, để nàng khỏi ngã ngựa.
Mộng Hương không ngừng la hét, gương mặt biểu hiện hàng vạn sắc thái tình cảm. Lúc đau đớn, lúc hoan hỉ, lúc lại mệt mỏi, khi thỏa mãn.
Nàng la lên một tiếng, toàn thân vô lực gục xuống.
"Hương Hương không làm nổi nữa."
Hi Bình hôn lên môi nàng, xoay ngược người lại, mạnh bạo tiến nhập vào nàng.
Được một lúc, Mộng Hương hoàn toàn thiếp đi.
Chúng nữ đã bị hạ gục. Chỉ còn một người vẫn đang dấm dứt khóc bên kia.
Hi Bình mỉm cười, cứ thế trần truồng tiến đến phòng A Lệ Tư Khắc nằm.
A Lệ Tư Khắc thấy Hi Bình bước vào, lòng vừa hoan hỉ vừa chán ghét. "Chàng đi đi, ta không muốn thấy chàng." Nàng úp mặt vào trong nói.
Cơ thể mềm mại của nàng bỗng bị nhấc bổng lên. Hi Bình đã bế nàng vào lòng, nhẹ nhàng quay về phòng cũ.
"Không, ta không muốn chàng." Tư Khắc nghẹn ngào nói. Nhưng song thủ của nàng lại đang ôm lấy cổ Hi Bình.
Hi Bình tiến vào phòng. Đặt nàng xuống giường, nói:" Để ta giúp nàng."
"Không." A Lệ Tư Khắc nằm úp người xuống, tỏ vẻ không hề muốn.
"Ta sẽ ôn nhu mà." Hi Bình thủ thỉ nói.
Tâm hồn A Lệ Tư Khắc khẽ xao động. "Chàng hãy chứng minh đi." Nàng nói mà không hề xoay người lại.
Hi Bình cũng chẳng biết làm thế nào. "Nào thì ôn nhu vậy"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Trần Khổ
Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng - Trần Khổ
https://isach.info/story.php?story=hau_liep_diem_giang_ho_mong__tran_kho