Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cận Chiến Pháp Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 1 - Chương 35: Muộn Côn Hư Ảo
C
ung Thủ này thật sự âm hiểm. Khi đám ăn hôi nghe Lục Nguyệt Vũ rêu rao về bảo rương thì đều lén lút đi theo sau, chỉ có thằng này là tìm vị trí cao ráo quan sát, chớp thời cơ mà tung ra đòn bắn lén, cái này hoàn toàn là điều mà Cố Phi ghét nhất.
Đối với loại người này, Cố Phi muốn tìm ra vị trí của hắn, rồi tự tay đánh lén hắn cho hắn nếm mùi bị phục kích là như thế nào.
Gió còn chưa ngừng thổi, âm thanh xoạt xoạt có thể che dấu tiếng bước chân của Cố Phi, hắn cúi thấp người bước đi trong bụi cỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh cung thủ kia. Thằng này trên sườn dốc bò từ từ, vừa thay đổi vị trí thì lập tức lắp tên kéo dây cung, nhưng chưa buông tay.
Chỉ làm dáng thôi! Cố Phi thầm khen, thằng này trầm ổn như xử nữ. Cái này rất khá, có điều không chuyên nghiệp chút nào, ít nhất cũng phải nhìn trái ngó phải cẩn thận, nếu thế thì đã phát hiện Cố Phi rồi!
Từ từ tiến lại gần đối phương, thậm chí đã đến ngay phía sau rồi mà hắn vẫn không phát giác, tiếp tục không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào dưới sườn núi. Cố Phi nhìn theo hướng của hắn, thì ra là chăm chú vào bảo rương trên cái cọc gỗ, cùng bụi cỏ mà lúc nãy mình cùng Phi Liêm ẩn núp.
Khóe miệng Cố Phi lộ ra một nụ cười nham hiểm, nâng pháp trượng lên cao, "Vụt" một tiếng đã đập mạnh xuống.
Tiếng động này thật sự quá lạ thường rồi, Cung Thủ cuối cùng cũng phát giác, nhưng không đợi hắn kịp phản ứng thì pháp trượng đã đập vào sao gáy cũng hắn rồi. Phía sau gáy có một huyệt vị, chỉ cần gõ hơi mạnh là có thể làm người ta bất tỉnh. Mà trò chơi mô phỏng rất chân thật, chỉ có điều do là trò chơi nên phải dựa vào số liệu nhân vật mà tính toán, Cố Phi tin tưởng với sức yếu đuối của mình thì chả thể làm hôn mê ngay được, cho nên sau khi đập một gậy liền bổ sung một đá, làm thằng này té lăn cù.
Tên này bị đập một gậy còn chưa hiểu chuyện gì, quay lại đã bị ăn thêm một cước, lăn xuống dốc. Trên đường còn đụng thêm vài cục đá, Cố Phi thật lo lắng thằng này lăn đến chân dốc có hay khi bị mất trí luôn hay không. Có điều cứ để hắn lăn thế này thì chẳng mấy chốc là bay xuống hồ luôn. Cho nên Cố Phi vội gửi tin nhắn cho Tiểu Vũ: "Hàng tới rồi, hốt hắn đi."
"Hàng gì?" Tiểu Vũ hỏi.
"Cái tên đã bắn cô á." Cố Phi nói.
Sau đó Cố Phi liền thấy Tiểu Vũ núp sau cọc gỗ ló đầu ra, bèn hướng cô ta phất phất tay, nhưng chả thấy cô ta phản ứng gì, vội vàng gửi tin: "Cứ đứng ở đó chờ đi, lập tức sẽ thấy."
Tiểu Vũ đứng bên cọc gỗ ngó nghiêng, quả nhiên chỉ chốc lát đã thấy vật gì lăn xuống. Theo như Cố Phi nói thì là "người", Tiểu Vũ lấy lại bình tĩnh, thấy rõ vật đó là một người, liền nhảy tới đạp vào hắn, rồi gửi tin cho Cố Phi: "Nhận hàng"
Thằng này bị đạp cũng không có phản ứng, xem ra đập đầu nhiều quá ngất cmnr.
"Ừ!" Cố Phi một bên trả lời, một bên bước nhanh tới. Tiểu Vũ đang nhìn, lại thấy có một cái bóng nữa xuất hiện, lại ngộ nhận: "Còn một tên nữa!".
Cô ta vừa rồi ăn hết một cái Bắn Lén, tuy ở phía sau cọc gỗ đã nghỉ ngơi một lát, nhưng Sinh Mệnh hồi phục có hạn, lúc này lại gặp thêm kẻ địch nữa, máu có phần không đủ dùng. Phi Liêm bên kia nghe có động tĩnh, cũng ngóc đầu lên hóng. Tiểu Vũ thấy có viện binh, lúc này cũng bất kể người nào, chỉ hô to: "Mau tới giúp, còn có người"
Phi Liêm tự nhiên cả kinh, vội vàng giương cung lắp tên lao đến, thấy có bóng người lao tới, bèn thả dây bắn ra một mũi tên.
Cố Phi chạy tới gần hai người, đang muốn chào hỏi, nhưng trong bụi ánh sáng lờ mờ, vậy mà hai người không nhận ra hắn, Phi Liêm còn bắn hắn nữa.
Thân thể Cố Phi vội vàng né tránh, đưa tay chụp được mũi tên, chật vật lên tiếng: "Là tui mà!"
"À!" Tiểu Vũ nghe ra tiếng của Cố Phi, vội vàng ngăn Phi Liêm lại: "Đừng bắn nữa, người một nhà"
Phi Liêm căn bản cũng không có chuẩn bị bắn mũi tên thứ hai. Bắn ra một mũi tên lại bị người ta chụp được như vậy, hắn còn đang sững sờ đây nè!
Cố Phi bước tới trước mặt hai người, tiện tay đem mũi tên trả lại cho Phi Liêm, mỉm cười nói: "Không có việc gì rồi."
Phi Liêm sững sờ tiếp nhận, có chút không biết làm sao. Tiểu Vũ căn bản chú ý tới những chi tiết này, chỉ cao hứng bừng bừng: "Bảo rương bảo rương" rồi ôm vào lòng, "Nhiệm vụ cuối cùng cũng hoàn thành."
" Nhiệm vụ?" Phi Liêm mờ mịt.
" Đúng vậy, là nhiệm vụ công hội của tụi tui. Đoạt lại bảo rương bị cướp." Tiểu Vũ đem bảo rương giơ lên.
Phi Liêm vẻ mặt ủ rũ, sớm biết là vật phẩm nhiệm vụ của người ta còn chạy tới đoạt làm gì! Lúc này mới nhớ mình là tên có ý đồ bất thiện này, chỉ vì chui ra một tên Cung Thủ mới làm hắn đứng cùng chỗ với hai người này, hiện tại vấn đề đã giải quyết, còn mình thì... Phi Liêm nghĩ vậy, len lén lùi ra sau một bước.
Chỉ có điều Cố Phi chả để ý đến chuyện này, còn Tiểu Vũ thì căn bản chỉ nhớ tới nhiệm vụ, việc này đã sớm quên rồi, hai người bơ luôn sự tồn tại của hắn. Phi Liêm thấy hai người đều không có địch ý với mình, mới nhẹ nhàng thở ra, mắt bắt đầu chú ý xuống dưới chân Tiểu Vũ rồi.
Thằng này là Cung Thủ, Cung Thủ với thân trang bị cực phẩm, mà mình cũng là Cung Thủ. Phi Liêm nuốt nước miếng một cái.
" Phi Liêm, ông không phải là Cung Thủ sao? Nhìn xem thằng này có trang bị nào có thể sử dụng thì lấy đi?" Cố Phi nói.
"Hả?" Phi Liêm bị giật mình, mình không nghe lầm sao? Tuy hai người này không phải Cung Thủ, nhưng đây chính là trang bị cực phẩm á! Lấy được rồi bán ra trên thị trường, xong lại mua cực phẩm trang bị của bọn hắn là xong chứ gì!
Phi Liêm nhìn Cố Phi, lại nhìn Tiểu Vũ, nhưng hai người này lại chả để ý hắn.
Tiểu Vũ còn đang ôm bảo rương nghiên cứu, mò trái mò phải cũng mở không được.
"Sao không mở được vậy!" Tiểu Vũ một bên phàn nàn, một bên giơ bảo rương đập đập vào cọc gỗ.
"Đừng đập, đừng đập, để tui xem" Cố Phi cầm bảo rương nghiên cứu. Phi Liêm hóa đá, hai đứa này thật sự không để ý trang bị cực phẩm hả, toàn bộ đều cho mình sao?
Cung Thủ cạp đất sớm đã bị Tiểu Vũ bỏ qua rồi, Phi Liêm cẩn thận từng li từng tí ngồi xuống, thấy hai người vẫn không để ý.
Phi Liêm cuối cùng cũng yên lòng, lật tên Cung Thủ lên, gỡ cây cung thằng này còn cầm trong tay.
"Chắc là vật phẩm nhiệm vụ cho nên không thể mở được" Cố Phi cả buổi cũng không tìm được cơ quan nào để mở bảo rương được, mới đưa ra kết luận. Cố Phi lơ đãng nhìn xuống tên Cung Thủ đã lật lại.
"Đợi một chút..." Cố Phi nói.
Biết ngay mà! Phi Liêm buồn bực.Không cho thì nói sớm đi. Lại làm cho mình cao hứng rồi bóp chết hi vọng đi. Đây chắc chắn là âm mưu tra tấn của hắn rồi, còn tưởng hắn rộng lượng nữa chứ! Phi Liêm trong bụng vô cùng khó chịu, nhưng dù gì cũng là chiến lợi phẩm của người ta, hắn muốn cũng không được, đành phải lùi lại một bên.
"Người này, tui quen..." Cố Phi cười khổ.
"Hả?" Phi Liêm kinh ngạc.
"Ngự Thiên Thần Minh" Cố Phi nói.
"Tên này, có chút quen quen..." Phi Liêm cũng là một game thủ lâu năm.
"Trước kia hắn chơi Pháp Sư" Cố Phi nói.
"Đúng đúng đúng!" Phi Liêm liên tục gật đầu, "Thì ra là hắn"
Cố Phi gật đầu.
"Trước tiên lay tỉnh hắn đã! Tiểu Vũ, đem hắn lại bờ sông đi." Cố Phi nói.
"Ông sao không tự đi làm đi" Tiểu Vũ vẫn còn nghiên cứu bảo rương.
"Tui yếu đuối mà!" Cố Phi cười khổ. Nói câu như thế làm cho Cố Phi cảm thấy vô cùng sỉ nhục. Cũng may là trò chơi!
"Hừ, phiền chết được" Tiểu Vũ bước tới, một tay đã nhấc Ngự Thiên Thần Minh lên, vừa đi vừa hỏi: "Ông nói ông quen tên này?"
Cô gái này não luôn delay 30s so với người ta! Cố Phi một bên gật đầu một bên nghĩ.
"Vậy sao hắn còn bắn tụi mình?" Tiểu Vũ hỏi.
" Khả năng có chút hiểu lầm, trước cứu tỉnh hắn rồi nói sau." Cố Phi nói xong, ba người đã đến bên bờ hồ. Tiểu Vũ đem Ngự Thiên Thần Minh ném trên mặt đất, Cố Phi múc nước tát vào mặt hắn. Phi Liêm lúc này mới ý thức tới một vấn đề quan trọng: Ngự Thiên Thần Minh là bất tỉnh, Cố Phi làm sao làm được? Trước mắt còn chưa xuất hiện kỹ năng gây ra trạng thái choáng. Cho dù có thì trạng thái choáng cũng khác với việc bất tỉnh của con người. Đây chẳng qua là do hệ thống cưỡng chế nhân vật không thể nhúc nhích mà thôi.
Cuối cùng Ngự Thiên Thần Minh cũng tỉnh lại. Vừa mở mắt, hắn đã phục hồi tinh thần, lăn mình một cái, tay đã lắp tên giương cung lên. Kết quả nước vào lỗ mũi làm hắn ho sặc sụa.
"Đừng manh động, là anh nè" Cố Phi nói.
"A! Thiên Lý!" Ngự Thiên Thần Minh cũng nhận ra Cố Phi.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Hắn thu hồi cung tiễn, đứng dậy, đưa tay sờ sờ gáy, bị Cố Phi đập một phát vẫn còn dư âm đau đớn.
"Chẳng lẽ là Muộn Côn, đã có Đạo Tặc cấp 36 rồi sao!" Ngự Thiên Thần Minh quá sợ hãi. Như hắn là một gã cuồng game ngày đêm cày bừa cũng chưa tới được cấp 31, đột nhiên lại xuất hiện một nhân vật cấp 36, cái này thật khó chấp nhận.
"Khục..." Cố Phi ho khan một cái, không trả lời vấn đề này, ngược lại hỏi: "Chú làm gì ở đây vậy?"
"Tui đang làm nhiệm vụ, bảo vệ bảo rương đấy." Nói xong lại thấy bảo rương trong tay Tiểu Vũ, chỉ biết cười khổ: "Ôm nó làm gì, vật phẩm nhiệm vụ, bên trong không có cái gì đâu, chỉ có người nhận nhiệm vụ đoạt lại bảo rương cầm nó mới tác dụng thôi"
Kết quả Tiểu Vũ chẳng những không có buông ra, ngược lại còn ôm chặt hơn nữa.
"Chẳng lẽ mấy người..." Ngự Thiên Thần Minh ngây ngẩn cả người.
"Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Nhiệm vụ trong trò chơi này là dẫn hai bên người chơi tàn sát nhau hả?" Cố Phi tuy chưa tiếp xúc qua Game Online khác, nhưng cũng biết Game Online mặc dù có trợ chiến, cũng không có loại nhiệm vụ cưỡng chế người chơi PK với nhau.
Cố Phi vừa dứt lời, Tiểu Vũ đã nói: "Ai nha! Thất Nguyệt tỷ cùng Lạc Lạc tỷ mọi người đều tạch rồi!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cận Chiến Pháp Sư
Hồ Điệp Lam
Cận Chiến Pháp Sư - Hồ Điệp Lam
https://isach.info/story.php?story=can_chien_phap_su__ho_diep_lam