Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ai Là Của Ai
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34: Sự Lãng Mạn Của Hai Người
T
hời điểm chính thức kết giao một tháng, Chu Vệ dành cho Triêu Huy một sự ngạc nhiên lớn.
Anh sáng sớm đã gửi tin nhắn nói rằng ngày hôm đó anh bận rộn nhiều việc, muốn cô buổi trưa qua trông nom thọ thọ.
Triêu Huy không nghi ngờ gì anh, giữa trưa tan lớp liền chạy tới, lại không phát hiện tung tích Thọ Thọ đâu. Tìm kiếm khắp nơi, phát hiện trên bát ăn cơm của thọ thọ có dán một tờ giấy: "Cuộc sống thật nhàm chán, chúng ta đều cần một chút thử thách. Đồ vật bắt đầu bằng chữ S đồ vật bắt đầu bằng chữ M." (*)
Triêu Huy ngẩn ngơ... Quả nhiên anh rất là nhàm chán. Nghĩ ngợi một lát rồi chạy đến bên giá sách nhìn nhìn, tìm được một quyển 《 Luật dân sự thông luận 》 mở ra, tìm được tờ giấy thứ hai: "Không rời em, mỗi ngày được em ôm, em nằm lên, tôi cảm giác thực hạnh phúc."... Anh nói là ngược luyến sao?
Triêu Huy không nói gì lật chiếc gối đầu lên, tìm được tờ giấy thứ ba viết: "Em thích mơ mơ màng màng hướng tới tôi, để cho tôi nhìn thấy khuôn mặt chân thực nhất mông lung nhất của em."
Chân thật lại mông lung? Triêu Huy suy nghĩ nửa ngày, tìm được tờ giấy thứ tư bên cạnh tấm gương trong phòng tắm: tôi thích tính tình cáu giận một chút của em, có chút buồn bực cũng có chút đáng yêu."... Điều khiển từ xa.
Triêu Huy ở dưới TV tìm được tờ giấy thứ năm: "Tôi thuộc về bạn bè phương xa, thuộc về tuổi trẻ mông lung yêu say đắm, cũng thuộc về người yêu thần bí chưa từng gặp mặt, còn em thuộc về ai?"
Thế này làm khó Triêu Huy rồi, cô suy nghĩ cản thận thật lâu cũng chưa nghĩ ra là cái gì. Phương xa? Tuổi trẻ? Chưa từng gặp mặt... Điện thoại? Internet? Đều không có a... Có cái gì có thể liên lạc khi hai người không thấy mặt? A... Hòm thư. Bạn bè Phương xa gửi thư, thiếu niên nhắn gửi thư tình, còn có mật ngữ tình nhân không thấy mặt... Thật là lạnh nha, Triêu Huy run rẩy.
Đi xuống lầu, mở hộp thư ra, lấy ra tờ giấy: "Nhìn bên phải xem."
Triêu Huy không nói gì ngẩng đầu, chậm rãi nhìn sang phía bên phải.
Ở lối vào, thọ thọ chậm rãi bước ra, ngồi xuống, nhìn cô, miệng ngậm một nhành hoa hồng đỏ thắm.
Triêu Huy ngây ngốc...
Trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc cô nhận lấy đóa hồng, không rõ nguyên nhân. Thọ thọ đứng lên, gãi gãi chân của cô, đi ra ngoài, thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn cô.
Triêu Huy bước theo thọ thọ đi ra ngoài, liền thấy Chu Vệ anh tuấn cầm một chùm bóng bay lớn, chờ cô.
"Anh..." Cô không nói lên lời, không biết là vì quá kinh ngạc hay là vì quá cảm động.
Chu Vệ đi tới, nắm tay cô, nhẹ nhàng hôn lên gò má, nói: "Thực sự cảm ơn em đã cho anh một tháng ngọt ngào như vậy."
Thì ra là kỉ niêm một tháng kết giao nha... Triêu Huy mơ mơ màng màng nhớ lại, trái tim đập nhanh cực nhanh tâm cũng giống những quả bóng trong tay lơ lửng bay. Cẩn thận nghĩ lại, vừa rồi những lời gợi ý kia đều biến thành lời ngon tiếng ngọt của anh dành cho cô, đầu cô càng choáng váng.
Choáng váng cả một buổi chiều, Triêu Huy đặc biệt làm một cái bánh ga tô siêu lớn làm quà đáp lễ anh.
Chu Vệ rất nể tình ăn hết, nói: "Về sau em chỉ có thể làm bánh gato cho anh."
"Vì sao?" Cô khó hiểu.
"Đây là vật đính ước của chúng ta, vì sao có thể cho người khác nếm được? Em muốn trèo tường sao?" Anh nói vẻ rất hợp tình hợp lí.
Triêu Huy 囧... Vật đính ước... Cô còn tưởng rằng thọ thọ mới là chứ...
Kết giao ba tháng.
Triêu Huy có tiết cả ngày, tan giờ học đã là hơn chín giờ tối. Chu Vệ đứng trước cửa phòng chờ cô, thấy cô bước ra liền kéo cô đi. Đi tới sân vận động, anh từ ba lô lấy ra một đôi giầy trượt băng giúp cô đeo vào, rồi nắm tay cô vòng quanh sân vận động trượt một vòng rồi lại một vòng nữa.
Cô từng nói với anh trước đây hồi còn nhỏ học trượt băng bị ngã gẫy chân, mọi người trong nhà không cho cô trượt băng nữa, anh thế nhưng lại nhớ rõ.
Xa xa ánh đèn đường mờ ảo chiếu lại đây, cô say nhìn đôi mắt như ánh sao sáng của anh, cùng anh chia xẻ nụ hôn ngọt ngào ấm nóng.
Kết giao nửa năm.
Hai người đều bận việc, Triêu Huy đi thi đấu, mà Chu Vệ vừa vặn phải đi công tác, đành bỏ lỡ.
Từ ngoài trường trở về, đã là đêm khuya, Triêu Huy không muốn quay về phòng ngủ sợ quấy rầy các bạn, đành tới nhà Chu Vệ trong ánh mắt mờ ám của mấy anh chàng trong đội.
Đang ngủ mơ mơ màng màng, mơ hồ nhận thấy được có người kéo chăn lên, nằm ở bên cạnh.
Cô muốn mở to mắt, một mùi hương quen thuộc bay đến.
"Đừng thức dậy, tiếp tục ngủ đi." Chu Vệ giọng khàn khàn mang theo nét mỏi mệt vang bên tai cô.
Cô cảm thấy không ổn, xoay người muốn đứng lên, lại bị Chu Vệ gắt gao đè xuống không thể nhúc nhích."Anh đã mệt thành như vậy, còn có thể làm chuyện gì?" Anh cam đoan.
Ưmh... Cô mơ mơ màng màng ngủ lại... Nhưng vì sao vừa rồi nghe ngữ khí của anh cảm giác lại có chút đáng tiếc vậy...
Hai người ngủ đến lúc trời sáng rõ.
Triêu Huy là bị liếm mà tỉnh, cô kéo cái chăn cái trùm lên mặt. Sau đó là một tiếng cười khẽ, chăn bị giật ra, lại là một trận nháo loạn mộng đẹp đụng vào.
Cô giận: "Chu Vệ, anh có thể lôi con trai anh ra chỗ khác được không?"
Cô cư nhiên tưởng thọ thọ... Chu Vệ lại là nhẹ nhàng cười, cúi đầu cho cô một cái hôn ngọt ngào, ý định cùng đoạt không khí.
Dần dần,nụ hôn vui đùa hôn của hai người dần biến chất, càng ngày càng có xu hướng không thể khống chế. Vì sao càng ngày càng nóng vậy... Triêu Huy nửa ngủ nửa tỉnh nghĩ... Trên cổ quả thật, có chút khó chịu... Áo ngủ hình như bị nhấc lên, xúc cảm lạnh lạnh dọc theo thắt lưng hướng lên trên lan ra, dừng lại... Cô không có mặc nội y, cho nên...
Ôi! Triêu Huy nháy mắt tỉnh táo, thấy Chu Vệ ghé vào trên người mình, hoảng sợ, không khống chế tốt độ mạnh nhẹ liền một cước đem Chu Vệ đá xuống giường.
"Anh, anh... Hơi quá đáng rồi." Cô đỏ mặt, lắp bắp nói xong, luống cuống tay chân đem áo ngủ cài lại.
Tuy rằng bọn họ là người yêu, tuy rằng, tuy rằng bọn họ tình cảm dường như thật sự rất tốt, thực ra phát sinh chuyện như thế này là rất bình thường nhưng mà, nhưng mà... Cô một chút tâm lý chuẩn bị cũng chưa có.
Chu Vệ đứng lên, có chút buồn cười lau mặt, nói: "Anh đi rửa mặt một chút." Đi được vài bước, quay đầu lại, ôm ngực, vẻ mặt ai oán tha thiết: "Bà xã đại nhân, lần sau cước hạ lưu tình, bằng không ông xã em sớm hay muộn cũng hộc máu bỏ mình mất." Vừa rồi một cước kia, thật sự là không nhẹ...
Một cái gối đầu bay đến.
Triêu Huy giận, ai là bà xã của anh? Còn nữa, cái gì kêu lần sau?......
"Là cái gì vậy?" Chu Vệ tò mò nhìn chiếc hộp nhỏ đặt trên tay mình, hỏi.
"Quà tặng." Triêu Huy mất tự nhiên không dám nhìn anh, "Quà tặng nửa năm."
Chu Vệ không nói gì, thật cẩn thận mở ra, là chiếc Pocket PC loại mới nhất.
"Anh không phải máy tính của anh đã cũ rồi sao? Vừa vặn em lại quen một người là bán cái này..." Triêu Huy khẩn trương giải thích, không muốn để cho anh cảm thấy là mình đã tiêu rất nhiều tiền, "Anh ta còn chiết khấu khá nhiều cho em..."
Chu Vệ vuốt ve món quà trên tay, rũ mắt xuống, có chút xấu hổ nói: "So sánh với cái này, quà tặng anh chuẩn bị có chút thất vọng, hy vọng bà xã sẽ không ghét bỏ."
"Làm sao em có thể ghét bỏ được? Không đâu không đâu." Triêu Huy vội vàng tỏ thái độ, đã quên phủ nhận cách xưng hô bà xã, cũng đã quên mất người âm hiểm giả dối như Chu Vệ giả làm sao có thể bởi vì chút đả kích này mà lại suy sụp được.
"Nếu như vậy, mặc vào cho anh xem đi." Chu Vệ lấy ra quà tặng của mình.
Triêu Huy nhất thời có một loại ý nghĩ xúc động muốn tự sát... Cô cũng không thể được thu hồi lời nói vừa rồi? Cô thật ghét bỏ, ghét bỏ đến đòi mạng nha... Tuy rằng là cô rất thích sờ chất lụa tơ tằm rất thoải mái này, tuy rằng màu sắc cũng là màu trắng mà cô thích nhất, nhưng mà... Vải vóc quá ít, rất lộ liễu...
"Không thích cái áo ngủ này sao?" Chu Vệ mặt băng bó, hỏi.
Triêu Huy nhìn anh, lại nhìn áo ngủ trong tay, nuốt nuốt nước miếng: "Không, không có..."
"Vậy đi thay đi, để cho anh xem xem." Chu Vệ gắt gao nhìn cô.
A... Làm sao có thể! áo ngủ của cô luôn luôn đều là loại tối bảo thủ, lập tức đổi sang loại hình gợi cảm này... Lại còn muốn giữa ban ngày ban mặt mặc cho anh xem, giết cô đi!
Cảm thấy bản thân trêu đùa đã đủ, Chu Vệ mới kéo cô ngồi xuống: "Anh đùa em thôi. Hai ngày trước đi bách hóa mua tất, vừa vặn thấy loại áo ngủ này. Vốn cũng không định mua cái này đâu, nhưng là xem xét rất nhiều cái, chỉ có chiếc này có chất vải mà em thích."
Quần áo là anh mua, anh thích nói như thế nào đều là như thế, Triêu Huy ủy khuất nghĩ.
Chu Vệ còn nói: "Cất đi về sau đồng ý lại mặc cho anh xem."
Triêu Huy trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái, oán hận đem chiếc váy thả lại vào chiếc túi, nhét vào trong tủ quần áo.
Mặc cho anh xem... Có lẽ còn lâu nữa... Cô cũng không dám chắc, bởi vì cô đối anh càng ngày càng quyến luyến, càng ngày càng đắm say.
o O o
Đọc mấy bức thư của Chu ca sao mà thấy nó ngọt ngào đến vậy. ♥_♥
(*) Ta giải thích chút vì sao chị Huy lại giải được bức mật thư thứ nhất nhé:
S: Là chữ cái bắt đầu của từ sách (shu)
M: Là từ bắt đầu của quyển " Luật dân sự thông luận" (mínfă tonglùn)
Anh đang đố chị chơi trò giải ô chữ ấy mà
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ai Là Của Ai
Thuần Vu Lưu Lạc
Ai Là Của Ai - Thuần Vu Lưu Lạc
https://isach.info/story.php?story=ai_la_cua_ai__thuan_vu_luu_lac