Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
U Minh Trinh Thám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34: Sinh Nhật
T
rên con đường nhỏ không một bóng người, Ada cùng Minh Diệu một trước một sau bước đi, trăng sáng thật đẹp, nhưng Minh Diệu đã không còn chút tâm tư đi ngắm nhìn, cũng không cách nào ngẩng đầu đi ngắm, bởi vì trên cổ hắn treo đầy những túi quần áo do Ada điên cuồng mua về.
- Hôm nay thật cao hứng!
Ada hai tay trống rỗng, ở phía trước không ngừng nhảy nhót, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra được nàng thật sự vui vẻ.
- Đã thật lâu không được tận hứng như hôm nay rồi.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Minh Diệu đi phía sau chầm chậm phụ họa:
- Chị thì tận hứng rồi, nhưng tôi thì sống không bằng chết nha!
Trong lòng Minh Diệu thầm nghĩ.
- Sau này cậu có thể cùng tôi đi ra ngoài dạo nữa không?
Ada xoay người, nhìn giống như quái nhân canh giữ gác chuông đang bối lưng gù chậm chạp dụ dỗ Minh Diệu:
- Tôi thật thích có cậu cùng đi dạo phố với tôi.
- Làm ơn đi!
Minh Diệu sắp khóc lên:
- Chỉ cần chị ngoắc ngoắc tay, đàn ông trên toàn thế giới đều chạy tới đòi đi dạo với chị thôi, tại sao phải kéo theo tôi chứ, tôi không chịu được kiểu hành tội này đâu.
- Hừ, tôi thích vậy đó, dù sao tôi bất kể, chỉ cần sau này tôi muốn đi dạo phố, cậu phải đi với tôi.
Ada không đợi Minh Diệu kháng nghị, liền nhanh chóng chạy về phía trước.
- Nói định rồi đó, tôi không nghe được lời phản đối của cậu, coi như là cậu đã đáp ứng.
- Uy…
Minh Diệu vô lực muốn đưa tay ngăn cản Ada, nhưng trong nháy mắt liền buông xuống, bởi vì mấy cái túi trong tay thực sự là quá nặng.
- Trời ạ, cứu mạng a…
Từ rất xa cũng có thể nghe được tiếng Minh Diệu khóc thét.
- Hắt xì…Ta cảm giác có người đang kêu gọi ta…
Kẻ cơ bắp ngồi trên ghế trong công viên hắt xì thật lớn.
- Thật đáng tiếc, bây giờ ta đang bề bộn nhiều việc quá!
Kẻ cơ bắp vuốt vuốt lỗ mũi, từ trong túi quần móc ra một cây kẹo que thật lớn.
- Cô bé, thúc thúc có kẹo đây, có muốn đến nhà thúc thúc đi xem cá vàng không?
Một cô bé còn chưa đầy năm tuổi ôm con gấu bông ngay trước ngực, trong mắt tràn đầy nước mắt, tựa hồ lập tức sẽ chảy ra, thân thể không ngừng run rẩy.
- Đến đây đi, cá vàng nhà thúc thúc rất đẹp đó…
Kẻ cơ bắp cúi người xuống, làm ra một nụ cười mà hắn tự nhận là thật thân thiết, chẳng qua nếu kết hợp với nửa thân trần dị thường phát đạt biến thái của hắn, làm thế nào cũng không thể làm cho người ta liên lạc chung một chỗ với hai chữ thân thiết.
- Wow, a a a a…
Cô bé liền lớn tiếng òa khóc chạy mất.
- Mẹ, có tên biến thái muốn dụ dỗ con…
Cô bé nhào vào trong ngực đôi vợ chồng đang ngồi hóng mát trên ghế công việc cách đó không xa.
- Cái gì, ở đâu, tên dụ dỗ kia đang ở đâu?
Người đàn ông vừa nghe xong liền giận tím mặt đứng dậy đánh giá chung quanh.
- Ở đó, chính là người kia, ô ô ô ô…
Cô bé vừa khóc vừa chỉ vào kẻ cơ bắp cách đó không xa.
Người đàn ông theo ngón tay chỉ của con gái mình nhìn qua, làn da phiếm lên ngân quang dưới ánh trăng ở trong nháy mắt đã làm lửa giận của hắn hóa thành hư ảo.
- Kia…cái kia…chúng ta đi mau…mau báo cảnh…để cho cảnh sát…
Người đàn ông cảm giác chân mình có chút run rẩy.
- Ai…lại thất bại…đây đã là lần thất bại thứ 76 trong tháng này rồi…
Kẻ cơ bắp thở dài một hơi, trong nháy mắt biến mất trong tầm mắt của đôi vợ chồng.
- Ông xã…đó là người gì vậy…
- Không…không biết…sau này chúng ta không nên tới nơi này nữa, thật là đáng sợ.
Người đàn ông lôi kéo vợ cùng con mình vội vội vàng vàng rời đi công viên.
…
- Muốn vào nhà ngồi một chút không?
Ada xoay người hỏi Minh Diệu.
- Không được, đã đem đồ vật tới nhà cho chị rồi, sứ mạng của tôi cũng đã hoàn thành.
Trong lòng Minh Diệu có cảm giác lập tức sẽ được giải thoát.
- Cậu thật sự chán đi chung với tôi sao?
Ada cúi đầu, trong thanh âm có chút cô đơn.
- Ân…không phải vậy đâu…hoàn hảo…
Minh Diệu chỉ đành trả lời không đúng với lòng, lập tức sẽ đại công cáo thành, vào lúc này ngàn vạn lần không thể sai lầm.
- Có thật không? Tôi thật là cao hứng quá!
Ada ngẩng đầu, thật nhanh ôm lấy cổ Minh Diệu hôn lên mặt hắn một cái.
- Biết gì không? Hôm nay tôi thật sự cao hứng, bởi vì hôm nay là sinh nhật của tôi, cảm ơn cậu.
- Ân…sinh nhật vui vẻ…sớm biết hôm nay là sinh nhật của chị, bữa cơm kia hãy để cho tôi mời khách thì tốt hơn.
Minh Diệu có chút ngượng ngùng, cuối cùng bữa cơm kia do Ada trả tiền.
- Không sao, chỉ cần cậu đi chung với tôi, tôi đã cao hứng lắm rồi.
Ada ôm chặt cổ Minh Diệu, không chịu buông tay.
- Nhưng tôi còn muốn có một phần quà sinh nhật.
- Quà sinh nhật?
Minh Diệu sửng sốt một thoáng:
- Chị thích cái gì? Tôi đi mua ngay bây giờ!
- Không cần mua!
Ada nhìn vào ánh mắt Minh Diệu làm cho hắn có cảm giác không tốt.
- Cậu có thể lấy mắt kính xuống cho tôi xem ánh mắt của cậu một chút được không?
- Lại muốn xem?
Minh Diệu gãi gãi đầu, tránh né ánh mắt Ada:
- Không tốt lắm đâu, bây giờ là buổi tối, loại đồ vật kia ra ngoài nhiều lắm, lần sau có được hay không?
- Không, tôi muốn nhìn bây giờ thôi!
Ada lôi kéo Minh Diệu không ngừng kêu lên, Minh Diệu thật sự không thể hiểu được cô gái này vì sao lại có nhiều khí lực đến như vậy.
- Được rồi được rồi, nhìn, cho chị nhìn xem.
Minh Diệu thật sự không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là đem những túi xách gom lại trong tay, tháo xuống chiếc kính đen nhìn qua vô cùng quê mùa buồn nôn kia.
- Này, như vậy hài lòng chưa?
Minh Diệu không dám nhìn thẳng Ada.
- Hư, đừng nói chuyện, nhìn tôi đi, để cho tôi nhìn cậu thật kỹ.
Ada ngăn trở lời của Minh Diệu.
- Thỏa mãn nguyện vọng sinh nhật của tôi nào!
Minh Diệu thật sự không còn cách nào, ánh mắt nhìn thẳng mắt Ada. Đôi mắt xanh thẳm của Ada tràn đầy vẻ hấp dẫn, dưới ánh trăng, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át làm trái tim Minh Diệu đập dồn dập, Minh Diệu cúi đầu xuống, muốn hôn lên đôi môi mềm mại mê người kia.
- Linh linh linh…
Tiếng chuông điện thoại di động vang lên không đúng lúc, thức tỉnh hai người đang chìm đắm trong không khí mập mờ.
- A, là Tiểu Manh, tôi phải đi.
Minh Diệu hơi đỏ mặt, vội vội vàng vàng tắt di động xoay người xuống lầu.
Ada vốn định ngăn cản Minh Diệu rời đi, nhưng suy nghĩ lại, vẫn không nói ra khỏi miệng, tùy ý cho
Minh Diệu biến mất trong tầm mắt nàng nơi khúc quanh thang lầu.
- Hô…
Ada thở dài một hơi:
- Bỏ đi, dù sao vẫn còn nhiều thời gian.
Nàng lấy ra một chìa khóa trong túi xách mở cửa.
Mở cửa phòng, Ada đem toàn bộ túi xách hôm nay mua được ném lên sô pha, đi vào phòng tắm.
Tắm rửa xong, Ada chỉ khoác chiếc khăn tắm ngồi trên chiếc ghế cạnh tủ rượu, rót một ly rượu đỏ cho mình, cũng không vội uống, chỉ cầm ly rượu nhẹ nhàng loạng choạng nhìn chất rượu nhỏ đỏ tươi đang xoay tròn trong ly.
- Thật mê người a…
Trong đầu Ada vẫn không cách nào quên được đôi mắt trong suốt như trẻ con của Minh Diệu, ở lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của Minh Diệu, Ada đã bị đôi mắt sáng ngời trong suốt kia làm mê hoặc thật sâu.
- Một người đã sống nhiều năm trong xã hội tràn đầy nhơ bẩn xấu xa này, tại sao có được đôi mắt trong suốt tinh thuần đến như thế?
Ada uống cạn ly rượu, nhìn ra vầng trăng sáng ngời ngoài cửa sổ ngơ ngác xuất thần.
- Tích!
Thanh âm máy vi tính vang lên đem Ada từ thế giới đồng thoại riêng mình quay trở lại, một người thanh niên trẻ tuổi anh tuấn xuất hiện trên màn hình vi tính, mái tóc màu vàng chải thật chỉnh tề, có đôi mắt xanh thẳm giống Ada như đúc, ánh mắt thật đoạt tâm phách người.
- Ada, sinh nhật vui vẻ!
Thanh âm người đàn ông từ trong máy truyền tới, tràn đầy từ tính.
- Cảm ơn!
Ada nở nụ cười, nhìn qua có chút miễn cưỡng.
- Sao vậy, có chuyện không vui sao?
Người đàn ông tóc vàng cười cười:
- Tôi tặng lễ vật đã nhận được chưa?
- Ân, nhận được rồi, tôi rất thích!
Ada vẫn giữ nguyên nụ cười cứng ngắc:
- Cảm ơn anh, Hawk.
- Đừng khách sáo, chỉ cần cô thích là được rồi, thời gian không còn sớm, tôi không quấy rầy cô nghỉ ngơi.
Hawk nhìn thấy cảm xúc của Ada không cao, rất thức thời chặt đứt liên lạc.
- Hô…
Ada nhìn lên quả cầu thủy tinh trong suốt đặt trên bàn, ngay cả cái bệ khảm kim cương cũng có vẻ không ít tiền.
- Thật ra thì anh vốn không biết tôi cần điều gì…
Ada đứng dậy, cởi bỏ khăn tắm, thân thể mê người dưới ánh trăng tản ra ánh sáng xanh biếc.
Khi đã cởi hết khăn tắm, không biết do cố ý hoặc vô tình, khăn tắm phủ kín quả cầu thủy tinh cao quý mà xinh đẹp trên bàn.
Ada nằm trên chiếc giường mềm mại, nhìn vầng trăng vắng lạnh rơi ánh sáng bàng bạc trên đầu giường, hồi tưởng lại hết thảy những chuyện đã phát sinh từ lần đầu tiên gặp được Minh Diệu, an tĩnh dần dần chìm vào giấc ngủ, khóe miệng còn hiện lên nụ cười mê người.
Diệt Hồng Trần
Chương trước
Mục lục
Chương sau
U Minh Trinh Thám
Lão Thiên Thúc Thúc
U Minh Trinh Thám - Lão Thiên Thúc Thúc
https://isach.info/story.php?story=u_minh_trinh_tham__lao_thien_thuc_thuc