Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tuyệt Sắc Tiểu Thái Giám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 34: Chuyện Kẻ Trộm (2)
“K
ẻ trộm?” Lâm Bảo Nhi nháy mắt mấy cái “Chẳng lẽ các vị chính là anh hùng hảo hán trong truyền thuyết chuyên cướp của người giàu chia cho người nghèo, hành hiệp trượng nghĩa, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, được gọi là vĩnh viễn không nói bỏ cuộc ‘ Gặp chuyện bất bình rống một tiếng’ tiếng tăm lừng lẫy sơn tặc đại ca?”
“Ha ha, tiểu tử ngươi cũng có chút kiến thức, các huynh đệ mau cho hắn nhìn,” Tặc lão đại ra lệnh một tiếng, thủ hạ của hắn chính là bốn người sơn tặc kia lập tức đồng thời xoay người sang chỗ khác như được huấn luyện trước, Lâm Bảo Nhi nhìn chăm chú chỉ thấy bốn người bọn họ ở sau lưng áo đều có in một chữ “Tặc” thật to, chữ lớn màu trắng trên y phục màu đen thật sự là vô cùng chói mắt.
Rêu rao khắp nơi, ăn mặc trang phục sơn tặc thống nhất? Mấy tên trộm này quả nhiên không giống trộm thường.
“Tiểu đệ thực sự là bội phục bội phục,”Lâm Bảo Nhi chắp tay, “Chỉ là… các người bắt ta tới làm gì? Ta trên không lừa dối người già cùng mẹ goá con côi, dưới không khi dễ trẻ nhỏ, ở giữa lại càng không tiêu phí chơi gái đánh bài, cũng không ép dân nữ vào thanh lâu, ta quả thật là dân lành chính hiệu nha.”
“Ngươi?”Tặc lão đại cười ha ha, “Chúng ta nhận được mật nói ngươi vô cùng giàu có, hơn nữa tiền tài của ngươi đều là tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng.”
“Là tên Vương bát đản nào nói bậy? Ta muốn cùng hắn đối chất! Trở lại vấn đề, lão đại, ngươi xác định đại phú ông ngươi muốn bắt là ta sao?”
“Ừm…việc này….” Tặc lão đại suy nghĩ một chút “Ta không quản được nhiều việc như vậy, trước đem ngươi trói lên núi rồi tính tiếp, tiểu tử ngươi đừng có mong giở trò với ta.”
Ai Việc đã đến nước này thì Lâm Bảo Nhi đành phải tự than thở mình gặp xui xẻo vậy. Nàng bị mấy tên sơn tặc áp giả một đường lảo đảo lên núi.
Tuy rằng dọc theo đường đi nàng giải thích liên tục rằng nàng không phải người bọn họ muốn tìm, thế nhưng đành chịu là sơn tặc này căn bản là muối không vào đầu được. (Linh: ta nghĩ ý ở đây là mấy tên này không hiểu được lời tỷ ấy nói)
Này thật đúng là tú tài gặp phải binh lính, có lý nhưng không dùng được.
Đoàn người trải qua một phen lặn lội cuối cùng cũng đi tới cứ điểm sơn tặc – Tật Phong trại.
“Tật Phong trại? Tên trại rất mạnh mẽ! Đúng! Phi thường tốt!” Lâm Bảo Nhi nhìn mấy chữ lớn ngay trên cửa ra vẻ thật lòng gật đầu, hiện tại việc duy nhất nàng có thể làm chính là cố gắng hết sức giữ quan hệ tốt với đám sơn tặc này, như vậy mới có cơ hội chạy trốn.
“Tiểu tử ngươi cũng thật tinh mắt, tên sơn trại là do lão đại của chúng ta đạt được.”Một tên sơn tặc ở cạnh bên cười nói.
“Tiểu Tam Nhi, ngươi làm sao lại nói nhiều quá vậy!” Sắc mặt Tật phong trầm xuống, “Trước đem tiểu tử này giam vào nhà ngục lớn đi.”
Lâm Bảo Nhi âm thầm bĩu môi, Tật Phong lão đại này có vẻ mặt so với than đá còn muốn đen hơn.
“Đi, ngươi nhanh lên một chút.” Hai tên sơn tặc một đường xô đẩy đem Lâm Bảo Nhi tới địa lao, dọc theo đường đi Lâm Bảo Nhi âm thầm nhớ kỹ quảng đường đã đi qua, may là cái địa lao trong sơn trại cũng không quá xa cửa lớn.
“Vào đi thôi!”
Lâm Bảo Nhi buồn bực nhìn vào nhà tù với những thanh chắn bằng sắt, trời ạ, sao lại không là nhà tù bằng gỗ? Vì sao lại là bằng sắt? Vậy thì không phải rất khó trốn thoát sao?
Nàng uể oải nhìn xung quanh phòng giam, hoàn hảo, hoàn cảnh ở đây so với phim truyền hình thì tốt hơn rất nhiều, có một giường gỗ sạch sẽ, còn có chiếu cùng chăn bông, không nghĩ tới nhà tù của sơn tặc núi này lại có thể có nhân tính như vậy, thật đúng là ngoài dự đoán của ta nha.
Vừa tới thì bỗng nhiên thấy an tâm, Lâm Bảo Nhi đến bên giường gỗ nằm xuống, tiện tay kéo cái chăn(mền) đắp lên người, lăn qua lăn lại nửa ngày hẳn là đã tới thời gian ngủ trưa.
“Khò khò…” Lâm Bảo Nhi lăn ra ngủ lúc nào không hay.
“Hắn ngủ nhìn rất ngon.” Tật Phong đứng ở cửa phòng giam Lâm Bảo Nhi, nhìn bộ dạng ‘hắn’ ngủ thật sâu mà không nhịn được cười cười.
“Lão đại, ta đã phái người đi thăm dò rồi, chúng ta hình như là thực sự bắt sai người,” tiểu Tam Nhi đứng bên cạnh nhỏ giọng hỏi “vậy hiện tại nên làm gì bây giờ?”
“Nếu đã bắt tới rồi thì nhốt hắn vài ngày, địa lao này cũng đã vắng vẻ lâu ngày, hơn nữa….”
“Mấy tên vô lại kia, chết tiệt, mau đem mẹ các ngươi thả ra ngay!” (Linh: đoạn này ta hơi chém tí)
Tật Phong nhíu nhíu lông mày, cái điệp khúc này mỗi ngày hắn đều nghe được, đúng là giọng của một người đàn bà chanh chua.
“Lão đại”Tiểu tam Nhi đồng dạng đăm chiêu ủ dột,” Mụ đàn bà thối kia lại bắt đầu mắng chửi, hay là chúng ta dứt khoát thả ả ra đi không thì cô ta cũng sắp trở thành mẹ chúng ta thật. Ngày đêm phải đưa tới đồ ăn nóng sốt, ban đêm lại muốn xông hương thơm, rồi còn tắm với cánh hoa, càng tức giận là cách một ngày lại còn còn muốn chuyên gia giúp ả xoa bóp.”
“Thả nàng chúng ta không phải càng lỗ vốn sao?” Tật Phong cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Đây là cho người ăn sao? Ta muốn ăn tổ yến thượng đẳng, tổ yến, ngươi có biết hay không. Tật Phong ngươi hắc tiểu tử, mau lăn ra đây cho ta.”
“Ai vậy nha? Ngươi có thể yên lặng chút được không?”
Lâm Bảo Nhi vẻ mặt tức giận mở hai mắt “Ngươi, cô… ông đây hay bị tuột huyết áp đấy, cũng dám đánh thức ta? Ngươi có phải muốn chết sớm?”
Ôi chao! Tật Phong cùng tiểu Tam Nhi hai mặt nhìn nhau, thật là khéo, một bà cô đã khó hầu hạ, bây giờ lại thêm ra một ông dượng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tuyệt Sắc Tiểu Thái Giám
Thiển Thiển Ái
Tuyệt Sắc Tiểu Thái Giám - Thiển Thiển Ái
https://isach.info/story.php?story=tuyet_sac_tieu_thai_giam__thien_thien_ai