Chương 33
àng nghìn người dân Olympus thuộc mọi loài, thành phần tụ lại để chứng kiến chuyến đi của vị thần lãnh đạo của mình. Trên gương mặt của họ không có chút vui thích và đầu họ cúi gằm. Đã hàng nhiều niên kỷ kể từ lần cuối cùng Tam vương xoay chuyển Dòng Mặt trời xuống một hành tinh sống. Nhưng lần này mọi việc thực sự rất đau lòng. Họ đang chuẩn bị phá hủy thế giới quê nhà của Thần lửa Olympus.
Thần Vesta đứng ở đằng trước đám đông, sụt sùi khe khẽ. Thần Venus và Cupid đứng cạnh bà. Cánh của Cupid rũ xuống khi đầu cậu cúi xuống buồn bã. Rất nhiều Nirad đứng trong đám đông ngẩng đầu và tru lên đầy thương tiếc.
Paepen chạy cùng cha của Emily đến bên xe của thần Jupiter. “Làm ơn thưa thần Jupiter,” Steve nài nỉ. “Ngài không thể làm điều này!”
Vị lãnh tụ của đỉnh Olympus vẫn không biến đổi biểu cảm lạnh lẽo và cương quyết trên gương mặt như hình ảnh chiếc lưỡi sét ngài cầm trên tay. “Ta có thể và ta sẽ phải làm. Con người cần phải bị trừng phạt vì những gì bọn họ đã làm ra với chúng ta.”
Chiếc chiến xa bằng vàng của thần Jupiter được kéo bởi sáu con ngựa bay dữ tợn. Chúng giậm mạnh móng xuống nền đất, làm nền đất tóe lửa, nóng nảy chờ khởi hành.
Bên cạnh chiếc xe ngựa vàng của thần Jupiter là chiếc xe đen của thần Pluto, làm hoàn toàn bằng xương của những con chiến mã dũng mãnh nhất hy sinh trong chiến trường. Ceberus, con chó ba đầu của Hades đứng bên cạnh vị lãnh đạo của thế giới bóng đêm. Chiếc xe được kéo bởi sáu con chiến mã ma. Những con chiến mã này chưa bao giờ nhìn thấy ánh sáng ban ngày quá lâu trên xứ Olympus, nên thần Pluto phải buộc dải băng tối lên những hốc mắt trống của bọn chúng giúp chúng bình tĩnh lại.
Phía bên kia thần Jupiter là thần Neptune đang cầm cây đinh ba chiến tranh của người đứng đợi. Mắt người mang màu sắc của đại dương bão tố. Dưới chân thần là chiếc xe làm từ san hô, những chiếc vỏ sò khổng lồ đầy màu sắc và rất nhiều ngọc trai xinh đẹp. Chiếc xe nổi trên một hồ chứa đầy nước trong khi sáu con hải mã đuôi cá khổng lồ đang chờ đợi và hí vang, chuẩn bị lên đường.
Phía sau Tam vương, bốn chiếc xe kéo khác chở đầy những chiến binh hàng đầu Olympus cũng đã sẵn sàng theo chân người lãnh đạo của mình vào trận chiến. Thần Vulcan cưỡi cùng trên xe với Hercules và mang theo những tấm khiên và vũ khí mạnh nhất của mình.
Thần Diana lại gần Steve khi ông cố cầu xin thần Jupiter. Bà mặc nguyên bộ giáp chiến và mang một chiếc khiên một chiếc giáo. Mái tóc dài của bà được buộc gọn ghẽ sau lưng và mặt bà vô cùng cương quyết.
“Steve, ngừng lại,” bà nói. “Cha ta nói đúng, chúng ta đã cho Emily cơ hội cứu thế giới của người, nhưng cô ấy đã thất bại. Giờ đây Trái đất phải gánh chịu hậu quả cho những hành động con người gây ra. Ta đã gửi thần Apollo đến New York để triệu hồi em gái của người. Maureen sẽ được cứu khỏi sự phá hủy và được cấp cho một ngôi nhà ở Olympus này. Nhưng những người khác ta không thể làm gì hơn được nữa. Hãy lên xe đi cùng với ta.”
Ông nhìn bà đầy nghi ngờ. “Bà muốn ta đi cùng bà và xem bà phá hủy thế giới của ta ư?”
Thần Jupiter lắc đầu. “Không, Steve. Ngươi là cha của Thần lửa. Emily sẽ cần ông hơn bao giờ hết. Ông cần phải đi với chúng ta để có mặt vì con bé.”
Lời nói đó chặn đứng mọi lời phản đối của Steve. Cuối cùng ông cũng bước về phía chiếc xe của thần Diana và ngại ngần trèo lên đó với bà.
“Và ngươi, tên trộm nhỏ,” thần Jupiter lạnh lùng nói với Paelen, “ngươi và cháu của ta Chrysaor sẽ dẫn đường cho chúng ta đến chỗ chúng giam giữa Joel. Rồi chúng ta sẽ đón Emily, Pegasus, Alexis và chấm dứt chuyện này một lần cho mãi mãi luôn.”
Paelen và Chrysaor cũng muốn biện hộ với thần Jupiter, nhưng đã nhận được một cú cảnh cáo lạnh lẽo. Người đứng đầu đang giận dữ dọa ném họ cho chó ba đầu Ceberus ăn thịt.
Paelen cúi đầu đi tới phía lợn lòi có cánh. Cậu trèo lên trên lưng cậu ta. “Cậu nghĩ có bao giờ ông ấy tha thứ cho chúng ta không?”
Chrysaor kêu lên khe khẽ.
Paelen đồng ý. “Tớ cũng nghĩ là không.”
Khi tất cả mọi người đã cùng tập hợp, thần Jupiter giơ nắm đấm lên không trung, sấm và chớp tràn ngập trên bầu trời.
“Xuống Trái đất!” Ông ra lệnh.
Họ bước ra từ Dòng Mặt trời vào giữa đêm tăm tối. Phía dưới họ, bầu trời sao Las Vegas đang tỏa sáng rực rỡ. Với Chrysaor và Paelen dẫn lối phía trước, cả đoàn bay hướng xuống phía dưới.
Khi họ hạ dần độ cao, Paelen nhìn lại. Tam vương đang dẫn đầu đoàn. Phía bên trái là chiếc xe xương của thần Pluto với những con ngựa ma kéo xe. Tiếng kêu ám ảnh của chúng tràn ngập không gian và làm lạnh tim Paelen. Phía bên tay phải là chiếc xe của thần Neptune với những con hải mã bơi trên những đợt sóng thần mà thần Neptune đã tạo ra quanh xe của mình. Rồi ở chính giữa là chiếc xe ngựa vàng với những con chiến mã lửa sáng rực, thắp lên màn đêm với ánh sáng rực rỡ của mình. Cùng nhau họ tạo ra một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Thần Jupiter giương cao tia sét của mình và phát ra lửa giữa không khí, báo hiệu sự xuất hiện của thần Olympus trên bầu trời Las Vegas. Họ tiếp tục bay xuống cho đến khi họ chỉ còn cách đường giao thông phía dưới vài mét. Những chiếc xe ô tô bấm còi không ngừng trước cảnh tượng những chiếc xe bay xé tung đường, và những người trên phố hoảng loạn chạy tìm chỗ trốn.
Thần Jupiter hất đầu gầm lên giận dữ khi ông bắn thêm những tia sét xuống thành phố không ngờ vực này. Những tia sét đánh trúng những sòng bạc cao lớn và phát nổ trong khi lửa và những tia điện bắn xuống như mưa trên đường phố.
Thần Neptune giương cao đinh ba và hô gọi những luồng nước ẩn sâu trong lòng thành phố dâng cao, tràn lên phía trên bề mặt. Những cột nước bắn lên cao vút trong không khí.
Thần Pluto thả con chó ngao Ceberus của mình ra. Con chó ba đầu xồ ra từ chiếc xe chạy điên cuồng xuống đường đang tắc nghẽn. Ba chiếc đầu của nó ngoạm vào miếng đệm phía sau của một chiếc xe buýt chở khách còn trống và nâng nó lên cao trong không khí. Rồi Ceberus lắc lư nó như một chú chó lắc lư đồ chơi của mình.
Cả thành phố Las Vegas náo động với sự xuất hiện của những vị thần Olympus. Nhưng những chiếc chiến xa vẫn không dừng lại. Chúng tiếp tục đi theo Paelen xuyên qua những con phố cho đến khi chúng đến sở cảnh sát và nhà tù, nơi Paelen bị giam giữ.
Khi Chrysao hạ cánh xuống bậc cao nhất ở cửa dẫn vào nhà tù, thần Jupiter ra lệnh cho những con tuấn mã của mình dừng lại. Chúng đỗ lại trên không cách mặt đất vài mét. Vị thần tối cao của xứ Olympus nâng cao tia sét của mình bắn thẳng vào trong sở cảnh sát.
“Mang Joel ra đây!” Ngài ra lệnh khi giọng nói rền vang của ngài tràn ngập cả nhà ngục của thành phố. “Ngay lập tức!”
Những cánh cửa của sở cảnh sát bật mở khi lực lượng cảnh sát trang bị vũ khí ùa ra. Paelen đã lường trước điều này nên cúi xuống núp dưới cánh của Chrysaor trốn. Phía sau cậu ta, thần Jupiter tiếp tục yêu cầu thả Joel. Nhưng cảnh sát không nghe lời ngài nói. Họ bắn liên tục vào những chiếc chiến xa. Không ảnh hưởng bởi những viên đạn của cảnh sát, thần Jupiter bắn trả bằng tia sét của mình. Đột nhiên, toàn bộ mặt đất dưới chân cảnh sát sụp xuống khi thần Neptune gọi nước tràn lên. “Người anh em, dừng lại!” Thần Pluto gọi to.
Khi thần Jupiter và thần Neptune tạm dừng, thần Pluto duyên dáng cúi người trước bọn họ. “Làm ơn, cho phép ta…”
Người cầm đầu của thế giới bóng đêm bước xuống từ chiếc xe xương ngựa của mình. Ngài mặc một chiếc áo choàng đen dài chạm đất. Ngài không mang theo bất kỳ vũ khí gì. Ngài không cần bất cứ thứ gì. Thần Pluto chính là tử thần.
Với thần Diana và Hercules đi đằng sau, thần Pluto bước chậm rãi và bình tĩnh lên từng bậc thang của sở cảnh sát. “Đầu hàng đi, nếu không các người sẽ bị mang nộp cho ta.” Ngài gọi lớn.
Sĩ quan cảnh sát gần nhất giương súng nhắm vào thần Pluto. Viên đạn xuyên qua áo choàng của ngài nhưng không có tác dụng. “Ngu ngốc!” Thần Pluto nói khẽ rồi lướt tay trong không khí. Một giây sau, viên cảnh sát sụp xuống chết trên sàn.
“Ai tiếp theo?” Thần Pluto vừa hỏi vừa đảo mắt quanh những sĩ quan cảnh sát. “Ai muốn đối đầu với Tử thần?” Mắt ngài dừng lại trên người một nữ cảnh sát trẻ tuổi. “Có thể là ngươi chăng cô gái trẻ? Cô đã sẵn sàng kết thúc sớm cuộc đời của mình hay chưa?”
Người nữ cảnh sát trẻ bật khóc hoảng sợ và ném vũ khí xuống. Cô ta quỳ xuống và cầu xin được sống.
“Cho phép,” thần Pluto nói khi ông lướt qua không chạm vào cô.
Những sĩ quan cảnh sát khác nhanh chóng ném vũ khí và quỳ xuống đất.
Thần Diana lướt theo. Bà tóm người nữ cảnh sát và kéo cô ta đứng lên. “Nói cho ta - thằng bé Joel ở đâu? Thằng bé có cánh tay bạc và là tù nhân ở chỗ này.”
“Tôi thề tôi không biết bà đang nói về ai,” người nữ cảnh sát khóc. “Làm ơn, tôi vừa bắt đầu làm việc ở đây ngày hôm nay.”
Mắt thần Diana lướt qua những sĩ quan cảnh sát khác. “Ở đây ai biết Joel?” Bà hỏi “Trả lời ta không các người sẽ chịu đựng sự thịnh nộ của chúng ta!”
“Cậu ấy không còn ở đây!” Một sĩ quan cảnh sát to lớn nói. “Họ mang cậu ấy đi rồi.”
Hercules tiến lại gần người đàn ông và nhấc bổng ông ta lên khỏi mặt đất, “Ai mang cậu ta đi?” Ông hỏi. “Cậu ta đang ở đâu?”
“CRU!” Viên sĩ quan sợ hãi trả lời. “Họ đến tìm cậu ấy hai hôm trước. Cậu ấy không ở đây. CRU bắt cậu ấy đi rồi!”
Hecquyn bắt đầu lắc người đàn ông. “Ngươi có chắc không? Họ mang cậu ta đi đâu?”
“Thế đủ rồi, Hercules,” thần Diana gọi. “Đặt ông ta xuống.”
Vị anh hùng của xứ Olympus đặt viên cảnh sát xuống đất. Ông ta liếc nhìn người đàn ông, cao hơn ông ta ít nhất 30cm, với màu mắt giống hệt như thần Jupiter. “Họ mang cậu ta đi đâu?” Ông ta nhắc lại.
“Tôi... tôi không biết. Có thể là Khu vực 51.” Paelen rên rỉ khi nghe thấy cái tên căn cứ của CRU trong sa mạc. Cậu nhìn lại thần Jupiter. “Chúng con biết chỗ đó. Chrysaor và con sẽ dẫn mọi người đi tới đó.”
“Làm đi!” Thần Jupiter ra lệnh.
Khi thần Diana, Hecquyn và thần Pluto quay trở lại chiến xa của mình, tòa nhà bên cạnh họ nổ tung trong khói lửa và những mảnh vụn bay tung tóe khắp nơi. Phía trên đầu họ ù ù tiếng ồn của những chiếc máy bay trực thăng.
Paelen một lần nữa lại rên rỉ. “Đó là máy bay quân đội!” Cậu báo cáo lại với thần Jupiter. “Đó là những cỗ máy họ dùng để tấn công chúng ta!”
Một quả tên lửa đạn đạo thứ hai được bắn ra, nhắm vào những vị thần Olympus. Thần Jupiter giơ cao cánh tay và quả tên lửa chuyển hướng khỏi những chiếc chiến xa lao thẳng vào bên trong sở cảnh sát. Nó phát nổ ngay lập tức. Tất cả những cánh cửa sổ bật tung ra khi toàn bộ tòa nhà rung lên dưới tác động của quả tên lửa.
Thần Jupiter nhìn lên chiếc trực thăng đang vè vè và chĩa tia sét của mình lên cao, phát hỏa. Chiếc trực thăng bốc cháy và đâm thẳng xuống đường như một mớ sắt vụn cháy phừng phừng.
“Những chiến binh Olympus,” thần Jupiter giận dữ gầm lên. “Hãy cho những kẻ này biết chúng ta là ai!”
Người lãnh đạo xứ Olympus ra lệnh cho những con tuấn mã hung hãn đưa người bay lên cao. Khi họ bay qua tòa nhà đang bốc cháy, họ nhìn thấy bầu trời phía xa tràn ngập hàng trăm chiếc máy bay quân đội đang hướng về phía họ. Những chiếc phản lực bay vọt qua và bắn một loạt đạn đạo về phía họ.
Chẳng tốn mấy công sức, thần Jupiter xoay hướng tên lửa và chĩa chúng nhắm vào những tòa nhà khác xung quanh. “Cha ơi,” thần Diana hét lên phấn khích. “Nếu chúng muốn chiến đấu, hãy để chúng ta cho chúng biết thế nào là chiến đấu.”
Dưới lệnh của thần Jupiter, những vị thần Olympus tấn công vào lực lượng của quân đội. Thần Jupiter ra lệnh cho Paelen và Chrysaor tránh xa khỏi trận chiến và chờ cho tới khi nó qua đi, vì bọn họ không có vũ khí và phương tiện gì để bảo vệ chính mình. Không đợi được bảo đến lần thứ hai, họ bay khỏi trung tâm cuộc chiến và hướng đến tòa nhà cao tầng màu đen. Cúi người và luồn tránh giữa các tòa nhà và trực thăng truy đuổi, cuối cùng họ cũng đến được nơi tương đối an toàn trên mái của tòa nhà màu đen. Đứng cạnh nhau, họ nhìn trận chiến đang diễn ra trên bầu trời Las Vegas.
Không mấy xa mái nhà nơi họ đứng, ba chiếc máy bay trực thăng quân đội đuổi theo chiến xa của thần Neptune trên những đợt sóng sống động của người. Chúng nã súng và bắn tên lửa vào ông. Nhưng thần Neptune bắn trả lại. Ông giơ cao cây đinh ba trong không khí. Những luồng nước bắn vọt từ dưới nước lên đẩy bay hết hướng tên lửa bay thẳng sang hướng tòa nhà màu vàng cao nhất thành phố. Với sức va chạm của hàng loạt tên lửa đạn đạo, cả tòa nhà to lớn lung lay. Cuối cùng, như một con quái vật bị đánh bại trong trận đấu, nó nghiêng qua rồi đổ sụp xuống mặt đất.
“Chrysaor nhìn kìa,” Paelen nói trong ngạc nhiên khi cậu chỉ xuống phía cuối con đường. Những chiếc máy bay trực thăng và máy bay phản lực ra sức tấn công, nã đạn vào chiến xa của thần Jupiter và chiếc xe chở thần Diana và cha Emily.
Nhưng những vũ khí này không thể chạm được vào mục tiêu của mình. Chúng bị bẻ cong bởi sức mạnh Olympus và đâm sầm vào kim tự tháp đen khổng lồ. Ánh đèn trên đỉnh kim tự tháp tắt ngúm, các cửa sổ nổ tung và cả tòa nhà bùng lên cháy phừng phừng.
“Quân đội đang tiêu diệt chính thành phố của mình với hy vọng ngăn được bước của chúng ta. Chẳng nhẽ họ không nhìn thấy những thiệt hại họ gây ra cho chính người dân của mình ư? Những cuộc sống mà họ đang hủy hoại? Họ không thể nào đấu với thần Jupiter - tại sao họ còn dám thử cơ chứ?”
Paelen không thể nào hiểu được hết. Không phải ai trong thành phố này cũng là người xấu. Thế nhưng họ vẫn đang bị tiêu diệt. Có thể trong quá khứ cậu sẽ không quan tâm mấy đến vấn đề này. Nhưng từ sau khi quen biết và yêu quý Emily và Joel, cậu đã biết con người cũng có thể có người tốt như thế nào. Nhìn cảnh tan hoang này càng làm cho cậu cảm thấy buồn hơn. Chrysaor kêu eng éc đồng ý, khi hai người cùng kinh hoàng chứng kiến sự phá hủy đang diễn ra trên thành phố Las Vegas.
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới