Nơi Trú Ẩn epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 33
ỘT LỜI HỨA. PUCK ĐÃ HỨA LÀ SẼ QUAY LẠI VỚI Sabine và Ranger. Hứa là nó sẽ chặt đứt sợi xích. Đối với một con mèo thì một lời hứa là rất thiêng liêng. Mẹ nó ủ nó chặt bên dưới cằm mình, do đó ngay tiếp theo đó, khi chúng cảm thấy chúng đang bay, bay mãi và xoay tròn trong không gian, nó nhắm chặt mắt lại và bám vào người mèo mẹ, cứ quay mãi trong không khí cho đến khi... khắp xung quanh chúng toàn nước là nước, mặt nước dâng cao lên để đón lấy chúng, thấm qua cái túi vải và kéo chúng xuống, cứ sâu mãi xuống dưới.
“Bơi đi con,” mèo mẹ bảo. Nó đang cào cấu vào lớp vải, vuốt quắp vào cái túi nhỏ đã hơi hé mở, giằng xé với cái nút buộc hôi thối. Nước tràn vào đầy miệng mèo con, vào mũi nó và cả hai tai nó.
“Bơi đi,” mẹ nó nói. Nó đẩy mạnh hết sức những đôi chân nhỏ xíu nhưng thấy mình vẫn cứ bị quấn chặt trong cái túi vải. Nước lại kéo nó chìm xuống, xuống thấp hơn nữa. Nó cứ bị cuốn càng lúc càng xuống sâu hơn. Người nó cứ xoáy tròn. Rồi nó chợt nhận thấy một cú đẩy mạnh từ phía sau. “Bơi đi.” Thế là nó bơi.
Bằng một cách nào đó cái túi vải bật mở. Nó đã có thể nhìn thấy ánh sáng ở phía bên trên, nhìn thấy ánh sáng đang biến đổi, thấy bầu không khí lung linh, chập chờn xuyên qua mặt nước. Nó đã có thể cảm nhận thấy mèo mẹ đang ở phía sau nó, ở ngay đằng sau, cảm thấy mẹ đang đẩy nó lên, lên cao hơn. Nó chỉ biết là mèo mẹ đang ở ngay đằng sau đuôi. Nó cảm nhận được sự có mặt của mẹ. Nó có thể nghe thấy tiếng của mẹ.
“Bơi đi con.”
Nó bơi, dốc hết sức bình sinh để bơi trong dòng nước lạnh buốt của con sông nhánh. Nó đã không nhìn thấy sợi dây đã lỏng ra của cái túi vải, sợi dây duy nhất đang quấn quanh chân mẹ nó, giữ lấy mẹ nó ở dưới đáy sông đầy vỏ trai. Tất cả những gì nó có thể nghe được là “Bơi đi.”
Puck bơi lên, tiếng mẹ nó vẫn còn vang trong tai nó.
“Bơi đi con.”
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn