Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khẩu Vị Nặng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34: Quà Sinh Nhật
T
ôi và Tiền Đường lại phát sinh một chút mâu thuẫn nhỏ, 囧.
Nói đến nguyên nhân của việc lần này, tôi rất muốn phun lửa. Chuyện là lúc sinh nhật tôi, Tiền Đường cùng tôi đi dạo phố, tôi đứng ở bên ngoài cửa hàng GUCCI gặm kem, cách lớp cửa kính nhìn một cái túi tới chảy nước miếng bị Tiền Đường thấy được. Kết quả là tên nhóc này liền bắt đầu cười nhạo thẩm mỹ của tôi, còn xoa đầu tôi cười không ngừng, cái ánh mắt kia, dường như muốn nói tôi là một kẻ thiểu năng, còn cậu ấy là người giám hộ.
Tôi giận dỗi, hất móng vuốt của cậu ấy ra, trợn mắt khinh thường nói với cậu ấy, nho không ăn được thì luôn luôn chua, ngài có bản lĩnh mua một cái rồi xé nát nó ra, tôi liền tin tưởng cái loại thẩm mỹ trong truyền thuyết của ngài có tồn tại.
Kết quả Tiền Đường cau mày nhìn chằm chằm giá của cái túi, hận không thể xơi tái nó luôn, cuối cùng cậu ấy đứng thẳng lên, tràn đầy hoài nghi nhìn tôi, hỏi: “Thực sự tốt lắm sao?”
“Đương nhiên rồi, bằng không vì sao lại đắt tiền như vậy, anh nghĩ người tiêu dùng đều là đồ ngốc hử?” Kỳ thực tôi chỉ là muốn đấu võ mồm với cậu ấy thôi, cái túi kia đẹp thì có đẹp thật, nhưng cũng không đẹp đến mức khiến tôi cảm thấy đáng với cái giá kia, tiền để mua cái túi này này khéo đủ mua cả xe tải kẹo hồ lô mất.
Tiền Đường vẫn cảm thấy khó mà hiểu nổi, cậu ấy lắc đầu nhìn tôi, cảm thán, “Con gái bây giờ đều thực dụng như vậy sao?”
Tôi cười đẩy cậu ấy một cái, “Đi đi đi, đàn ông mà không có tiền để cho người phụ nữ mình yêu mua sắm mới là bất tài!”
Đương nhiên, chuyện cỏn con này không tính là mâu thuẫn, tôi cũng không để ý đến nó nữa, trải qua những ngày yên ổn với Tiền Đường. Sau khi khai giảng, cậu ấy lên năm hai, càng bận rộn hơn cả trước kia, cả ngày không thấy bóng, cuối tuần cũng thường xuyên không về nhà, nếu không phải đã nắm rõ nhân phẩm cậu ấy, tôi chắc cũng hoài nghi có phải cậu ấy đang ở cùng người khác hay không rồi.
Chớp mắt đã đến sinh nhật của Tiền Đường, tên nhóc này có ngày sinh rất đặc biệt, là ngày 11 tháng 11, khiến cho tôi thường xuyên cười nhạo cậu ấy. Tên này vốn không phải người thích phô trương, nhưng người nhớ sinh nhật cậu ấy cũng không ít, may mà cậu ấy đã về nhà trước một ngày, nếu không bà đây muốn ở riêng với cậu ấy một lát cũng khó, hóa ra hiện nay con người lại là sản phẩm bán chạy!
Lễ độc thân hôm nay (là những ngày có số 1 đó: 1/1 này, 11/11 này … ^^! Bây h mới biết có cái ngày này), Tiền Đường chui rúc trên sô pha nhà tôi xem tivi, tôi ở trong phòng bếp mân mê thật lâu, rốt cuộc làm cho cậu ấy một bát mì trường thọ. Thật ra cũng đơn giản, mì sợi mua trong siêu thị, nước thì đun sôi, dầu muối tương dấm mỗi thứ cho một chút, đứng canh vài phút, chờ cái vung nồi bị nước dùng đun nóng thổi lục bục thì coi như là chín rồi? A đúng rồi, còn có trứng gà!
Chẳng qua tôi tìm nửa ngày cũng không biết cha tôi dấu trứng gà ở nơi nào, cuối cùng đành phải lột trứng vịt muối thay thế, quả trứng vịt kia không hiểu sao lại khó lột như vậy, tôi gần như lột nát hết cả vỏ trứng, cuối cùng mới hoàn thành việc lớn.
Tôi đặt bát mì nóng hôi hổi trước mặt Tiền Đường, tiếp đó ngồi xổm bên cạnh cậu ấy, vẻ mặt chờ mong ngẩng đầu nhìn lên, gì mà cảm động, khích lệ, tán thưởng … tất cả cứ tuôn hết về phía tôi đi, ha ha ha!
Kết quả Tiền Đường nếm thử một miếng liền đặt đũa xuống. = =
Tôi chưa từ bỏ ý định, nháy mắt phóng điện với cậu ấy, “Ăn ngon không?”
Tiền Đường gắp một sợi mì đưa đến trước mặt tôi, cười nói, “Em nếm thử đi?” Tôi cắn một miếng. Ặc, cái vị quỷ gì đây?!
Không phải là ngon hay không ngon, trên thực tế, cái loại hương vị này là không thể dùng những từ đó để hình dung, mà chỉ có một chữ thôi: quái, quái dị đến mức không một người bình thường nào có thể làm ra, cảm giác kia, giống như là bị nguyền rủa vậy.
Vậy là tôi thất bại, cúi đầu ngồi xổm trên đất không nói chuyện. Khó khăn lắm mới có thể dụ dỗ Tiền Đường đi cùng tôi một ngày, vậy mà lại phá hỏng hết không khí rồi!
Tiền Đường kéo tôi lên ngồi bên cạnh cậu ấy, nắm tay tôi an ủi, “Kỳ thực… ừm, cũng không quá khó ăn.” Vì để chứng minh không phải mình đang nói mê, tên nhóc này lấy hết dũng khí bắt đầu từng miếng từng miếng ăn bát mì sợi kỳ dị kia.
Tôi ngăn cậu ấy lại, “Anh… anh đừng như vậy…”
Tiền Đường tránh tôi, “Không có chuyện gì, anh đói bụng, ăn cái gì mà chẳng là ăn, huống hồ tuy rằng thứ này không quá ngon, nhưng cũng không đến mức không nuốt nổi.”
Tôi biết cậu ấy chiều ý tôi, nhưng tôi cũng không thể trơ mắt nhìn cậu ấy ăn cái loại đồ ăn này, ngộ nhỡ trúng độc thì biết làm sao? Vì thế tôi liền cướp lấy từ trong tay cậu ấy, Tiền Đường không đồng ý, hai người tranh chấp, không cẩn thận làm cho nước canh rơi vào quần áo cậu ấy.
Tiền Đường bị nóng hít một hơi dài, tôi lại càng đau lòng, rút khăn giấy lau giúp, vừa lau vừa cởi nút áo sơmi để xem cậu ấy có bị phỏng hay không. Tốt quá, không bị. Chờ tôi ngẩng đầu lên, liền thấy tên nhóc này đang nhìn tôi chằm chằm, còn mê đắm liếm môi mỉm cười, “Tiếp tục đi.” ~_~!
Tiếp tục cái tiên sư nhà anh, sao lại không bỏng chết anh luôn đi!
Tôi đập gối ôm lên đầu cậu ấy, “Xéo về nhà thay quần áo!”
Tiền Đường ảo não chạy đi, thoáng chốc lại tinh thần sảng khoái trở lại, cậu ấy vừa vào cửa liền tiến lại gần ôm lấy tôi, cằm cọ cọ trên cổ tôi, cười đến là vui vẻ, “Tiểu Vũ!”
“Đi đi đi, cấm giở trò!” (nguyên văn là 卖萌: theo GG thì nó là phiên âm tiếng trung của “Moe”, bạn nào hay xem anime thì biết) Tôi phát hiện tên nhóc này càng ngày càng thích vòng vo, ở người khác trước mặt luôn bày ra bộ dạng thâm trầm chững chạc để lừa gạt đông đảo quần chúng, nhưng ở trước mặt tôi có đôi khi lại giống như trẻ nhỏ ngây ngô vậy.
Tiền Đường đương nhiên không buông tay, chẳng những không buông tay, còn được một tấc lại muốn tiến thêm một thước hôn tai của tôi, ngậm lấy vành tai tôi.
Mẹ nó, đã nói qua bao nhiêu lần không được hôn ở tai rồi, anh cứ hôn tai, hai chân em lại nhũn ra!
Đợi đến khi tôi kém chút xíu nữa là bùng nổ, Tiền Đường rốt cuộc cũng buông tha cái lỗ tai của tôi, ở bên tai tôi cười nhẹ, “Tiểu Vũ, anh mười chín rồi!”
Tôi toát mồ hôi, không phải già đi một tuổi sao, ngài sung sướng cái gì?!
Tiền Đường: “Còn kém một năm thôi.”
Tôi không kịp phản ứng, còn kém một năm cái gì? Tuổi kết hôn hợp pháp của phụ nữ mới là hai mươi chứ, đàn ông các người không phải là hai mươi hai tuổi mới có thể đăng ký sao? Luật hôn nhân lại sửa rồi sao?
Tiền Đường ấn tôi vào sô pha mãnh liệt hôn hít một lát, vừa hôn vừa cười dâm đãng, khiến cho tôi rất muốn đạp một cước lên cái bộ mặt đẹp trai kia. Bất quá… được rồi, tôi rốt cuộc đã hiểu cái gọi là còn kém một năm của ngài là cái gì rồi, ngài có thể nào đừng loanh quanh với cái chủ đề kia nữa không, tên háo sắc!
Thế này cũng chưa xong, tên nhóc này giống như thiêu thân không ngừng, hôm nay lại xuất ra chiêu mới. Rõ ràng là sinh nhật cậu ấy, kết quả cậu ấy lại tặng quà cho tôi, còn nói là sự ngạc nhiên vui vẻ.
Tôi mở quà ra xem, không phải một cái túi sao, hình dáng cũng không tệ, a, còn là loại A nha? Nhưng cái túi này nhìn sao cũng thấy quen mắt, tôi nâng cằm suy nghĩ một lát, a a a, lúc nghỉ hè chẳng phải đã từng thấy sao? Lúc đó tôi còn chảy nước miếng với cái túi chính hãng, Tiền Đường còn cười nhạo tôi, tại sao, hiện tại tỉnh ngộ rồi sao?
Đương nhiên, tôi không kỳ vọng nhiều với thẩm mỹ của Tiền Đường, trong mắt cậu ấy, người đẹp trai nhất khẳng định là mấy vị danh nhân như Einstein, Erwin, quần áo đẹp mắt nhất vĩnh viễn là mấy bộ đồ nghiêm chỉnh không màu mè lòe loẹt gì đó, cho dù là hàng vỉa hè, so ra cũng tốt hơn là mấy thứ áo quần hàng hiệu lố lăng (theo lời của Tiền Đường). Khiến cho người khác phẫn nộ là, áo sơ mi, quần jean không hề đặc sắc mặc ở trên người cậu ấy quả thật là nhìn thế nào cũng thấy đẹp mắt, khốn kiếp. o(╯□╰)o
Cho nên, sở dĩ Tiền Đường thay đổi suy nghĩ, mua cái túi này cho tôi, khẳng định là vì cậu ấy biết tôi thích, lúc đó liền chú ý. Ai nói đàn ông đều không chu đáo, Tiền Đường nhà tôi vô cùng tỉ mỉ lại biết quan tâm nha, hi hi hi. Tuy rằng cái túi này là đồ nhái, nhưng quan trọng nhất là sự quan tâm và tình cảm kia, huống hồ nếu Tiền Đường dám phí nhiều tiền mua cái chính hãng cho tôi, tôi mới muốn giết cậu ấy kìa. ^__^
Ai nha, bà đây thật là mẹ nó hạnh phúc!
Tôi ôm cái túi hôn một cái, lại ôm cổ Tiền Đường, hung hăng hôn một cái ở trên mặt cậu ấy, “Tiền Đường, em yêu anh!”
Tiền Đường hưởng thụ mỉm cười, “Anh cũng yêu em.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khẩu Vị Nặng
Tửu Tiểu Thất
Khẩu Vị Nặng - Tửu Tiểu Thất
https://isach.info/story.php?story=khau_vi_nang__tuu_tieu_that