Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huyền Vũ Dạ Nguyệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 34: Chấp Nhận
“A
” bị vấp phải cục đá nàng liền té nhào xuống đất, trong rừng sâu đêm tối chỉ còn tiếng khóc của nàng ngự trị.
Nàng cứ nằm ôm đất mà khóc, khóc không phải vì té đau, khóc là vì trái tim rất đau, muốn yêu nhưng không được, muốn chết cũng không xong.
Ngay cả trời cũng không giúp nàng, một trận mưa lạnh lẽo buông xuống màn đêm, càng lúc càng to, nàng chật vật đứng dậy, từ khi nào lớp đất lạnh lẽo biến thành lớp bùn, làm cho nàng trơn trượt liền ngã nhào thêm một lần nữa.
Những hạt mưa nặng nề đổ ào xuống thân thể gầy gò của nàng, như thể trừng phạt nàng, nhưng lại che giấu đi những giọt nước mắt trên khóe mắt của nàng.
Bất chợt một vòng tay ấm áp ôm trầm lấy nàng “Nguyệt nhi đừng tự làm khổ mình nữa được chứ” nàng khước từ hắn, đáng lý hắn nên từ bỏ, nhưng hắn vẫn âm thầm đi theo nàng, thấy nàng té, hắn muốn đến đỡ, nhưng nàng lại khóc sướt mướt mắt thấy như thế, hắn thật sự không dám tới gần nàng.
Nếu không phải vì hắn ham muốn chiếm hữu nàng, thì nàng sẽ không đau lòng như vậy, hắn muốn không quan tâm nàng, như hắn không làm được.
Xoay người lại nàng ôm lấy bóng dáng ướt như chuột lột không khác gì nàng, ôm hắn để tìm sự đồng cảm, ôm hắn để tìm một tia ấm áp, ôm hắn cũng vì muốn tìm một sự an ủi.
Mưa càng lúc càng lớn, tận trong rừng sâu, có hai bóng dáng đang ôm nhau thật chặt, hai người như muốn hòa làm một…
Những tia nắng sớm ban mai tươi mát, vừa len lỏi từ trong tấm màn cửa sổ chiếu vào vị nữ tử đang nằm trên gường, chiếc chăn màu ngọc bích, mái tóc đen dáy xõa dài phủ kín lên tấm trải gường màu ngọc bích, trên trán có nốt chu sa đỏ xinh xắn, hàng mi dài cong cong đang khép lại như cánh quạt, đôi môi hồng gợi cảm,với màu da trắng mà mịn hồng, nhìn vào thoạt như tiên tử giáng trần, thật mỹ lệ, thoát tục mà lại tao nhã, có thể làm chết đi hàng ngàn nam tử hán.
Kế bên là bóng dáng của một nam tử, hắn đã tỉnh rất lâu, đôi mắt chim ưng chứa đựng thâm tình sủng nịnh nhìn lấy tiểu tiên nữ đang chìm sâu vào giấc mộng, ngắm nàng ngủ, bất giác hắn liền nhếch môi cười mỹ mãn.
“Ưm” bất giác nàng xoay người qua, liền chui rúc vào người hắn như chú mèo nhỏ, hiện diện lên sự khả ái cùng lười biếng.
Khẽ sờ lên mái tóc dài mềm mại của nàng thì trong lòng hắn dâng một trận chua xót không tả xiết.
Rất ấm áp, như thế nào lại ấm áp như vậy, thân nhiệt, mùi hương thật quen…bất chợt nàng thanh tỉnh liền vươn người đứng dậy “Ngô”
Hắn đang thưởng thức vẻ mỹ miều của nàng thì bị nàng làm cho giật bắn mình vì hành động đường đột của nàng.
Đôi mắt tròn xoe, đảo một vòng quanh đây, thiết kế đơn giản, màu sắc chung quanh là màu ngọc bích, nàng chắc chắn đây không phải là phòng mình, đôi mắt nàng chứa đựng sợ hãi khi thấy cái nam nhân đẹp mị chết nữ nhân ở trước mặt nàng.
Hắn một thân màu trắng (giá y), mái tóc dài tung xỏa càng khiến tôn lên vẻ tuấn duật ma mị của hắn, đôi mắt chim ưng tà mị tràn đầy dục vọng nóng bỏng.
Tự nhìn lại nàng, nàng cũng đang mặc giá y, phút chốc hắn cười xoà “Muội sợ huynh ăn thịt sao?”
Giọng hắn khàn khàn tràn đầy mị hoặc, bất giác mặt nàng nóng bừng bừng lên, điều này càng khiến hắn cười sảng khoái, hướng tới nàng, hắn khẽ gọi tên nàng “Nguyệt nhi”
Những giọt ký ức quay trở về, nàng ngẩn người nhìn hắn, bất chợt hắn như sói đói, bổ nhào tới ôm lấy nàng “Đừng từ chối huynh, được không?”
Hắn biết nàng đối với hắn cũng có tình ý như hắn đối với nàng, nếu không nàng sẽ không rớt nước mắt, sẽ không đỏ mặt, để có được nàng hắn sẽ không từ mọi thủ đoạn.
“Ta….” Nàng ấp úng không nói nên lời, nhưng nàng rất thích hắn ôm nàng, nàng không chịu nổi sự cám dỗ của hắn, bất giác hai tay nàng vòng qua lưng hắn, ôm trầm hắn, đầu tựa vào vai hắn, nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác ngọt ngào.
“Nàng thật nhẫn tâm” cắn chặt môi, Hoàng Bá Thuần trách móc nàng, nàng tròn mắt ra nhìn hắn, hắn cười khổ “Nàng có biết ngay từ lúc ta gặp nàng, ta đã yêu nàng không?”
“Nàng có biết tương tư một người là đau khổ thế nào chứ, có lúc ta mong rằng nàng sẽ mãi mãi biến mất trong tâm trí ta, nhưng ta lại không thể quên đi nàng, nhắm mắt lại hình ảnh nàng cứ đọng mãi trong trí nhớ ta”
“Ta nhận rằng ta sai, ta đã quá sai lầm khi nhận ra tình yêu và tình thương, cũng như ta và Tuyết, ta đã nhận ra ta đối với Tuyết đơn giản chỉ là tình thương như đại ca đối với tiểu muội”
Nói tới đây hắn liền đặt bàn tay to lớn lên khuôn mặt trắng nõn của nàng “Riêng nàng, thấy nàng ta liền hoan hỷ, nàng rời ta mà đi ta liền đau khổ, nàng có biết lúc nàng rời xa ta rơi xuống Đoạn Tình nhai con tim ta thống khổ như thế nào không, nàng….”
“Đủ rồi, đừng nói nữa” ta cắn chặt môi dưới ôm lấy hắn, giọng nói của hắn càng lúc càng thê lương càng bi thảm, ta thật sự không nhẫn tâm, thà hắn trách ta, ghét ta, nhưng xin đừng để ta làm hắn đau khổ.
“Nàng không làm sai, kẻ làm sai là ta, ta đáng chết, ta thật đáng chết” càng nói thì giọng hắn càng nghẽn đi, đây là lần đầu tiên hắn muốn – khóc, cho dù hắn ‘khóc’ thì sao chứ, có đền được tội chăng?
Hắn yêu một người, nợ một người, thiên, phải làm sao đây?
“Không, là ta đáng chết, ta không nên xuất hiện, ta không nên hiện diện trên cõi đời này, ta là sao chổi, ta là….” Nàng càng nói càng xúc động, lệ tràn ra khỏi khóe mi, chứng kiến cảnh này, hắn thay nàng đau lòng, liền hạ xuống một nụ hôn vào đôi môi nàng,
“Ưm” hắn buông nàng ra, nói “Đừng tự trách móc nữa, chúng ta làm lại từ đầu được không?” từ trong đôi đồng tử đen nhánh nàng nhận ra hắn không nói dối, đôi mắt chứng đựng nhu tình của hắn, nàng thật không muốn làm tổn thương hắn.
“Thuần” ta ôm chặt lấy hắn để biểu đạt tâm ý của ta, hắn thì ngẩn người ra, hai tay cầm chặt bắp tay ta, nhìn thẳng vào mặt ta, tựa như không hiểu ý “Nguyệt nhi, nàng”
Nhìn thấy hắn như thế, ta nhìn không được ‘phì’ liền cười lên, Hoàng Bá Thuần nhăn đôi mày rậm, nhéo lấy mũi nhỏ xinh xắn của nàng nói “Nàng hảo hư, dám ghẹo ta”
“Gì chứ, ai ghẹo chàng, là chàng….ahahaha” bất chợt ta nhịn không được liền che miệng cười khúc khích lên hôm nay ta mới nhận thấy khuôn mặt khác của hắn nữa, cắn chặt môi, hắn ôm chặt nàng “Nguyệt nhi, nàng thật khả ái”
“Ân, ta biết” trong vòng tay hắn, nàng vẫn không quên nói đùa, điều này càng khiến hắn muốn cười.
Bất chợt nàng ngừng cười, nhìn chăm chăm vào hắn, hắn cũng thật nhu tình nhìn lấy nàng, khoảng cách của hai người càng kéo thì càng gần.
Nàng không hiểu vì sao nàng lại yêu hắn như vậy, ngay từ ánh mắt đầu tiên nàng nhìn thấy hắn, lúc đó nàng đã yêu hắn từ khi nào không hay…….
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huyền Vũ Dạ Nguyệt
Tiểu Mạc Tử
Huyền Vũ Dạ Nguyệt - Tiểu Mạc Tử
https://isach.info/story.php?story=huyen_vu_da_nguyet__tieu_mac_tu