Chương 10.2 (hoàn):
hương này có lẽ ta đổi cách xưng hô của tỷ nàng chàng – ta, haizz, khổ thân Dung ca, đến chap cuối rồi mới được hưởng tý mật ngọt… Ta iu nhất chap này đấy… enjoy nha!
Nàng thật sự tức giận!
“Ngươi, ngươi đáng chết! Ta mặc kệ! Ta không cần mang thai hài tử của ngươi!” Tay nàng nguyên bản đang đánh vào trên ngực hắn, lại đột nhiên hướng bụng mình mà đánh.
Khương Thế Dung đã từng gặp qua vô số sóng to gió lớn, cho dù núi Thái Sơn có đổ ngay trước mặt, cũng không thể làm cho mặt hắn đổi sắc, thế nhưng hắn lại bị cử động này của nàng làm cho sợ hãi tột cùng.
Hai tay nhanh chóng bắy lấy tay nàng. “Dừng tay!” Nữ nhân này, thực muốn hù chết hắn sao!
“Buông tay! Ngươi tránh ra! Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa!”
Khương Thế Dung hoảng hốt không biết nên làm như thế nào cho phải, cuộc đời này đây là lần đầu tiên, hắn cảm thấy sợ hãi như vậy, sợ nàng thương tổn chính mình, hắn giờ giống như bị người khác nắm được nhược điểm, khó không được bày ra tư thế cầu xin.
“Hảo, hảo, nàng đừng tức giận, ta đáng chết, được không?”
Như là đọng lại của nhiều năm ủy khuất, nước mắt của nàng cứ thế rơi xuống không thể kìm lại được, nàng khóc giống như một đứa nhỏ, bộ dáng đáng thương hề hề, muốn đem hắn đẩy ra, lại tránh không được cánh tay mạnh mẽ mà ôn nhu này.
Mà hắn, một bên vì nàng lau nước mắt, một bên nhẹ giọng dỗ nàng. Hắn hoàn toàn cam chịu, không thể nói được gì, xứng đáng hắn tự tìm, ý định chọc cho nàng hảo khóc, đem người ta làm khóc xong, mới phát hiện chính mình không thể trêu vào, vì không cho nàng thương tổn chính mình, hắn đánh chết cũng không buông tay.
Huống chi tiểu nữ nhân này còn đang mang thai đứa nhỏ của hắn a! Niềm kinh hỷ này làm cho hắn cao hứng cơ hồ muốn điên lên.
Hắn không biết nói những phải nói những lời như thế nào để dỗ nữ nhân, bất quá hắn lại biết một phương thức an ủi khác đi, hắn liền phải thử xem.
Hắn cúi thấp mặt xuống, muốn hôn nàng, tiểu nữ nhân này lại tùy hứng, đương nhiên không chịu ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, nhưng mặc kệ nàng trốn tránh như thế nào, hắn chính là có biện pháp bắt được cái miệng nhỏ nhắn quyến rũ của nàng.
Một cái hôn thâm tình, thành công tiến chiếm môi của nàng, mặc kệ nàng như thế nào đánh hắn cũng không quan hệ, chỉ cần nàng đừng đánh bụng của mình là được.
Ngọn lửa dây dưa, thành công làm cho tiểu nữ nhân ngừng khóc, đồng thời cũng làm cho dục hoả nóng cháy trong cơ thể hắn bùng lên.
Trời ơi! Hắn đã lâu như vậy chưa ăn nàng! Thân mình mềm mại nộn hương thơm này, đã sở hữu toàn bộ tâm trí hắn, đi qua vô số đêm cùng nàng triền miên, hắn là như vậy làm sao trên người nàng được đến thỏa mãn, đúng vậy, hắn là không có thoả mãn, chỉ biết một lần so với một lần nhu cầu càng nhiều.
“Thế Dung……” Nàng bị hôn mơ màng trầm trầm, hai tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, nhịn không được khẽ “ưm” một tiếng yêu kiều.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, đem nàng đặt lên giường, thổi tắt ánh nến, dùng tốc độ nhanh nhất dỡ xuống những xiêm y cản trở, khẩn cấp muốn nàng.
Hắn hôn lên mỗi một tác da thịt của nàng, dùng hành động thực tế nói cho nàng, hắn đối với nàng nhiệt tình vẫn như cũ không hề giảm, chỉ có yêu cầu càng nhiều.
Nhưng mà, khi ăn nàng, hắn vẫn không quên thật cẩn thận bảo hộ nàng, động tác vô cùng mềm nhẹ, không để làm thương tổn tiểu sinh mệnh trong bụng nàng.
Khắp thiên hạ, nữ nhân làm cho hắn không nhịn được thở dài, chỉ có nàng a……
Qua đi, Khương Thế Dung ôm nàng, một khối nằm ở trên giường.
Hắn vẫn đang thân thiết ôn nhu hôn lên cánh môi nàng, cũng muốn cho tiểu nữ nhân này hiểu được tâm tình của hắn, vì thế, hắn quyết định nói cho nàng chân tướng sự thật.
“Cái gì?” Nàng ngơ ngác trừng mắt nhìn hắn, không thể tin được điều mình vừa nghe.” Giả?”
“Đúng.”
“Chính là các ngươi diễn kịch?”
“Đúng vậy.” Nhìn nàng biểu tình há hốc mồm kinh ngạc, Khương Thế Dung lại còn làm ra vẻ mặt đắc ý, đôi môi tràn đầy tươi cười, nói cho nàng tình hình thực tế.” Tô cô ngương kia không phải cái gì thiên kim của Tô viên ngoại, chính là một ca kỹ.”
“Ca kỹ?”
“Đúng.”
Hắn càng nói nàng càng không hiểu, chỉ có nghi hoặc càng sâu.” Vì sao?”
“Ta mời nàng đến, vừa vặn có thể ở ngày vui của chúng ta hôm đó, liền hát một khúc. Nàng hiện tại đã có thai, vì vậy việc này cũng nên tiến hành nhanh, vốn ta nghĩ một tháng nữa mới thực hiện, nhưng hiện tại ta quyết định đổi thành nửa tháng sau, chính thức cưới nàng làm vợ.”
Lần này trở về, hắn đã sớm tính phải mang nàng trở thành chính phòng, hắn không muốn nữ nhân này làm thiế, mà là trở thành thê tử của Khương Thế Dung hắn.
Hai tháng nay hắn không được thấy nàng, thương nhớ yêu thương đối với nàng không hề giảm, ngược lại chỉ biết càng ngày càng tăng, hắn tin tưởng, tiểu nữ nhân này sau khi nghe được như vậy, khẳng định sẽ cao hứng cực hỉ mà khóc.
“Không, ta là hỏi, chàng vì sao muốn làm bộ cùng nàng thân thiết tình nồng ý đậm, làm tổn thương tâm của ta, cũng không nói rõ?”
Khương Thế Dung trên mặt tươi cười như trước, nhưng trong lòng lại thầm cảm thán, tiểu nữ nhân này thế nhưng không có mừng như điên, không có đầu óc choáng váng, ngược lại thật sự lý trí, còn nhớ rõ hỏi hắn việc này, vốn là hắn muốn tránh không nói.
Hắn rất muốn chuyển chủ đề, để cho thiên hạ được thái bình, nhưng chỉ sợ không cho nàng một đáp án, nàng sẽ không chết tâm (từ bỏ ý định).
“Bởi vì ta muốn nghe lời nói thật lòng của nàng.”
“Lời nói thật?”
“Đúng, nếu không làm như vậy, nàng sẽ vĩnh viện không bao giờ đối với ta bày ra bộ mặt thật, không phải sao?” Việc này, làm hắn buồng bã thật lâu, hắn cố ý muốn Tô Dật Tú phối hợp cùng hắn diễn, chính là từ nay về sau muốn nụ cười của nàng, chỉ thuộc về hắn, muốn khi nàng khóc, chỉ có thể đối với hắn.
Hắn muốn tiểu nữ nhân này, không hề giữ lại hỉ nộ ái ố trong lòng, mà là hoàn hoàn toàn toàn đem tâm giao cho hắn. Thừa dịp cơ hội này, hắn phải nói rõ hết với nàng, phải biết rằng, hắn làm bao nhiêu việc như vậy, cũng rất nhọc lòng, nếu thay bằng nữ nhân khác, hắn căn bản là không rảnh rỗi làm nhiều việc như vậy, cũng không có hưng trí như vậy, chỉ nàng, nàng là nữ nhân duy nhất hắn yêu thương.
Hiện tại, nàng rốt cục hiểu được chính mình có bao nhiêu may mắn đi? Chuyện có thể làm cho hắn lo lắng vốn không nhiều, sau khi nghe xong lời giải thích của hắn, nàng nên cao hứng mới đúng.
Tử Vi kinh ngạc thật lâu, nhìn hắn, đến giờ mới tỉnh ngộ hết thảy từ đầu đến cuối, nhưng ngược lại, nàng chẳng những không có biểu tình vui vẻ, mà còn có vẻ mặt khóc tang.
“Nói như vậy, chàng muốn ta hoàn toàn thần phục chàng, làm cho chàng có thể hoàn toàn nắm được ta trong lòng bàn tay, nếu ngày nào đó không vui, là có thể đem tâm của ta ra đùa cợt.”
Hắn lập tức thu hồi tươi cười.” Sẽ không.”
“Chàng miệng nói sẽ không, trên thực tế chính là có.” Nàng nói, hốc mắt lại đỏ.
Hắn tâm thu hạ, hết sức chân thành thốt ra nói:” Ta không phải người như thế.” Vừa nói xong, hắn ngẫm lại lời này tựa hồ cũng không phải chân thật như vậy, lập tức sửa miệng:” Được rồi, có đôi khi…… Ta có điểm bá đạo, nhưng nàng yên tâm, ta sẽ không đối với nàng như vậy.”
Lời hứa của nam nhân với nữ nhân, có năng lực duy trì bao lâu? Chàng hiện tại không chán ghét ta, không có nghĩa tương lai sẽ không, ta không tin.” Nước mắt đã dâng đầy, lại từng giọt lớn từng giọt lớn rơi xuống.
“Đừng khóc.” Hắn vội vàng vì nàng lau lệ, tiểu nữ nhân này vừa khóc, nhưng lại chọc cho người ta thương tiếc như thế, hận không thể đem cả thiên ha đều dâng cho nàng, đổi lấy nụ cười khuynh thành của giai nhân a.
Xứng đáng hắn muốn chọc nàng, lại phát hiện chính mình rất khó thu dọn tàn cục.
“Hảo hảo hảo, nàng đừng thương tâm, ta thề được không, ta Khương Thế Dung đời này chỉ cưới một mình nàng làm vợ, không hề nạp thiếp.” (Min: =]] Dung ca bắt đầu chuỗi ngày khổ cực rồi, cứ muốn tỷ làm nũng, bây giờ tỷ bắt đầu làm nũng cho ca xem… =]]]]]])
“Ô ô ô…… Buông tay, không cho phép sờ bụng ta.”
“Hảo hảo hảo, không sờ, đừng khóc.”
“Ta muốn khóc, không được sao?”
“Được được được, nàng muốn thế nào, đều được.”
Di? Hắn nghe lời như vậy từ lúc nào?
Nàng một bên điệu lệ, một bên vụng trộm cảm thấy kinh ngạc, giống như phát hiện, nguyên lai có đứa nhỏ của hắn, có thể đối hắn muốn làm gì thì làm nha. (Min: chết ca… =]])
“Ta đã đói bụng.”
“Hảo, ta lập tức kêu đầu bếp làm chút cháo nóng cho nàng.”
Oa…… Thực nghe lời.
“Ai nói ta muốn ăn cháo, ta muốn ăn mỳ không thể sao?”
“Có thể, mặc kệ là ăn cháo, ăn mỳ, chỉ cần nàng muốn ăn, toàn đều cho nàng.”
Nàng rốt cục nín khóc mỉm cười, chuyển buồn thành vui.
Nguyên lai nàng cũng có thể sai bảo hắn, đối hắn muốn làm gì thì làm, đi đến trên đầu hắn, điều này làm cho nàng trong lòng mừng thầm không thôi.
Lòng nàng rốt cục cũng an tâm, không thể tưởng được mang đứa nhỏ của hắn, lại khiến cho hắn lập tức giơ tay đầu hàng, như vậy nếu là sau này mang càng nhiều đứa nhỏ, hắn chẳng phải sẽ cúi đầu xưng thần?
Có kim bài miễn tử này, nàng sẽ không phải lại lo lắng chính mình sẽ bị hắn khi dễ nữa. (Min: vâng ạ, và tỷ bắt đầu khi dễ người ta a…)
n, bí mật này, nàng phải hảo hảo lợi dụng mới được.
Thân hình mềm mại, tựa vào trong lòng hắn, nàng giờ đây không hề mang mặt nạ, có vẻ đề phòng khắp nơi nữa, mà là dỡ xuống toàn bộ phòng bị, đem tâm giao cho hắn.
“Phu quân……”
“Nàng yên tâm, ta sẽ hảo hảo thương nàng, cũng sẽ mau chóng gọi người chuẩn bị công việc thành thân, ta muốn nàng làm thê tử duy nhất của Khương Thế Dung ta.” Hắn thâm tình ôm nàng, kiên định nói lời thề, tâm này làm chứng.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu, rốt cục có thể mở rộng tấm lòng, rõ ràng nở nụ cười.
Nam nhân này có thể nhìn thấu nàng, hiểu biết hết thảy về nàng, có thể mở được tấm lòng của nàng, mặc kệ tương lai như thế nào, nàng tin tưởng, người này sẽ không phụ nàng.
o O o
Nửa tháng sau, Tửu vương Khương Thế Dung, cưới thiếp của hắn, chính thức trở thành thê tử.
Tuy rằng của nàng xuất thân không cao, chính là một nha hoàn, nhưng hắn vốn là nam nhi phương bắ, cũng không câu nệ thế tục lễ giáo, bởi vì hắn hiểu được, nữ nhân này, so với kho rượu được coi là ngon nhất thiên hạ của hắn, đều trân quý hơn gấp trăm gấp vạn lần.
Đại thanh Tửu vương, chứa rượu vô số, duy độc nàng này, trên đời khó được, đáng giá tinh tế thưởng thức, giữ làm của riêng, tướng giai đến lão, càng trần càng hương.
Toàn thư hoàn
Đại Thanh Tửu Vương Đại Thanh Tửu Vương - Mạc Nhan