Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thập Thất Thiếp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33: Trả Miếng Tuyệt Vời
“Ơ?” Hồng nhi há to miệng không phản ứng kịp nhìn về phía Thập Thất. Nàng nhìn Thập Thất trưởng thành, có làm sao cũng thật không ngờ Thập Thất lại có tâm cơ như vậy, màn trình diễn vừa rồi chẳng qua chỉ là một tuồng kịch.
Cẩm Sắc đưa tay qua đầu, vỗ tay, mỉm cười toe toét nói: “Cẩm Sắc nhất định sẽ tận lực giúp đỡ hai vị phu nhân dọn sạch phòng.”
Hồng nhi cũng phản ứng lại, lập tức quỳ xuống đất dập đầu nói: “Hồng nhi tuân mệnh.”
Lý Uyển Nhi kinh ngạc nhìn Thập Thất, bà không muốn gây nhiều chuyện, vừa định mở miệng khuyên can, chợt nghe Thập Thất nói: “Mẹ, mẹ không cần lo lắng, Hồng nhi và Cẩm Sắc tận tâm phục vụ nhất định có thể làm cho hai vị di nương hài lòng.”
Lý Uyển Nhi há miệng muốn nói, lại khép lại, Thập Thất cũng đã nói như vậy, bà còn có lý do gì phản đối?! Vả lại, các nàng xác thực hẳn là nên chịu chút trừng phạt.
Hai vị phu nhân vừa nghe, lập tức tức giận, mặt đỏ lên, “Ngươi… ngươi… ngươi!”. Không ngờ được nó lại có phần tâm tư này! Thảo nào vừa rồi đối với các nàng lễ độ như vậy!
“Nhị di nương, Tam di nương, chớ có khách khí, lại nói tiếp nhị vị cũng được coi như là trưởng bối của con, con là vãn bối hẳn nên tận hiếu đạo, nếu như Hồng nhi và Cẩm Sắc không có đem đồ của nhị vị di nương ra phơi nắng, thỉnh nhị vị di nương lên tiếng, con chắc chắn hảo hảo giáo huấn bọn họ.” Thập Thất mặt mày mang ý cười, nụ cười biếng nhác cùng tư thái giở tay nhấc chân, đều xuất ra nhè nhẹ lãnh ý, càng có thêm phần khinh miệt. Nàng đã nói, đừng trêu chọc nàng, hậu quả trêu chọc nàng cũng không phải là điều mà các nàng có thể gánh được, nếu các nàng càn rỡ thương tổn người mẹ hiền lành ôn nhu mà nàng yêu thương, như vậy với bổn phận là nữ nhi, nàng nhất định phải thủ vững cương vị, bảo hộ mẫu thân, tăng mạnh thủ đoạn phục thù đả kích tiểu nhân.
Lại thổi thổi ngón tay cắt tỉa gọn gàng, đây là việc nàng cho là hiếu đạo! MN!!! Có ai lại nói nàng không hiếu thuận chứ.
Hai người cứng họng, đây là vị tiểu thư ngu ngốc của Mộ Dung phủ sao? Vốn cho rằng thủ đoạn phản kích lần trước của nó chẳng qua chỉ là may mắn nhất thời, mà nay lưỡi dao của nó không vấy máu, càng không có mất lý trí nhào tới đánh các nàng, nó đã thay đổi! Trở nên không phải là người mà các nàng nói có thể đối phó là có thể đối phó! Hai người dù sao cũng là người từng trải, cho nên dù có tức giận muốn thổ huyết cũng phải nhịn.
Tam phu nhân sau khi xoa xoa mái tóc hỗn độn, cười nhìn Thập Thất, “Không cần phiền toái như thế, công việc dọn dẹp này hãy giao cho hạ nhân khác làm đi, Hồng nhi và Cẩm Sắc còn phải hầu hạ tỷ tỷ và Thập Thất mà.”
“Đúng vậy, nếu để lão gia biết chúng ta quấy rầy tỷ tỷ và Thập Thất, nhất định sẽ trách chúng ta.” Nhị phu nhân nhướng mày có chút đắc ý nói, nàng đây là nhắc nhở Thập Thất, nếu nó dám làm như thế, lão gia nhất định sẽ không bỏ qua cho nó.
Nhưng uy hiếp tựa hồ không có tác dụng. Đổi lấy lại là nụ cười càng thêm chói mắt của Thập Thất, hơn nữa còn cường điệu hóa động tác, Thập Thất che miệng lại, kinh ngạc vô cùng nói: “Vạn phần cảm tạ di nương nhắc nhở, con sẽ lập tức đi nói với cha phụ thân, nói cho cha biết con hiếu thuận với nhị vị di nương ra sao. Cha nhất định sẽ rất vui nha.” Thập Thất nói xong liền đứng lên.
Thập Thất vặn vẹo eo nhỏ, ý cười nồng đậm, đi tới trước mặt Nhị phu nhân và Tam phu nhân thì dừng lại, càng thêm khoa trương cười nói: “Phụ thân sẽ thưởng cho con như thế đây? Thật là chờ mong a!”
Hai người tức giận đến sắc mặt tái mét, cả người run run. Nắm chặt quả đấm muốn đánh về phía Thập Thất.
Lý Uyển Nhi cười khẽ, bà chưa bao giờ biết lòng phục thù của Thập Thất lại mạnh như thế, chỉ cần nói vài ba câu, đã có thể phục thù gấp bội, làm cho người ta có khổ mà nói không nên lời, còn phải dùng khuôn mặt tươi cười niềm nở nói cám ơn. Thập Thất của bà cuối cùng đã trưởng thành.
“Di nương chớ có nói cảm ơn. Đây là việc Thập Thất phải làm. Con thật sự có chút khẩn cấp muốn nghe cha tán thưởng a!” Thập Thất nói tiếp, sau đó quay đầu ném cho Lý Uyển Nhi một nụ cười điên đảo chúng sinh, mị hoặc giai nhân, điều chỉnh thanh âm nói: “Mẹ, con gái muốn được thưởng, con gái muốn ăn chè trôi nước hạt vừng.” Hai ngày trước nàng nếm qua tay nghề của mẹ, từng viên trôi nước hạt mè tròn tròn, ăn rất ngon.
Cẩm Sắc, Hồng nhi cúi đầu nhìn đống hỗn độn trên mặt đất, tìm kiếm mà nổi da gà, hai người đồng thời có ý tưởng, có lẽ có thể buộc thành chổi lông gà đem đi bán, đây có lẽ là hạng mục mang lại thu nhập xa xỉ.
Nhị phu nhân và Tam phu nhân cố gắng duy trì hình tượng, nếu giờ phút này không có Lý Uyển Nhi và Thập Thất, các nàng khẳng định không thể nhịn xuống lửa giận ngập trời, ngửa mặt lên thở dài tê rống.
Lý Uyển Nhi không hổ là thục nữ, vì không muốn kích thích đến tự tôn đã bị thương tổn của các nàng, giơ ống tay áo che hai má, cong môi cười khẽ.
“Tốt lắm, cám ơn Thập Thất đã giúp đỡ.” Nhị phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói, nàng biết nhiều lời vô ích, không biết kế tiếp Thập Thất sẽ làm ra hành vi pha lẫn chút lưu manh gì thái quá hơn nữa.
Tam phu nhân cắn răng, nín nghẹn mà mặt đỏ bừng, nghe được Nhị phu nhân nói cảm ơn, cũng cố nén xúc động muốn mắng to, không tình nguyện nói: “Làm phiền Thập Thất hao tâm tổn trí.”
Dứt lời, hai người liền chạy trối chết, chợt nghe đến phía sau truyền đến giọng nói càng thêm khoa trương của Thập Thất: “Hồng nhi, Cẩm Sắc, các ngươi chẳng lẽ muốn bị phạt sao? Còn không mau đi theo a!”
“Vâng, tiểu thư!” Hồng nhi, Cẩm Sắc lập tức đi theo phía sau hai vị phu nhân.
“Còn có những đồ sứ trân quí! Nhất định phải đem ra phơi nắng! Ôi! Hôm nay khí trời thật tốt! Ha ha ha…”
“Vâng, tiểu thư. Vậy giường thì sao? Nhiều năm không phơi nắng khẳng định có chút ẩm, không cần phơi nắng sao?” Cẩm Sắc quay lại, nghẹn cười hỏi. Phơi nắng? Vậy mà tiểu thư cũng có thể nghĩ ra, đây không phải công khai bảo các nàng đem đồ đạc của Nhị phu nhân và Tam phu nhân ném ra ngoài sao?!
Mi Thập Thất khẽ hất lên, lãnh ý phiếm đọng nơi đáy mắt, “Đương nhiên, bàn ghế cũng bị ẩm, đều mang đi phơi nắng đi.”
“Vâng, tiểu thư!”
Nhị phu nhân, Tam phu nhân vừa nghe, cước bộ loạng choạng, cơ thể run run suýt nữa té ngã. Các nàng đúng là đã xem thường Thập Thất! Thật không ngờ hôm nay Thập Thất sẽ đến tìm Lý Uyển Nhi. Không phải nói bản thân nó đang bị trọng thương không thể xuống giường sao? Vì sao giờ phút này nhìn nó không có vẻ bị thương tích chút nào?
Chẳng lẽ…? Lòng xấu xa của hai người lại nổi lên. Nhưng trước mắt, điều các nàng quan tâm nhất chính là, ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, không ngờ một mồi hỏa thiêu lại lan tới người các nàng, các nàng có miệng mà nói không nên lời, không thể cáo trạng! Đồ sứ giá trị xa xỉ a! Đều là tài sản mà các nàng dùng để dưỡng già a…
Thập Thất mắt lạnh nhìn các nàng rời đi.
Xoay người, ý cười trên mặt nàng biến mất. Nhìn sang Lý Uyển Nhi, Thập Thất thở dài, nhẹ giọng nói: “Mẹ, mẹ là chủ tử của Mộ Dung phủ, sau này không thể để hai người đó ngồi lên đầu mẹ nữa.”
“Bọn họ nói cũng đúng, lão gia đã năm năm cũng không có để mẹ hầu hạ. Mẹ có tư cách gì tiếp tục ở lại Mộ Dung phủ?”.Lý Uyển Nhi khó nén nỗi lòng bi thiết, cũng khẽ thở dài.
Thập Thất đi tới trước mặt Lý Uyển Nhi, ngồi xổm xuống, tựa đầu vào trong lòng Lý Uyển Nhi, cất giọng nói thanh âm băng lãnh khó nén sát khí: “Nếu là như vậy, bọn họ không thể lưu. Hơn nữa… mẹ à, mẹ hiểu rõ cha mà, sao cha có thể là người vô tình? Đột nhiên lạnh nhạt, mẹ hẳn là nên mơ hồ đoán được cha có nỗi khổ trong lòng.”
Cơ thể Lý Uyển Nhi run lên, lúc này bên trong căn phòng, hoàn toàn yên tĩnh.
Lúc ăn trưa, Thập Thất ăn chè trôi nước do Lý Uyển Nhi tự tay làm, sau khi ăn xong hoa quả, thì Hồng nhi và Cẩm Sắc hoàn thành nhiệm vụ quang vinh trở lại.
Nhị phu nhân và Tam phu nhân tức giận đến ngã bệnh nằm trên giường.
Tất cả mọi thứ trong phòng các nàng, đều không có ngoại lệ, toàn bộ bị đưa đi phơi nắng.
Lý Uyển Nhi sau khi nghe được, có chút không đành lòng. Thế nhưng tiếng cười vui vẻ của Thập Thất khiến bà cũng cười cười theo. Nhưng mà bà vẫn khiển trách nói: “Thập Thất, không thể quá phận.”
Thập Thất cười trừ. Nàng từ trước đến nay đều xem thống khổ của kẻ địch lấy đó làm niềm vui cho bản thân. Đem thống khổ của địch nhân dẫm nát dưới lòng bàn chân. Nàng đã nói, nàng không phải Bồ Tát.
Lần giao chiến này, hoàn mỹ thắng lợi, làm cho Hồng nhi và Cẩm Sắc càng thêm bội phục Thập Thất. Cuộc chiến nổi tiếng khắp Mộ Dung phủ, làm Mộ Dung Phong khi biết được, cũng vụng trộm nở nụ cười hai tiếng, bất quá đây là sau này.
Trước mắt, điều Thập Thất không thể không đối mặt chính là, Trình Tuyết Nhi ra tay tàn độc với nàng! Đương nhiên còn có Độc Cô Ngạo Thiên!
Gần đến hoàng hôn, hạ nhân lại đưa thư tới, là thư của Trình Tuyết Nhi, địa điểm cũng là Đại Minh ven hồ. Lý do không có, nhưng mà có cả một đống lớn đe dọa, chủ yếu là lấy Mộ Dung Phong làm uy hiếp, khiến Thập Thất không thể không đi.
“Để ta đi gặp mặt đệ nhất mỹ nhân Phượng Thiên quốc xem.” Cừu giết nàng, tất báo!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thập Thất Thiếp
Thư Ca
Thập Thất Thiếp - Thư Ca
https://isach.info/story.php?story=thap_that_thiep__thu_ca