Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sát Thủ Kiếm Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 33 - Nợ Tình Xin Trả Cho Ai
Ả
i đầu quỷ.
Mặc dù tiết trời đã bắt đầu lập xuân, nhưng Ải đầu quỷ vẫn không thiếu những cơn gió giật lạnh buốt đến cắt da cắt thịt.
Những tiếng rì rì như tiếng than của những oan hồn phát ra từ những khe đá khiến người ta phải lạnh gáy sởn gai trong cảnh tịch mịch đó. Lãnh Nhật Phong đứng trầm mặc như muốn tìm lại những hình ảnh hôm nào mà chàng là chứng nhân.
Một cơn gió lùa tới giũ chéo bạch y của chàng phát ra những tiếng phần phật. Tinh nhãn của chàng như chìm vào cõi hư vô để nhớ lại thảm cảnh hôm nào.
Nhật Phong như thấy Mộng Đình Hoa với tấm thân nhuộm máu, thấy Kha Bạc Kim đang oằn oại, tất cả đều quay lại với chàng để rồi hóa thành hai giọt nước mắt lăn xuống má.
Nhật Phong bồi hồi nói:
- Kha huynh... Mộng muội muội. Nhật Phong sẽ quay về với các người đây.
Chàng thở dài một tiếng thả bước đi vào bãi vắng hoang vu. Những cỗ xe đầu có bàn chông hôm nào vẫn còn đây, và những vệt máu vẫn còn in dấu khiến Nhật Phong bồi hồi ray rứt.
Chàng ghim thanh Huyết Hận kiếm xuống đất, từ từ quì xuống trước lưỡi Huyết kiếm. Nhật Phong nhìn lên bầu trời đêm đầy sao. Chàng đang nhìn những ngôi sao của bằng hữu mình, hay mơ tưởng đến họ đang ở đâu đó trên bầu trời cao thăm thẳm:
- Kha huynh, Tống huynh, Mộng muội muội, ba người giờ này đang ở đâu? Ba người có nghe được tiếng nói của Nhật Phong không?
Nhật Phong gục đầu:
- Tại Nhật Phong. Nhật Phong có lỗi với các người.
Chàng ngẩng lên nhìn bầu trời đen thẩm, đột ngột thốt lớn:
- Tại sao? Lãnh Nhật Phong, tại sao ngươi lại dưa bằng hữu của ngươi vào chỗ chết? Tại sao, Lãnh Nhật Phong, tại sao ngươi chỉ vì bản thân mình nên để mọi người chịu thảm tử.
Chàng gục đầu vào chuội thanh Huyết Hận kiếm:
- Trong lòng ta đang có chữ hận, hận người, hận võ lâm và hận cả bản thân mình.
Nhật Phong ngước lên, nhìn về phía cỗ chiến xa đã cướp mạng Mộng Đình Hoa. Chàng gầm lên với sự phẫn nộ cùng cực:
- Máu phải chảy, thây người phải đổ.
Cùng với lời nói đó, hai tay Nhật Phong thộp vào đốc kiếm, vô hình trung nội lực của chàng truyền vào thanh Huyết Hận kiếm. Lưỡi kiếm rực đỏ và chung quanh Nhật Phong đất trời như dậy sóng.
- Ầm... ầm... ầm...
Những cỗ chiến xa võ tan chỉ còn lại những mảnh vụn nham nhở.
Gió vẫn giật từng cơn cùng với những âm thanh rù rì như tiếng than ai oán của các oan hồn sau cơn phẫn nộ của Nhật Phong.
Sau cơn phẫn nộ tự trách mình, Nhật Phong mới bình tâm lại. Chàng quỳ trước thanh Huyết Hận kiếm không biết bao lâu, mà nếu có ai thấy cảnh ấy, sẽ ngỡ rằng chàng đã hóa thân thành một pho tượng vô tri, bất động, hay đã từ chối thân xác ở cõi nhân gian để tìm đến những tiếng than ai oán của các oan hồn nơi Ải đầu quỷ.
Không gian thật tĩnh lặng, trong khung cảnh đó chỉ có một con người bất động, một thanh kiếm ẩn hiện ánh huyết quang nhấp nháy, và thêm những tiếng rì rì để làm nên cho khung cảnh đó thêm phần cô tịch.
Chính trong sự im lặng, mơ hồ và huyền hoặc đó bất thần xuất hiện một nữ nhân. Người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là Chu Thể Loan. Gót sen thoăn thoắt của nàng như đôi chân chim sáo nhún nhảy bước tới trước mặt Lãnh Nhật Phong.
Thể Loan đặt xuống trước mặt Lãnh Nhật Phong thanh nhuyễn kiếm của Lâm Thanh Tử. Nàng im lặng nhìn chàng.
Hai người đối nhãn với nhau trong sự im lặng, tinh nhãn của Nhật Phong ánh lên cái nhìn vô hồn vô cảm. Ngay cả Nhật Phong cũng không thể giải thích được tại sao mình lại lạnh lùng như băng hàn trước mặt nữ nhân mà một thời chàng đã tôn thờ, sùng bái.
Nhật Phong nhìn thanh nhuyễn kiếm của Lâm Thanh Tử:
- Lâm Thanh Tử.
Thể Loan nhẹ gật đầu:
- Đúng, Lâm Thanh Tử đang chờ Lãnh huynh.
- Chờ tại hạ?
Thể Loan lại gật đầu:
- Y đang chờ Lãnh huynh.
- Thành Tử đang ở trong tay Thể Loan?
Nàng lắc đầu:
- Không. Thành Tử đang ở trong tay Thiên Luân giáo chủ Lập Ái.
Nhật Phong nhìn thanh Huyết Hận kiếm:
- Bá nhân đã vì ta.
- Thành Tử đã vì Lãnh huynh.
- Thành Tử đang ở đâu?
- Một nơi với những cạm bẫy trùng trùng, điệp điệp.
- Lập Ái giáo chủ lịnh cho nàng đén báo với ta tin đó?
Thể Loan gật đầu:
- Thể Loan cũng đang ở trong tay Thiên Luân giáo chủ Lập Ái. Thể Loan đã được Thiên Luân giáo chủ cho uống sa dược.
Nhật Phong đặt tay vào đốc kiếm.
Thể Loan thở dài. Nàng nhỏ nhẹ nói:
- Tất cả như một giấc chiêm bao. Thể Loan biết khi đối mặt với Lãnh huynh thì sự sống chết được Lãnh huynh quyết định và Thể Loan không hận Lãnh Nhật Phong. Dù sao chăng nữa, Thể Loan cũng đã thiếu nợ Lãnh huynh nhiều quá, kiếp sau Thể Loan sẽ trả lại.
Nhật Phong lắc đầu:
- Ta không cần nàng ở kiếp sau.
- Lãnh huynh hận Thể Loan?
Nhật Phong nhìn thẳng vào đáy mắt Thể Loan:
- Ta không hận nàng, nhưng ta cảm thấy xa lạ với nàng.
- Lãnh huynh còn hận Thể Loan.
Nhật Phong lắc đầu:
- Ta không hận. Tất cả những gì xảy ra giữa ta với nàng xem như là phần tình mà Nhật Phong đã gửi. Nàng hãy đi đi, và báo cho Thiên Luân giáo chủ Lập Ái biết. Nhật Phong sẽ đến.
Thể Loan lưỡng lự:
- Lãnh huynh không muốn biết nguyên cớ vì sao Thể Loan phải chối bỏ một chữ tình để nhận kết cuộc ngày hôm nay.
Nhật Phong lắc đầu:
- Ta không cần biết. Cái ta muốn biết, muốn hiểu thì đã hiểu rồi. Cái điều mà Nhật Phong không muốn tin thì cũng đã đến và đã đi.
Thể Loan thở dài:
- Nơi Lãnh huynh sắp đến rất nguy hiểm, huynh phải bảo trọng.
- Nhật Phong chỉ còn biết nói hai chữ đa tạ với nàng. Hãy đi đi.
- Nhật Phong không muốn lấy mạng Thể Loan à?
- Không, mặc dù thanh Huyết Hận kiếm của ta đang đòi hỏi điều đó, và trái tim ta đang rộn lên chữ hận vì máu bằng hữu. Chung quanh ta có tiếng nói của Kha Bạc Kim, Mộng Đình Hoa và cả Tống Hàn Giang nữa. Những người đó đang muốn ta đòi lại món nợ tại Ải đầu quỷ, nhưng ta thì không. Với Thể Loan, ta tặng nàng một cái mạng để trọn chữ tình.
Thể Loan cắn răng vào môi, bất giác nước mắt trào ra lăn dài xuống hai bên gò má. Nàng nấc nghẹn một tiếng gượng nói:
- Cái mạng huynh tặng cho Thể Loan, sợ rằng không đến được tay Thể Loan.
Nàng để mặc cho nước mắt đua nhau lăn xuống gò má trong nỗi thổn thức tột cùng.
Thể Loan nói:
- Tất cả đều đà tan thành tro, thành bụi. Nếu như Nhật Phong hiểu được nguyên cớ khiến cho Thể Loan không trọn chữ tình.
- Nhật Phong đã trọn tình để biến thành một kiếm thủ lãnh cảm, vô tình. Nàng hãy đi đi.
Thể Loan nhắm mắt.
Nhật Phong đứng lên.
Thể Loan nhìn Nhật Phong:
- Lãnh huynh đi gặp Lập Ái?
- Lâm Thanh Tử đang cần Nhật Phong. Y và Nhật Phong là những kẻ sau cùng còn sót lại sau chuyến đi Tây Vực Huyền Cung. Lâm Thanh Tử chỉ có thể cùng Nhật Phong xuống tử thành một lượt.
- Lãnh huynh.
Nhật Phong rút thanh Huyết Hận kiếm.
Thể Loan nhìn chàng nói:
- Lâm Thanh Tử đang ở Đoạn Hồn Cốc.
- Đoạn Hồn Cốc.
Thể Loan gật đầu:
- Lãnh huynh bảo trọng.
- Nếu mạng của Nhật Phong có gởi ở Đoạn Hồn Cốc cũng xem như đã gửi ở Ải đầu quỷ này rồi.
Nhật Phong nói xong toan quay lưng, nhưng Thể Loan gọi chàng lại:
- Lãnh đại ca.
- Tất cả những gì nàng muốn nói, đã nói. Tất cả những gì ta muốn biết, đã biết.
- Có một điều đại ca không biết.
Thể Loan dấn đến một bộ. Nàng nhìn chàng bằng đôi thu nhãn đẫm lệ sầu:
- Thể Loan muốn bình yên trong vòng tay của Lãnh huynh một lần cuối.
Lãnh Nhật Phong sa sầm mặt, rồi từ từ lắc đầu:
- Trái tim ta đã băng giá rồi. Nàng muốn đó chỉ để hoài tưởng những cái gì đã mất à. Tất cả đã tan biến như một giấc mộng, mà giấc mộng thì khôngai tìm lại được một khi nó đã mất.
Thể Loan bặm môi cúi nhìn xuống:
- Lãnh đại ca đi đi. Vĩnh biệt đại ca.
Nhật Phong như không màng đến những lời cay đắng xót xa của Thể Loan, mà bình thản quay lưng.
Chàng vừa bước được ba bộ, thì sau lưng chàng Thể Loan gượng nói:
- Vĩnh biệt Lãnh huynh.
Nàng từ từ khụy xuống đất.
Nhật Phong dừng bước, rồi quay lại nhìn Thể Loan.
Không biết chàng đang nghĩ gì, nhưng sao trong chàng vẫn cảm nhận sự lãnh cảm cùng cực.
Thể Loan ngước lên. Lệ vẫn trào ra hai bên khóe mắt, một vệt máu ẩn hiện bên khóe môi Thể Loan.
- Nhật Phong, chàng hãy bảo trọng.
Có một động lực nào đó thôi thúc bắt Nhật Phong phải quay lại bên nàng, nhưng rồi động lực đó cuối cùng cũng chỉ là tiếng thở dài ray rứt của Nhật Phong.
Nhật Phong đứng một chỗ nhìn Thể Loan.
Thể Loan gượng nói:
- Vì muốn gặp Lãnh đại ca một lần cuối mà Thể Loan nhận làm người đưa tin cho giáo chủ Thiên Luân.
- Thiên Luân giáo chủ đã cho nàng uống độc dược?
Thể Loan gật đầu:
- Y muốn Lãnh huynh phải tiêu hao chân lực trước khi đến Đoạn Hồn Cốc. Bởi y tưởng rằng Nhật Phong sẽ mềm lòng trước Thể Loan.
Thể Loan cào tay xuống đất. Nàng mỉm cười với Nhật Phong:
- Hắn đã lầm rồi, dù Lãnh huynh có muốn tiêu hao công lực để ép Cương thi đoạt hồn tán ra khỏi nội tạng của Thể Loan. Thể Loan cũng không chấp nhận đâu. Điều Thể Loan muốn là được chết trong vòng tay của huynh.
- Tại sao nàng lại muốn một điều vô vọng trong hiện tại?
- Thể Loan... có tội với huynh.
Nước mắt của nàng lại rưng rưng, lăn dài xuống má.
- Đại ca... Hãy cho Thể Loan một lần được chết trong tay huynh.
Thể Loan rướn người, phun một bụm máu đen ngòm bốc mùi tanh. Hai tay nàng cào xuống đất như đang gượng hết sức tàn lực kiệt để trườn đến với Nhật Phong.
Đôi thu nhãn của Thể Loan ngầu đục:
- Lãnh huynh hãy tha thứ cho Thể Loan.
Nhật Phong vẫn đứng lạnh lùng như một pho tượng vô tri vô giác. Chàng nhìn nàng mà tự hỏi thầm với mình:
“Ta đang là ai. Tại sao ta băng giá như vậy. Trái tim ta đã bị nàng đánh cắp rồi.”
Bất chợt những hình ảnh hôm nào mà Nhật Phong là chứng nhân cho cái chết của Mộng Đình Hoa, Kha Bạc Kim khiến cho chân mày lưỡi kiếm của chàng phải khít lại với nhau.
Thể Loan rướn đến một chút nữa. Đôi tay mảnh khảnh của nàng như đang bấu víu để cố giữ lại chút hơi tàn chờ đợi được nằm trong vòng tay của người tình:
- Lãnh huynh.
Nhật Phong thở dài nhìn Thể Loan:
- Thể Loan... Nếu nàng ra đi, Nhật Phong sẽ đắp cho nàng một ngôi mộ, nhưng vòng tay cu/a ta thì không thể nào choàng lên sưởi ấm cho nàng trong khoảnh khắc sau cùng này.
Thể Loan bật khóc thành tiếng. Nàng nói:
- Lãnh huynh không... không cho Thể Loan một cơ hội cuối cùng sao?
- Nhật Phong đã là kẻ vô tình.
Nhật Phong vừa dứt lời thì Thể Loan cũng gục đầu xuống đất. Nàng đã ra đi về cõi hư vô trong sự lạnh lùng của người tình, mà đến khoảnh khắc sau cùng dù có nuối tiếc cũng chỉ nhận được sự lãnh cảm của Nhật Phong.
Ải đầu quỷ gió vẫn thổi giật từng cơn, và sự tĩnh lặng lại ập trở về. Trong khung cảnh đó, sự tĩnh lặng lại càng nặng nề hơn.
Nhật Phong im lặng đào huyệt để an táng Thể Loan.
Chàng đúng là một bóng ma cô độc, lẳng lặng làm cái phần sau cùng để tống tiễn Thể Loan về với sự hư ảo vĩnh hằng.
Đắp xong nấm mộ của Thể Loan, Nhật Phong đứng trước nấm mộ mới đắp đó. Chàng bâng quơ nói
- Kẻ vô tình, người mới vô tình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Thủ Kiếm Vương
Cổ Long
Sát Thủ Kiếm Vương - Cổ Long
https://isach.info/story.php?story=sat_thu_kiem_vuong__co_long