Chương 32
mily đang đứng cạnh giường Joel khi quân lính và nhiều đặc vụ CRU khác chạy vào trong phòng. Joel nằm yên vờ như đang ngủ.
Hai lính Nirad vẫn đứng bên cửa ra vào, trông như những lính canh quân đội trung thành đang giữ không cho tù nhân chạy thoát.
Một đặc vụ CRU trẻ tuổi lại gần Emily với hai tay giơ cao. “Bình tĩnh Emily. Không ai định hại cô cả. Tôi là đặc vụ R. Đặc vụ PS đang hồi phục. Ông ấy sẽ sớm quay lại đây.”
Emily nhìn vào gã đặc vụ CRU và cảm thấy cơn giận của cô như quay trở lại. Joel nói đúng. Pegasus chết vì bọn họ. “Tại sao các người lấy đi cánh tay của Joel? Các người có thể làm cậu ấy mất mạng.”
“Đó không phải là quyết định của tôi,” gã đặc vụ nói, đổ lỗi trách nhiệm cho người khác. “Nhưng tôi chắc cô phải hiểu. Chúng tôi có thể nghiên cứu ra được nhiều thứ từ cánh tay đó. Đó có thể là một bước đột phá trong khoa học thay thế bộ phận của con người. Nó sẽ mang lại niềm vui cho hàng nghìn người.“
“Ý ngươi là quân lính chứ gì,” Emily thách thức. “Chẳng có thứ gì CRU làm là để phục vụ con người cả. Tất cả những gì các người quan tâm là xây dựng một đội quân. Hãy nhìn các người đã làm gì với đám quân Nirad tội nghiệp này xem. Các người đã biến họ thành nô lệ cho mình!”
“Những Nirad này không phải là nô lệ,” gã đặc vụ CRU trẻ tuổi nói trơ tráo. “Họ đang làm việc. Cũng giống như tôi và những quân nhân loài người khác ở đây.”
“Vậy nếu họ muốn họ có thể rời đi chứ?” Emily hỏi.
Gã đặc vụ CRU trẻ tuổi nhìn Emily khinh miệt. “Đừng có vớ vẩn. Nếu công chúng mà nhìn thấy những người lính này thì cả phố sẽ thất kinh mất.”
“Vậy tại sao các người lại tạo ra chúng?”
“Vì đại cuộc quan trọng hơn mà cô không thể hiểu được đâu. Với đội quân bất khả chiến bại này chúng ta có thể mang lại trật tự trên toàn thế giới. Chúng ta sẽ chấm dứt sự chịu đựng của con người và mang hòa bình đến cho mỗi quốc gia trên hành tinh này. Cô không muốn điều đó ư?”
Emily đứng ngây ra im lặng khi cô cố hiểu lời nói của người đặc vụ. Những lời nói đó quá ghê gớm để cô phải cân nhắc. “Không,” cô nói bằng giọng dứt khoát. “Các người định sử dụng đội quân Nirad để chiếm lĩnh toàn thế giới! Và nếu bất kỳ ai cố gắng cản đường các người?”
“Khi chế độ thay đổi, luôn phải có thương vong nhất định,” hắn ta nói. “Nhưng mau chóng thôi mọi người sẽ thấy, làm theo cách của bọn ta là lựa chọn duy nhất.”
“Các người điên rồi!” Emily thốt lên. “Các người không thể dùng những Nirad này để tuyên chiến với bất kỳ ai đối đầu với các người được.”
“Đó không phải là chiến tranh, Emily, đó là sự thay đổi. Và quân Nirad không phải là những người duy nhất. Chúng ta đã có những người Olympus, và giờ chúng ta có cô.” Hắn ta ngừng lại và bước lại gần cô.
“Chúng ta đã lấy máu của cô. Không lâu sau nữa, cô sẽ có nhiều chị em có thể làm được những việc như cô. Cô sẽ không còn cô độc nữa. Và cùng với nhau, chúng ta có thể thay đổi thế giới này.”
Emily lắc đầu. “Ta sẽ không để các người nhân bản ta.”
Gã đặc vụ trẻ tuổi lắc đầu. “Về kỹ thuật, cô chẳng có bất kỳ lựa chọn nào. Chúng ta đang giam giữ Joel và chúng ta cũng giữ ông bạn Earl của cô nữa. Và ta chắc cô không muốn điều gì xảy ra với Tornado Warning và những bản sao khác của Pegasus bọn ta đang có. Đặc biệt là bây giờ khi cô đã phá hủy đi bản chính.”
Những lời của gã đặc vụ cứa tận sâu trong tim Emily. “Sai rồi,” cô thì thầm. “Những gì các người nói là sai. Các người không thể ép người khác nghĩ như các người được.”
“Chúng ta có thể và chúng ta sẽ làm như vậy,” hắn nói. “Một trật tự Thế giới chẳng có gì là không hay cả Emily à. Sẽ không còn biên giới, không còn chiến tranh. Không phải như thế sẽ giống như trên Olympus à? Một ngôn ngữ, một dân tộc, và một quốc gia? Ở đây sẽ tương tự như vậy. CRU sẽ tạo ra xứ Olympus trên Trái đất.
“Nhưng thần Jupiter không giết những người phản đối ngài ấy.”
“Tất nhiên là ông ta làm vậy. Truyền thuyết đầy rẫy những câu chuyện về những cái chết và sự phá hủy do thần Jupiter gây ra.”
Emily cảm thấy máu nóng nổi lên. “Đó chỉ là truyền thuyết! Những câu chuyện! Chúng không có thật! Jupiter là một người rất biết quan tâm. Ngài ấy làm mọi việc vì thần dân của mình. Truyền thuyết nói Nhân sư là kẻ giết người máu lạnh. Nhưng Alexis không phải như thế. Cô ấy là một người rất biết quan tâm và yêu đặc vụ T.”
Tiếng máy điện tim đồ nơi giường đặc vụ T tăng lên khi ông nghe thấy những lời của Emily. Cô bước tới cạnh ông. “Đó là sự thực,” cô nói khẽ. “Alexis yêu ông.”
“Bây giờ không phải là một cảnh yêu đương hay sao!” Đặc vụ PS vừa nói vừa bước vào căn phòng. Ông ta lại gần Emily, vừa đi vừa xoa sau đầu. “Cô cho ta một cú khá là mạnh đấy.” Ông ta quay sang đặc vụ khác. “Đặc vụ R, cậu đã kể cho cô ta kế hoạch của chúng ta và vai trò của cô ta trong đó chưa?”
Gã đặc vụ trẻ tuổi gật đầu. “Nhưng cô ta không bị thuyết phục.”
Đặc vụ PS mỉm cười, nhưng nụ cười đó làm Emily lạnh tận xương sống. “Ồ vậy à, vậy chúng ta sẽ phải thuyết phục cô ta.”
“Và đây,” đặc vụ PS hãnh diện nói khi họ đứng trước một cửa sổ hình lớn, “là nơi chúng ta tạo ra những chiến binh thế giới mới nhất của chúng ta. Chính đây là nơi chúng ta kết hợp DNA của Nirad với DNA của Olympus. Như cô thấy, nó đã mang lại kết quả thành công vang dội.”
Emily được đưa đi tham quan khắp căn cứ của CRU. Cô ngồi trong xe đẩy do A-hai đẩy. Emily đã thầm lặng đếm được gần một trăm quân lính Nirad. Khi cô được đẩy qua, tất cả bọn họ đều nhìn cô với vẻ bí mật trong mắt. Họ biết cô là ai và đang chờ đợi đến giây phút phù hợp để chống lại CRU.
Nhưng những biểu cảm trên gương mặt những con người cô gặp thì hoàn toàn khác hẳn. Tất cả những người lính cũng như nhà khoa học cô thấy đều hoang mang với ánh mắt thẫn thờ như thể họ bị đánh thuốc.
Emily nhìn xuyên qua cửa sổ xuống phòng thí nghiệm. Những nhà khoa học đều mặc bộ trang phục trắng như du hành vũ trụ với ống thở treo ở lưng. Cô không thể phân biệt được đàn ông hay đàn bà khi họ đang làm việc với những cái kính hiển vi to đùng, một loạt các ống nghiệm và những chiếc tủ đông lớn nằm dọc trên tường. Có vô số các loại máy lớn khác bên trong và Emily không biết họ đang làm gì. Nhưng dù họ có đang làm gì đi chăng nữa thì nó cũng chẳng có gì là tốt đẹp cả.
Emily rất kinh hoàng khi nhìn thấy cảnh tượng này. Đây là nơi mọi thứ bắt đầu. Khu phòng thí nghiệm trắng bóc vô trùng này thực sự là một cơn ác mộng. Ở nơi nào đó dưới đây, họ đang đùa chơi với DNA của chính cô, cố tạo ra các bản sao Emily.
Đi qua phòng thí nghiệm chính, họ bước vào một phòng thí nghiệm khác. Trong này có những ống nghiệm cao, thẳng đứng. Những ống nghiệm này được đổ đầy dung dịch màu xanh nhợt đặc quánh. Emily choáng váng khi nhìn thấy trong mỗi một ống nghiệm là một bản sao Nirad, hoặc là một cư dân Olympus đang trong quá trình phát triển.
“Đây là nơi chúng ta nuôi lớn các bản sao,” đặc vụ PS tự hào giải thích. “Chúng phát triển đặc biệt nhanh. Chỉ mất khoảng vài tháng là chúng đã lớn đầy đủ. Một quân lính loài ngoài mất nhiều thời gian đào tạo hơn rất nhiều.”
Emily không nói gì khi cô bị đẩy nhanh qua những dãy ống nghiệm dài chứa người bên trong. Khi họ dừng lại, cô nhìn đặc vụ PS. “Điều này thật sai trái, các người không thấy như vậy sao? Làm ơn hãy nghe tôi. Ông cần phải đóng cửa chỗ này trước khi quá muộn. Nếu thần Jupiter nhìn thấy cái này...“
“Đừng có lo lắng về Jupiter,” đặc vụ R nói. “Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh tiếp ông ta. Cô có thể tưởng tượng chúng ta có thể tạo ra cái gì từ DNA của ông ta không? Một đội quân nhân bản từ thần Jupiter sẽ là đội quân bất khả chiến bại.”
Emily quan sát những nhà khoa học quanh cô chơi đùa với DNA của Nirad và cư dân Olympus cứ như chơi một trò chơi gì đó vậy. Cô đột nhiên nhận ra Joel nói đúng. Bất chấp nỗi đau mất Pegasus, cô vẫn phải tiếp tục chiến đấu. CRU phải bị chặn lại.
Emily cảm nhận được ngọn lửa trong người cô đang bốc lên rần rần, cầu xin được thả ra phá hủy toàn bộ xưởng nhân bản vô tính này. Nhưng đây không phải thời gian thích hợp. Cô phải chờ đợi đến khi cô hiểu rõ mọi thứ về nơi này. Hơn hết thảy, cô cần gặp Hoàng tử Tobin và Tirk.
Một khi họ được an toàn, Emily hứa với bản thân cô sẽ giải phóng ngọn lửa, phá hủy toàn bộ phòng thí nghiệm thành tro bụi.
Emily được đưa lên thêm một tầng nữa. Cả tầng này được làm như một phòng tập, thao luyện và khu nghỉ ngơi khổng lồ. Đây là nơi ác mộng thực sự bắt đầu. Đây là nơi họ giam giữ những cư dân Olympus mới.
Hết Diana này đến Diana khác đang tập thật lực ở các máy tập. Nâng những mức tạ không một con người nào có thể vần được và chạy với tốc độ nhanh hơn gió. Bên cạnh các Diana, mắt Emily cũng nhìn thấy vô cùng nhiều Paelen. Một số người đang luyện vặn người, kéo người theo cách Paelen có thể làm, trong khi một số bản sao khác được dạy sử dụng vũ khí và đánh nhau trong những trận chiến giả.
Phía trên họ có vô số thần Cupid trên nóc của phòng tập cao. Một số mang theo vũ khí, tập bài tập uốn dẻo giữa không trung, trong khi một số khác tập bắn vào mục tiêu.
“Làm thế nào như vậy được?” Cô kinh hãi hỏi. “Cupid chưa bao giờ bị các người bắt giữ cơ mà.”
“Tiếc là chưa. Nhưng cậu ta đã bị thương,” đặc vụ PS nói. “Bọn ta tìm thấy một vũng máu của cậu ta trên tuyết ngoài Tuxedo, New York. Nó bị đông đủ để chúng ta phát hiện ra. Như cô nhìn thấy, quá trình nhân bản vẫn diễn ra hoàn hảo.”
“Tất cả bọn họ đều là chiến binh?” Emily hỏi. “Không phải tất cả,” đặc vụ PS trả lời. “Như cô thấy đấy, một số có thể trở thành vận động viên hoàn hảo. Chúng ta đang định mang thử một số bản sao đến kỳ Olympic Games tới. Lần đầu tiên trong đời sẽ có kỳ Olympic có sự tham gia thi đấu của người dân Olympus thực thụ. Đấy sẽ là đấu trường hoàn hảo để giới thiệu các bản sao ra thế giới. Và khi thế giới nhìn thấy những vận động viên của chúng ta có thể làm được điều gì, họ sẽ nhận ra không ai có thể cản bước chúng ta.”
Khi họ đang nói chuyện, họ không hề để ý đến thay đổi diễn ra trong khu vực luyện tập rộng lớn. Từng người, từng người trong các bản sao ngừng việc luyện tập lại, đặt các vũ khí và đồ tập xuống đất và bắt đầu lại gần Emily.
“Điều gì đang xảy ra vậy?” Đặc vụ PS vừa hỏi vừa nhìn quanh. “Tất cả các người, quay trở lại công việc đi!”
“Quay trở lại công việc!” Đặc vụ R lặp lại, vỗ hai tay vào nhau. “Ngay lập tức!”
Những cư dân Olympus mới phớt lờ hiệu lệnh và tiếp tục tiến về phía trước. Các thần Cupid trượt xuống từ trần nhà, và nhảy xuống mặt đất gần xe lăn của Emily.
Emily quan sát họ kỹ hơn và thấy họ giống hệt như thần Cupid thật. Những chiếc cánh của họ cũng có màu sắc như chim trĩ, và gương mặt, cơ thể họ cũng đẹp tuyệt vời như bản gốc. Không có sự kiêu ngạo cũng như trí thông minh của thần Cupid thật. Những Cupid này như những đứa trẻ con ngây thơ, chúng nghiêng đầu sang một bên cười rạng rỡ với cô.
Emily từ trong xe, ngả người về đằng trước và đứng lên trên một chân khỏe của cô. Cô nhảy lò cò về phía Cupid đầu tiên.
“Điều gì đang xảy ra ở đây?” Đặc vụ PS cảnh giác hỏi. “Cô đang làm cái gì đấy?”
Emily quay lại và bắn trả ông ta vẻ mặt lạnh lùng. “Tôi gặp gỡ những người dân của mình!”
Tất cả những bản sao này vươn người ra để chạm vào cô, vuốt ve đầu cô và ôm cô. Chẳng mấy lúc sau Emily chìm nghỉm trong đám người dân Olympus mới đông đúc này. Cô được ôm bởi tất cả đám Cupid và Paelen.
Khi Emily nhìn từ gương mặt này đến gương mặt khác, cô bất ngờ khi nhận thấy một sự im lặng bao trùm. Một số người gầm gừ và tạo ra những âm thanh lạ như tiếng mèo, nhưng không một từ nào phát ra được từ miệng họ.
Cô nhớ lại những gì Alexis đã kể cho cô trong trang trại về việc các cư dân Olympus bị cô thu hút như thế nào. Họ có thể cảm nhận sức mạnh của cô và biết rằng đó là nguồn sức mạnh của họ. Nhìn xung quanh, cô nhận ra những cư dân Olympus mới này cũng có cùng cảm nhận như vậy. Về bản năng họ đã nhận ra cô là ai.
Một Diana cao tiến lên phía trước và đưa cho Emily ngọn giáo của bà ta. Giống như bản sao Cupid, bản sao Diana này cũng giống như một đứa trẻ xinh đẹp tràn đầy hy vọng.
“Cảm ơn,” Emily nói.
Bản sao cười nhe răng rạng rỡ.
“Cô có nói được không?” Emily hỏi. Khi bản sao lắc đầu, Emily nói tiếp. “Nhưng cô có thể hiểu ta nói?”
Bản sao Diana gật đầu. Tất cả những bản sao khác trong phòng tập cũng vậy. Emily lùi lại và thấy rất nhiều nhà khoa học và đặc vụ CRU đang quan sát cô một cách kỹ càng. Cuối cùng đặc vụ PS dẹp đường lấy lối đi xuyên qua cả nhóm.
“Được rồi, phấn khích thế đủ rồi. Tất cả mọi người trở lại vị trí luyện tập. Emily sẽ vẫn ở lại đây với chúng ta. Các người có thể gặp lại cô ấy sau.”
Những cư dân Olympus mới làm theo mệnh lệnh. Các thần Cupid cúi chào, mở cánh và bay vào không trung.
“Tại sao họ lại không hoang dại?” Emily hỏi khi cô được đỡ về ngồi trên xe lăn. “Tornado Warning và bản sao của Paelen rất hoang dại.”
“Bọn chúng là những thí nghiệm lúc ban đầu. Đó là trước khi chúng ta hoàn thiện được hỗn hợp gen của cư dân Olympus với Nirad và DNA của người ngoài hành tinh.”
“Người ngoài hành tinh à?” Emily thốt lên. Đặc vụ CRU gật đầu. “Chúng ta có cơ thể của người ngoài hành tinh giữ ở đây rất nhiều năm rồi. Nhưng chúng ta vẫn không thực sự thành công trong việc nhân bản vô tính nó. Cho đến bây giờ. DNA của chúng kết hợp hoàn hảo với DNA của cư dân Olympus và Nirad.”
Emily không nghĩ là cô còn bị sốc bởi vấn đề gì nữa. Nhưng với tiết lộ mới này, cô thấy mình choáng váng đến tận xương tủy.
Nhưng đặc vụ PS vẫn còn giữ cái thú vị nhất cho đến cuối cùng. Emily được đưa xuống tầng dưới nữa trong căn cứ dưới đất này. Khi cánh cửa thang máy mở ra, cô lập tức ngửi thấy mùi rơm và nghe âm thanh của những chú ngựa hí.
“Có vẻ như bọn chúng biết cô ở đây,” đặc vụ PS tò mò nói.
Ở cuối sảnh, các cánh cửa được mở ra và Emily suýt ngất. Có hơn năm mươi chuồng nhốt ngựa ở đây. Mỗi chuồng nhốt một bản sao của Pegasus.
“Cô thấy không Emily,” đặc vụ PS nói, giơ tay chỉ ra trước mặt cô. “Cô không cần phải thương tiếc sự mất mát của một con Pegasus, bởi nếu cô tham gia cùng chúng tôi, tất cả những con này là của cô.”
Tất cả những con tuấn mã trắng có cánh bước đến trước cửa chuồng của mình, đá lên cánh cửa và kêu gọi cô. Mặc dù tất cả bọn chúng đều giống hệt nhau, có một con Emily nhận ra ngay tắp lự. Một lần nữa cô trèo dậy khỏi xe lăn.
“Cẩn thận, Emily,” đặc vụ PS cảnh báo. “Những thí nghiệm này là thất bại lớn nhất của chúng ta. Chúng ta dường như không thể tạo ra những Pegasi bình tĩnh được.”
Emily nhăn mặt trước cái tên gọi. “Bọn chúng không phải Pegasi!” Cô nói. “Chỉ có duy nhất một Pegasus. Những con này chỉ là ngựa có cánh.”
Đặc vụ PS đứng thẳng lưng lên. Nét mặt tối sầm của ông ta nói nhiều hơn lời nói. “Nếu cô khăng khăng thế. Bọn chúng đều là những con quỷ nguy hiểm. Lý do duy nhất bọn ta để chúng sống là vì cô.”
Emily phớt lờ sự cảnh cáo và nhảy lò cò đến một cửa chuồng. “Xin chào Tornado,” cô nhẹ nhàng gọi vừa vuốt ve cái mũi mềm mại của nó.
Tornado Warning hí lên phấn khích và nhìn cô với đôi mắt nâu to. Emily nhìn sâu vào đôi mắt ấy nhưng không thể tìm được bất kỳ dấu hiệu gì của Pegasus. Đó là sự thực, Tornado chỉ là một con tuấn mã đẹp mã có cánh, trông giống Pegasus, chứ không phải là cậu ấy.
“Pegs chết rồi,” cô thì thầm nói khi cô tựa đầu vào má ấm áp của nó. “Nhưng ta sẽ không để bọn họ làm ngươi đau đâu.” Cô nhìn xuống những chuồng ngựa khác. “Bất kỳ ai trong số các ngươi. Có ta ở đây các ngươi được an toàn rồi.”
Khi Emily nhảy lò cò từ chuồng này sang chuồng kia, từng con tuấn mã có cánh trắng tiến đến trước để chào cô mà không hề có chút ác ý. Chúng biết cô là ai và muốn ở cạnh cô.
Cuối cùng khi cô vừa quay trở lại chỗ Tornado thì một nhà khoa học chạy vào trong khu vực. Ông ta tiến tới chỗ đặc vụ PS và đặc vụ R, đưa cho họ rất nhiều tờ giấy. Ngay lập tức những ánh mắt chuyển sang nhìn cô.
Biểu cảm trên gương mặt đặc vụ PS trở nên tối sầm. “Cô có biết cái gì đây không? Chúng cho thấy kết quả kiểm tra máu của cô. Và cô có biết, chúng nói là cô không tồn tại! Cô không có tế bào máu, không có DNA và không vật chất! Chúng nói rằng cô làm từ không khí!”
Đặc vụ PS vo vụn đống giấy và ném chúng đi. Ông ta bước nhanh lại gần cô. “OK, trò chơi đã chấm dứt. Mày là thứ quái quỷ gì? Và mày đã làm gì với Emily Jacobs thật?”
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới