Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Tình Tuyệt Vời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phần 3 - Chương 3 - Chương 3
- V
ẫn si mê tranh và hội hoạ sao, Tôniô?
Tiếng Giăng chen vào trong ý nghĩ của Ăngtoan.
- Ồ! Tìm đầu ra một con người thực như bức tranh này? – Anh hỏi lại, giọng bối rối.
Giăng cười:
- Ồ! Có đấy, ông bạn ơi. Còn mình, mình thích sự hoàn hảo bớt đi và phần duyên dáng tăng lên. À này, mình đã gặp ông Belacmi. Cậu đi Tây Ban Nha với chúng mình hả?
- Cậu cũng đi à? – Ăngtoan ngạc nhiên hỏi.
- Tất nhiên rồi!
- Không thể như thế được. Mình không thể cho phép cậu làm việc ấy đâu. Cậu đã hy sinh nhiều vì mình rồi.
Giăng cười thoải mái:
- Nếu thế thì cậu cứ yên tâm, vì chuyến đi này không phải vì cậu. Cha mình đã rất vui lòng khi mình đề nghị ông cụ cho mình làm đại diện hãng của ông ở Mađơrit.
- Thế việc cô Luxia cũng đi Mađơrít không có gì liên quan đến việc cậu quyết định trở thành thương gia chứ, mình đoán như thế?
- Tuyệt đối không! – Giăng trắng trợn khẳng định. – Chỉ vì mình chưa bao giờ đi Tây Ban Nha.
- Nếu thế thì tại sao không đi với gia đình Belacmi trong đoàn đi đầu tiên?
- Đấy… đấy chính là… điều mình định hỏi cậu… – hoạ sĩ nói, giọng kém vững vàng.
Ăngtôniô mỉm cười:
- Cậu cứ đi đi, đừng lưỡng lự nữa. Mình không muốn là gánh nặng cho cậu.
Giăng đi ra, mặt rạng rỡ và tâm hồn thanh thản. Còn Tôniô, anh không cảm thấy muốn đi nằm một chút nào và thong thả đi ra khu vườn xây kín, chạy dài ở phía sau lâu đài Belacmi. Khí nóng bức bối của mùa thu dịu hẳn đi ở nơi này do hơi mát của con suối róc rách, xối thành dòng thác nhỏ từ trên cao của khu vườn trải sỏi và rì rào lẩn vào dưới chân bức tường ở xa sân nhất.
Trong khi anh cúi xuống hồ nước trong tư tưởng của anh ngược trở lại phía sau, đến với Pađu và con sông Bakigơliôn của anh, đến với giáo sư Phalôpiut tốt bụng. Cái mà anh đã góp phần thêm vào các kiến thức về con người – anh cay đắng nghĩ – đã bị lòng căm ghét và tham lam nuốt chửng mất, tương lai anh bị huỷ hoại do giáo sĩ Phêlíp Xăngtốt thèm muốn cái đẹp của bức tranh Thần vệ nữ của Bôtixeli. Cái đẹp nhất là giá trị của nó.
Rồi sự việc xảy ra như trong một giấc mơ, dù Tôniô biết rằng mình đang thức. Khuôn mặt đẹp của Thần vệ nữ phản chiếu trên mặt nước trong bỗng hình thành rõ và sinh động dưới mắt anh, Ăngtoan nín thở run run cúi đầu xuống gần mặt nước long lanh để tiếp tục theo dõi ảo ảnh của mình, khi ấy một giọng nói trong trẻo hỏi anh:
- Nhìn gì chăm chú thế, ông thầy thuốc?
Ăngtoan vội quay lại: Luxia Belacmi đang đứng gần bức tường sỏi và mỉm cười. Có phải tiểu thư Luxia không? Có phải Thần vệ nữ không? Hai mắt mở to, tim đập mạnh, Ăngtoan lần lượt nhìn hình ảnh trong gương hồ và nguyên bản ở đằng sau anh: không còn gì phải nghi ngờ nữa rồi.
- Không thể thế được! – Anh nói giọng khàn đi – Cô là thần vệ nữ của Bôtixeli à?
- Đúng thế, – cô lơ đãng nói, – Cả Phlôrăngxơ đều biết điều đó.
Ăngtoan đặt bàn tay lên trán nóng bỏng:
- Thế ra vì thế mà khuôn mặt của cô rất thân thuộc với tôi ngay từ lần đầu tiên tôi thấy cô… Nhưng tôi vẫn chưa hiểu… sự việc không thể như thế được.
Luxia đến chiếc ghế băng đá hoa trên bờ hồ và ngồi xuống:
- Giải thích sự giống nhau này rất đơn giản. Bà cô tôi, Ximônêta Vexpucxi là mẫu của Bôtixeli khi ông ấy vẽ Thần vệ nữ.
- Và cô đã thừa hưởng các nét, vẻ đẹp của bà ấy đến như thế!… Đây là một phép lạ, nhưng có thể có được! Đúng thế!
- Tôi ngạc nhiên rằng cả anh và Giăng đều không biết việc này, – Luxia nói, rồi cô nói sang chuyện khác ngay lập tức. – Anh đi Tây Ban Nha với chúng tôi phải không?
Nhưng Ăngtoan không nghe thấy cô nói, phép lạ của Thần vệ nữ đang tràn đầy lý trí, tâm hồn anh. Thần vệ nữ của anh đang sống động một cách tuyệt diệu trong con người của Luxia Belacmi. Bây giờ anh đã hiểu được điều bí mật này, anh ngạc nhiên là ở Pađu anh đã không tự mình nhận thấy sự gần gũi này. Nhưng nếu không biết rõ mối liên hệ giữa Luxia và Ximôneta thì sự việc này quả kỳ lạ không thể tin được!
Luxia nhắc lại:
- Anh đi Tây Ban Nha với chúng tôi đấy chứ?
- Tha lỗi cho tôi, – Ăngtôniô ân hận nói. – Tôi vẫn đang nghĩ đến sự giống nhau lạ lùng này.
- Anh chưa quyết định gì hết hay sao?
- Ồ!... Rồi, rồi đấy! Tôi đi chứ, tất nhiên thế, – anh mỉm cười tinh quái. – Dù sao thì cũng đừng quên rằng đầu tôi vẫn đang được treo giải thưởng.
Cô đặt bàn tay lên tay anh. Các ngón tay cô ấm và mềm. Sự thông cảm lẫn nhau và tình bạn hình như gắn bó họ với nhau… Luxia khẽ nói:
- Anh đã mạo hiểm cuộc sống của mình để lấy lại bức tranh Thần vệ nữ cho tôi, tôi biết như thế, Tôniô ạ.
Bỗng Ăngtoan có cảm giác rất lạ lùng nhưng rất rõ là mình có tội, gần như một tội bất kính, vì để Luxia dù trong khoảnh khắc, chiếm trong tư tưởng và tình cảm của mình vị trí đã dành cho Nữ thần. Tự nhiên anh gỡ bàn tay đang nhẹ nhàng nắm tay anh và đặt tay cô xuống ghế.
Hai má Luxia đột nhiên đỏ bừng lên và mắt cô nảy lửa, cô xẵng giọng hỏi:
- Tại sao anh lại rút tay ra?
- Tôi… tôi không biết gì cả… – Anh ấp úng, ngạc nhiên vì sự thay đổi giọng nói và thái độ của cô.
- Có phải vì tôi đã nói đến Thần vệ nữ không?
- Tôi không thấy điều đó có thể tạo ra cái gì khác biệt, – anh vụng về phản đối.
- Trong khi anh mê man, anh nói không ngừng, nói luôn miệng, anh chỉ gọi nàng mà thôi, – Luxia tàn nhẫn nói tiếp: – nàng là gì đối với anh, Tôniô?
Anh cúi đầu:
- Giăng bảo tôi say mê nàng.
- Anh có như thế không?
- Tôi cũng không biết nữa, – anh thực thà nói. – Tôi luôn luôn chú ý đến nàng.
- Nhưng nàng có phải là người thực đâu?
- Đối với tôi nàng có thực, – anh đơn giản nói. – Với tôi, nàng cũng thực, cũng sống động như… như cô vậy…
Luxia vùng đứng dậy.
- Thôi được! Hãy giữ lấy Thần vệ nữ của anh, nếu đấy là điều anh mong muốn, anh thực là điên rồ.
Giọng cô chua cay, Tôniô có thể đoán chắc rằng trong giọng ấy có lẫn tiếng thổn thức, khi cô vùng quay đi làm áo bay phần phật và chạy ra khỏi vườn.
Ăngtôniô nhìn cô chạy trốn cau mày lại. Tại sao Luxia lại tỏ ra bối rối như thế? Trước khi nổ ra trận cãi nhau này, họ cảm thấy gần nhau hơn bao giờ hết, Tôniô nghĩ một cách êm ái đến sự thân thiết tin tưởng đã gắn bó họ mấy phút trước đấy. Ngay ngày mai anh phải gặp Luxia để hỏi điều gì đã làm cô phật ý. Anh rất yêu cô, đúng thế, anh yêu cô một cách dịu dàng vì cô đúng là chị em với nàng Vệ nữ thần tiên trong tranh, có lẽ là em nhưng ngang hàng nhau về sắc đẹp.
Mọi sự thật vô cùng phiền phức. Và Ăngtoan bỗng cảm thấy mệt mỏi và rất chán nản.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Tình Tuyệt Vời
Frank Slaughter
Người Tình Tuyệt Vời - Frank Slaughter
https://isach.info/story.php?story=nguoi_tinh_tuyet_voi__frank_slaughter