Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Này Vợ Yêu, Đừng Sợ!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương ♚ Mảnh Vỡ Kí Ức 33: Muốn Hại Hàn Nhi.
G
ió sinh ra là dành ây
Không phải dành ưa
Gió với mưa hợp lại...
Thì chỉ tạo ra cơn bão...
Mà không ai muốn nó tồn tại
ღ ♥ ღ ♥ ღ ♥ ღ ♥ ღ ♥ ღ
Trên con đường lớn của thành phố K phồn thịnh, một chiếc siêu xe màu đen nổi bật lướt nhanh trong làn gió mát. Hiện tại cũng đã là sang thu, nên cái nắng của bầu trời cũng không hề gay gắt. Một lát sau, qua bao ngã rẻ của con đường lớn tấp nập đông đúc, cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại trước cổng một căn biệt thự sang trọng đang tồn tại ở một khu đất lớn cách biệt với phía bên ngoài trong ngoại ô thành phố. Tòa biệt thự sang trọng lại toát ra vẻ âm u, hắc ám khiến người ta không dám đến gần. Ở phía bên trong, người hầu cũng nhanh chóng ra mở cổng. Ai cũng thấy khó hiểu tại sao không cho vệ sĩ canh gác nữa. Mà kẻ chủ mưu cho dẹp hết đám vệ sĩ là Kì Nam thì vẫn đang bình tĩnh ngồi bên trong đợi cho người láy xe vào gara. Ngay lập tức tự động giơ tay mở cửa xe cho chính mình đi vào phía bên trong của biệt thự. Vốn dĩ anh cho người dẹp hết vệ sĩ là để thay đổi người mới, Reign cũng đang lựa chọn. Qua chuyện Dương Ân Diệp xông vào biệt thự đánh Hàn Nhi đã làm anh rất bất mãn. Huống hồ hệ thống phòng bị của biệt thự cũng rất chặt chẽ. Còn nói, nơi này được xây cách biệt với bên ngoài, là địa bàn của anh. Ai dám bén mảng đến.
Vừa đặt chân vào trong ngôi biệt thự. Kì Nam đã thấy Hàn Nhi đang ngồi thẩn thờ ở ghế sofa, đôi tay cầm chặt điều khiển tivi, nhưng ánh mắt lại mê mang như kẻ không hồn. Đôi con ngươi hổ phách của anh bất chợt sắc lại, bộ dáng lạnh lùng cứng rắn cùng kiên nghị, dưới sống mũi cao, môi mỏng nhếch lên hình thành một đường cong chặt chẽ, hai tay đút trong túi, vẻ biếng nhác. Lạnh lẽo bức người. Khí thế làm cho người ta sợ hãi. Anh bước lại ngồi xuống sofa ngay kế bên cô. Đôi chân khẽ gác lên cạnh bàn. Bàn tay khẽ giơ lên cầm lấy loạn tóc đang xập xòa xuống của cô, uốn uốn trong tay như một đứa trẻ nhỏ, khóe môi nhàn nhạt cười.
Hàn Nhi được Dương Ân Diệp chở về biệt thự, sau đó cô ta cũng liền rời khỏi ngay bỏ mặc cô. Hàn Nhi cô luôn ngồi ở đây rất lâu. Trong đầu vẫn cứ lẩn quẩn cái hình ảnh ở khách sạn của anh cùng với những suy nghĩ linh tinh. Thế nên cô cứ như bức tượng gỗ ngoài đời thật. Bỗng dưng có một cảm giác ai đó chạm vào vai se se tóc, cô liền giật mình quay sang. Thấy được bộ dạng của anh, cô hoảng hốt cả kinh trong lòng.
- Sao anh ở đây?
Anh ngồi trên ghế, nhàn hạ nhìn biểu hiện của cô, không có gì bất ngờ. Vẫn là cất tiếng trêu chọc. Bàn tay vẫn thích thú nghịch nghịch loạn tóc mềm mượt kia.
- Sao hả, nhìn tôi dọa người lắm à?
Cô nghe anh nói, hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái. Giơ tay muốn lấy lại mớ tóc đang rối lên vì bàn tay của anh, khóe môi mở ra nói: "Buông ra".
Bất chợi Kì Nam nhướng mày, cũng giơ tay mình ra bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang giơ giữa không trung của cô nắm lại, lạnh nhạt nói.
- Ngồi im cho tôi.
- Anh...
Hàn Nhi ngẩn người ra nhìn Kì Nam, bàn tay anh nắm chặt tay của cô không thể di chuyển. Bây giờ cô mới để ý bàn tay của anh thật lớn, cơ hồ cả bàn tay của cô đều nằm gọn trong tay anh. Cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay anh truyền đến khiến khuôn mặt đơn thuần của cô bất giác xuất hiện ra hai rạng mây hồng lơ lửng trên đôi gò má. Ánh sáng mặt trời loáng thoáng từ bên ngoài chiếu vào gương mặt xinh đẹp không chút tùy vết. Da dẻ trắng mịn như bạch ngọc cao cấp, nhìn vào thật khiến người ta mê mẩn.
Kì Nam nhìn cô đỏ mặt, vẫn không chút biểu hiện buông tay cô ra khiến nó vô lực mà rơi xuống mặt ghế sofa.
Phịch ///
Hàn Nhi bị hành động của anh làm cho bất ngờ, thấy tay anh không còn giữ loạn tóc của mình mà nghịch nữa. Cô liền nhấc chân đi sang phía sofa khác ngồi. Đôi môi đỏ hồng nhếch lên nghiến răng nhìn anh cảnh cáo.
- Anh ngồi tránh xa tôi một chút.
Anh không nói gì, híp mắt nguy hiểm lại nhìn cô, khóe môi cười nhạt, biếng nhác hỏi: "Không muốn hỏi tôi chuyện tôi cùng Lâm Á Quân vào khách sạn sao?"
Nghe Kì Nam nói, Hàn Nhi hơi bất ngờ, tại sao anh lại hỏi thế? Nhưng mà... làm sao cô có tư cách hỏi, cô cũng chỉ là một con mèo hoang gặp nạn vô tình được anh cứu vớt. Cũng là một kẻ thay thế không hơn không kém. Bất đắc dĩ cô lắc lắc cái đầu nhỏ của mình, gục mặt xuống nói.
- Không cần, tôi cũng không có tư cách.
Câu nói này lập tức được truyền vào thính giác anh, anh có hơi bị cô làm cho bất ngờ. Đôi mắt sắc bén như diều hâu chợt lóe lên một tia sáng bén nhọn, anh cong môi lên hình thành một nụ cười bỏ đôi chân đang gác lên cạnh bàn của mình xuống, lại bước đến phía cô. Giơ tay ra bóp chặt cằm nâng lên, khiến cô phải nhìn thẳng vào anh.
Cô bị hành động của anh làm cho giật mình mà hoảng, cảm giác đau đớn ở cằm khiến cho cô phải nhăn mặt lại. Lấy tay mình vỗ vào người anh muốn đẩy ra. Cổ họng khô khan, khó khăn cất tiếng nói.
- Buông tôi ra, a! đau.
Giờ phút này anh đang lạnh lùng nhìn cô. Hai hàng lông mi rậm bao phủ quanh tròng mắt lạnh tựa như tuyết. Đôi mắt âm u tĩnh mịch sâu không thấy đáy, tựa như thợ săn đang rình con mồi của mình mắc câu. Bạc môi nhếch lên chứa đựng nụ cười làm người ta sợ hãi. Rõ ràng cô thấy anh đang cười, nhưng lại có cảm giác nó thật u ám, khiến lòng cô run lên.
- Anh muốn làm gì, buông ra, tôi đau quá.
Nghe cô nói, tay Kì Nam chẳng những không có giảm bớt lực, ngược lại càng tăng lên gấp bội khiến cô đau đớn vô cùng. Anh âm trầm nhìn thẳng vào cô hung hăng nói.
- Ai cho cô rời khỏi biệt thự đi cùng với Dương Ân Diệp, tôi cho phép cô? Chả phải ngày thường cô bướng lắm sao, cả tôi cô cũng dám chửi. Tại sao bị Lâm Á Quân bới móc, lại im miệng như bị câm?
Càng nói, tay Kì Nam càng tăng lực xiếc mạnh ở tay.. Cơ hồ muốn bóp nát ngay cả xương của Hàn Nhi. Tại sao cô lại không chửi thẳng Lâm Á Quân mà để cô trêu ghẹo. Tại sao cô ngu ngốc thế? Hừ, kẻ yếu đuối.
- Vậy tại sao anh không giúp tôi mà còn xem tôi như người lạ, buông ra.
Hàn Nhi liếc anh khinh bỉ nói. Anh hỏi cô, vậy tại sao không đứng ra giúp cô đi.
Mà Kì Nam chưa kịp phản ứng, bỗng dưng từ trên lầu, hướng của phòng ăn dần dần xuất hiện ra hình ảnh quen thuộc của một người phụ nữ. Bà ta mặc quần áo khá đơn giản, hai tay đút vào tấm khăn choàng đang cầm trên tay, vừa đi xuống lầu vừa nhìn Hàn Nhi bị Kì Nam bóp cằm mà cười thoả mãn. Ánh nhìn thâm sâu khó lường trước được bà ta muốn làm gì. Sau khi đến gần ngay sau lưng Kì Nam, bà khẽ cúi người xuống cung kính, đôi môi khô khốc lại hé ra nói, nhưng tia nhìn lại một mực luôn đặt trên cơ thể xinh đẹp của Hàn Nhi mà khinh bỉ, chán ghét vô độ.
- Cậu chủ, lúc sáng cô chủ đã tìm đến vườn hoa hồng của cậu.
Mà Hàn Nhi đưa mắt nhìn bà ta, trong lòng hoảng sợ cả kinh. Chính bà ta, người đã khơi dậy sự thích thú dụ cô đến vườn hoa, còn là kẻ nói cho Dương Ân Diệp biết cô đang ở trong vườn hoa để cô bị cô ta bắt đi tìm Kì Nam, gặp được cảnh của anh và Lâm Á Quân (trên đường trở về hỏi). Thím Nhu, quản gia của biệt thự này. Làm sao đây, cô nghe nói vườn hoa là khu cấm, còn có bí mật của Kì Nam. Bà ta muốn cô vào đó, bây giờ lại khinh bỉ nhìn cô nói cho anh biết, rõ ràng là muốn anh giết chết cô mà. Tại sao bà ấy lại làm thế? Ngay lập tức, cô đưa mắt nhìn anh. Chỉ biết sống lưng cô bây giờ lạnh lẽo đi. Một cỗ sợ hãi tột cùng xông lên đỉnh đầu.
(Còn tiếp)
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Này Vợ Yêu, Đừng Sợ!
SadSciu
Này Vợ Yêu, Đừng Sợ! - SadSciu
https://isach.info/story.php?story=nay_vo_yeu_dung_so__sadsciu