Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Manh Sủng Liệt Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33: Lời Đồn
B
ách Hoa lâu, là quán nổi danh của các thanh quan ở kinh thành. Những cô gái ở lâu này người nào cũng là mỹ nữ, giỏi ca hát. Bởi vì Bách Hoa lâu chỉ kinh doanh là bán nghệ không bán thân, khách nhân đến đây chỉ để nghe hát uống trà, cho nên Bách Hoa lâu so với những chốn giải trí khác có đẳng cấp hơn hẳn, làm cho những vị quan to hiển quý ở nơi này đổ xô mà đến.
Nguyên Thần Trường Không hé ra khuôn mặt yêu nghiệt hại nước hại dân rêu rao khắp nơi, thiếu chút nữa làm cho giao thông bận rộn ở ngã tư đường kinh thành bị tê liệt.
Quân Tiểu Tà cảm thấy vạn phần đồng tình với những nữ nhân háo sắc nhìn Nguyên Thần Trường Không mà chảy nước miếng thèm thuồng. Các nàng chỉ thấy dung mạo khuynh thành, lại không biết lòng dạ của hắn thâm độc không gì sánh được. Những cô em gái ngây thơ a, ta không phải là hội viên của hiệp hội yêu bề ngoài biết không, thật tầm thường!
“Đồ nhi ngoan của ta a.” Nguyên Thần Trường Không bước chân chậm lại, đi song song với Quân Tiểu Tà, vô cùng thân thiết nắm tay Quân Tiểu Tà, cố ý bước đến trước người nàng, cười tủm tỉm nói:
“Làm sao vậy? Nhìn vẻ mặt ngươi u buồn, vi sư đau lòng.” Vừa nói, vừa đưa tay vén tóc cho nàng.
Nguyên Thần Trường Không làm ra vẻ rất thâm tình, hơn nữa trong đôi mắt còn toát lên sự thâm tình mềm mại, trong nháy mắt làm mê đảo không ít nữ nhân. Quân Tiểu Tà thì ngược lại, tướng mạo bình thường, biểu tình ngây dại, cùng hắn đứng chung một chỗ liền thấy không hài hòa, quả thực ảnh hưởng bộ mặt thành phố!
Bị những ánh mắt ghen tị phóng tới, Quân Tiểu Tà cả người run lên, tươi cười giống như khóc nói: “Sư phụ, người có thể cách ta xa một chút được không?”
“Vì sao?” Nguyên Thần Trường Không rất vô sỉ biết rõ còn cố hỏi, cánh tay dài duỗi ra, đem nàng ôm vào lòng, mặt mày vui vẻ vì thực hiện được gian kế: “Ngươi là đệ tử duy nhất của vi sư, vi sư thương ngươi còn không kịp, sao có thể cách xa ngươi được.”
Quân Tiểu Tà co rúm người run lên một chút, cảm thấy buồn nôn kêu lên.”Sư phụ.”
Người nào đó yếu ớt kêu một tiếng, muốn đẩy hắn ra, ai ngờ Nguyên Thần Trường Không đứng bất động, Quân Tiểu Tà tuyệt không muốn trở thành người xuyên qua đầu tiên trong lịch sử bị chết trong ánh mắt ganh tị của mọi người, mắt chuyển động, bỗng nhiên mang vẻ mặt ngây thơ, ngọt ngào hô: “Cha, con muốn ăn kẹo hồ lô.”
Một tiếng này không lớn, nhưng cũng đủ để cho những người vây quanh cách bọn họ trong vòng mười bước nghe rõ. Trong thoáng chốc vẻ mặt những người này tràn đầy kinh ngạc, nhưng mà trong giây lát, ánh mắt so với lúc trước còn nóng bỏng hơn.
Người nào đó thay đổi sắc mặt, nhẹ giọng nói: “Ngươi vừa rồi gọi ta là gì?” Ấm áp trong ngực trong nháy mắt biến mất.
Hừ!
Quân Tiểu Tà cười gượng: “Ta muốn ăn kẹo hồ lô, ha ha ha ha a....” Cười cười, mồ hôi lạnh túa ra đầy trán.
“Được, lão cha ta sẽ cho ngươi ăn thỏa thích.” Hắn rõ ràng đang cười, nhưng tiếng cười kia lại lạnh lẽo, làm cho trong lòng Quân Tiểu Tà cảm thấy rét lạnh.
Đi tới Bách Hoa lâu, ngoài cửa có hai cô gái xinh đẹp khoác trên người bộ váy xanh biếc, tươi cười nghênh đón, ngọt ngào nói: “Công tử mời vào bên trong.”
Nguyên Thần Trường Không ung dung thoải mái bước vào, mà Quân Tiểu Tà theo sát phía sau lại bị ngăn cản không cho vào.
Thị nữ rất lễ độ nói: “Cô nương, trong Bách Hoa lâu không thể bán kẹo hồ lô.”
Quân Tiểu Tà không chống đối, nhanh chóng đem cây gậy cắm đầy xâu kẹo hồ lô để xuống đất, lau mồ hôi trên trán, giải thích nói: “Ta không phải muốn vào để bán kẹo hồ lô, ta đi cùng với hắn tới đây.”
Thị nữ nhìn bóng dáng cao ngất của Nguyên Thần Trường Không, mày liễu nhíu lại: “Cô nương là đi cùng với vị công tử kia? Làm sao có thể?”Cô nương chờ một chút.” Thị nữ nói xong, chạy bộ tiến lên hỏi, một lát sau quay trở lại, nở nụ cười xinh đẹp: “Cô nương có thể đi vào, nhưng kẹo hồ lô của ngươi không thể đem vào.”
Bách Hoa lâu là nơi cao quý, sao có thể chứa đựng những đồ vật thấp kém như thế?
“Vì sao?” Quân Tiểu Tà khóc không ra nước mắt, chính là sư phụ lòng dạ đen tối của nàng nói, muốn nàng phải như hình với bóng với kẹo hồ lô này mà, cho đến khi nàng ăn xong mới không tính toán với nàng. Hiện tại nếu nàng bỏ nó đi, nhất định sẽ bị hắn chỉnh cho thê thảm!
Ô ô ô, nàng chỉ là thuận miệng gọi hắn một tiếng ‘Cha’, liền bị hắn bắt phải đem kẹo hồ lô đi qua ba con phố, còn bị trẻ nhỏ hiểu lầm là bán kẹo hồ lô liền vây quanh nàng không buông. Nàng có thể chống đối được sao!
Thị nữ sửng sốt, trong lòng oán thầm, người này thật sự là kỳ quái, nàng chỉ là không cho phép mang kẹo hồ lô đi vào, sao lại khóc?
“Làm ơn cho ta mang thứ này vào đi.” Quân Tiểu Tà ngừng khóc, nước mắt lưng tròng nhìn thị nữ. Nếu không làm theo lời hắn ăn xong đống kẹo hồ lô này, nàng nhất định sẽ bị chỉnh thê thảm.
Thị nữ tỏ vẻ khó xử, quy củ của Bách Hoa lâu ai cũng không thể phá. Nếu có ngoại lệ, về sau nhất định sẽ có người phạm phải, nàng chỉ là một hạ nhân, không làm chủ được.
Hai người cứ giằng co với nhau ở ngoài cửa, không ai nhường ai.
Một hồi lâu, Nguyên Thần Trường Không đi tới chỗ hai người: “Vất vả cho các cô, cái này là một chút tâm ý của bản công tử.” Ôn nhu lấy kẹo hồ lô đặt trong tay thị nữ, tươi cười mê người như yêu nghiệt làm thị nữ ngơ ngẩn mất hồn, đến khi nàng bừng tỉnh, Nguyên Thần Trường Không đã nắm tay Quân Tiểu Tà đi vào Bách Hoa lâu.
“Sư phụ.” Quân Tiểu Tà ủy khuất bĩu môi.
“Ừ.” Nhìn bộ dáng ngốc nghếch khiêng kẹo hồ lô của nàng, Nguyên Thần Trường Không liền nhịn không được bật cười. Quân Tiểu Tà, xem ngươi về sau còn dám chống đối với bổn tọa hay không.
“Ta còn chưa ăn hết kẹo hồ lô đó.” Nàng khiêng lâu như vậy, vẫn chưa được nếm mùi vị của kẹo hồ lô, cảm giác lần này bị lỗ vốn.
Nguyên Thần Trường Không ngẩn ra, thản nhiên nói: “Đi ra cửa lấy nó đem đến đây, vi sư cho ngươi ăn thỏa thích!”
“Không cần. Ta hay nói giỡn.”
“Hừ!”
Dưới sự dẫn dắt của thị nữ, hai người ngồi ở một góc nhỏ ở đại sảnh. Một bình trà xuân, mấy đĩa điểm tâm, ngồi chờ Vong Xuyên trở về.
“Nghe nói gì chưa?” Một vị nam tử trẻ tuổi áo gấm thêu hoa ngồi bàn bên cạnh mắt nhìn bốn phía, sau đó gõ mặt bàn, hạ giọng thần bí nói: “Người của Yểm cung đã đến kinh thành.”
Giọng bình tĩnh, vẻ mặt của người nghe lộ ra vẻ không thể tin nhường chỗ cho hắn ngồi chung, tò mò đến gần hỏi: “Lưu huynh, việc này cũng không thể nói lung tung, ngươi nghe tin này đâu?” Nhắc tới Yểm cung, vẻ mặt của mấy người này đều có vẻ ngưng trọng mà kinh ngạc.
Khơi gợi thành công lòng hiếu kỳ của mọi người, Lưu Chí đắc ý mỉm cười.”Việc này cũng không phải là ta nghe nói, mà là tận mắt nhìn thấy.” Nói đến chỗ này, cố ý dừng một chút, làm cho bọn họ tò mò hơn, mở to hai mắt nhìn hắn.
“Đêm qua, người của Yểm cung xuất hiện trên đường cái ở hướng đông nam, ta tận mắt nhìn thấy bọn họ đem mấy người qua đường....” Tay để ngang cổ nhẹ nhàng kéo một đường, ý tứ trong đó không nói mà rõ.
“Sao ngươi có thể chắc chắn đó là người của Yểm cung?” Vẫn có người mang theo hoài nghi.
Lưu Chí khinh thường cười: “Giết người không chớp mắt, tác phong thủ đoạn như vậy, trừ bỏ Yểm cung, còn có ai làm được?”
Những người khác như có điều suy nghĩ gật gật đầu, cũng không tiếp tục đề tài này nữa.
Yểm cung, đại diện cho cho sự chết chóc, là những từ cấm kỵ, cho dù trong lòng của bọn họ có bất mãn, cũng không có lá gan nói chuyện thị phi của Yểm cung một cách công khai. Đầu năm nay, đạo hữu chết bần tăng không chết, muốn giữ mạng, phải kín miệng.
Lưu Chí có chút phẫn nộ bĩu môi, nói sang chuyện khác: ” Hôm nay sao không ai thu hoạch Mẫu đơn hết vậy?”
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng một chữ cũng không lọt vào tai Nguyên Thần Trường Không, khóe môi mỉm cười. Thủ đoạn hạ lưu như thế cũng dùng, nếu bổn tọa không đáp lễ các ngươi cho tốt, sẽ làm cho Yểm cung yếu ớt của ta phải gánh chịu ác danh này!
Một lát sau, Vong Xuyên được thị nữ dẫn đến trước bàn hai người.
Quân Tiểu Tà hỏi vội vã: “Ca ca, Phượng Hoàng cùng Kích Chiến đâu? Bọn họ có khỏe không?”
Vong Xuyên xoa đầu Quân Tiểu Tà, cười nói: “Kích Chiến đã trở về.”
Kích Chiến đã trở về, vậy Phượng Hoàng đâu? Nguyên Thần Trường Không khẽ chau mày, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Manh Sủng Liệt Thê
Thược Thi Khấu
Manh Sủng Liệt Thê - Thược Thi Khấu
https://isach.info/story.php?story=manh_sung_liet_the__thuoc_thi_khau