Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Loạn Thế Thịnh Sủng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33: Một Trận Tê Dại
E
dit:Tieumanulk
Khi Diệp Hòa ra khỏi Kim Lân điện,hai thị vệ Bắc Uyển đã sớm tới chờ chực trước đại môn,La Tu một thân trang phục màu đen như điêu khắc đứng cứng ngắc ở một bên,mày kiếm nồng đậm cùng đôi mắt thâm thúy không một chút sóng,mặt không chút thay đổi thoạt nhìn vẫn bình thường nhưng che dấu không được sắc mặt tái mét không bình thường.
Rõ ràng trên người bị trọng thương còn cố gắng đến đây làm gì?
Diệp Hòa cau mày đi tới,La Tu nghiễm nhiên đã hợp lý trở thành thị vệ Bắc Uyển,chỉ vào cỗ xe trầm giọng nói: “Huấn giáo quan,mời lên ngồi!”
Giọng nói trầm thấp,thanh tuyến khẽ run để lộ cố hết sức,Diệp Hòa âm thầm thở dài,dựa theo vết thương nặng nhẹ trên người,hiện tại người thích hợp ngồi trên xe kéo nhất định không phải nàng......
Diệp Hòa cũng không phải là người thích tự mình hưởng lạc,huống chi nàng ngồi lên sẽ trở thành gánh nặng cho người khác,lắc đầu nói: “Không cần, ta không yếu ớt như vậy,chúng ta đi thôi.”
La Tu không hiểu nhìn nàng,có chút do dự nhưng cuối cùng không nhiều lời thêm,quay đầu nhìn hai thị vệ đơn giản căn dặn: “Không cần dùng nửa,các ngươi đưa trở về đi.”Cho nên hai nam tử cao lớn đem cỗ xe trống rỗng mang trở về,Diệp Hòa cùng La Tu sóng vai đi tới cửa cung.
“Mấy ngày qua Tư Đồ Chấn có làm khó dễ các ngươi hay không?”
“Không có.”
“Mọi người mấy ngày qua vẫn kiên trì luyện võ chứ?”
“Có.”
“Vết thương trên người ngươi sao rồi?”
“Không sao.”
“......”
“......”
Hai người một hỏi một đáp,La tu như người ngốc đáp trả,mỗi câu trả lời của y tuyệt đối không nói quá hai chữ,đôi khi sử dụng gật đầu lắc đầu thay thế không mở miệng.
Mắt thấy gần đến cửa cung,Diệp Hòa lại nhớ tới lời ban nãy Khiêm tiểu vương gia,do dự chốc lát rốt cục lấy giọng tận tình khuyên bảo:”La tu,Cửu hoàng tử Khiêm Vương tán thưởng ngươi.Nếu được hắn nâng đỡ ngươi sẽ có cơ hội rất tốt.Tuy rằng tính tình của hắn hỉ nộ vô thường nhưng coi như một chủ tử đáng để đi theo,ngươi có thể tận trung với hắn.”
La tu mặt không biểu tình: “Cô nương.”
Diệp Hòa nhất thời sửng sốt hỏi: “Ta cái gì?”
Mặt La tu như cũ không chút thay đổi: “Tận trung với cô nương.”
Diệp Hòa cau mày trách mắng: “Hồ nháo! Ngươi tận trung với ta thì có tiền đồ gì?”
La tu mặt vẫn như tượng đá: “Không muốn.”
Diệp Hòa nhức đầu: “Không muốn cái gì?”
La Tu: “Tiền đồ.”
Qủa thật Diệp Hòa hết biết nói gì,lại hỏi: “Vì ta cứu ngươi một mạng?”
Nghe vậy,La tu gật đầu rồi lại lắc đầu,ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm nàng: “Không phải hoàn toàn”
Khi nói chuyện khoảng cách cửa cung chừng mười mấy thước xa,có thể mơ hồ nhìn thấy ngoài xe ngựa chờ bên ngoài.Diệp Hòa thấy vầng trán La Tu thấm đẫm mồ hôi sắc mặt tái nhợt như tờ giấy xem ra đã cố hết sức đến đây,đành chỉ vào cửa cung nói: “Ngươi trở về đi,không cần theo,bên ngoài đã có xe đón ta.”
La tu gật đầu,biết điều xoay người trở về.
Đại môn uy vũ hùng vĩ mở ra,hai bên đều có cấm quân cầm đao thủ vệ.Lúc Diệp Hòa gần mới phát hiện xe ngựa hết sức xa hoa,vốn tưởng rằng Hạ Niên Đức phái người tới đón nàng nhưng người từ bên trong chui ra lại khiến nàng kinh ngạc không thôi.
Người đến mặt áo bào thêu mảng lớn lá sen màu lục,đai lưng màu đỏ tiên diễm,trên đầu đội mũ bạch ngọc gắn một viên minh châu,trên cổ mang theo hai dây chuyền vàng lắc lư! Hai tay đeo tổng cộng tám chiếc nhẫn bảo thạch đủ loại màu sắc! Bên hông đeo ba ngọc bội tím,xanh,đen! Ngay cả giày trên chân cũng khảm bảo thạch xanh biếc,cả người sáng loáng hết sức chói mắt như...... như một cây thông giáng sinh.
Diệp Hòa khổ không thể tả,nàng thà rằng tự mình đi bộ trở về cũng không muốn ngồi cùng một xe ngựa với đồ ngốc sắc ma kia đâu!
Một đôi mắt hoa đào cười thành vầng trăng cong cong,lấy dáng vẻ tiêu sái lỗi lạc ngọc thụ lâm phong từ trên xe ngựa nhảy xuống.
“A nha!”
“Thiếu gia!...... Thiếu gia,ngài không sao chứ??” “Một đám thùng cơm còn không mau đở thiếu gia đứng lên!”
Khuôn mặt Diệp Hòa hắc tuyến,trợn mắt hốc mồm nhìn nam tử kêu thảm té ngã trên đất,chật vật không chịu nổi,một lúc lâu vẫn không nói ra lời.
Ngược lại,Tú Thiểu Thược thấy nàng nhìn chằm chằm mình thì hưng phấn không thôi hỏi: “Hòa Hòa,nàng có phải bị ta mê hoặc rồi?”
Diệp Hòa không nhìn thẳng y mắng ngu,mà chỉ chân thành nói: “Tú thiếu gia,xin hỏi thời điểm ngài soi gương có hay không vọng động đánh cướp chính mình?”
Tú Thiểu Thược mờ mịt lắc đầu: “Không có a!”
Diệp Hòa nghiêm túc: “Ta có!”
Tú Thiểu Thược hơi sửng sờ,ngay sau ôm lấy bả vai của nàng: “Nàng không cần đánh cướp ta,chỉ cần nàng nói muốn cái gì ta trực tiếp cho nàng là được.” Vừa nói còn ở bên tai nàng thổi hơi nóng,giọng khàn khàn mập mờ: “Giựt tiền cho,cướp sắc cũng cho......”
Bỗng nhiên Diệp Hòa cảm thấy vành tai tê dại,vùng vẫy giận dữ gầm lên: “Buông tay!”Nhưng Tú Thiểu Thược lại ôm càng chặt: “Hòa Hòa, Hòa Hòa ơi,để ta ôm thêm một chút đi,những ngày qua ta rất nhớ nàng nhưng con hồ ly Kỳ Cửu kia lại không để ta thấy nàng.”
Diệp Hòa không tiếp tục giãy dụa mà tận lực giảm thấp xuống thanh âm: “Phân cân thác cốt thủ......”
Tú Thiểu Thược run rẩy,vội vàng buông hai cánh tay ra chỉ chỉ xe ngựa xa hoa nói: “Hòa Hòa,lên xe đi.”
Diệp Hòa bất động,ánh mắt nhìn quanh một lượt.Hạ Niên Đức biết nàng xuất cung nhất định sẽ phái người tới đón.
Tú Thiểu Thược tốt bụng ở bên cạnh nhắc nhở: “Hòa Hòa,xe ngựa của Hạ gia sẽ không tới.”
“Tại sao?”
“Ta cho người đốt pháo trúc ném vào trong xe ngựa Hạ gia phái tới.”
“Sau đó thì sao.”
“Sau đó? Sau đó xe ngựa bỏ chạy a!”
Nhìn gương mặt đắc ý có phần vô sỉ trước mắt,Diệp Hòa hận đến nghiến răng hung hăng trừng hắn một cái liền xoay người hướng Hạ phủ đi tới.
Tú Thiểu Thược vội vàng đuổi theo: “Hòa Hòa,nàng không thích ngồi xe ngựa?”
“......”
“Đúng lúc,ta cũng không thích.Ta cùng nàng trở về"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Loạn Thế Thịnh Sủng
Phi Cô Nương
Loạn Thế Thịnh Sủng - Phi Cô Nương
https://isach.info/story.php?story=loan_the_thinh_sung__phi_co_nuong