Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đông Cung Chi Chủ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33: Mưu Định
T
ư Không Tiêu cũng buông bát, nói: “Không ăn, cơm này ăn vào thấy khó chịu! Bọn ta lấy mặt mũi đâu ra mà nói mình đánh thắng trận, còn đoạt thành trì gì chứ, thực tế là có Nam Man bố thí bọn mới không chết đói!”
Linh Lung bỗng nhiên nói: “Tư Không thiếu gia, ngài trăm ngàn đừng nói như vậy. Cả vương triều này ai mà không ăn gạo Nam Man đâu, gạo ở Đại Chu vừa hiếm vừa đắt, mấy người được ăn đâu?”
Mẫn Hoa nhìn Linh Lung với vẻ tán thưởng, Linh Lung chỉ liếc mắt nhìn nàng đẩy ẩn ý, không ai nói với ai câu nào.
Lạc Sinh kia hừ một tiếng, nói: “Nha đầu thối, đấy mới là mục đích ngươi tới phủ tìm ta đi. Muốn chơi cơ quát thuật, vậy không cần phải vòng vo. Cứ dập đầu với ba vị gia đây đi, bổn thiếu gia sẽ cho ngươi một cơ hội!”
Mẫn Hoa nhìn hắn, nói bằng giọng giễu cợt: “Xem ra, Mẫn Hoa đã đánh giá cao Lạc công tử, cáo từ!”
Giang Nhất Lưa phát hỏa, đập bàn mắng: “Ngươi còn diễn cái gì, gióng trống khua chiêng tìm một lão cơ quát sư vào Thượng Quan phủ, nếu không phải chuyện không thành thì ngươi còn đi tìm bọn ta sao?”
Nhậm Phục Thu đột ngột kéo Lạc Sinh với Nhậm Phục Thu ra một góc sáng sủa nhỏ giọng thì thầm vào tai nhau một lúc, Giang Nhất Lưu không giấu được kinh ngạc, Lạc Sinh lại ôm vẻ mặt khó coi, hỏi: “Ngươi không nghĩ nhầm đấy chứ?” Nhậm Phục Thu dùng sức gật đầu!
Lạc Sinh mắng to: “Con mẹ nó, sao ngươi không nói sớm, bị nha đầu thối kia coi thường rồi!”
Ba người bọn họ lại quay trở lại chỗ ngồi, Lạc Sinh trầm giọng nói: “Ngươi định làm thế nào? Trước tiên phải nói cho đồ ngốc nhà ngươi biết, lúa gạo trồng ở Đai Chu không dễ tí nào đâu!”
Mẫn Hoa trả lời: “Mẫn Hoa đợt này đang đọc sách viết về guồng nước có thể giúp cấp nước tưới tiêu ùa màng.
“Lại là cơ quát thuật!” Lạc Sinh không nhịn được, Giang Nhất Lưu cùng Nhậm Phục Thu không hé răng.
Mẫn Hoa cười nói: “Guồng nước dùng trong nông nghiệp không phải thứ hại người!” Nói xong nàng liền đứng lên, trước khi đi còn đứng trước cửa bỏ lại một câu: “Ở chỗ cha ta kia thì cùng lắm là một câu chuyện là xong, còn lời nói của các ngươi có sức năng bao nhiêu ta còn không biết đâu!”
Về phần phản ứng của ba thiếu niên kia thế nào, Mẫn Hoa không để ý, thản nhiên thong dong mà bước xuống lầu. Tư Không Tiêu đuổi theo, hỏi: “Mẫn Hoa muội muội, các muội đang nói vòng vo cái gì vậy, sao ta nghe mãi không hiểu gì cả?”
Mẫn Hoa dừng lại, nói: “Những chuyện tào lao này đừng quan tâm, huynh chỉ cần lo đánh trận cho tốt, bảo vệ cho tốt thành của huynh là được!”
Tư Không Tiêu nóng nảy, nói: “Đây sao lại gọi là chuyện tào lao được? Mẫn Hoa muội muội lòng luôn nghĩ cho dân chúng Đại Chu, muốn động vào lệnh cấm cơ quát thuật, truyền bá guồng nước làm tăng diện tích canh tác trồng lúa cho Đại Chu, giúp Đại Chu không cần bị bọn Nam Man kia kiềm chế nữa. Chuyện mấu chốt như vậy, Thanh Sơn còn mặc kệ thì còn xưng đại trượng phu làm cái gì?”
“Hiểu hết rồi thì còn hỏi làm cái gì?”
“Ta, ta chỉ muốn hỏi Mẫn Hoa muội muội sao lại đi bàn chuyện trọng yếu như vậy với cái đám xấu xa kia? Bọn chúng nếu có ý xấu hại người thì sao, Mẫn Hoa muội muội lại không đề phòng...”
Tư Không Tiêu mặt mũi nhăn nhó, Mẫn Hoa kì quái liếc hắn một cái, nói: “Lo lắng lắm thế!”
Linh Lung bật cười, Chu Thanh Mi hung hăng trừng mắt với hai chủ tớ Mẫn Hoa một cái rồi kéo Tư Không Tiêu định đi.
Sự chú ý của Mẫn Hoa lại tập trung vào con phố đối diện, chỗ có một tiểu thương đang bán những cái chong chóng giấy hoặc tò he bột đường nhiều màu sắc, gió xuân tháng ba nhẹ nhàng thổi, những chiếc chong chóng nhẹ nhàng quay. Chính là ở bên cạnh sạp hàng chong chóng, duy chỉ có một người đứng hiên ngang đón gió, khí thế kinh người, phố thị phồn hoa trong mắt hắn cũng chỉ như phù vân trôi nổi, chỉ đáng giá hắn tiêu khiển mà thôi, ngoài ra không còn gì khác.
Linh Lung vọt đến phía trước nàng, vận sức chờ tấn công, nói: “Tiểu thư, cô cùng Tư Không công tử đi trước đi, Linh Lung cản phía sau.”
Mẫn Hoa cười nhẹ, vỗ vỗ lên mu vàn tay đang che trước mặt nàng, nói: “Không có việc gì!” Nàng đi qua ngã tư đường, đi đến phía trước mặt người thanh niên quý tộc Bắc Mạc kia, hơi hơi phúc thân, nói: “Công tử quả là rảnh rỗi.”
“Làm sao so được với Thượng Quan tiểu thư lúc nào cũng cánh cánh trong lòng lo cho nước cho dân đây?”
Mẫn Hoa cười nhẹ, nói: “Công tử có gì chỉ bảo?”
Đối phương đáp: “Muốn bàn chuyện làm ăn với Thượng Quan tiểu thư!”
Mẫn Hoa ngẩng đầu nhìn người này, trong cặp mắt lãnh ngạo và tuyệt tình kia chỉ có hung quang của kẻ săn mồi, nàng vươn tay lắc lắc, nói: “Nhân vi ngôn khinh*”
*Vivi: Nhân vi ngôn khinh: Câu này có nghĩa là thấp cổ bé họng, kẻ không có địa vị thì lời nói sẽ không có trọng lượng gì. Mẫn Hoa trào phúng nàng chỉ là một đứa bé, không tạo nổi sóng gió gì, cũng mỉa mai đối phương không có vật gì tượng trưng cho thân phận thì cũng không có tư cách nói chuyện làm ăn với nàng.
Đối phương cười to, tới gần nàng, lấy trong ngực ra một vật gì đó, nhét vào trong lòng bàn tay nàng không cho phép giãy dụa, nói: “Thượng Quan tiểu thư, Đại Đô Đại Chu này có lẽ cô không ở được nữa đâu. Bổn vương rất có kiên nhẫn, sau này chắc chắn sẽ gặp lại.”
Mẫn Hoa cúi đầu nhìn một cái, là một cái chủy thủ cong cong như sừng trâu đính đầu bảo thạch, tay cầm không lớn không nhỏ, cực kì vừa tay nàng. Mặt trên có khắc con dấu của tiệm kim khí lớn nhất Đại Đô – Tử Huyên Kim, nàng do dự một chút, vẫn nhận lấy... Từ biệt hai người Tư Không Tiêu và Chu Thanh Mi xong, nàng dẫn Linh Lung hồi phủ.
Vừa mới bước vào cửa viện, Bát Bảo đã báo rằng guồng nước đã làm xong, Mẫn Hoa vui vẻ, xoay người đi ngay sang bên chỗ lão thợ mộc để xem thành quả. Lúc đi qua hàng rào trúc, nàng hỏi: “Chuyện ra phủ, Chương sư gia có nói gì không?”
Bát Bảo đáp: “Đại sư gia nói, nếu Tam tiểu thư không trễ nải việc học tập ở học đường thì thỉnh thoảng ra ngoài đi dạo cũng không có vấn đề gì.”
Mẫn Hoa nhẹ nhàng thở ra, bước vào cái viện dùng làm nhà gỗ kia. Phúc Nguyên làm theo chỉ thị của lão thợ mộc, đạp nhẹ một cái trên guồng nước, liền nghe tiếng guồng nước ầm ầm quay kéo theo bọt nước, chính là những khối gỗ tròn đường cắt xẻ cực kì đều và giống hệt nhau này ghép lại thành một tổ hợp có thể trợ giúp con người tưới tiêu cho ruộng đồng, nâng cao năng suất. Mẫn Hoa thầm tán thưởng trong lòng, đây chính là sự kết hợp giữa tài năng và trí tuệ của con người.
Nàng tiến lên, vỗ vỗ lên tấm gỗ khô dày, xoay người nói với lão thợ mộc: “Lão tiên sinh, chẳng hay ngài có hứng thú thu đồ đệ không?”
Lão thợ mộc húng hắng ho khụ khụ mấy tiếng, nói: “Tiểu thư thân kiều thịt quý, lão hủ không dám trèo cao!”
Mẫn Hoa cười khẽ, đáp: “Ta học mấy cái này làm sao được, ngoài thành có Sơ Thiện Đường, muốn mời lão tiên sinh qua đó dạy học.”
“Lão hủ đã một chân bước vào quan tài rồi, xin tiểu thư tìm người inh khác đi thôi.”
Mẫn Hoa lại cười, nói: “Ngọc Sơn tiên sinh cũng sẽ tham gia giảng bài thu đồ đệ!”
Lão thợ mộc mạnh mẽ ngẩng đầu, hai tròng mắt đục ngầu đột ngột trừng mắt nhìn Mẫn Hoa như muốn ăn thịt nàng, khàn khàn giọng đáp: “Một đứa bé ranh, trên đầu ba thước có thần linh, ngươi đừng có giả giọng lừa gạt một người sắp chết!”
Mẫn Hoa yên lặng nhìn ông lão, không chịu yếu thế nửa phần, hồi lâu mới cười nói: “Linh Lung dàn xếp cho lão tiên sinh cho tốt!”
Mấy ngày sau, cha già râu dê có vẻ tâm trạng rất tốt, nhiều lần nhìn Mẫn Hoa, sau đó lại ha ha cười to, hiển nhiên lí do làm tâm trạng lão tốt chính là vì cô con gái này. Mỹ nhân mẫu thân cười hỏi: “Lão gia, có chuyện gì làm lão gia vui vẻ như vậy? Kể cho thiếp nghe được không?”
Thượng Quan Thành buông chén rượu, nói: “Cầm Nương, Mẫn Nhi nha đầu thế mà khó lường. Ha ha, nó muốn chơi cơ quát thuật, đi một vòng trong thành thế mà chuyện này cũng xong được. Khó lường, quả là khó lường!”
Mẫn Hoa cầm đũa, bĩu môi: “Mẫn Hoa chỉ nói phụ thân sẽ không phản đổi, bọn họ lại muốn so với Mẫn Hoa xem phụ thân nhà ai thương yêu mình hơn, Mẫn Hoa lại không thể cự tuyệt thôi!”
Thượng Quan Thành lại cười ha ha, mỹ nhân mẫu thân cũng cười khẽ, múc cho nàng một chén canh đầy bảo nàng nhân lúc còn nóng uống đi. Mẫn Hoa đảo đảo tròng mắt, nói: “Cha, bọn họ làm xong thật rồi ạ?”
Mình cầu phiếu phiếu, các tình yêu ơi, nguyệt phiếu, vote nguyệt phiếu ình đi mà....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đông Cung Chi Chủ
Nguyệt Lãm Hương
Đông Cung Chi Chủ - Nguyệt Lãm Hương
https://isach.info/story.php?story=dong_cung_chi_chu__nguyet_lam_huong