Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cô Gái Của Bố
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33
N
at phóng vèo ra khỏi bãi đậu xe, quành ra đường lớn, chạy về hướng Xa lộ 202, tăng tốc phóng về biên giới bang. Cảnh sát bang Pennsylvania không có quyền hạn pháp lý ở Delaware, và nếu mà cô ra đầu thú thì toi đời mất. Cô sẽ không được đóng tiền tại ngoại, với tội danh sát nhân cấp độ một, giết hại một cảnh sát. Tội danh này mang án tử hình. Cô tức tốc quyết định, lần này quyết định mà không cần phải phân tích suy đi tính lại chuyện gì. Cô đã luôn tin tưởng, và thậm chí là yêu mến pháp luật. Nhưng nếu cô đầu hàng pháp luật, thì cô sẽ chẳng bao giờ có được công lý. Và cả cảnh sát Shorney hay Barb Saunders cũng sẽ không. Cảnh sát sẽ không truy tìm người đàn ông đeo mặt nạ trượt tuyết. Sẽ không ai ngoài cô cố gắng tìm hiểu chuyện gì đã thực sự xảy ra.
Cô bật radio lên, đã được đặt sẵn kênh thời sự khắp nơi, và không cần phải chờ lâu cô đã nghe tên mình được xướng. Phát thanh viên nói, “Giáo sư Natalie Greco của Đại học Pennsylvania đang bị truy tìm vì có liên quan đến vụ sát hại cảnh sát Matthew Shorney thuộc cảnh sát bang Pennsylvania và đến mưu đồ sát hại Barbara Saunders hạt Chester. Bà Saunders hiện đang nằm trong khu chăm sóc đặc biệt, vẫn trong tình trạng hôn mê vì các vết thương.”
Nat rùng mình lo cho Barb. Dạ dày cô quặn siết lại như nắm đấm, và cô nhấn ga. Cô chạy qua những trung tâm mua sắm và trạm xăng liền kề nhau, qua tiệm Arby và McDonald, cửa hàng Staples và Office Depot, lái xe thật khéo giữa luồng giao thông vùng ngoại ô vào ngày thứ Bảy khi mọi người đều đổ ra đi mua sắm lặt vặt. Cô nhặt điện thoại lên bấm liên hồi cho đến khi mở đến số mà Angus đã gọi vào, rồi bấm Gửi. “Angus hả?” cô hỏi, khi cuộc gọi được kết nối.
“Natalie.” Anh chỉ cần nói thế thôi là họng cô đã nghẹn lại. “Người ta đang tìm cô đó. Họ muốn bắt cô. Cô ở đâu thế?”
“Trên đường đến Delaware.” Nat lại chạy xe qua một dãy những khu mua sắm và một cửa hàng McDonald nữa.
“Cô hẳn phải đang rất lo sợ.”
“Cơ bản, thì có sợ thật,” Nat lùa tay vào mái tóc ngắn ngủn. “Tôi lo là người gác cổng sẽ báo cho cảnh sát biết là ông ấy đã cho tôi mượn xe. Nếu cảnh sát đang buộc tội tôi, thì việc ông ấy làm sẽ biến ông ấy thành đồng lõa, và chẳng chóng thì chầy sẽ có người nói với ông ấy như thế.”
“Natalie, bình tĩnh lại nào. Cô mượn xe à?”
“Vâng, và ngay khi ông ấy báo cho cảnh sát thì họ sẽ có số chiếc xe và lệnh theo dõi điện thoại. Có thể ngay bây giờ họ đang truy tìm chiếc xe ấy, mà nếu thế thật, thì cái lớp cải trang của tôi chẳng còn tích sự gì.” Nat nhìn thẳng phía trước, chẳng dám nhìn sang những người lái xe bên cạnh. “Tôi có thể bị dừng xe và bắt giữ bất cứ lúc nào.”
“Cải trang ư? Cô đang cải trang à?”
“Cũng khá hiệu quả đấy.”
“Natalie, nghe này. Bennie nói cô nên ra đầu thú. Cảnh sát nói cô có thể đầu thú với cô ấy. Tôi tôn trọng ý của cô ấy.”
“Anh nghĩ sao?” Nat chăm chú chờ nghe câu trả lời của anh, áp chặt điện thoại vào tai.
“Tôi không phải luật sư hình sự. Tôi không muốn cho cô lời khuyên sai lầm nào.” Giọng Angus dịu lại. “Ngay lúc này đây, ý kiến của Bennie có giá trị hơn tôi nhiều.”
“Không có giá trị với tôi.”
“Thực hả?” Angus nghe như thể đau đớn lắm, và Nat chùng xuống. Đâu đó trong sâu thẳm, trái tim cô muốn biết người đàn ông này sẽ nói gì với cô, ngay lúc này.
“Thực.”
“Với tôi thì, tôi nghĩ cô có mà điên mới ra đầu thú, đầu thú với cô ấy hay với ai cũng thế. Tôi nghĩ bọn họ sẽ đóng đinh cô mất. Tôi nghĩ cô nên để cho tôi gặp cô ở Delaware. Cùng nhau, chúng ta có thể nghĩ ra điều tốt nhất.”
Nat suýt khóc ngất vì biết ơn. “Anh có khỏe để lái nổi xe không?”
“Tôi sẽ tìm đến cô. Nói cho tôi biết phải đi đến đâu nào.”
“Tới đó tôi sẽ gọi. Chào nhé.” Nat đóng điện thoại lại vừa lúc nhìn thấy tấm biển xanh phía trên, CHÀO MỪNG ĐẾN DELAWARE. Tim cô nhẹ hẫng, và cô chạy thẳng đến ranh giới bang. Cô nhớ là vài chiếc điện thoại có mang trong mình thiết bị định vị, thế nên cô tìm một cây bút trong xe, ghi nguệch ngoạc lại số của Angus lên tay, đoạn tắt nguồn điện thoại. Cô cũng phải vứt chiếc xe này đi nữa. Một dãy những trung tâm mua sắm ở trước mặt, và cô cho xe chạy vào.
Người chen chúc khắp nơi trong khu đậu xe, các gia đình cùng con cái mặc đồ trượt tuyết, mang theo những túi mua sắm và đẩy những chiếc xe đẩy đồ. Cô cho xe vòng ra phía sau khối cửa hàng chính, để người ta không nhìn thấy cô từ lối đường lớn. Cô thử nghĩ đến việc đậu xe phía sau cửa hàng, biển số xe quay vào trong tường, nhưng nhiều khi cảnh sát cũng hay ra sau đấy. Cô muốn cho chiếc xe biến mất, nhưng cô không thể chạy ra vùng đồng không mông quạnh nào đó mà vất chiếc xe lại, vì nếu thế cô sẽ chẳng bao giờ lấy lại được chiếc xe. Rồi bỗng nẩy ra một ý. Không nên giấu chiếc xe đi làm gì cả. Chỉ có một cách duy nhất để ngay lập tức rũ bỏ chiếc xe đi mà vẫn an toàn phủi tay.
Cô lái xe đến trước cửa hàng, nơi khách hàng đến và đi, và tìm thấy đúng thứ mà mình đang tìm. Biển hiệu. CẤM ĐỖ XE. CẤM DỪNG. XE VI PHẠM SẼ BỊ CẨU ĐI VÀ NGƯỜI LÁI PHẢI TRẢ TIỀN. Cô đậu đến trước tiệm, gom mấy tài liệu về trại giam lại, vơ lấy túi xách, chui ra khỏi chiếc Kia và vội vã bỏ đi. Vào những ngày mua sắm bận rộn như thứ Bảy thì trong vòng một tiếng chiếc xe sẽ bị cẩu đi, hy vọng là trước khi Bill nghe được phong thanh chuyện cô bị truy nã vì tội sát nhân. Cô bình tĩnh bước ra khỏi bãi đậu xe ra đến đường cái, nhìn dòng xe qua lại để tìm kiếm một chiếc xe buýt hay là taxi.
Mười lăm phút sau, khi cô vẫn còn đang sốt ruột chờ đợi thì một chiếc xe cẩu màu xanh mang dòng chữ Bill’s Tow-The-Line quành qua trước mặt cô chạy vào bãi đậu xe của khu mua sắm. Cô quay lại mãn nguyện trông theo khi chiếc Kia bị cẩu đi, treo lơ lửng trên cọng dây như một con cá chép bé tẹo mắc vào dây câu. Cuối cùng cô cũng nhìn thấy một chiếc taxi, leo vào, và bảo với người lái xe lớn tuổi là cô cần đến một nhà trọ hẻo lánh rẻ tiền.
“Tôi biết chính xác nơi cô cần đến,” người lái xe bảo, với một cái nháy mắt vẻ thông cảm, và Nat chẳng buồn chỉnh đốn ông ta vì bất cứ ý tưởng gì mà ông nghĩ trong đầu. Chiếc taxi luồn vào dòng xe cộ và cuối cùng chạy vào khu ngoại vi vùng Wilmington. Bỗng nhiên cô cảm giác như mình đang rời bỏ cuộc đời của chính mình. Tháo chạy khỏi nhà cửa, khỏi thành phố của mình, khỏi công việc mà mình yêu thích. Và Hank và gia đình, dù có phiền phức mấy, ít nhất họ là những người không tin rằng cô đã sát hại ai đó. Giờ thì chẳng có cách nào gặp được họ.
Cô đang chính thức trốn chạy, một giáo sư luật biến thành kẻ đào tẩu. Cô không biết được làm cách nào mà mọi chuyện lại trở nên quá sai lầm, hay làm cách nào mà cô có thể chỉnh đốn lại. Chỉ biết là có sửa được thì cũng không nhanh gọn như hộp thuốc nhuộm tóc Beach Blonde hay cặp mắt kính CVS. Và rằng Angus sẽ giúp đỡ mình. Cô cảm thấy như anh đã chinh phục được mình, theo cái cách mà không người đàn ông nào trước đây đã làm. Cô cảm thấy như thể anh sẽ chiến đấu vì cô, và giúp cô chiến đấu vì bản thân. Và cô yêu điều anh đã nói:
Tôi sẽ tìm đến cô.
Bởi vì cô biết anh đã tìm ra rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cô Gái Của Bố
Lisa Scottoline
Cô Gái Của Bố - Lisa Scottoline
https://isach.info/story.php?story=co_gai_cua_bo__lisa_scottoline