Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Black & White
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30: Hàng Khuyến Mãi.
H
ắn kéo cô vào xe ngồi, bật lò sưởi lên. Từ nãy đến giờ, cô chưa lần nào thấy hắn mở điện thoại hay làm gì ngoài đứng cạnh cô và chọc cô, vậy mà vừa bước ra đã có một chiếc Roll Royce đậu sẵn chờ ở ngoài.
"Đi siêu thị trước, mua đồ ăn về nấu đã."
"Ở nhà có sẵn rồi."
"Tôi muốn tự lựa."
"Tuỳ."
Thế đấy. Hai người bạn trẻ của chúng ta, nhiều khi có thể ôm nhau lăn xuống đồi, nhưng nhiều khi nói chuyện với nhau còn không bằng những người xa lạ.
Chiếc xe lăn bánh, tiến thẳng đến siêu thị thành phố.
"Tôi không hay đi siêu thị ở đây. Quầy thịt ở đâu vậy?" - Sau một lúc nắm tay hắn kéo đi gần khắp cái siêu thị, cuối cùng cô cũng chịu dừng lại và hỏi đường.
Hắn cốc đầu cô một cái rõ đau làm cô mém chút nữa là chảy cả nước mắt. Thấy gương mặt khó coi của cô, hắn biết mình làm hơi quá nên cúi xuốn hôn một cái ngay chỗ hắn vừa đánh kèm theo động tác xoa xoa đầu cô như một đứa trẻ.
"Anh là đồ ngốc." - cô đẩy nhẹ hắn ra, rồi len qua người hắn tiến đến hỏi chị phục vụ đang đứng gần đấy.
"Ngốc." - từ xa, cô đang vẫy gọi hắn và... khoan đã. Cô ta mới gọi hắn là cái gì??
"Cô gọi tôi là cái gì?" - hắn lạnh lùng bước đến cạnh cô, gương mặt đằng đằng sát khí như có thể giết người ngay lập tức. Nhưng cô biết, hắn sẽ không giết cô đâu nhỉ. Bởi thế nên cô cũng chẳng thèm nhường làm gì.
"Ngốc." - cô trả lời, mặt tỉnh rụi càng làm máu nóng trong người hắn dâng lên nhanh hơn.
"Cô giỏi lắm." - hắn lườm cô một cái lạnh cả sống lưng, sau đó bế thốc cô lên quăn vào chiếc xe đẩy. - "ngồi yên đó cho tôi."
Cô đương nhiên không chịu khuất phục. Nhưng cứ đứng dậy là bị hắn kéo ngồi xuống, quay qua quay lại là bị hắn kéo lại hun cho sắp ngạt thở mà chết, không gian trong cái xe đẩy cũng nhỏ quá làm cô bị kẹt mất rồi...
"Cứ loay hoay như vậy, sợ rằng tất cả mọi người trong siêu thị sẽ thấy quần nhỏ của cô hết đó." - hắn không thèm nhìn cô mà cứ thế đẩy xe đi, tuy vậy sau khi nghe lời răn đe đó, cô ngoan ngoãn ngồi im thin thít chứ không nhoi như con vòi làm hắn hun muốn nứt cả môi nữa.
"Ngốc. Đưa tôi qua quày cá nữa."
"Ngốc. Rau nữa."
"Ngốc. Đẩy qua chỗ kia đi."
"Ngốc. Không phải chỗ này. Đúng là ngốc."
Cô ta làm hắn tức điên lên mất. Đúng là lấy độc trị độc. Bọn Jun và Nhật Minh mà nghe cô gọi hắn là Ngốc, còn sai bảo hắn này nọ nữa chắc cười sái quai hàm.
"Hoàng hậu, nàng hành hạ trẫm hơi bị nhiều rồi đấy." - hắn giở giọng đùa cợt.
"Hử. Bệ hạ không biết hầu hạ một người như thần thiếp là rất có phước sao." - cô quay lại, cũng giả giọng y như hắn lúc nãy.
"Ừ phải. Chết cũng là một cái phước" - hắn nhìn cô, cười cười. Cô hành hạ hắn sắp chết rồi đây này.
"Bệ hạ yên tâm. Sau khi ngài chết đi thần thiếp hứa sẽ ma chay đàng hoàng, tổ chức đám giỗ hàng năm và đốt thật nhiều vàng bạc cho ngài." - có ai nói với hắn, là cô rất dai chưa?
"Không cần. Chuyện đó để người khác làm, nàng không cần động vào. Ta chết đi cũng sẽ chôn sống nàng theo làm bạn dưới âm ti, không bỏ nàng trơ trọi một mình trên này đâu mà sợ." - hắn véo nhẹ má cô. Có ai nói với cô rằng, hắn rất nhây chưa nhỉ?
"Đúng là ích kỉ." - cô không thèm nói nữa, mà quay đi.
"Hử? Nàng đang phạm tội lớn đấy." - có lẽ hắn ăn đứt cô về khoảng dai rồi.
"Jihoo. Tôi với anh cùng chơi một trò chơi được không?" - Hắn chỉ thấy tấm lưng cô đang quay về phía hắn, giọng nói hoàn toàn bình tĩnh làm hắn thật tò mò về nét mặt cô lúc này.
"Ừ." - hắn lại "ừ." một tiếng.
"Tôi với anh cùng cá xem, giữa tôi với anh ai sẽ là người đổ trước không?" - hắn tự hỏi, cô đang nghĩ gì khi nói ra những lời này.
"Ừ." - cả hai lại rơi vào im lặng một lúc - "người thắng sẽ được gì?"
"Người thua sẽ thuộc về người thắng mãi mãi." - cô quay người lại, cười nhẹ với hắn. Nụ cười chân thật nhất mà hắn từng thấy. Tuy vậy, nó vẫn thật khó hiểu.
"Coi chừng em sẽ thuộc về tôi mãi mãi đấy, không chỉ là 3 tuần thôi đâu." - hắn nhìn cô, đầy tự tin.
Cô không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn lại hắn. Lại nụ cười đó, ẩn ẩn hiện hiện. Hắn thấy nụ cười đó là chân thành, nhưng chỉ tích tắc trông nó như đang thách thức. Cô thật biết cách gây hoang mang cho người khác.
"Tính tiền nhé." - hắn hỏi.
"Ừ." - giờ, người "ừ." lạnh lùng lại là cô rồi.
Hắn đẩy xe đẩy đến quầy tính tiền trước rất nhiều ánh mắt tò mò lẫn ngạc nhiên của mọi người.
"Của anh 590 000 won." - chị bán hàng lễ phép nói.
"Còn một món chị quên tính tiền này." - nói rồi hắn bế xốc cô từ xe đẩy lên đặt lên bàn tính tiền.
Chị bán mắt tròn mắt dẹt hết nhìn cô rồi lại quay sang nhìn hắn làm cô thấy thật ái ngại. Riêng hắn thì vẫn giữ vẻ kiêu ngạo thường thấy.
Nhưng rất nhanh, chị ta liền khôi phục lại vẻ niềm nở như lúc nãy. Đúng là dân chuyên nghiệp có khác.
"Món hàng này, không có tem nên không thể tính tiền được. Thành thật xin lỗi. Cậu có thể lấy mẫu khác, tôi sẽ tính tiền."
"Tôi cũng chẳng muốn lấy mẫu này chút nào nhưng hình như hết hàng rồi." - hắn đáp, mặt tỉnh queo.
Chị thu ngân bụm miệng cười. Đúng là tuổi trẻ thời nay trời không sợ, đất không sợ, bạn gái cũng không sợ.
"Vậy đó chắc là hàng khuyến mãi rồi. Anh không cần trả tiền nữa. Đây là đồ kèm theo những món anh đã trả tiền."
Hắn không nói gì nữa, đỡ cô xuống đất, một tay nắm tay cô một tay nắm đồ, gật đầu với chị thu ngân rồi quay người bước đi.
Cô cười mà như mếu. Bọn họ... thật sự coi cô là món hàng sao?? Còn là đồ khuyến mãi nữa???
Hắn khởi động cho xe chạy đi. Suốt quãng đường cô không thèm nói với hắn lời nào, hắn hỏi gì cũng lơ. Vậy là giận rồi...
"Nhóc. Giận rồi hả?" - hắn cười cười nhìn cô.
"..."
"Em phải biết, đồ khuyến mãi là không thể mua được, đồng nghĩa với việc nó vô giá đấy. Hiểu chưa?" - hắn còn ngồi đó mà thuyết giảng cho cô về hàng khuyến mãi được sao? Vô giá của hắn là không đáng một xu chứ còn gì?
Cô vẫn quay mặt ra ngoài cửa kính xe, không thèm nhìn hắn.
"Miu. Em là vô giá đấy." - khỉ thật! Hắn cứ lải nhải cô vô giá vô giá mãi như vậy, cô trù hắn tông xe đi chết đi! Mặc dù cô cũng chưa chắc sống được nhưng hi sinh mình để cứu thế giới khỏi bàn tay ác ma của hắn cũng đáng mà!! - "em thấy chưa. Mặc dù tôi muốn đổi cái mới thì cũng hết hàn... à cũng không còn cái thứ hai."
Cô quay ngoắt lại lườm hắn. Cái nhìn khủng khiếp và đáng sợ nhất mọi thời đại đó, chẳng hiểu sao hắn lại phì cười thành tiếng. Có lẽ là không nhịn được nữa rồi.
"Anh là cái đồ đáng chết! Tên bệnh hoạn! Đồ vô liêm sỉ, mất lịch sự!..."
Trong một chiếc Roll Royce màu đen, có một cô gái đang ngồi tìm những từ ngữ để sỉ vả chàng trai, chàng trai ngồi cạnh cầm lái thì đang cười ra tiếng hết sức thoải mái. Chiếc xe phóng rất nhanh trên đường cao tốc. Không biết, họ có về được nhà an toàn không nhỉ...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Black & White
Poppy_Papaver
Black & White - Poppy_Papaver
https://isach.info/story.php?story=black_white__poppy_papaver